1. Em hãy nêu cách sử dụng khẩu trang y tế và khẩu trang vải trong việc phòng tránh dịch bệnh COVID - 19
2. Những người nào cần đeo khẩu trang, đeo, sử dụng, tháo và bỏ khẩu trang như thế nào?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 1: Có các điều kiện phát triển - điều kiện tự nhiên thuận lợi
-Trình độ khoa học kĩ thuật tiên tiến
-Hình thức tổ chức hiện đại
Có các đặc điểm phát triển :
-Rất phát triển
-sản xuất trên quy mô lớn đạt trình độ cao
-Tỉ lệ lao động trong nông nghiệp rất thấp
-Năng suất lao động rất cao, sản xuất ra khối lượng nông sản lớn
-Hoa Kì và Canada là nững nước có xất khẩu nông nghiệp đứng hàng đầu thế giới
Câu 2:
https://h7.net/hoi-dap/dia-ly-7/neu-vi-tri-dia-li-cua-chau-mi-faq167153.html
Link câu 2 đó bạn:>
Chúc bạn học tốt:3
Trước hết, tác giả chứng minh sự giản dị của Bác trong đời sống. Cố thủ tướng Phạm Văn Đồng đã lấy dẫn chứng rõ ràng cụ thể sự giản dị của Bác được thể hiện trong bữa cơm, đồ dùng, cái nhà và lối sống. Bữa cơm của Bác hết sức đạm bạc, “chỉ có vài ba món ăn rất giản đơn, lúc ăn Bác không để rơi vãi một hột cơm, ăn xong, cái bát bao giờ cũng sạch, và thức ăn còn lại thì được sắp xếp tươm tất”, đó chính là biểu hiện của sự quý trọng lao động và thành quả người lao động làm ra. Căn nhà nhỏ giản dị, đơn sơ mà lúc nào cũng lộng gió thời đại và chan hòa với thiên nhiên, cây cỏ. Nơi ở của Bác thật gần gũi với thiên nhiên, với ánh sáng, hương thơm, cây cỏ, cuộc sống của Bác mới tao nhã làm sao. Lối sống của Bác cũng hết sức dung dị, những việc hàng ngày Bác làm giản dị biết mấy mà cũng sâu sắc biết mấy. Bất cứ chuyện gì dù nhỏ hay lớn nếu có thể tự làm Bác đều tự mình làm lấy, không cần đến sự giúp đỡ của ai. Từ những việc lớn như lo cho vận mệnh đất nước cho đến việc nhỏ như viết thư cho các cháu miền Nam Bác luôn làm bằng một trái tim yêu thương bao la vô bờ, đó là sự quan tâm chân thành, sâu sắc.
Sự giản dị đó không có nghĩa là Bác đang rời xa cuộc sống giống như các nhà Nho ẩn dật xưa, mà cuộc sống của Bác là “đời sống vật chất giản dị càng hòa hợp với đời sống tinh thần phong phú, với tư tưởng, tình cảm, những giá trị tinh thần cao đẹp nhất”. Đây chính là nét đẹp sáng ngời trong lối sống của Bác để thế hệ sau cùng noi theo học tập.
Không chỉ giản dị trong đời sống và trong quan hệ với mọi người, Bác còn giản dị trong lời nói, bài viết. Những chân lí luôn được Bác truyền đạt bằng hình thức ngôn ngữ hết sức dễ hiểu, ngắn gọn, súc tính như: “Không có gì quý hơn độc lập tự do” hay “Nước Việt Nam là một dân tộc, dân tộc Việt Nam là một, sông có thể cạn, núi của thể mòn, song chân lí ấy không bao giờ thay đổi” ,…
Trong đoạn trích Đức tính giản dị của Bác Hồ, người viết đã có sự kết hợp hài hòa, nhuần nhuyễn giữa chứng minh với giải thích, bình luận, lựa chọn dẫn chứng phong phú, tiêu biểu. Tác giả có sự gần gũi, am hiểu về lối sống con người Bác nên có những dẫn chứng hết sức giản dị, giàu sức thuyết phục, tác động đến nhận thức, tình cảm của người đọc
. Dẫn chứng xác đáng để chứng minh đức tính giản dị của Bác:
* Trong đời sống thường nhật:
- Trong bữa cơm và đồ dùng, thì "bữa cơm chỉ có vài ba món", "lúc ăn Bác không để rơi vãi một hột nào", "cái bát bao giờ cũng sạch và thức ăn còn lại đều được sắp xếp tươm tất".
