Lập dàn ý tả cảnh một buổi sáng trong vườn cây.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Dàn ý: Kể cho bố mẹ nghe một chuyện lí thú(cảm động, buồn cười) em gặp ở trường
1. Mở Bài
- Thời gian, không gian kể chuyện cho bố mẹ nghe
- Giới thiệu câu chuyện mà mình định kể
2. Thân Bài
- Trình bày về thời gian, địa điểm của câu chuyện
- Giới thiệu những nhân vật xuất hiện trong câu chuyện
- Diễn biến câu chuyện
- Kết thúc câu chuyện
- Tâm trạng, cảm xúc của bố mẹ khi lắng nghe câu chuyện
3. Kết Bài
Cảm nghĩ của bản thân về cuộc trò chuyện với bố mẹ.
Hoc tot
Tham khảo:
Monica mới vừa cưới Hitesh. Cuối tiệc cưới, mẹ Monica đưa cho cô một cuốn sổ tiết kiệm mới mở với số tiền 1000 đồng Rs.
Mẹ cô nói: “Monica, hãy cầm lấy cuốn sổ tiết kiệm này và dùng nó để ghi lại cuộc sống hôn nhân của con.
Khi có chuyện gì vui và đáng nhớ trong cuộc sống mới này của con, hãy gửi vào đó ít tiền. Ghi lại lý do và cứ tiếp tục như thế.
Càng có nhiều sự kiện đáng nhớ thì con càng có nhiều tiền trong tài khoản. Mẹ đã gửi khoản tiền đầu tiên cho con hôm nay. Con hãy gửi những khoản khác cùng với Hitesh. Sau vài năm nhìn lại, con có thể biết được mình đã có được bao nhiêu hạnh phúc.”
Monica kể lại với Hitesh khi họ về nhà của mình và đôi vợ chồng trẻ nghĩ rằng đó quả là một ý tưởng tuyệt vời và mong chờ cơ hội được gửi khoản tiền thứ hai vào sổ.
Và đây là những gì họ ghi vào cuốn sổ đó sau đó một thời gian:
– Ngày 7/2: 1000 Rs, sinh nhật đầu tiên của Hitesh sau khi cưới
– Ngày 1/3: 1000 Rs, Monica được tăng lương
– Ngày 20/3: 2000 Rs, đi du lịch đảo Bali
– Ngày 15/4: 3000 Rs, Monica có thai
– Ngày 1/6: 2000 Rs, Hitesh được lên chức
– …
nhiên, sau nhiều năm, họ bắt đầu tranh cãi về những thứ tầm thường vặt vãnh. Họ không nói chuyện với nhau nhiều. Họ thấy hối hận vì cưới phải người khó chịu nhất thế giới… chẳng còn tình yêu nữa. Nghe chừng rất quen, phải không?
Một ngày, Monica nói chuyện với mẹ cô: “Mẹ, bọn con không thể như vậy hoài nữa. Bọn con đồng ý ly hôn. Con không thể tưởng tượng được vì sao con lại quyết định cưới người đán ông này!!!”
Mẹ cô trả lời: “Chắc chắn rồi, con gái, chẳng có vấn đề gì cả. Hãy làm việc mà con muốn nếu con thực sự không thể chịu đựng thêm được nữa. Nhưng trước khi làm vậy, hãy làm việc này trước đã. Con còn nhớ cuốn số tiết kiệm mẹ đưa cho con hôm đám cưới chứ? Hãy rút toàn bộ tiền trong đó và tiêu hết tiền trước đã. Con không nên giữ lại gì từ cuộc hôn nhân tệ hại này đâu.”
Monica nghĩ điều này cũng đúng. Cô đến ngân hàng, ngồi đợi đến lượt mình giao dịch tất toán sổ tiết kiệm.
Trong khi đợi, cô xem qua những ghi chú trong cuốn sổ. Cô xem từng dòng ghi chú về những khoản tiền vợ chồng cô từng gửi vào. Ký ức về tất cả những niềm vui và hạnh phúc bỗng chốc ùa về trong tâm trí. Và nước mắt dâng lên trong mắt cô.
