chiếc áo đã trở thành kỉ vật thiêng liêng của tôi và cả gia đình tôi.có mấy quan hệ từ?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Biết cả nhà thích ôm mình, nên chú ta sạch sẽ lắm, không nghịch bẩn đâu, lúc nào cũng chơi trong sân và nằm ngủ trên chiếc đệm mẹ mua cho.
- Những chú chó đáng yêu luôn làm tròn trách nhiệm như một người canh gác, bảo vệ cho ngôi nhà và đối với gia đình em thì chú chó nhà mình không chỉ đơn thuần là người canh gác mà còn là một thành viên quan trọng trong gia đình.
Chúng ta thường gọi các anh bằng cái tên chung biết bao tin cậy, tự hào: Anh bộ đội! Nếu cần tìm những mẫu mực, những ước mơ, bản lĩnh hành động, tình yêu cao đẹp… hãy đến với các anh!
Những người chiến sỹ mang theo nghĩa khí của người chiến sỹ Cần Giuộc, hào khí của dân tộc chiến đấu vì độc lập, vì hạnh phúc của nhân dân. Những người chiến sỹ theo tổng khởi nghĩa giành chính quyền cùng dân tộc, khai sinh ra nước Việt Nam dân chủ cộng hòa!
Thủa ban đầu của nước Việt Nam dân chủ cộng hòa đầy rẫy những khó khăn: thù trong, giặc ngoài, gia tài cạn kiệt, nhân dân đói kém,… Với thiên tài Hồ Chí Minh sức mạnh đội quân ấy và ý chí toàn dân tộc đã giữ vững đất nước!
Kháng chiến toàn quốc bùng nổ, thực dân pháp xâm lược nước ta, đội quân ấy cảm tử: “quyết tử cho tổ quốc quyết sinh” bảo vệ thủ đô Hà Nội thân yêu. Đáp lời kêu gọi toàn quốc khánh chiến, họ tạm xa Hà nội lên chiến khu Việt Bắc. Các anh là “Anh vệ quốc quân”! Tất cả theo tiếng gọi của tổ quốc với một ý chí:
“Người ra đi đầu không nghoảng lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy”
Các anh, những con người từ vùng quê “nước mặn đồng chua”, vùng “đất cày lên sỏi đá” từ “giếng nước gốc đa”… từ mọi miền tổ quốc cùng “súng bên súng, đầu sát bên đầu” cùng chung gian khổ, hi sinh… trở thành đồng chí! Các anh cùng một hoàn cảnh khó khăn, cùng một nhiệm vụ, cùng chung lý tưởng, một niềm lạc quan trong gian khổ “Miệng cười buốt giá” … Tất cả thành đồng chí, đồng đội đề làm nên chiến thắng. Một chiến thắng Việt Bắc thu đông 1947 một chiến dịch biên giới 1951…
“Anh bộ đội Cụ Hồ” là tên gọi do nhân dân trìu mến đặt cho những chiến sỹ quân đội nhân dân Việt Nam. Tiếng “anh” trong ngôn ngữ Việt Nam là tiếng cha mẹ gọi cho con trai đã lớn; tiếng em gọi anh trai,… Tên gọi ấy vừa gần gũi, thân thương, vừa mang ý nghĩa sâu sắc. “Anh bộ đội Cụ Hồ” mang trong mình phẩm chất của người chiến sỹ trong thời đại mới, anh hùng thật giản dị, chân thật mà đáng yêu! Chúng ta đặt niềm tin vào các anh bởi bản lĩnh, là cốt cách, là niềm tin, là kết tinh của sức mạnh.
Ở trường, người bạn thân nhất của em là Minh Tú. Cậu ấy cũng chính là người bạn ngồi cùng bàn của em suốt ba năm nay.
Minh Tú là một cô gái hiền lành và tốt bụng. Cậu ấy cao khoảng 1m4 và có dáng người nhỏ nhắn. Vẻ ngoài ấy khiến Tú có phần thấp bé hơn các bạn cùng lớp, và lúc nào cũng được ưu tiên đứng đầu khi xếp hàng. Nước da của Tú trắng trẻo, hồng hào. Kết hợp với khuôn mặt hình trái xoan và đôi mắt đen láy, trong veo. Trông Tú dễ thương như các cô công chúa nhỏ trong phim hoạt hình. Là một cô gái giản dị, hằng ngày đi học Tú luôn tết tóc đuôi sam, và mặc các bộ trang phục đơn giản. Vốn yêu thích đọc sách và ít nói, nên hôm nào Tú cũng mang theo sách truyện để ngồi đọc vào giờ ra chơi. Tuy có vẻ ngoài khá trầm lặng, ít chơi cùng mọi người nhưng cậu ấy vẫn được cả lớp yêu mến. Đó chính là vì sự chăm chỉ, hiền lành và quan tâm mọi người ở Tú. Nhiều lần Tú chủ động giúp bạn chép bài khi nghỉ ốm mà không cần cô giáo phân công.