- Lời bình "Ở việc làm nhỏ đó...người phục vụ", cho thấy Bác là người rất biết quý trọng thành quả lao động của nhân dân và công sức của những người phục vụ mình.
- Ngôi nhà của Bác "vẻn vẹn chỉ có vài ba phòng", và lúc nào cũng chan hòa ánh sáng, phảng phất hương thơm của hoa vườn, thể hiện lối sống yêu và gần gũi chan hòa với thiên nhiên, cùng tâm hồn thanh bạc và tao nhã của Người.
- Trong làm việc, công tác Bác là người "suốt đời làm việc, suốt ngày làm việc", Bác làm từ những việc lớn đến việc nhỏ, những việc Bác có thể tự làm thì không cần đến sự giúp đỡ của người khác => Hồ Chủ tịch là một người tận tụy, cần mẫn, yêu lao động.
- Trong mối quan hệ với mọi người Bác cũng thể hiện là một người rất thân thiện và gần gũi, giản dị, viết thư cho một đồng chí, nói chuyện với các cháu thiếu nhi, rồi thì đặt tên cho các anh lính gác, đi thăm tập thể công nhân,...
* Trong lời nói và bài viết:
- Đưa ra dẫn chứng cụ thể chính là trích đoạn lời nói, bài viết của Bác với chân lý giản dị gần gũi, thân thuộc trong bản Tuyên ngôn độc lập "Không có gì quý hơn độc lập tự do", "Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một ... không bao giờ thay đổi", mang sức mạnh vô địch, chủ nghĩa anh hùng cách mạng.
Đọc sách, tôi rất thích một câu nói của nhà văn người Úc: "Không có gì là hoàn hảo, có chăng chỉ là sự đề cao mà thôi". Đúng, thử hỏi trong chúng ta có ai dám tự nói mình chưa mắc lỗi dù chỉ một lần không? Tôi cũng vậy, có lẽ tôi không thể quên lỗi lầm mình gây ra hôm đó, khiến người tôi yêu quý nhất – mẹ tôi, buồn lòng...
Hôm ấy, đất dát vàng ánh nắng, trời mát dịu, gió khẽ hôn lên má những người đi đường. Nhưng nó sẽ là ngày tuyệt đẹp, nếu tôi không có bài kiểm tra khoa học tệ hại đến như vậy, hậu quả của việc không chịu ôn bài. Về nhà, tôi bước nhẹ lên cầu thang mà chân nặng trĩu lại. Tôi buồn và lo vô cùng, nhất là khi gặp mẹ, người tôi nói rất chắc chắn vào tối qua: "Con học bài kỹ lắm rồi". Mẹ đâu biết khi mẹ lên nhà ông bà, ba đi công tác, tôi chỉ ngồi vào bàn máy tính chứ nào có ngồi vào bàn học, bởi tôi đinh ninh rằng cô sẽ không kiểm tra, vì tôi được mười điểm bài trước, nào ngờ cô cho làm bài kiểm tra mười lăm phút. Chả lẽ bây giờ lại nói với mẹ: "Con chưa học bài hôm qua" sao? Không, nhất định không. Đứng trước cửa, tôi bỗng nảy ra một ý "Mình thử nói dối mẹ xem sao". Nghĩ như vậy, tôi mở cửa bước vào nhà. Mẹ tôi từ trong bếp chạy ra. Nhìn mẹ, tôi chào lí nhí "Con chào mẹ". Như đoán biết được phần nào, mẹ tôi hỏi: "Có việc gì thế con"? Tôi đưa mẹ bài kiểm tra, nói ra vẻ ấm ức: Con bị đau tay, không tập trung làm