Cô rời ngân hàng và về nhà. Khi về đến nhà, cô đưa cuốn sổ cho Hitesh, và bảo anh hãy tiêu hết số tiền trước khi họ ly dị.
Ngày hôm sau, Hitesh đưa lại cho Monica cuốn sổ tiết kiệm. Cô nhận thấy một khoản tiền 5000 Rs mới được gửi thêm vào với dòng ghi chú: “Đây là ngày anh nhận ra rằng anh yêu em nhiều thế nào sau những năm qua. Em đã mang đến bao nhiêu là hạnh phúc cho anh.”
Họ ôm nhau và khóc, đặt lại cuốn sổ tiết kiệm vào nơi cất an toàn.
Bạn có biết họ đã tiết kiệm được bao nhiêu tiền đến khi về hưu không? Tôi không hỏi điều đó. Tôi tin rằng số tiền đó cũng chẳng quan trọng nữa sau những gì họ đã trải qua trong suốt những năm tháng chung sống hạnh phúc của mình.
“Khi bạn ngã, theo một nghĩa nào đó, đừng chỉ nhìn vào nơi bạn ngã xuống mà hãy nhìn vào nơi bạn bắt đầu trượt chân. Cuộc đời là để sửa chữa những sai lầm.”
Tôi nghĩ rằng điều này có thể áp dụng cho mọi mối quan hệ.
~ Học tốt ~
Bài làm
a) Từ " gánh vác ": gánh lấy những việc khó khăn nặng nề.
- Từ " đất nước ": phần lãnh thổ trong quan hệ với dân tộc làm chủ và sống trên đó .
- Từ " ăn ở ": cư xử, đối xử trong đời sống.
- Từ " sắt đá ": cứng cỏi, kiên quyết đến mức không gì lay chuyển được .
# Học tốt #
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
Gia đình là nền tảng, là tế bào của xã hội là bởi vì: Khi tạo dựng con người để cai quản muôn loài, Thiên Chúa đã phán: “Con người ở một mình thì không tốt, Ta sẽ làm cho nó một trợ tá tương xứng với nó” (St1.18). Và Thiên Chúa đã tạo dựng một người nữ bằng xương sườn của người nam. Một gia đình đầu tiên đã được chính Thiên Chúa tạo nên. “Bởi thế, người đàn ông lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai thành một xương một thịt” (St1. 24).
Gia đình là nền tảng, là tế bào của xã hội là bởi vì: Để cứu chuộc nhân loại sau khi nhân loại đã lỗi phạm với Thiên Chúa, Ngôi Hai Thiên Chúa không đến trần gian theo cách quyền uy của một Hoàng đế cai trị muôn dân; Ngài cũng không đến trần gian như một Thống tướng đầy sức mạnh bách chiến bách thắng trên khắp các mặt trận như câu chuyện huyền thoại Thánh Gióng của Việt Nam.
Ngài đã chọn cách đến trần gian trong thân phận con người nơi một gia đình, gia đình Nazaret nghèo hèn có cha là Thánh Giuse (Cha nuôi), có mẹ (Đức trinh nữ Maria). Ngài đã đóng đúng vai trò làm con trong một gia đình suốt 33 năm ở trần gian.
Về bản tính loài người, Người đã mang đủ đặc tính của con người, ngoại trừ tội lỗi.
Chúng tôi xin trích dẫn nhận định của cố Hồng y Fx Nguyễn Văn Thuận nói về gia đình: “Chúa Giêsu muốn xây dựng nhiệm thể Ngài bằng những tế bào gia đình; Hội Thánh có thể thay đổi đường lối tông đồ, thay đổi các hội đoàn, nhưng Hội Thánh luôn luôn phát triển nhờ các gia đình. Đức tin được thông truyền qua các tế bào sống động và lành mạnh ấy” (ĐHV: 495)
Về mặt xã hội: Gia đình được gọi là tế bào của xã hội.
Nhà bác học Louis Pasteur (27 tháng 12 năm 1822 – 28 tháng 9 năm 1895) nhà khoa học nổi tiếng người Pháp và của nhân loại là người tiên phong trong lãnh vực sinh vật học đã nói và nó như là một định luật của sinh vật học: “…Sự sống phải bắt nguồn từ sự sống. Nói một cách đơn giản, con cái phải có bố mẹ sinh ra…”.
