Tả vườn hoa sau 1 đêm mưa xuân
Làm nhanh nha thank you nha
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a, đậu là từ đồng âm
b,vàng là từ nhiều nghĩa
c,sườn là từ đồng âm
Giá trị nội dung
Tiếng gà trưa đã gọi về những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ và tình bà cháu. Tình cảm gia đình đã làm sâu sắc thêm tình quê hương đất nước.
cre: vietjack.com
a) PTBĐ chính: TỰ SỰ
b) Miêu tả quang cảnh buổi chia tay lớp học của bé THủy
c) BPTT: Liệt kê
TÁc dụng:Liệt kê 1 loạt những hình ảnh quen thuộc gắn bó vs mái trường để làm nổi bật được nỗi nhớ ng trg của Thủy khi sắp xa trg
a, Đoạn văn trên thuộc văn bản Cuộc chia tay của những con búp bê.Tác giả Khánh Hoài.
b, Nội dung chính của đoạn văn trên là:Nói về cuộc chia tay của Thủy với lớp học .
Sai mong bạn thông cảm.
Mẹ em ba mươi bẩy tuổi, là một luật sư của đoàn luật sư Hà Nội. Mẹ có dáng người cao mảnh mai, đôi mắt tròn đen, mái tóc ngắn gọn. Mẹ hiền lành, dịu dàng nhưng rất nghiêm khắc. Sáng nào mẹ cũng dậy sớm, chuẩn bị đưa em đi học. Mẹ làm việc rất nhiều nhưng luôn tận tụy, tỉ mỉ và chỉn chu với mọi việc, nên ai cũng quý mến mẹ. Khi thành phố lên đèn, mẹ mới về nhà, mặc dù rất mệt, nhưng mẹ vẫn nấu ăn, dọn nhà và hướng dẫn em ôn bài. Em rất thương mẹ, nên em luôn cố gắng chăm học và ngoan ngoãn để mẹ luôn vui.
# mui #
Trong gia đình người em yêu quý nhất là mẹ.Mẹ em năm nay ngoài 30 tuổi.Mẹ có dáng người dong dỏng cao.Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, đôi mắt long lanh dịu hiền.Mẹ có mái tóc đen mượt , lúc nào cũng thơm mùi bồ kết.Mẹ rất yêu thương em, mẹ dành hết tất cả tình thương cho em.Em rất yêu quý mẹ, em mong mẹ ngày càng khỏe mạnh, trẻ trung và xinh đẹp.
_Học tốt#
Dạ Khúc Mưa
Đêm...nhức nhối nỗi niềm riêng khôn tả
Tiếng côn trùng réo rắt quyện tiếng mưa
Khép lại nhé những tủi hờn uất hận
Cuộc sống bất công biết mấy cho vừa
Ai định nghĩa thế gian này muôn mặt
Ẩn số khó tìm phép tính chẳng giản đơn
Lòng người hiểm sâu thước nào đo được
Tối sáng trắng đen chẳng phân định tỏ tường
Những cung đường chia nút giao lối rẽ
Định mệnh nào hoạ vẽ được tương lai
Danh vọng tiền tài đam mê khát vọng
Bối cảnh tạo bày ai là kẻ thế vai ?
Kìa ánh chớp sáng loè trong đêm vắng
Gió hãi hùng giật rú từng cơn
Nỗi trống trải se thắt hồn thiếu phụ
Vần vũ mây che đèn cao áp chập chờn
Ta viết tiếp dạ khúc Mưa hiu hắt
Đường phố không người mưa nặng hạt dày thêm
Thấm vào đất theo mạch ngầm tạo hoá
Xé rách thinh không tiếng sấm nổ vang rền...
Đôi Dép
Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó nhau vì một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia!
Vết Thương Trong Lòng
Có những nỗi đau không làm rách thịt da
Không ứa máu mà tái tê trong dạ
Tim nghẹt thở linh hồn như hóa đá
Muốn ôm trọn đất trời tan vào cõi hư vô
Những thăng trầm cuộc sống mãi đẩy xô
Nỗi đau ấy biến thành lòng dũng cảm
Trăm đắng ngàn cay chưa một lần oán thán
Sóng cả ba đào vượt ghềnh thác nhấp nhô
Có nỗi đau nào khiến nước mắt cạn khô
Bỗng vô cảm bỗng dại khờ đãng trí
Những ngang trái len vào trong mộng mị
Đoạn trường nào quay cận cảnh nỗi sầu bi
Vết thương kia em chẳng thể gọi tên
Cứ bám riết đeo đẳng em tội nghiệp
Nợ trần ai hay mối duyên tiền kiếp
Gánh hết cuộc đời thời gian chữa lành không? ? ?
