K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

29 tháng 7 2021
Ko sao ma chung huyet thong đc

Ông em ở dưới quê có trồng một vườn cây, nhưng em thích nhất là những cây cam. Cây cam này có độ cao là hơn một mét rưỡi. Lá cây màu xanh nhạt, nhẵn bóng. Quả cam tròn, to bằng quả bóng tennis. Vỏ quả có màu vàng cam, khi chưa chín, quả cam có màu xanh nhạt. Cuống của quả cam dài chừng ba xăng – ti – mét, nhỏ thon. Khi mẹ em dùng dao bổ quả cam ra, một mùi thơm phức tỏa ra khắp nhà, em thấy ruột cam có màu vàng đậm, những múi cam tròn trông rất hấp dẫn nhưng rất ít hạt. Khi ăn vào, cam có vị ngọt và mát. Em muốn cây cam ở nhà ông em lớn nhanh và kết trái để ngày nào em cũng được ăn. Em rất thích ăn cam.

 

Những cây phượng trong sân trường em mang dáng vẻ của cây cổ thụ. Thân cây to, cao, vững vàng, chắc nịch. Vỏ cây bạc phếch, sù sì, có nhiều cây nhỏ li ti sống bám vào. Cành cây sum suê, tán lá um tùm phủ bóng mát khắp sân. Lá cây xanh biếc, mềm mại, xao động trong những làn gió nhẹ. Tháng sáu, mùa hạ, hoa phượng nở đỏ rực như lửa cháy trên cành. Năm học kết thúc, nghỉ hè nhưng em luôn nhớ khoảng sân trường râm mát với những gốc phượng già.

HT

7 tháng 2 2018

Đáp án : son môi 

7 tháng 2 2018

son môi

AN NHIÊN NHA BẠN K CHO MIK

28 tháng 7 2021

AN NHIÊN

:))) LÀ AN NHIÊN!!! ĐÚNG NHAAAA =))

27 tháng 7 2021

Tuy em sống trong một ngôi nhà nhỏ và không được đầy đủ tiện nghi nhưng em vẫn rất yêu gia đình của mình. Bởi nơi ấy em lúc nào cũng được yêu thương.

Bố mẹ em bằng tuổi nhau, năm nay cả hai đều đã 36 tuổi. Bố em là kỹ sư xây dựng nên thường xuyên phải đi làm công trình ở xa. Thường thường thì chỉ có cuối tuần gia đình em mới sum vầy bên nhau. Đối với em, đó là những giây phút thật quý báu. Mỗi khi đi công tác xa về, bố lại mua cho em một con búp bê nhỏ. Bố nói, búp bê sẽ thay bố làm người bạn đồng hành cùng với em lớn lên. Có lần em nghe bố mẹ nói chuyện, bố đang cố xin về làm gần nhà để được ở gần hai mẹ con.

Mẹ em là giáo viên dạy tại chính ngôi trường mà em đang học. Vậy nên mỗi ngày em đều được mẹ đưa đến trường. Mẹ tuy không dạy lớn của em nhưng việc học của em mẹ đều nắm được. Tuy nhiên, mẹ em không vì thế mà gây áp lực cho em. Mẹ thường nói, việc học đôi khi cũng cần năng khiếu, con hãy coi việc học như một người bạn, tự nhiên con sẽ yêu quý nó và học tập tốt hơn. Nghe lời mẹ, em không đặt nặng vấn đề học tập và thành tích lên. Em chỉ cố học làm sao để tiếp thu được hết kiến thức mà cô giáo giảng.

Mỗi cuối tuần khi bố trở về nhà, mẹ em thường chuẩn bị một mâm cơm khá tươm tất. Bữa cơm hôm ấy sẽ có một đĩa nem, một bát bong bóng cá nấu mẻ và vài quả trứng ốp. Đây đều là những món mà bố em rất thích. Bố bảo, đi xa, thèm nhất là được về ăn cơm mẹ nấu. Sau bữa tối, bố sẽ ôm em vào lòng và nghe em kể câu chuyện của cả một tuần.

Em rất buồn vì mỗi sáng thứ 2 lại phải tạm biệt bố. Em chỉ mong sao bố được về làm gần nhà để gia đình em lúc nào cũng quây quần bên nhau.

Mỗi người sinh ra đều có gia đình của mình. Đó là nơi là chúng ta cất tiếng khóc chào đời, nơi có cha mẹ, anh chị em luôn đồng hành cùng chúng ta trên mỗi bước đường đời. Gia đình chính là nơi niềm tin và tình yêu thương được đặt trọn vẹn.