Ngoài ra, người ta đã nhìn nhận như một chân lý: xã hội là một thân thể bao gồm triệu triệu tế bào, mỗi tế bào chính là gia đình. Thân thể (xã hội) cường tráng lành mạnh khi tất cả các tế bào (gia đình) lành mạnh. Ngược lại, trong cơ thể (xã hội) có nhiều tế bào (gia đình) đau yếu, thân thể (xã hội) đó sẽ suy yếu dẫn đến sự chết.
Ở Việt Nam ngày nay cũng đề cao vai trò của gia đình trong xã hội. Ngày 28 tháng 6 hàng năm được chọn là ngày tôn vinh gia đình Việt Nam.
Như thế, Giáo hội và Xã hôi đều nhìn nhận: gia đình là nền tảng, là tế bào của xã hội.
Đôi nét về thực trạng gia đình hiện nay
Trên lý thuyết, thì gần như mọi người Công giáo hay ngoài Công giáo đều coi trọng gia đình, và nhìn thấy vai trò quan trọng tạo nên sự hưng thịnh trong một đất nước hầu như đều được bắt nguồn từ các thành phần trong một gia đình.
Trên thực tế, nhìn vào gia đình hôm nay ta không khỏi đau lòng với những suy thoái đang ngày một gia tăng. Xin điểm qua một vài vấn đề nổi cộm:
Sự ly hôn và Phá thai
Qua các phương tiên thông tin đại chúng hiện nay giúp chúng ta thấy rằng ở các nước phương tây việc ly di đã trở nên quá phổ biến. Ngay cả những gia đình Công giáo việc ly dị cũng thường xẩy ra, mặc dù giáo luật của đạo Công giáo không cho phép.
Việc ly di ở Việt Nam được luật pháp cho phép. Các cuộc ly dị ở Việt Nam ngày một nhiều hơn. Tôi xin trích dẫn phần sưu tầm của Lm Thái Hiệp, O.P trong chia sẻ Tin Mừng tháng 12 năm 2013 của Huynh đoàn Đa Minh Việt Nam bài: Gia đình hai tiếng thiêng liêng để làm rõ vấn đề trên:
“Ngon nến gia đình leo lét trong bão giông: Theo thống kê, chỉ tính riêng năm 2012 ở Việt Nam đã có gần 100.000 vụ ly hôn, con số này chiếm gần 35-40% tổng số đôi hôn nhân ở Việt Nam trong năm. Điều đáng nói là trong số đó có hơn 70% là số gia đình trẻ (tuổi 22-30). Theo phóng viên Ben Bland của tờ Financial Times, Radio Australia, số vụ ly hôn ở Việt Nam ngày càng gia tăng nhanh. Điều đáng nói là số vụ ly hôn ở Việt Nam đã tăng gần gấp đôi chỉ trong vòng 5 năm, từ 53.000 vụ trong năm 2005 lên đến 90.000 vụ trong năm 2010. Thêm nữa, trung bình ở nước ta mỗi năm có khoảng 300.000 ca nạo phá thai, trong đó độ tuổi 15-19 chiếm khoảng 60-70 %”.
Thực ra, con số phá thai ở Việt Nam hiện nay đã lên đến từ 1,2 triệu đến 1,5 triệu ca mỗi năm. Nạn phá thai Việt Nam đứng nhất Đông Nam Á và thứ năm thế giới. Những số liệu nêu trên đây thật đáng để cho chúng ta suy nghĩ.
Sự gian dối
Vấn đề thứ hai mà chúng tôi muốn đề cập đến là sự gian dối trong xã hội Việt Nam hôm nay. Báo Tuổi trẻ ngày 27-09-2013 tác giả Nguyễn Quang Thân trong bài: “Ai dạy trẻ nói dối” đã cho chúng ta một thông tin rất đau lòng với những ai còn yêu qui, trân trọng sự thật. Tác giả cho chúng ta biết:
“Công bố mới đây của Trung Tâm Xã Hội Học cho kết quả sững sờ: Tỉ lệ nói dối cha mẹ ở học sinh cấp I là 22%; cấp II là 50%; cấp III là 64%; và sinh viên là 80%”. Còn ngoài xã hội thì thế nào?
