Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc về 1 bài thơ quê hương của Đỗ Trung Quân
(khoảng 300 chữ )
Chân thành cảm ơn rất nhiều
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong bài thơ "Dục Thúy Sơn", hình ảnh núi đồi như những dải xanh mịn, chạy dài như bức tranh tô điểm cho vẻ đẹp huyền bí của tự nhiên. Những tia nắng mặt trời mềm mại đọng nhẹ lên những đỉnh núi, tạo nên bức tranh thiên nhiên huyền bí, mơ mộng. Mỗi góc cạnh của hình ảnh đều là những tác phẩm nghệ thuật tinh tế, khiến người đọc không khỏi say mê trước vẻ đẹp tuyệt vời của cảnh đẹp thiên nhiên tại Dục Thúy Sơn.
Khám phá sự hòa quyện giữa ánh sáng và bóng tối, những dải sáng và bóng tối nổi bật như những cảm xúc đan xen trong lòng người. Có lẽ, hình ảnh này mang đến cho người đọc không gian tĩnh lặng, nhưng cũng đầy chất bí ẩn và huyền bí. Đối với tôi, hình ảnh này là như một cánh cửa mở ra thế giới tâm hồn, nơi mà con người có thể tìm thấy sự yên bình và hòa mình vào vẻ đẹp không gian thiên nhiên hùng vĩ.
Bài thơ "Bài hát ai trồng cây" của Bế Kiến Quốc là một tác phẩm sâu sắc, tình cảm và ý nghĩa. Khi đọc bài thơ này, tôi nhận thức được sự quan trọng của việc trồng cây, không chỉ là một hành động đơn thuần mà còn là một nghệ thuật sống đầy ý nghĩa.
Cảm xúc bắt đầu từ sự giao thoa giữa hình ảnh tĩnh lặng của cây và tiếng hát ngọt ngào của những người trồng cây. Bài thơ không chỉ là lời ca của mảnh đất mà còn là những lời thơ đầy hứng khởi về sức sống, hy sinh và tình yêu thương. Cảm giác như mình đang lắng nghe tiếng hát của người nông dân, những người mang theo hy vọng và niềm tin, như là những giọt mưa mang lại sự tươi mới cho đồng ruộng.
Đặc biệt, bài thơ làm tôi nhớ về tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường và tạo ra một tương lai bền vững. Từ những chi tiết nhỏ như hạt cát, bài thơ nói lên một thông điệp lớn về sự kết nối giữa con người và tự nhiên. Đó không chỉ là một sự kỳ diệu, mà còn là một trách nhiệm mà chúng ta cần chấp nhận.
Cuối cùng, "Bài hát ai trồng cây" không chỉ là một tác phẩm văn học mà còn là một cảm nhận sâu sắc về giá trị cuộc sống và tình thương. Bài thơ đã thức tỉnh tôi về ý nghĩa của việc chăm sóc và gìn giữ môi trường, như một lời nhắc nhở về trách nhiệm của chúng ta đối với hành động bảo vệ hành tinh này.
- Cuộc sống giản dị, hòa hợp với thiên nhiên
- Sống thanh cao, không màng danh lợi
- Giữ gìn tâm hồn thanh tịnh, hướng đến những giá trị tinh thần cao đẹp
- Nguyễn Trãi là người có sức sống mãnh liệt, dù gặp nhiều biến cố nhưng vẫn giữ được tinh thần lạc quan, yêu đời.
- Ông là người có óc quan sát tinh tế, nhạy cảm với thiên nhiên.