bài được nên viết không kịp"... Mẹ tôi nhìn, tôi cố tránh hướng khác. Bỗng mẹ thở dài! "Con thay quần áo rồi tắm rửa đi!". Tôi "dạ" khẽ rồi đi nhanh vào phòng tắm và nghĩ thầm: "Ổn rồi, mọi việc thế là xong". Tôi tưởng chuyện như thế là kết thúc, nhưng tôi đã lầm. Sau ngày hôm đó, mẹ tôi cứ như người mất hồn, có lúc mẹ rửa bát chưa sạch, lại còn quên cắm nồi cơm điện. Thậm chí mẹ còn quên tắt đèn điện, điều mà lúc nào mẹ cũng nhắc tôi. Mẹ tôi ít cười và nói chuyện hơn. Đêm đêm, mẹ cứ trở mình không ngủ được. Bỗng dưng, tôi cảm thấy như mẹ đã biết tôi nói dối. Tôi hối hận khi nói dối mẹ. Nhưng tôi vẫn chưa đủ can đảm để xin lỗi mẹ. Hay nói cách khác, tôi vẫn chưa thừa nhận lỗi lầm của mình. Sáng một hôm, tôi dậy rất sớm, sớm đến nỗi ở ngoài cửa sổ sương đêm vẫn đang chảy "róc rách" trên kẽ lá.
Nhìn mẹ, mẹ vẫn đang ngủ say. Nhưng tôi đoán là mẹ mới chỉ ngủ được mà thôi. Tôi nghĩ: Quyển "Truyện về con người" chưa đọc, mình đọc thử xem". Nghĩ vậy, tôi lấy cuốn sách đó và giở trang đầu ra đọc. Phải chăng ông trời đã giúp tôi lấy cuốn sách đó để đọc câu chuyện "lỗi lầm" chăng ! "...Khi Thượng đế tạo ra con người, Ngài đã gắn cho họ hai cái túi vô hình, một túi chứa lỗi lầm của mọi người đeo trước ngực, còn cái túi kia đeo ở sau lưng chứa lỗi lầm của mình, nên con người thường không nhìn thấy lỗi của mình". Tôi suy ngẫm: "Mình không thấy lỗi lầm của mình sao?". Tôi nghĩ rất lâu, bất chợt mẹ tôi mở mắt, đi xuống giường. Nhìn mẹ, tự nhiên tôi đi đến một quyết định: Đợi mẹ vào phòng tắm, rồi lấy một mảnh giấy nắn nót đề vài chữ. Mẹ tôi bước ra, tôi để mảnh giấy trên bàn rồi chạy ù vào phòng tắm. Tôi đánh răng rửa mặt xong, đi ra và... chuẩn bị ăn bữa sáng ngon lành do mẹ làm. Và thật lạ, mảnh giấy ghi chữ: "Con xin lỗi mẹ" đã biến đâu mất, thay vào đó là một chiếc khăn thơm tình mẹ và cốc nước cam. Tôi cười, nụ cười mãn nguyện vì mẹ đã chấp nhận lời xin lỗi của tôi.
Đến bây giờ đã ba năm trôi qua, mảnh giấy đó vẫn nằm yên trong tủ đồ của mẹ. Tôi yêu mẹ vô cùng, và tự nhủ sẽ không bao giờ để mẹ buồn nữa. Tôi cũng rút ra được bài học quý báu: Khi bạn biết xin lỗi bố mẹ, bạn sẽ có nhiều hơn một thứ bạn vẫn đang có, đó là tình thương.
"Từ thuở sinh ra tình mẫu tử
Trao con ấm áp tựa nắng chiều".
a. Bố cháu đã hi sinh. Năm 72.
Trạng ngữ: Năm 72.
Tác dụng: nhấn mạnh đến thời điểm hi sinh của nhân vật được nói đến trong câu đứng trước.
b. Bốn người lính đều cúi đầu, tóc xoã gối, trong lúc tiếng đờn vẫn khắc khoải vẳng lên những chữ đờn li biệt, bồn chồn.
Trạng ngữ: Trong lúc tiếng đờn vẫn khắc khoải vẳng lên những chữ dờn li biệt, bồn chồn.