Tôi xin nêu một sự kiên phi đạo đức và đáng xấu hổ biết bao khi cả hai tờ báo Tuổi Trẻ và Thanh Niên ngày 09 thánh 12 năm 2013 cùng đăng tải. Trưa ngày 04-12-2013 chiếc xe chở 1300 thùng bia do tài xế Hồ Kim Hậu bị nạn ở vòng xoay Tam Hiệp Biên Hòa (Đồng Nai). Hơn 300 thùng bia văng xuống đường, thì chỉ trong hơn 10 phút, cả trăm người đã ồ tới cướp không những số bia văng xuống đường, mà trèo cả lên xe để cướp bia. Tổng cộng gần 1000 thùng bia của anh Hậu trị giá trên 300 triệu đã bị lấy mất. Anh Hậu van xin nhưng vô ích, chỉ con biết khóc nhìn cảnh cướp bia của mình giữa ban ngày.
Trong khi đó, tôi nhớ lại cậu bé chín tuổi ở thành phó Sendai tỉnh Miyay của Nhật trong trân sóng thần mới xẩy ra ở Nhật ngày 11 tháng 3 năm 2011. Cậu bé đang đói bụng, lạnh cóng đã cúi gập người xuống cám ơn và nhận gói lương khô của một người tốt bụng cho em khi em đang xếp hàng theo thứ tự ở phía cuối để nhận phần ăn. Em đã không ăn, mà đem gói lương khô tiến lên phía trước bỏ vào thùng lương thực chung, sau đó lại trở về vị trí xếp hàng lúc đầu để chờ đến lượt mình.
Ôi! Giáo dục như thế nào mà được như thế! Khi nào…quê hương ta được như thế?
Trong xã hội hôm nay, gần như mọi người đang chấp nhận sống chung với gian dối, như người dân đồng bằng Sông Cửu Long sống chung với lũ hàng năm.
Phải xây dựng gia đình hôm nay thế nào?
Đứng trước một thực trạng suy thoái về đạo đức của xã hội như đã nêu trên, mỗi gia đình, một Giáo hội thu nhỏ, chúng ta không được quyền đứng đó để nguyền rủa bóng đêm, mà cùng nhau thắp nên một ngọn nến để xua đi bóng đêm. Ánh sáng mà mỗi gia đình thắp lên đó, chính là Lời Chúa, vì chính Chúa đã phán: “Lời Chúa là ngọn đền soi con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi” (TV 119: 105).
Giáo hội hoàn vũ đều đồng thanh tuyên xưng Đức tin trong kinh Tin Kính : “Giáo hội duy nhất, Thánh thiện, Công giáo và Tông truyền”.
Cộng đoàn dân Chúa trong Giáo hội Việt Nam, chúng ta luôn vâng phục và thực thi những điều Hội Đồng Giám Mục VIệt Nam chỉ dạy.
Năm 2014 HĐGMVN đã chỉ dạy chúng ta: Phúc-Âm-hóa đời sống gia đình
Để cụ thể hóa công việc Phúc-Âm-hóa đời sống gia đình, HĐGM đã khôn ngoan đưa ra những việc làm cụ thể cho mọi gia đình trong hoàn cảnh xã hội Việt Nam hôm nay. Mỗi gia đình phải trở thành:
Gia đình cộng đoàn cầu nguyện
Gia đình là một cộng đồng yêu thương
Gia đình là một cộng đồng phục vụ sự sống
Gia đình là một cộng đồng tham gia vào sự Phúc-Âm-hóa môi trường
Về phía xã hội, tôi nghĩ xây dựng gia đình bằng cách mọi người phải bắt đầu từ suy nghĩ sự thật; nói những điều là sự thật; và hành đồng sự thật.
Sự thật chính là ánh sáng xua đi bóng đêm. Một xã hội gồm những cá nhân, những gia đình, những xóm làng, những tập đoàn thiếu sự thật, xã hội đó đang chết dần. Chính Chúa đã phán: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống” (Ga 14,6)
Chúng ta chờ đợi gì ở sự thay đổi căn bản và toàn diên của nền giáo dục nước nhà?
