K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 3

Trong bài thơ "Dục Thúy Sơn", hình ảnh núi đồi như những dải xanh mịn, chạy dài như bức tranh tô điểm cho vẻ đẹp huyền bí của tự nhiên. Những tia nắng mặt trời mềm mại đọng nhẹ lên những đỉnh núi, tạo nên bức tranh thiên nhiên huyền bí, mơ mộng. Mỗi góc cạnh của hình ảnh đều là những tác phẩm nghệ thuật tinh tế, khiến người đọc không khỏi say mê trước vẻ đẹp tuyệt vời của cảnh đẹp thiên nhiên tại Dục Thúy Sơn.

Khám phá sự hòa quyện giữa ánh sáng và bóng tối, những dải sáng và bóng tối nổi bật như những cảm xúc đan xen trong lòng người. Có lẽ, hình ảnh này mang đến cho người đọc không gian tĩnh lặng, nhưng cũng đầy chất bí ẩn và huyền bí. Đối với tôi, hình ảnh này là như một cánh cửa mở ra thế giới tâm hồn, nơi mà con người có thể tìm thấy sự yên bình và hòa mình vào vẻ đẹp không gian thiên nhiên hùng vĩ.

Bài thơ "Bài hát ai trồng cây" của Bế Kiến Quốc là một tác phẩm sâu sắc, tình cảm và ý nghĩa. Khi đọc bài thơ này, tôi nhận thức được sự quan trọng của việc trồng cây, không chỉ là một hành động đơn thuần mà còn là một nghệ thuật sống đầy ý nghĩa.

Cảm xúc bắt đầu từ sự giao thoa giữa hình ảnh tĩnh lặng của cây và tiếng hát ngọt ngào của những người trồng cây. Bài thơ không chỉ là lời ca của mảnh đất mà còn là những lời thơ đầy hứng khởi về sức sống, hy sinh và tình yêu thương. Cảm giác như mình đang lắng nghe tiếng hát của người nông dân, những người mang theo hy vọng và niềm tin, như là những giọt mưa mang lại sự tươi mới cho đồng ruộng.

Đặc biệt, bài thơ làm tôi nhớ về tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường và tạo ra một tương lai bền vững. Từ những chi tiết nhỏ như hạt cát, bài thơ nói lên một thông điệp lớn về sự kết nối giữa con người và tự nhiên. Đó không chỉ là một sự kỳ diệu, mà còn là một trách nhiệm mà chúng ta cần chấp nhận.

Cuối cùng, "Bài hát ai trồng cây" không chỉ là một tác phẩm văn học mà còn là một cảm nhận sâu sắc về giá trị cuộc sống và tình thương. Bài thơ đã thức tỉnh tôi về ý nghĩa của việc chăm sóc và gìn giữ môi trường, như một lời nhắc nhở về trách nhiệm của chúng ta đối với hành động bảo vệ hành tinh này.

7 tháng 3

- Cuộc sống giản dị, hòa hợp với thiên nhiên
- Sống thanh cao, không màng danh lợi
- Giữ gìn tâm hồn thanh tịnh, hướng đến những giá trị tinh thần cao đẹp
- Nguyễn Trãi là người có sức sống mãnh liệt, dù gặp nhiều biến cố nhưng vẫn giữ được tinh thần lạc quan, yêu đời.
- Ông là người có óc quan sát tinh tế, nhạy cảm với thiên nhiên.

Đề: Đoạn trích sau đây đề cập tới vấn đề gì? Anh/chị hãy viết bài luận (500 chữ) phân tích, cảm nhận về vấn đề được đề cập tới.   Phía làng đã khuất hẳn, nhưng tôi vẫn đăm đắm nhìn theo. Tôi đi đã nhiều nơi, đóng quân lại ở nhiều chỗ, phong cảnh đẹp đẽ hơn đây nhiều, nhân dân coi tôi như người làng và cũng có những người yêu tôi tha thiết nhưng sao sức quyến rũ, nhớ thương vẫn không...
Đọc tiếp

Đề: Đoạn trích sau đây đề cập tới vấn đề gì? Anh/chị hãy viết bài luận (500 chữ) phân tích, cảm nhận về vấn đề được đề cập tới.

 

Phía làng đã khuất hẳn, nhưng tôi vẫn đăm đắm nhìn theo. Tôi đi đã nhiều nơi, đóng quân lại ở nhiều chỗ, phong cảnh đẹp đẽ hơn đây nhiều, nhân dân coi tôi như người làng và cũng có những người yêu tôi tha thiết nhưng sao sức quyến rũ, nhớ thương vẫn không mãnh liệt, day dứt bằng mảnh đất cội cằn này.

 

Làng mạc bị tàn phá nhưng mảnh đất quê hương vẫn đủ sức nuôi sống tôi như ngày xưa nếu tôi có ngày trở về. Ở miếng đất ấy tháng giêng tôi đi đốt bãi đào ổ chuột, tháng tám nước lên đánh dậm, úp cá, đơm tép, dấm cá rô, tháng chín, tháng mười đi móc con da dưới vệ sông. ở miếng đất ấy những ngày phiên chợ dì tôi lại mua cho vài cái bánh dợm, đêm nằm với chú, chú gác chân lên tôi mà lẩy Kiều, ngâm thơ, những tối liên hoan xã nghe cái Tỵ hát chèo và đôi lúc lại được ngồi nói chuyện với Cún con nhắc lại những kỷ niệm đẹp đẽ hồi thơ ấu.

 

Khung cảnh chung quanh tôi bắt đầu mờ dần rồi trắng xóa, sương xuống dày đặc đến không còn trông rõ cái gì nữa. Phảng phất trong không khí có thứ mùi quen thuộc, không hẳn là mùi nhang ngày Tết, cũng không phải là thứ mùi nào khác có thể gọi tên được, nó man mác, có lẽ đã lâu lắm tôi mới lại cảm thấy nó. Thôi, tôi nhớ ra rồi… đó là thứ mùi vị đặc biệt, mùi vị của quê hương…

 

(Ngày Tết về thăm quê, Nguyễn Khải)

0