Gia đình em có 6 người gồm ba mẹ và 4 chị em em. Em có hai chị và một anh trai. Chị cả em đã ra trường và đi làm. Chị hai của em đang học đại học Ngoại thương năm thứ 2. Anh ba của em học lớp 10. Và em năm nay học lớp 2. Gia đình đông anh chị em rất vui và hạnh phúc. Em là con út nên được ba mẹ và anh chị yêu chiều.

Mỗi lần mẹ em đi chợ về, anh ba bao giờ cũng phần quà bánh cho em nhiều hơn. Chị cả thì một năm về được có một lần vào dịp Tết. Bởi vậy em rất nhớ và mong chị về thường xuyên. Chị hai thì vài tháng mới về một lần. Ở nhà chơi với em chỉ còn anh ba. Nhưng anh cũng đi học suốt nên em chới với mấy bạn hàng xóm.

Ba em thường xuyên đi công tác xa nhà, cũng ít về thăm nhà. Gia đình bao giờ cũng chỉ có 3 mẹ con quây quần bên mâm cơm. Mỗi lần có ba về là không khí gia đình rộn ràng, vui tươi hơn hẳn. Đặc biệt khi gia đình em có đủ 6 người thì lúc đó mới thực sự hạnh phúc và vui vẻ đến vô cùng. Tiếng cười của gia đình em dường như lan sang cả nhà hàng xóm bên cạnh. Nhưng cả nhà em đều không quan tâm vì ai cũng thấy niềm vui được sum vầy là điều thực sự nên trân trọng.

Mặc dù gia đình em ít khi mới được đông đủ nhưng tình yêu mọi người giành cho nhau vẫn luôn đong đầy và thật hạnh phúc. Ai cũng ý thức được điều này và trân trọng tình cảm này hơn.

"Buổi sáng trên biển" là chủ ngữ 1 và "thật đep"là vị ngữ 1."trên mặt biển bồng bềnh" là vị ngữ 2 và "những con sóng" là chủ ngữ 2. Cho 1 tick nha bn
26 tháng 7 2021
"Buổi sáng trên biển" là chủ ngữ 1 và "thật đẹp" là vị ngữ 1."trên mặt biển bồng bềnh" là vị ngữ 2 và " những con sóng" là chủ ngữ 2. Nhớ tick cho mình nha các bạn!
23 tháng 7 2021

Tham khảo ạ !!

Cây nho được trồng khá nhiều ở quê em. Cây nho thuộc loại cây leo. Thân mềm màu nâu mọc lan trên những giàn được làm bằng tre khá chắc chắn. Lá nho to cỡ bàn tay, mỏng và xẻ thành nhiều thuỳ. Mỗi chùm nho dài hơn gang tay, trái căng tròn màu xanh nhạt hoặc tím sẫm, bên ngoài phủ một lớp phấn trắng mịn màng. Mùa nho chín, chủ vườn dùng kéo, nhẹ nhàng cắt cuống từng chùm rồi bao bọc cẩn thận để trái nho không bị dập, không bị rụng. Nho được chở bằng xe tải, bằng tàu hoả đi khắp muôn nơi. Vị ngọt và hương thơm đặc biệt của trái nho sẽ xua tan mệt mỏi, đem lại cho chúng ta sức khoẻ và niềm vui trong cuộc sống.

23 tháng 7 2021

Trong vườn nhà ông em có rất nhiều loại cây như bưởi, na, chuối, mít, vải, nhãn,… Mỗi loại gần chục cây, mùa nào thức ấy nên khu vườn luôn làm em say mê. Và mỗi loại cây lại cho một loại quả khác nhau: cây na lá không thơm và tán không đẹp nhưng quả ăn ngon tuyệt vời, mỗi sáng bà lại cầm rổ ra vườn chọn những quả đã mở mắt đem vào dấm, quả nào quả nấy to hơn cả nắm tay người lớn. Cây chuối khẳng khiu nhưng cũng cho những nải chuối quả rất to, chín vàng thơm lừng. Trong các loại cây đó em thích nhất cây bưởi. Ông em nói cây bưởi này có từ rất lâu rồi, ngày đó ông phải đi cách nhà gần năm mươi cây số, đến tận nơi có giống bưởi ngon để mua giống. Đến bây giờ đã ngót hai chục năm trôi qua nhưng cây bưởi này vẫn chẳng tỏ ra cằn cỗi mà hàng năm vẫn cho quả đầy cành.