Chúng ta chờ đợi một nền giáo dục:
NHÂN BẢN, KHOA HỌC, DÂN TỘC VÀ KHAI PHÓNG.
Mọi người mong đợi sự thật được có mặt đều khắp trên quê hương ta!
vì gia đình là tổ ấm duy nhất có thể ở bên ta mãi mãi ,chỉ có gia đình che chở cho ta tất cả ,ta nói gia đinh là nền tảng của xã hội là như vậy vì ai trong xã hội cũng có gia đình
Sự đau đớn nhất trong cuốc đời mỗi người không phải những vấp ngã, thất bại, cũng không phải những trắc trở, khó khăn của cuộc sống, mà chính là sự hối hận sâu sắc khi trong một khoảnh khắc nào đó, hành động của ta, lời nói của ta vô tình làm cho những người ta yêu thương buồn phiền, đau lòng. Và tôi đã phải trải qua nỗi hối hận kinh hoàng ấy, khi vài ngày trước tôi đã vô tình nó những lời thiếu lễ độ với mẹ trước mặt cô giáo của em trai mình. Điều này đã khiến cho mẹ tôi vô cùng buồn phiền, cha tôi đã viết một lá thư dài nhắc nhở về sự vô lễ của tôi với mẹ, qua sự phân tích của cha tôi đã hiểu được mình đã gây ra một lỗi lầm lớn như thế nào. Chỉ vì sự vô tâm, ích kỉ của mình mà tôi đã khiến mẹ buồn phiền. Tôi đã quyết định xin lỗi mẹ, mà trước hết tôi viết một bức thư hồi đáp lại cho cha.
Gửi cha yêu dấu!
Con biết những ngày qua, không khí của gia đình mình đã vô cùng trầm lắng vì những lỗi lầm mà con đã gây ra. Khoảnh khắc ấy con đã quá nông nổi, không kiềm chế được cảm xúc của mình nên đã nói ra những lời không hay với mẹ. Con sẽ không biện minh cho những lời nói và hành động vô trách nhiệm của mình với ba mẹ. Vì con biết con xứng đáng phải nhận được những hình phạt, con là một người con bất hiếu, vô tâm nhất trên trần gian này.
Điều đầu tiên, cho phép con được xin lỗi vì đã làm cho cha muộn phiền, lo lắng, và cũng là gửi đến cha lời cảm ơn chân thành nhất. Con luôn tự cho ình đã lớn khôn, trưởng thành và có thể nhìn nhận, xử lí được mọi việc như một người trưởng thành thật sự. Nhưng đến ngày hôm nay, khi đọc được những lời khuyên răn chân thành của cha thì con bỗng nhận thấy mình đã quá trẻ con, hỗn hào, con đã không biết suy nghĩ mà lấy cái trẻ con của mình ra làm tổn thương mẹ. Và con cũng nhận thức được rõ ràng nhất, đó chính là dù có trưởng thành, lớn lao đến đâu thì con cũng không được quyền làm cho những người mà mình yêu thương phải lo lắng, muộn phiền. Càng đáng trách hơn khi con làm cho mẹ buồn, người phụ nữ đã dùng cả cuộc đời để lo lắng, chăm sóc cho từng bước trưởng thành của con.
Sự đau đớn nhất trong cuốc đời mỗi người không phải những vấp ngã, thất bại, cũng không phải những trắc trở, khó khăn của cuộc sống, mà chính là sự hối hận sâu sắc khi trong một khoảnh khắc nào đó, hành động của ta, lời nói của ta vô tình làm cho những người ta yêu thương buồn phiền, đau lòng. Và tôi đã phải trải qua nỗi hối hận kinh hoàng ấy, khi vài ngày trước tôi đã vô tình nó những lời thiếu lễ độ với mẹ trước mặt cô giáo của em trai mình. Điều này đã khiến cho mẹ tôi vô cùng buồn phiền, cha tôi đã viết một lá thư dài nhắc nhở về sự vô lễ của tôi với mẹ, qua sự phân tích của cha tôi đã hiểu được mình đã gây ra một lỗi lầm lớn như thế nào. Chỉ vì sự vô tâm, ích kỉ của mình mà tôi đã khiến mẹ buồn phiền. Tôi đã quyết định xin lỗi mẹ, mà trước hết tôi viết một bức thư hồi đáp lại cho cha.