Suốt ba năm ngồi cạnh nhau, em và Tú đã trở thành một đôi bạn cùng tiến. Em mong rằng, tình bạn của chúng em sẽ ngày càng bền chặt hơn như vậy.
Từ ngày còn bé, em đã có rất nhiều đồ chơi khác nhau, từ đồ hàng cho đến đồ chơi nấu ăn… Nhưng em vẫn thích nhất là cô búp bê vải của mình – món quà mà bà nội đã tự tay làm cho em.
Cô búp bê vải này có tên là Na – đó cũng là cái tên mà em đã cùng bà đặt cho cô nàng. Na không có cái gọi là khuôn mặt nhỏ xinh yêu kiều như những cô nàng búp bê Barbie bây giờ. Khuôn mặt của Na tròn và mềm mại như bông, tất nhiên là bởi vì cô nàng được làm từ vải và bông mà. Hai cái mắt đen láy được làm từ hạt đá màu đen ở áo cũ của mẹ, cái miệng cười làm từ những đường thêu chỉ đỏ, đơn giản mà vẫn rất đáng yêu.
Na mặc một chiếc váy đơn giản màu da cam. Tay chân cũng chẳng hề có ngón rõ ràng như những cô nàng búp bê bây giờ mà tròn tròn trông vô cùng dễ thương. Trên đầu là một cái mũ rộng vành cũng làm từ vải. Mái tóc cam hơi xoăn xoăn rất điệu đà. Cô nàng chẳng hề có một vẻ sành điệu mà lại mang nét ngây thơ đáng yêu lại giản dị vô cùng.
Na là tự tay bà nội làm, bởi vậy, Na chan chứa tình yêu thương vô bờ bến của bà dành cho em. Mỗi lần chơi cùng Na, em đều vô cùng cẩn thận. Cứ cuối mỗi tháng, em đều mang Na đi “tắm” cho thơm tho và sạch sẽ. Mỗi tối hôm ấy, Na đều thoang thoảng mùi của hoa và của nắng khiến em dễ dàng chìm vào giấc ngủ thật ngon lành.
Em yêu cô búp bê nhỏ này của mình lắm. Đi đâu em cũng mang Na theo. Dù em ngày càng lớn lên nhưng dẫu vậy, em vẫn giữ gìn Na thật cẩn thận.
Hoa bông giấy là loại cây leo nhanh, nhà trồng chăm bón tốt cây từ 1 m sang 4 mét trong vòng 2 tháng. Khi cây hoa bông giấy bị cắt ngọn không cho vượt nữa thì cây bắt đầu ra hoa. Hoa bông giấy chịu được nhiệt độ nóng của miền Nam và ra nhiều màu.
Cây leo như hoa bông giấy rất đẹp, lá cây tạo ra ánh sáng mát mẻ giũa buổi nắng chói chang, cây sống rất thọ, cho hoa quanh năm. Vào ngày tết cây hoa bông giấy làm cho khuôn viên nhà sống động hơn màu hoa.
Cây luôn là nguồn môi trường sạch sẽ và giúp sức khỏe. Trồng thì khó, nhưng phá thì dễ. Nên không bao giờ phá cây cả.
Người ta vẫn nói bạn thân là những người bạn thân thiết nhất của mỗi người, là người có cùng chung sở thích với chúng ta. Em vẫn hay thấy các bạn nữ chơi thân với các bạn nữ, các bạn nam chơi thân với các bạn nam ở trong lớp. Nhưng bạn thân của em lại là một bạn nam, và em là nữ. Dù vậy nhưng bọn em vẫn chơi rất vui với nhau. Cậu ấy là một người bạn tốt với em.
Cậu bạn thân của em tên là Đức Chinh. Mẹ em nói tên của cậu ấy có nghĩa là bầu trời cao rộng lớn. Quả thực tên cũng giống như tính cách của cậu ấy vậy. Đức Chinh luôn bảo vệ chở che cho em, giống như là “bầu trời” của riêng em vậy. Cậu ấy không bao giờ để những đứa con trai trong lớp hay lũ trẻ hàng xóm bắt nạt em cả. Đức Chinh có một dáng người dong dỏng cao và khỏe khoắn. Nước da hơi ngăm vì nắng vì gió, vì những ngày tháng cùng em chạy đua thả diều trên cánh đồng, cùng em đi chơi trong chiều hè nắng gắt… Cái mũi cao cương nghị, đôi mắt sáng ngời luôn toát lên sự vui vẻ. Đức Chinh có một giọng nói rất hay, đặc biệt là khi hát. Bởi vậy nên cậu ấy được mệnh danh là “cây văn nghệ” của lớp em đấy.
