Write essays for grandparents
Thank you so much
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
chị chỉ biết ngày Võ Thị Sáu hi sinh thôi ,là ngày 23/1/1952
t i c k cho chị nhé
Khẳng khiu là : Gầy đến như khô cằn. Chân tay khẳng khiu. Cành cây trụi lá khẳng khiu.
Người hàng xóm mà em rất yêu quý đó là chú Hoàng, năm nay chú đã ngoài 45 tuổi. Chú có dáng người cao, khỏe mạnh. Khuôn mặt vuông chữ điền trông thật phúc hậu.Chú Hoàng là một bác sĩ giỏi. Hằng ngày, với bà con làng xóm, chú thật gần gũi và giàu lòng thương người. Những lúc rảnh rỗi, chú thường sang nhà trò chuyện cùng bố em thật là thân mật.Khi em bị ốm chú đến chăm sóc rất tận tình. Thỉnh thoảng chú còn hướng dẫn bà con trong xóm biết cách phòng bệnh. Em ước mơ học thật giỏi để trở thành bác sĩ giỏi như chú.
Chị Hạnh là hàng xóm của em. Năm nay, chị hai mươi tuổi. Hiện tại, chị là một sinh viên. Chị học rất giỏi, lại ngoan ngoãn. Mọi người trong xóm rất quý mến chị. Em thường sang nhà chị chơi. Những lúc đó, em còn được chị dạy đánh đàn. Chị Hạnh cũng rất khéo tay. Những món ăn do chị nấu rất ngon. Chị cũng có rất nhiều sách truyện hay. Em hay sang nhà mượn chị sách về đọc. Em rất quý mến chị Hạnh.
các bạn ơi
máy lỗi
câu hỏi là
Tại sao con người lại thông minh hơn động vật thank you
TL
a. Sự vật được nhân hóa
-_xe chở thóc
a. Từ ngữ thể hiện sự nhân hóa
-cười rúc rích,hò reo
b. Sự vật được nhân hóa
-_biển
b. Từ ngữ thể hiện sự nhân hóa
- thở rung
c. Sự vật được nhân hóa
- dừa,gió
c. Từ ngữ thể hiện sự nhân hóa
-đàn(gió),gọi,múa reo,đủng đỉnh như là đứng chơi
A) Con đường làng
Vừa mới đắp
Xe chở thóc
Đã hò reo
Nối đuôi nhau.
-Sự vật nhân hóa:Xe chở thóc
-từ ngữ thể hiện sự nhân hóa:hò reo,nối duôi nhau
B)Phì phõ như bễ
Biển mệt thở rung
-Sự vật nhân hóa:Biển
-từ ngữ nhân hóa:Thở rung
C)Tiếng dừa làm dịu nắng trưa
Gọi đàn gió đến cũng dừa múa reo
Trời trong đầy tiếng rì rào
Đứng canh trời đất bao la,
Mà dừa đủng đỉnh như là đứng chơi.
-Sự vật nhân hóa:Dừa
-Từ ngữ nhân hóa:gọi;múa reo;đứng canh;đủng đỉnh
Tham khảo :
All long days in a small village that was great memories I had. My family and our neighbor lived happily together , my parents spend many time to take care of us ( I and my sister), for my grandmother, we are apple of her life. The house that my family lived is always fulled of laughter. At that time, I thought I had the wide world in my hand when anybody around me felt unhappy. When I had a young brother, my parents were the busier than before and my sister was also study the more and more, without my grandmother, may be I used to lonely.
Someone will think that: my grandmother is a gentle person, but the fact is not. She is not only cheerfull, sociable, friendly but aslo snappy and decisive. “Do as I say, not as I do” or “a honey tongue, a heart of gall “ is look her personality, because she always talks to everybody by the loud voice and shouting, it make the different person feel that: they are ordered and feel uncomfortable. Sometimes, she forces me do all what is she talk, if I do not it, she will sulk. However, I know: She want to do the best thing for everbody. Example: every morning when I get ready for school, she check that: where is my hat and raincoat? I was accustomed to being cared of, being reminded, but I hope: everybody also understand this- my grandmother is good person. Day by day, I become a person that had a careful style of work and could be free from any life pressure.
I have not gone home in a long time so I had to go to school, had to work in my company ( part-time job) . Yesterday, I called my dad, he said: ” I am taking your grandmother to hospital. She has a eye operation, today”. I feel disappointed myself, I had known her eyes was becoming the bad and bad but I forgot this. Everytime we meet each other, she usally asks me what is look ? Thin or fat? white or black skin?…I did not know all of things is because of her wake eyes. She have never changed, she taked care of everybody by her own way but she did not know how is care of herself. Now, I am going to comeback home to meet her and my family, to review the childhood memories that I have forget one of the most important things with her.
TL
My Grandparents
I was lucky enough to grow up in my grandparent’s house. Our family lived with my grandparents since I was little. As my paternal grandfather passed away when I was very young, I only remember a few memories of him. One thing I surely remember is he used to brush his teeth twice daily without fail. I adopted this habit and ever since I have been doing the same.
My maternal grandparents have been my true systems of support. I am lucky enough to have grown up around such inspirational people. My grandfather was a principal of a college, so he always emphasized the importance of education. He helped us with our homework when my parents were not available. I spent my vacations at their place as I enjoyed living with them.
Similarly, my grandparents always embraced me with open arms. They used to wait for every holiday for our arrival. My grandmother made delicious pickles and meals which we relished greatly. She taught me a few recipes too and tips and tricks that are very useful even today. I simply adore my grandparents for instilling good values in me and my parents and for giving us a safe space to grow up in.