Yêu
Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết
Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt
Tưởng trăng tàn, hoa tạ, với hồn tiêu
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
- Yêu, là chết ở trong lòng một ít
Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt
Những người si theo dõi dấu chân yêu
Và cảnh đời là sa mạc vô liêu
Và tình ái là sợi dây vấn vít
Yêu, là chết ở trong lòng một ít
=> Bài thơ tình này nói về những khám phá đầy thú vị về những cung bậc cảm xúc của tình yêu và khẳng định về quy luật của tình yêu: "Yêu, là chết ở trong long một ít". Từ đó, nhắn nhủ đến người đọc: Hãy yêu đi để tận hưởng những cung bậc khác nhau của tình yêu.
Trăng Khuyết
Anh ngỏ lời yêu em
Vào một đêm trăng khuyết
Bởi tình yêu tha thiết
Biết tròn trước đêm rằm
Em vui lúc trăng tròn
Chạnh lòng khi trăng khuyết
Anh ơi anh có biết
Trăng hay tình lứa đôi?
Sao anh vội ngỏ lời
Vào một đêm trăng khuyết
Để bây giờ thầm tiếc
Một vầng trăng chưa tròn!
e xem thêm ở đây nha!!! https://thuthuat.taimienphi.vn/nhung-bai-tho-hay-nhat-moi-thoi-dai-35909n.aspx
hok tốt!!
\(a:\left(\frac{1}{2}+\frac{1}{10}+\frac{3}{5}\right)=425\)
\(a:\frac{6}{5}=425\)
\(a=425\times\frac{6}{5}\)
\(a=510\)
Mùa hạ đến với muôn tia nắng chói chang, với bao sắc phượng đỏ rực, với hương sen ngan ngát, và với cả những trận mưa rào xối xả vội đến vội tan. Mưa tan, khu vườn nhà bà tôi hình như còn xanh tươi, tràn trề sức sống hơn buổi ban sớm.
Từ xa nhìn lại, khu vườn xanh tươi, lấp lánh như cổ tích. Mưa tạnh, mây tan, ông mặt trời lại ló rạng. Nắng hắt xuống vòm cây kẽ lá. Nắng nhuộm cây, nhuộm lá, nhuộm cả khu vườn một màu óng biếc. Tia nắng nào chiếu vào mặt lá thì sự óng ả, biêng biếc lại càng rõ nét. Một vài tia khác như tham lam hơn, muốn khám phá hết lùm cây nên chiếu xuyên xuống mặt đất. Những vệt nắng cứ thế sáng vàng, lấp lánh qua kẽ lá tới mặt đất. Trên những vòm lá, nước mưa còn đọng lại. Những giọt nước trong veo, long lanh như vô vàn hạt ngọc trai cài đính trên tấm thảm xanh. Một cơn gió ào qua. Gió làm cây run rẩy. Cây run rẩy không phải vì sợ đâu nhé! Chúng đang vui mừng đón nhận sự mát lành mà cơn mưa rào vừa đem tới đấy. Nếu lắng tai nghe, chắc chắn ta sẽ nghe được thanh âm vi vu, rì rào của vòm lá. Mấy chùm vải đu đưa theo gió. Hàng cau cao vút vẫn cứ sừng sững như những cột cờ, phấp phới từng tàu lá. Chùm khế được tắm mưa nên giờ vàng óng, gọi người tới hái. Dưới mặt đất có vô vàn chiếc lá vừa rơi gió trận mưa bất chợt ban nãy. Mấy chiếc lá khô khẽ bay xào xạc. Tôi chợt thấy một chú chim ướt lướt thướt. Chẳng biết chú làm gì mà không tìm chỗ trú mưa. Chú nhảy khắp nơi tìm mồi. Như đã bắt được chú sâu non. Chim vút bay lên cành xoài. Thì ra tổ của chú ở trên đó. Tôi nghe thấy mấy tiếng kêu chít chít nho nhỏ. Một đàn chim con đang vui mừng chờ mẹ về. Chắc hẳn, lúc nãy mưa lớn, chim mẹ đã xòe cánh bảo vệ đàn con nên mới bị ướt đến vậy. Dù ướt, nhưng khi nhìn đàn con mình líu lo, đôi mắt chim mẹ vẻ hạnh phúc lạ kì.
Chiều dần buông. Nắng làm nước trên vòm lá tan hết, trả lại cho khu vườn vẻ xanh um dưới nắng. Đất vẫn bốc lên mùi âm ẩm của mưa. Tôi biết mùi âm ẩm đó là mùi riêng chỉ có nơi đây mới có. Và vẻ đẹp sau mưa của khu vườn cũng rất riêng biệt, lạ kì. Tôi càng cảm thấy yêu khu vườn này biết nhường nào.
lac đề r