Gửi cha yêu dấu!
Con biết những ngày qua, không khí của gia đình mình đã vô cùng trầm lắng vì những lỗi lầm mà con đã gây ra. Khoảnh khắc ấy con đã quá nông nổi, không kiềm chế được cảm xúc của mình nên đã nói ra những lời không hay với mẹ. Con sẽ không biện minh cho những lời nói và hành động vô trách nhiệm của mình với ba mẹ. Vì con biết con xứng đáng phải nhận được những hình phạt, con là một người con bất hiếu, vô tâm nhất trên trần gian này.
Điều đầu tiên, cho phép con được xin lỗi vì đã làm cho cha muộn phiền, lo lắng, và cũng là gửi đến cha lời cảm ơn chân thành nhất. Con luôn tự cho ình đã lớn khôn, trưởng thành và có thể nhìn nhận, xử lí được mọi việc như một người trưởng thành thật sự. Nhưng đến ngày hôm nay, khi đọc được những lời khuyên răn chân thành của cha thì con bỗng nhận thấy mình đã quá trẻ con, hỗn hào, con đã không biết suy nghĩ mà lấy cái trẻ con của mình ra làm tổn thương mẹ. Và con cũng nhận thức được rõ ràng nhất, đó chính là dù có trưởng thành, lớn lao đến đâu thì con cũng không được quyền làm cho những người mà mình yêu thương phải lo lắng, muộn phiền. Càng đáng trách hơn khi con làm cho mẹ buồn, người phụ nữ đã dùng cả cuộc đời để lo lắng, chăm sóc cho từng bước trưởng thành của con.
Khi con bị ốm, mẹ thức thâu đêm chăm sóc, lo lắng cho con, mỗi hơi thở yếu ớt, khó nhọc của con như từng mũi dao đâm vào tim mẹ, nhưng điều mẹ quan tâm không phải sự mệt nhọc như thế nào mà điều làm mẹợ hãi, lo lắng nhất lại chính là là sự sống của con. Con đã vô tình quên đi khoảng thời gian khó khăn ấy, quên đi tình cảm vô bờ bến mà mẹ dành cho con. Con trách mình vô tâm, trách mình vô trách nhiệm. Đôi khi con cho rằng quan tâm, chăm sóc con là trách nhiệm của bố mẹ, giờ con thấy suy nghĩ ấy thật ấu trĩ, vô tâm làm sao. Sợi dây ràng buộc khiến mẹ hi sinh tất cả vì con lại là tình cảm mẫu tử thiêng liêng nhất nhưng cũng là tự nhiên nhất.
Câu nói của cha làm cho con vô cùng cảm động, nhưng nhận thức được nó thì con lại thấy mình xấu xa đến như thế nào “…Mẹ sẽ sẵn lòng đem một năm hạnh phúc của mình để chuộc một giờ đau đớn cho con, một người mẹ sẽ vui lòng đi ăn xin để nuôi con và sẵn lòng hi sinh tính mạng để cứu lấy sinh mệnh của con”. Đọc đến đây thực sự con đã khóc, khóc vì xúc động, khóc vì sự vô tâm của mình. Sự vĩ đại, bao la của người mẹ đâu có thể dùng vật chất có thể đong đếm, có thể đo lường.
Con biết, sau này dù có lớn khôn, có thể nhận thức cuộc sống của mình và là một người thành đạt được nghìn người ngưỡng mộ nhưng nếu con là một đứa con bất hiếu, không biết tôn trọng, yêu thương chính người sinh thành ra mình thì con cũng chỉ là một kẻ khốn nạn, một kẻ đạo đức giả không hơn không kém. Con đã nhận thức được lỗi lầm của mình và giờ đây con đang vô cùng đau đớn và hối hận. Nếu thời gian có quay trở lại nghìn vạn lần con sẽ không làm cho mẹ đau lòng, dù là mảy may.
