K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 11 2021

lên mạng tra là được mà

25 tháng 11 2021

HÂM QUA

25 tháng 11 2021

Quê em là một miền quê nghèo ở đồng bằng Bắc Bộ, tuy không có những danh lam thắng cảnh nổi tiếng được nhiều người biết đến nhưng vẻ đẹp thanh bình của làng quê, đặc biệt là vẻ đẹp của những cánh đồng lúa chín luôn khiến em tự hào và muốn giới thiệu cho mọi người cùng biết khi nói về quê hương mình. Cánh đồng lúa quê em vào mùa thu hoạch như được khoác lên mình bộ quần áo mới rực rỡ, xinh đẹp. Những thửa ruộng san sát nhau làm cho cánh đồng trở rộng lớn hơn như tấm thảm khổng lồ trải dài đến tận phía cuối chân trời. Những bông lúa chín trĩu bông cùng hương thơm của lúa mới thoang thoảng trong không gian mang đến cảm giác xuyến xang, thân thuộc đến lạ. Xa xa, trên những thửa ruộng, các bà, các cô đang hăng say thu hoạch lúa, tuy mệt nhọc, vất vả nhưng trên môi ai cũng nở nụ cười hạnh phúc vì năm nay được mùa. Cánh đồng lúa quê em không chỉ cho những hạt gạo thơm ngon, mang đến thu nhập cho bà con mà còn là nơi gắn với tuổi thơ chăn trâu, thả diều của những đứa trẻ như em.

25 tháng 11 2021

Thời thơ ấu - Mỗi khi nhắc đến ba tiếng ấy, trái tim tôi lại thổn thức. Bao nhiêu kỉ niệm êm đẹp về thời thơ ấu, nhưng chỉ có rừng thông xanh là tôi yêu quý nhất.

Những buổi chiều tà, tôi cùng các bạn vào rừng thông câu cá. Ngồi ở phiến đá bên dòng suối thả mồi, chúng tôi trò chuyện rôm rả, hết trên trời lại dưới biển. Khi phao động, chúng tôi giật cần. Những chú cá rô phi viền đỏ lóng lánh giãy đành đạch trên đám cỏ xanh.

Hoàng hôn xuống, chúng tôi ra về với những chú rô phi béo mập. Ôi, đẹp làm sao những buổi chiều đi nhặt củi về, ngồi nghỉ dưới gốc thông, tôi lắng nghe tiếng dòng suối thủ thỉ tâm tình. Tiếng thông reo vi vu như một điệu đàn bất tuyệt. Một lần bị mẹ mắng, tôi chạy vào rừng thông.

Ngồi dưới gốc cây nghe tiếng đàn du dương ấy, bao nhiêu nổi giận vừa trào dâng, bao nhiêu cái mệt mỏi đều như tan biến đâu hết. Tiếng đàn thông, tiếng tâm sự của dòng suối ru tôi vào giấc ngủ êm đềm. Khi tỉnh dậy, mặt trời sắp lặn, tôi luống cuống ba chân bốn cẳng chạy thẳng về nhà.

Những buổi sáng tôi thường đi học sớm, lên lối trong rừng thông, tôi lắng nghe tiếng chim thánh thót: "Ríu ran kẽ la- Là lời của chim". Tôi ngắt một bông hoa ở bên bờ suối. Chao, bông hoa mới đẹp chứ. Những giọt sương đọng ở cánh hoa long lanh như những hạt ngọc. Rừng thông xanh rì reo vi vu trong gió. Ôm lấy cây thông, áp tai mình vào, tôi như nghe thấy tiếng thổn thức của mầm xanh.

Đến giờ học, tôi chạy vụt đi, bông hoa còn vương lại trên cành thông, những hạt phấn vàng li ti bay bay... Có những buổi học về sớm, tôi lang thang trong rừng thông. Chọn lấy một cây cao nhất, tôi ôm lấy thân cây và đo xem mình có cao bằng nó không, tưởng mình phải bằng nửa cây thông, không ngờ chỉ bằng một phần tư.