Tác dụng: làm nổi bật thông tin ở nòng cổt câu; nhấn mạnh sự tương đồng của thông tin mà trạng ngữ biểu thị, so với thông tin ở nòng cốt câu.
Nguồn h24
So sánh địa hình Bắc Mĩ và Nam mĩ
— Giống nhau : Nam Mĩ và Bắc Mĩ có cấu trúc địa hình đơn giản: phía tây là núi trẻ, đồng bằng ở giữa và phía đông là cao nguyên hoặc núi thấp.
– Khác nhau :
+ Bấc Mĩ phía đông là núi già; Nam Mĩ phía đông là cao nguyên.
+ Hệ thống Coóc-đi-e chiếm 1/2 lục địa Bắc Mĩ nhưng hệ thống An-đét chỉ chiếm phần nhỏ diện tích Nam Mĩ.
+ Bắc Mĩ, đồng bằng trung tâm cao ở phía bắc, thấp dần về phía nam còn Nam Mĩ là một chuỗi các đồng bằng nối với nhau, chủ yếu là đồng bằng thấp.
#Học tốt#
https://h.vn/hoi-dap/question/189024.html bn có thể tham khảo ở đay nhưng ko có trung mĩ, sorry
Câu tục ngữ " Thương người như thể thương thân " thuộc kiểu câu như thế nào.
Vì câu tục ngữ trên có từ " như "
Môi trường sống xung quanh cho ta sự sống, là điều kiện để ta tồn tại và phát triển. Vậy nên bảo vệ môi trường sống cũng là bảo vệ chính cuộc sống của chúng ta. Giờ đây, bảo vệ môi trường không phải là công việc của riêng ai nữa, mà là trách nhiệm của cả cộng đồng, của mỗi một con người tồn tại trên hành tinh này và trước hết nó phải bắt đầu từ mỗi gia đình - tế bào của xã hội.
Hơn bao giờ hết, mỗi thành viên trong gia đình, từ người già đến trẻ em, phải xây dựng được tác phong làm việc, sinh hoạt gắn với bảo vệ môi trường. Tất cả mọi người phải luôn coi đây như việc làm hằng ngày như đánh răng, rửa mặt vậy. Do đó, vấn đề giáo dục ý thức bảo vệ môi trường trong gia đình trở nên rất quan trọng. Nó phải được đặt ra một cách thường xuyên, mọi lúc mọi nơi. Chúng ta nên giáo dục ý thức bảo vệ môi trường bằng cả lời nói đến việc làm, bằng tuyên truyền thuyết phục gắn với nêu gương. Ông bà, bố mẹ phân tích, chỉ bảo, làm gương cho con cháu. Mọi phương pháp giáo dục con trẻ sẽ chẳng có giá trị gì khi người lớn không làm gương trong việc bảo vệ môi trường hoặc thấy con trẻ sai mà không nhắc nhở đến nơi, đến chốn.
Một đứa trẻ biết vứt rác đúng chỗ mà được người lớn tán dương, khen ngợi thì đó sẽ là lời cổ vũ, động viên to lớn để định hướng hành vi của chúng sau này. Hoặc hôm nay chúng vứt rác chưa đúng nơi quy định mà được người lớn nhắc nhở tận nơi hành vi đó là sai thì ngày mai chúng sẽ không làm như thế nữa. Còn ngược lại, nếu như hành vi đó chỉ nhận được một thái độ thờ ơ, vô cảm của người lớn hoặc chính bố mẹ, ông bà chúng cũng vứt rác bừa bãi thì ngày mai, ngày kia và cả sau này nữa chúng vẫn vứt rác bừa bãi. Nói rộng ra, sau này khi chúng lớn lên, có thể chúng sẽ lại vô cảm, thờ ơ như bố mẹ chúng vậy. Rồi theo phản ứng dây chuyền, chúng sẽ lại có cách dạy con của chúng như thế, giống như cái cách mà thế hệ trước đã dạy chúng. Như vậy cả mấy thế hệ trong nhà chúng đều có cách hành xử với môi trường sống giống nhau.