Nhưng con biết thời gian đâu có thể quay ngược đúng không cha, quá khứ lỗi lầm con sẽ cố gắng bù đắp, còn hiện tại và tương lai con sẽ tự nhắc nhở mình sẽ không bao giờ được làm điều gì khiến cho mẹ cũng như cha phải phiền lòng hơn nữa. Lời nhắc nhở của cha làm con thức tỉnh và cũng trưởng thành hơn rất nhiều. Con rất biết ơn về điều ấy, con sẽ cố gắng không phạm phải sai lầm một lần nữa, nhưng nếu con vẫn không biết sai mà tiếp tục sai phạm xin bố hãy trừng phạt con, hãy từ bỏ con. Vì chính bản thân con cũng không chấp nhận được một đứa con bất hiếu, báo đáp bố mẹ bằng những hành động vô tâm, vô tính.
Con sẽ nhớ mãi những lời bố nói với con ngày hôm nay, lấy đó làm bài học quý giá nhất đời. Con cũng sẽ yêu thương, trân trọng bố mẹ bằng tất cả những gì con có. Con sẽ xin lỗi mẹ và quỳ xuống cầu xin mẹ tha thứ cho đứa con bất hiếu là con. Xin bố hãy yên tâm về con.
Con yêu bố!
I. Mở bài:
Hè vừa rồi là một quãng thời gian ý nghĩa, đong đầy kỉ niệm khi em được mẹ cho về quê thăm ông bà. Những ngày ở đây, em đã được chiêm ngưỡng biết bao cảnh đẹp, nhưng có lẽ ấn tượng nhất đối với em đó chính là cảnh buổi sáng trong vườn cây thân thương nhà bà.
II. Thân bài:
III. Kết bài:
Cảnh tượng một buổi sáng trong khu vườn nhà bà em luôn lưu lại trong em với biết bao cảm xúc. Tuy giờ đã phải trở lại thành phố nhưng mỗi lần nhớ lại cảm xúc hạnh phúc, bình yên khi được ngắm nhìn khung cảnh ấy lại ngập tràn trong em.
Bài này mình lấy tại Google
Muốn xem thêm thì vào đường link và tìm kiếm: https://www.google.com/
I. Mở bài: giới thiệu khu vườn
II. Thân bài:
1. Miêu tả bao quát khu vườn
- Khu vườn rộng, rất nhiều loài cây kiểng và hoa
- Bầu trời trong xanh, những đám mây xanh ngắt
- Mặt trời bắt đầu chiếu sang chói chang
- Những chú chim kêu rả rích
2. Miêu tả chi tiết khu vườn
Ông chia khu vườn ra làm 3 khu rất riêng biệt và hữu ích đó là: khu cây kiểng và hoa, khu cây ăn quả và khu trồng rau.
a. Khu cây kiểng và hoa
- Ông là người hoài cổ nên nhưng loài cây và hoa ông trồng đều rất trang trọng, cổ kính cũng chính vì thế mà khu cây kiểng và hoa là khu rộng nhất.
- Ông trồng rất nhiều cây kiểng và hoa
- Có rất nhiều loài cây kiểng như: si, tùng, mai, lộc vừng,…. Cây mà tôi thích nhất là si vì ông uốn nó thành nhiều hình dạng rất thú vị.
- Những cây hoa như: hoa tigon, hoa hồng, hoa giấy,…
b. Khu cây ăn quả:
- Trong 3 khu tôi thích nhất là khu này
- Có rất nhiều cây ăn quả như: mít, xoài, ổi, vú sữa,….
c. Khu trồng rau:
- Đây là khu rất quan trọng và cần thiết cho nhà tôi
- Nhà tôi luôn ăn trong vườn mà ông trồng
- Có nhiều loại rau như: xà lách, cải, rau má,….
- Mỗi sáng tôi đều tưới nước để cho khu vườn thêm xanh mát hơn.
III. Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về khu vườn
- Nêu tình cảm đối với khu vườn
- Em sẽ làm như thế nào để khu vườn ngày càng tốt hơn và phát triển nó đa dạng hơn