Em rất thích cây bưởi này bởi cây bưởi đã cho em những múi bưởi ngon, và đó còn là nơi lũ trẻ bọn em thường chơi đồ hàng. Mỗi mùa khác nhau cây bưởi lại có những biểu hiện riêng.

Vào mùa lá rụng, cây dường như chẳng còn mấy lá, cành trơ trụi, khẳng khiu như không còn sức sống. Thế nhưng đến mùa xuân, cứ như có phép lạ tất cả những cành con tưởng chừng như đang chết dần bỗng nhú lên những chiếc chồi xanh biếc mà trông xa như hàng ngàn mũi tên chĩa lên bầu trời. Và rồi từng chồi non ấy lại tạo thành muôn chiếc lá xanh non mỡ màng, đung đưa vui đùa theo gió. Buổi sáng từng đàn chim hót líu lo trên cành.

Chỉ sau một thời gian ngắn, cây đã vươn mình xanh tốt, đầy sức sống như một cô gái mới lớn. Một buổi sáng thức dậy trong tiếng chim hót véo von, em bỗng nhận thấy thoảng đâu đó một mùi thơm nhẹ nhàng quyến rũ. Em chợt nhìn lên cây bưởi và ngạc nhiên khi trong tán lá xanh biếc lốm đốm những bông hoa trắng tinh. Hôm đầu còn lưa thưa nhưng chỉ vài hôm sau cả tán cây đã được điểm tô bằng những bông hoa trắng. Hoa bưởi rất nhanh rụng, lúc đầu còn lác đác vài bông rơi xuống nhưng rồi chỉ một vài hôm quanh gốc cây đã phủ đầy một lớp hoa trắng. Em và các bạn thường rủ nhau mang những chiếc rổ con ra nhặt đầy hoa bưởi làm đồ hàng, có bạn còn nhặt hoa bưởi làm nơ cài lên đầu trông rất dáng yêu. Mỗi buổi sáng thức dậy, hương thơm đầu tiên mà em ngửi thấy là mùi thơm của hoa bưởi. Mùi hương của nó dìu dịu, thoang thoảng, càng bay xa càng thơm. Em đã từng mơ ước có thể dùng những bông hoa bưởi ấy làm thành nước hoa. Những lúc đó em thường ngước lên ngắm nhìn những chùm hoa bười xen kẽ giữa màu xanh mơn mởn của lá bưởi.

Những chiếc lá bươi đun nước gội đẩu cũng rất thơm nên mẹ em thường lấy để nấu cùng với bổ kết. Mỗi khi gội đầu xong là mùi thơm của lá bưởi cứ vương vấn mãi trên tóc mẹ

Sau khi những chùm hoa trắng tinh rụng hết thì trên cành cây bắt đầu ra những quả non mà lúc đầu nhỏ như viên bi sau rồi cứ lớn dần. Chúng em thường nhặt những quả bười rụng để làm đồ chơi và đánh chắt, đánh chuyển.

Đến mùa thu những quả bưởi đã to bằng chiếc bát ô-tô, lúc lỉu trên cành. Quả sai đến nỗi ông em phải lấy gậy chống cành để cành khỏi bị gẫy.

Cây bưởi đó đã gắn bó với em từ khi sinh ra đến giờ, dưới gốc bưởi già đó chúng em đã có bao nhiêu kỉ niệm đáng nhớ. Và đặc biệt với màu hoa trắng tinh khiết cùng với hương thơm ngọt ngào, cây bưởi đã trở thành ấn tượng khó phai trong lòng em. Em tin rằng mai này lớn lên dù có đi bất cứ nơi nào thì hình ảnh cây bười nơi góc vườn sẽ luôn trong tâm trí của em.

22 tháng 7 2021

nè bạn

22 tháng 7 2021

Tôi và Vân chơi với nhau từ năm lớp ba. Đến tận bây giờ nó vẫn là đứa bạn thân thiết nhất và hiểu tôi hơn bất kì ai.