Em vẫn còn nhớ ngày đầu vào lớp, khi thấy em và Đức Chinh luôn đi cùng nhau, bạn trong lớp đều hỏi cậu ấy rằng: “Mày với con Nguyệt chơi thân với nhau kiểu gì thế? Nam nữ mà thân cũng lạ ghê.” Những lần ấy, Đức Chinh cũng chỉ cười cười cho qua, dần dà mọi người trong lớp cũng quen nên cũng không hỏi nữa. Bọn em chơi thân là do có cùng sở thích, hơn nữa, chúng em là bạn hàng xóm của nhau. Bố mẹ hai nhà chơi thân, thành ra hai đứa cũng biết nhau từ ngày còn bé xíu.
Đức Chinh là một người rất chu đáo và quan tâm người khác. Mỗi lần em phải ở lại trực nhật, cậu ấy đều ở lại phụ giúp em. Còn khi cậu ấy ở lại thì đều kêu em về trước đi. Nhưng chẳng bao giờ em chịu về cả, cứ chạy qua tranh việc làm giúp cậu ấy. Hai đứa nhìn nhau rồi lại cười, lại cùng vui vẻ trực nhật. Mỗi lần có cái gì hay là Đức Chinh lại mang sang nhà em cùng chia sẻ. Hai đứa chúng em thân nhau như hình với bóng vậy. Em nhớ có một lần Đức Chinh đi chơi cùng gia đình lâu ngày mà em khóc lóc đòi theo cho bằng được. Bố mẹ có dỗ thế nào em cũng không chịu nghe. Chỉ khi Đức Chinh hứa sẽ về sớm, sẽ mua quà cho em thì khi đó em mới thôi khóc. Bây giờ nhớ lại vẫn thấy bản thân mình trẻ con quá.
Bây giờ chúng em đều đã lớn rồi, nhưng vẫn chơi thân với nhau như ngày nào. Em mong rằng tình bạn này sẽ luôn bền chặt mãi. Em rất yêu quý Đức Chinh – người bạn thân của em
Bài gợi ý
Thời học sinh của mỗi chũng ta, chắc hẳn ai cũng có một người bạn thân- người mà ta tin tưởng nhất trong 1 nhóm bạn. Họ là người ta chia sẻ nỗi buồn niềm vui. Em cũng vậy, em cũng có một người bạn thân.
Dáng người Diệp Anh dong dỏng cao, khuôn mặt bầu bĩnh, đầy đặn của bạn hễ ai nhìn đến cũng thấy đáng yêu. Nước da ngăm ngăm đen. Mái tóc dài óng ả. Cặp mắt đen láy lúc nào cũng mở to, tròn xoe trông rất đáng yêu. Chiếc mũi hếch và cái miệng rộng luôn tươi cười để lộ hai hàm răng trắng bóng. Ở Diệp Anh khi nào cũng toát lên vẻ năng động, tự tin, hóm hỉnh và hài hước nên rất dễ mến.
Diệp Anh rất hiếu động, không lúc nào yên nghỉ chân tay. Trong giờ ra chơi, chỗ nào sôi động nhất là ở đó có Diệp Anh. Chúng em thường tụ tập nhóm ba, nhóm bảy ngồi xung quanh bạn Diệp Anh để nghe bạn kể chuyện. Mở đầu câu chuyện, Diệp Anh vẫn thường hay kể: “Cái hồi xưa ấy, đấy, cái hồi ấy, cái hồi mà bà tớ chưa sinh ra mẹ tớ ấy ...”. Chỉ nghe có đến thế thôi là chúng em đã thấy buồn cười đến nỗi không thể nhịn được rồi mà cái mặt Diệp Anh vẫn cứ tỉnh như bơ.
Đặc biệt, Diệp Anh có một trí nhớ rất tốt. Những truyện đã đọc hay đã nghe, Diệp Anh đều nhớ như in và kể lại bằng đúng giọng nhân vật nên rất cuốn hút và sinh động. Một mình Diệp Anh đóng đủ các vai, kết hợp với điệu bộ khôi hài khiến bọn em lăn lóc cười đến vỡ bụng.
Diệp Anh luôn luôn làm ra những trò chơi thú vị. Bạn thường hay chơi cùng với chúng em trò bịt mắt bắt dê hay bó khăn, vừa chạy lại vừa kêu tiếng dê be be nghe rất ngộ nghĩnh. Diệp Anh thường biểu diễn tiếng hát, tiếng ngựa hí và con sóc nâu hay leo trèo. Mỗi tiết mục, Diệp Anh đều được hoan nghênh nhiệt liệt và gây ra những trận cười nứt nẻ.
Tình bạn là thứ tình cảm đặc biệt .Có bạn bè là người chia sẻ niềm vui nỗi buồn với ta , khi chơi với họ bản cảm thấy nó tốt đẹp thì ắt tình bạn đó sẽ tốt đẹp. Diệp Anh cũng vậy bạn ấy như là một cô tiên vậy , bạn thực sự để em đáng ngưỡng mộ .
có 2 quan hệ từ.