Nằm gối đầu trên gốc thông, xoài người xuống thảm cỏ xanh rờn, tôi lấy truyện ra đọc. Tiếng thông reo vi vu, gió thổi mát rượi làm cho câu chuyện cổ tích tôi đang đọc như hiện ra trước mắt. Những buổi tối bọn con gái rủ nhau ra chơi rừng thông để hứng gió, bọn con trai chúng tôi vừa nhác thấy chúng nó ở đầu rừng đã xộc ra huơ tay múa chân, miệng thét inh ỏi làm cho bọn con gái sợ hãi chạy tán loạn.

Chủ nhật được nghỉ, chúng tôi vào rừng chơi đánh trận giả. Cây thông cùng reo vi vu như chào mừng tôi. Dòng suối cũng chảy róc rách như kể chiến công của tôi, còn tôi thì kiêu hãnh nhìn bốn phía. Mùa nước lũ, thông giận dữ lung lay cành lá làm cho nước sợ hãi sủi bọt. Khi mùa xuân đến, thông bỗng cười xòa, vi vu suốt ngày đêm.

Mùa xuân đã dệt cho thông một chiếc áo xanh rờn. Được thấy ánh mặt trời, được đón làn gió mát, được ngắm hoa đẹp, được nghe suối chảy và tiếng nói cười của chúng tôi, thông lại được suốt ngày vi vu ca hát cùng đàn chim xinh...

Đấy! Rừng thông xanh của tôi là như thế đấy! Nó như một “người mẹ hiền” của tôi, lúc vui cũng như buồn, rừng thông xanh đều cùng tôi chia sẻ. Đã bao mua xuân qua, rừng thông xanh của tôi đều giữ được “tính tình" cũng như giữ được vẻ đẹp màu xanh. Nó mãi mãi vẫn là kí ức tươi đẹp nhất trong cuộc đời của tôi.

25 tháng 11 2021

Thời thơ ấu - Mỗi khi nhắc đến ba tiếng ấy, trái tim tôi lại thổn thức. Bao nhiêu kỉ niệm êm đẹp về thời thơ ấu, nhưng chỉ có rừng thông xanh là tôi yêu quý nhất.

Những buổi chiều tà, tôi cùng các bạn vào rừng thông câu cá. Ngồi ở phiến đá bên dòng suối thả mồi, chúng tôi trò chuyện rôm rả, hết trên trời lại dưới biển. Khi phao động, chúng tôi giật cần. Những chú cá rô phi viền đỏ lóng lánh giãy đành đạch trên đám cỏ xanh.

Hoàng hôn xuống, chúng tôi ra về với những chú rô phi béo mập. Ôi, đẹp làm sao những buổi chiều đi nhặt củi về, ngồi nghỉ dưới gốc thông, tôi lắng nghe tiếng dòng suối thủ thỉ tâm tình. Tiếng thông reo vi vu như một điệu đàn bất tuyệt. Một lần bị mẹ mắng, tôi chạy vào rừng thông.

Ngồi dưới gốc cây nghe tiếng đàn du dương ấy, bao nhiêu nổi giận vừa trào dâng, bao nhiêu cái mệt mỏi đều như tan biến đâu hết. Tiếng đàn thông, tiếng tâm sự của dòng suối ru tôi vào giấc ngủ êm đềm. Khi tỉnh dậy, mặt trời sắp lặn, tôi luống cuống ba chân bốn cẳng chạy thẳng về nhà.

Những buổi sáng tôi thường đi học sớm, lên lối trong rừng thông, tôi lắng nghe tiếng chim thánh thót: "Ríu ran kẽ la- Là lời của chim". Tôi ngắt một bông hoa ở bên bờ suối. Chao, bông hoa mới đẹp chứ. Những giọt sương đọng ở cánh hoa long lanh như những hạt ngọc. Rừng thông xanh rì reo vi vu trong gió. Ôm lấy cây thông, áp tai mình vào, tôi như nghe thấy tiếng thổn thức của mầm xanh.

Đến giờ học, tôi chạy vụt đi, bông hoa còn vương lại trên cành thông, những hạt phấn vàng li ti bay bay... Có những buổi học về sớm, tôi lang thang trong rừng thông. Chọn lấy một cây cao nhất, tôi ôm lấy thân cây và đo xem mình có cao bằng nó không, tưởng mình phải bằng nửa cây thông, không ngờ chỉ bằng một phần tư.