Vân là một đứa cao, to lớn hơn tôi rất nhiều. Mạnh mẽ, vui vẻ và sôi động chính là những từ thích hợp nhất để nói về Vân. Trong khi tôi – đứa bạn của nó thì hoàn toàn ngược lại: bé nhỏ, nhút nhát và hơi tự ti. Với tính cách đó nên khi chuyển vào lớp Vân, ban đầu tôi không có bạn. Tôi chỉ lặng lẽ thu mình trong không gian riêng, không trò chuyện, hay nói đúng hơn là không dám bắt chuyện với ai. Chính chiếc bút chì màu Vân cho tôi trong giờ mĩ thuật đã bắt đầu tình bạn của hai đứa. Nhớ lúc đó tôi đang loay hoay không biết làm thế nào để hoàn thiện hình vẽ ông mặt trời trong khi cây bút chì màu đỏ của tôi không cánh mà bay thì một cánh tay đưa ra, trên đó là thứ tôi cần. Bạn có dùng không? Ưu tiên bạn mới tô trước. Dúi bút vào tay tôi, Vân cười hì hì rồi quay lên. Tôi bất ngờ và cảm động. Không hiểu sao lúc đó, trong trí óc ngây thơ của tôi, Vân như thể là một cô tiên vừa ban cho tôi một phép màu. Từ đó, tình bạn giữa hai đứa bắt đầu.

Trong lớp hai đứa lúc nào cũng như hình với bóng, đi đâu cũng có nhau. Chúng tôi đến trường cùng nhau, ngồi gần bàn nhau, cùng học bài và cùng nhau vui chơi. Những lúc tôi bị bắt nạt, Vân luôn là “bảo kê” số một của tôi. Âu yếm và hài hước, Vân gọi tôi là Ngố còn tôi gọi nó là Voi con.

22 tháng 7 2021

Đây nha bn:

Một năm có bốn mùa, thì em yêu thích nhất chính là mùa hè. Mùa hè thường bắt đầu từ tháng 4 hằng năm, đôi khi sẽ muộn hơn một chút. Khi đó, trời trở nên nóng bức hơn nhiều. Ông mặt trời ra sức chiếu vô vàn những ánh nắng xuống mặt đất. Cây cối khắp nơi xanh tốt, um tùm. Học sinh được nghỉ ở nhà, thỏa sức nô đùa, vui chơi. Chúng em sẽ được đi tắm biển, đi về quê thăm ông bà, đi du lịch… Mùa hè thật là vui!

Chúc bn học tốt  nha

22 tháng 7 2021

Mỗi khi hè về là em lại háo hức vô cùng bởi đó là mùa mà em thích nhất. Những tia nắng chói chang cùng bầu trời cao vời vợi là đặc trưng của mùa hạ. Cây phượng nở hoa đỏ rực cả một góc trời như những cây đuốc khổng lồ chiếu sáng khắp nơi. Tiếng tu hú kêu vang nơi đồng quê báo hiệu một mùa quả chín. Hè về mang theo bản hòa ca của những nhạc sĩ ve sầu, luôn là thanh âm sôi động và náo nhiệt nhất. Từng cánh đồng lúa trải dài một màu vàng bát ngát chờ người nông dân đến gặt hái. Mùa hè có những cơn mưa rào trắng xóa cả đất trời chợt đến rồi lại chợt đi, những cơn gió nam mát rượi đưa em vào giấc ngủ mỗi trưa nắng gắt. Hồ sen nở rộ, những bông hoa khoe ra đài cao của mình dưới ánh sáng gọi ong bướm đến. Cây cối trong vườn đón nhận tinh hoa của đất trời để cho những trái chín mọng. Mùa hè rất đẹp, là mùa luôn mang đến cho em những kỉ niệm đáng nhớ cùng gia đình và người thân và cũng là mùa em mong đợi nhất.

20 tháng 7 2021

Trong phòng truyền thống của trường em có treo một bức ảnh chân dung của Bác Hồ. Trong ảnh, khuôn mặt Bác hiện trông thật hiền hậu. Đôi mắt đen, sáng ngời. Nụ cười ấm áp. Làn da hồng hào. Chòm râu, mái tóc trắng bạc phơ. Vầng trán cao, rộng. Bố em nói rằng đó là vầng trán của những người thông minh, giỏi giang. Mỗi khi nhìn tấm ảnh, em lại cảm thấy vô cùng yêu mến Bác, vị cha già kính yêu của dân tộc.

20 tháng 7 2021

Tham khảo:

Trong lớp học của em, tấm ảnh Bác Hồ được treo thật trang trọng. Em nhìn lên tấm ảnh với lòng yêu thương và kính trọng. Bác của chúng em có khuôn mặt thật hiền từ. Nước da hồng hào, tươi tắn. Vầng trán cao và rộng thể hiện sự thông minh. Đôi mắt của Bác sáng ngời, ấm áp. Đôi môi như đang nở nụ cười thật tươi với chúng em. Em thích nhất là chòm râu của Bác. Đối với học trò chúng em, Bác Hồ chính là một tấm gương đẹp để noi theo.