Đó chỉ là một cách liên tưởng hơi xa của tác giả bài viết trong hàng trăm, hàng nghìn cách ứng xử khác nhau của con người đối với môi trường sống xung quanh. Đi vào từng trường hợp cụ thể sự việc có thể xảy ra theo nhiều cách khác nhau. Song theo lôgíc của toàn xã hội thì điều đó sẽ là hiện hữu. Nói như vậy để thấy rằng, việc giáo dục ý thức bảo vệ môi trường sống trong từng gia đình nhỏ có tầm quan trọng như thế nào đến môi trường sống của toàn xã hội.
Sự phát triển nhanh chóng của xã hội, mặt trái của cơ chế thị trường có thể đang làm xâm hại đến các giá trị truyền thống, hay làm con người ta trở nên vô cảm hơn trước những người xung quanh và công việc chung của cộng đồng. Nhưng đã đến lúc mỗi chúng ta đều phải thay đổi từ trong cách nghĩ đến cách làm. Môi trường sống là của chung chúng ta, chúng ta có quyền lợi được hưởng song cũng có trách nhiệm phải bảo vệ nó, cũng như bảo vệ cho chính cuộc sống của chúng ta vậy. Và tôi muốn gửi đi một thông điệp rằng: Bảo vệ môi trường sống - hãy bắt đầu từ trong mỗi gia đình chúng ta.
hok tốt!!!
Nội dung câu tục ngữ này khẳng định trong trồng trọt, quan trọng nhất là thời vụ (thời tiết), thứ hai là đất canh tác.
Kinh nghiệm này đã đi sâu vào thực tế sản xuất nông nghiệp ở nước ta. Nghề trồng lúa nhất thiết phải gieo cấy đúng thời vụ và sau mỗi vụ thu hoạch phải tập trung cải tạo đất để chuẩn bị tốt cho vụ sau. Có như vậy thì công sức lao động vất vả của người nông dân mới được đền bù xứng đáng bằng những mùa lúa bội thu.
Những kinh nghiệm đúc kết từ các hiện tượng thiên nhiên và trong lao động sản xuất cho thấy từ ngàn xưa, nông dân ta đã có khả năng trồng trọt và chăn nuôi giỏi. Dựa trên cơ sở thực tế, họ đã đưa ra những nhận xét chính xác về một số hiện tượng thiên nhiên có liên quan trực tiếp đến lao động sản xuất . Từ đó, chủ động trong sắp xếp công việc của mình. Những kinh nghiệm quý báu nêu trên có ý nghĩa thực tiễn lâu dài trong nghề nông. Ngày nay, kinh nghiệm thực tế kết hợp với những thành quả khoa học, kĩ thuật tiên tiến đã mang lại nhiều lợi ích to lớn cho nông dân và góp phần đưa nước ta vào danh sách một trong những nước hàng đầu về xuất khẩu gạo trên thế giới
hok tốt!!
Dẫn chứng:
- "Đứng yên" khi Tổ quốc cần giữa đại dịch Covid-19.
- Các chú bộ đội biên phòng bảo vệ biên giới phía Bắc của Tổ quốc, không cho người Trung Quốc mang dịch bệnh sang.
- Các chú lính đảo bảo vệ biên giới hải đảo của Tổ quốc.
- Nhân dân có lòng tự hào, tự tôn dân tộc khi thấy tên tổ quốc được các báo chí nước ngoài ngợi khen.
- Học sinh, sinh viên thực hiện đúng nghĩa vụ của mình góp phần cho đất nước bình an.
- Bảo vệ môi trường, thiên nhiên, cảnh quan của đất nước.
- Quảng bá văn hóa, văn minh đất nước.
- Đứng lên khi có thế lực thù địch động chạm vào nền hòa bình, tự do của Tổ quốc.
1,đeo mặt dính dây bên trong,khi đeo gập que ở trước sao cho khít vs mũi,khẩu trang y tế dùng 1 lần nên bỏ,khẩu trang vải thì nên giặt sạch lại,k đeo chung
2,tháo bỏ cần giật dây,xé thì tùy nhg tuyệt đối k để nguyên rồi vứt vì tránh nhg người k có đạo đức tái chế lại rồi bán cho dân