Nằm gối đầu trên gốc thông, xoài người xuống thảm cỏ xanh rờn, tôi lấy truyện ra đọc. Tiếng thông reo vi vu, gió thổi mát rượi làm cho câu chuyện cổ tích tôi đang đọc như hiện ra trước mắt. Những buổi tối bọn con gái rủ nhau ra chơi rừng thông để hứng gió, bọn con trai chúng tôi vừa nhác thấy chúng nó ở đầu rừng đã xộc ra huơ tay múa chân, miệng thét inh ỏi làm cho bọn con gái sợ hãi chạy tán loạn.

Chủ nhật được nghỉ, chúng tôi vào rừng chơi đánh trận giả. Cây thông cùng reo vi vu như chào mừng tôi. Dòng suối cũng chảy róc rách như kể chiến công của tôi, còn tôi thì kiêu hãnh nhìn bốn phía. Mùa nước lũ, thông giận dữ lung lay cành lá làm cho nước sợ hãi sủi bọt. Khi mùa xuân đến, thông bỗng cười xòa, vi vu suốt ngày đêm.

Mùa xuân đã dệt cho thông một chiếc áo xanh rờn. Được thấy ánh mặt trời, được đón làn gió mát, được ngắm hoa đẹp, được nghe suối chảy và tiếng nói cười của chúng tôi, thông lại được suốt ngày vi vu ca hát cùng đàn chim xinh...

Đấy! Rừng thông xanh của tôi là như thế đấy! Nó như một “người mẹ hiền” của tôi, lúc vui cũng như buồn, rừng thông xanh đều cùng tôi chia sẻ. Đã bao mua xuân qua, rừng thông xanh của tôi đều giữ được “tính tình" cũng như giữ được vẻ đẹp màu xanh. Nó mãi mãi vẫn là kí ức tươi đẹp nhất trong cuộc đời của tôi.

Rừng thông gắn với kỉ niệm thời thơ ấu

Rừng thông xanh rì reo vi vu trong gió.

25 tháng 11 2021

nếu là toán các thứ thì còn đc xhuws làm bài văn là ko phải bài của mình đâu

25 tháng 11 2021

mình nghĩ là bạn tham khảo 1 số bài văn mẫu hoặc tham khảo trên mạng nếu trả lời thì cũng đc nhưng tốn thời gian 

25 tháng 11 2021

đúng đó chứ gõ nguyên bài văn thì khác nào làm hộ lại vừa tốn thời gian

Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi: “Đi dọc lời ru” “À ơi… đi suốt cuộc đời Vẫn nghiêng cánh võng những lời mẹ ru.Câu ca từ thuở ngày xưa,Hắt hiu những nẻo nắng mưa cuộc đời.Chông chênh hạnh phúc xa vời, Lắt lay số phận những lời đắng cay. Mẹ gom cả thế gian này, Tình yêu hạnh phúc trao tay con cầm. Nẻo xưa nước mắt âm thầm, Đường gần trái ngọt con cầm trên tay....
Đọc tiếp

Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi: “Đi dọc lời ru” “

À ơi… đi suốt cuộc đời

Vẫn nghiêng cánh võng những lời mẹ ru.

Câu ca từ thuở ngày xưa,

Hắt hiu những nẻo nắng mưa cuộc đời.

Chông chênh hạnh phúc xa vời,

Lắt lay số phận những lời đắng cay.

Mẹ gom cả thế gian này,

Tình yêu hạnh phúc trao tay con cầm.

Nẻo xưa nước mắt âm thầm,

Đường gần trái ngọt con cầm trên tay.

À ơi… Bóng cả mây bay

Lời ru đi dọc tháng ngày trong con.”

Câu 1. Xác định thể thơ và phương thức biểu đạt chính của bài thơ trên.

câu 2 xác định nội dung chính của  đoạn thơ trên là gì ?

câu 3 tìm từ láy trong các câu thơ sau 

Câu ca từ thuở ngày xưa

Hắt hiu những nẻo nắng mưa cuộc đời.

Chông chênh hạnh phúc xa vời,

Lắt lay số phận những lời đắng cay.

câu 4: bài học cuộc sống em rút ra từ đoạn thơ trên là gì?(trả lời bằng đoạn văn 3-5 câu)

1
25 tháng 11 2021

thể thơ lục bát 

PTBĐ là biểu cảm , tự sự

nói về tình yêu của mẹ 

hắt hiu-nẻo nắng-chông chênh-lắt lay 

tình yêu của mẹ rất to lớn . mình phải biết yêu thuong mẹ , chăm sóc mẹ ,...

Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi: “Đi dọc lời ru” “À ơi… đi suốt cuộc đời Vẫn nghiêng cánh võng những lời mẹ ru.Câu ca từ thuở ngày xưa,Hắt hiu những nẻo nắng mưa cuộc đời.Chông chênh hạnh phúc xa vời, Lắt lay số phận những lời đắng cay. Mẹ gom cả thế gian này, Tình yêu hạnh phúc trao tay con cầm. Nẻo xưa nước mắt âm thầm, Đường gần trái ngọt con cầm trên tay....
Đọc tiếp

Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi: “Đi dọc lời ru” “

À ơi… đi suốt cuộc đời

Vẫn nghiêng cánh võng những lời mẹ ru.

Câu ca từ thuở ngày xưa,

Hắt hiu những nẻo nắng mưa cuộc đời.

Chông chênh hạnh phúc xa vời,

Lắt lay số phận những lời đắng cay.

Mẹ gom cả thế gian này,

Tình yêu hạnh phúc trao tay con cầm.

Nẻo xưa nước mắt âm thầm,

Đường gần trái ngọt con cầm trên tay.

À ơi… Bóng cả mây bay

Lời ru đi dọc tháng ngày trong con.”

Câu 1. Xác định thể thơ và phương thức biểu đạt chính của bài thơ trên.

câu 2 xác định nội dung chính của  đoạn thơ trên là gì ?

câu 3 tìm từ láy trong các câu thơ sau 

Câu ca từ thuở ngày xưa

Hắt hiu những nẻo nắng mưa cuộc đời.

Chông chênh hạnh phúc xa vời,

Lắt lay số phận những lời đắng cay.

câu 4: bài học cuộc sống em rút ra từ đoạn thơ trên là gì?(trả lời bằng đoạn văn 3-5 câu)

0
25 tháng 11 2021

Nguyễn Tuân - một nhà văn được biết đến với tư cách như một phù thủy của ngôn từ và tình yêu thiên nhiên sâu sắc. Những điều đó thật dễ dàng để cảm nhận được từ trong các tác phẩm của ông. Và dĩ nhiên, tác phẩm Cô Tô cũng không nằm ngoài quy luật ấy. Từng hình ảnh, câu chữ trong tác phẩm này được đặc tuyển một cách tinh tế, giúp nhà văn khắc họa vẻ đẹp thiên nhiên và con người trên vùng đảo Cô Tô tươi đẹp.

Nhà văn đã ưu ái lựa chọn đảo Cô Tô ở thời khắc sau cơn bão để phô ra vẻ đẹp tuyệt diệu của thiên nhiên nơi đây. Từ trên nóc đồn, ông phòng tầm mắt mình ra khắp bốn phương tám hướng, thâu hết vào trong mình cả vùng biển đảo rộng lớn. Qua từng giác quan, nhà văn tận hưởng bầu không khí trong trẻo, mát lành của vùng đất sau cơn mưa bão. Với sự tinh tế của mình, từng thay đổi nhỏ nhặt cũng trở nên thật rõ ràng đối với ông. Từ những rừng cây thêm xanh mượt, những nước biển thêm đậm đà, những đồi cát thêm vàng giòn, đến những chiếc lưới lại thêm nặng mẻ cá. Tất cả như thêm tươi đẹp, thêm sức sống sau cơn bão. Những chuyển biến ấy, chỉ có những người có tâm hồn nhạy cảm với trái tim tràn đầy tình yêu thương thì mới cảm nhận được.

Rồi đảo Cô Tô lại một lần nữa chinh phục một tâm hồn nghệ sĩ bởi khung cảnh tráng lệ, tuyệt mĩ của mình vào buổi bình minh. Bình minh muôn thuở trên trái đất này vẫn diễn ra theo cái tuần tự được lập trình sẵn, và ngày nào cũng thấy. Nhưng hôm bay, cảnh bình minh này khiến nhà văn phải say sưa. Tác giả sử dụng một loạt các hình ảnh so sánh cùng các từ láy tượng hình để hòng lột tả cho bằng hết cái vẻ đẹp hoang sơ này. Ông cũng thật tham lam, khi miêu tả cho kì hết, không để sót một chi tiết nào được nhìn ngắm. Từ đường chân trời, ngấn bể sạch như một tấm kính được lau sạch bụi. Đến ông mặt trời tròn trĩnh, phúc hậu như một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Đối với tác giả, khung cảnh mặt trời mọc này, y như một mâm lễ vật sang quý của đất trời. Thời khắc tuyệt đẹp nhưng cũng ngắn ngủi ấy, được ánh nhìn tinh tế của Nguyễn Tuân bắt gặp, và tái hiện tài tình vào từng câu văn.

Tuy nhiên, tình yêu của nhà văn dành cho đảo Cô Tô không chỉ dừng lại ở tình yêu thiên nhiên, mây trời. Mà nó còn thể hiện ở cách ông quan sát, thích thú với cảnh sinh hoạt của người dân nơi đây. Sau trận bão, người dân lại náo nức với những hoạt động của ngày mới. Họ kéo nhau về chiếc giếng nước ngọt, múc nước, gánh nước náo động cả vùng không. Họ tấp nập mở sạp của biết bao những chiếc thuyền của hợp tác xã đang đậu ở bờ ghe đá. Những thùng những gánh nối đuôi nhau đi đi về về. Vội vàng nhưng vui sướng. Đó là cái vui sướng của những người lao động khi được sống, được làm việc, được bận rộn. Và chính đó là vẻ đẹp bình dị, yên bình của hòn đảo này.

Qua tác phẩm Cô Tô, chúng ta thực sự cảm nhận được rõ ràng tài năng sử dụng ngôn từ của nhà văn Nguyễn Tuân. Dưới ngòi bút tài hoa của ông, mỗi từ ngữ đều được sàng lọc và sử dụng hết mức ý nghĩa của mình. Nhờ vậy, tác phẩm đã thành công tái hiện được một cách chân thực vẻ đẹp thiên nhiên và cuộc sống sinh hoạt của người dân trên hòn đảo Cô Tô. Và cũng từ trong đó, tình cảm chân thành của nhà văn dành cho miền đất này cũng trở nên thật sâu sắc và dễ đồng điệu hơn bao giờ hết.

25 tháng 11 2021

Cảnh thiên nhiên và sinh hoạt của con người trên vùng đảo Cô Tô hiện lên thật trong sáng và tươi đẹp . Bài văn cho ta hiểu biết và yêu mến một vùng đất tổ quốc - quần đảo Cô Tô

25 tháng 11 2021

Um.... bài này quen quen à nha. bài thơ nămlớp mấy vậy

25 tháng 11 2021

à thế à 

25 tháng 11 2021

Dân tộc Việt Nam có phẩm chất tốt đẹp, điều đó đã được thể hiện qua bài ca dao:

“Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhụy vàng
Nhụy vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”

Bài ca dao đã mượn hình ảnh hoa sen để ẩn dụ cho phẩm chất của con người. Mở đầu là một câu hỏi tu từ “Trong đầm gì đẹp bằng sen?” như một lời khẳng định rằng trong đầm có nhiều loài hoa rực rỡ, nhưng không có bất cứ loài hoa nào có thể sánh được với hoa sen. Hai câu ca dao tiếp theo vẽ nên vẻ đẹp rất đỗi bình dị mà thanh cao của chúng: lá xanh, bông trắng, nhị vàng. Cách sử dụng điệp ngữ “nhị vàng”, “bông trắng” và “lá xanh” nhằm gợi ra hình ảnh tả thực những cánh hoa xếp tầng tầng lớp lớp tạo nên những bông hoa. Câu thơ cuối cùng “Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”, hoa sen vốn sinh trưởng trong môi trường đầm lầm - một nơi có rất nhiều bùn. Mà đặc tính của bùn là có mùi hôi tanh, rất khó chịu. Mặc dù sống trong môi trường như vậy, nhưng hoa sen vẫn có mùi thơm ngát dịu dàng. Cũng giống như con người Việt Nam có lối sống giản dị, mộc mạc. Nhưng họ lại có phẩm chất tốt đẹp, cao quý. Sống trong hoàn cảnh khó khăn nhưng vẫn giữ được tâm hồn thanh cao. Chỉ một bài ca dao ngắn gọn nhưng đã thể hiện được những vẻ đẹp của con người Việt Nam.