Tìm câu chuyện có trải nghiệm trong cuộc sống
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1) Trên kính dưới nhường
2) Khôn ngoan đối đáp người ngoài, gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau
3) Đất không chịu trời thì trời chịu đất
Bản thân chúng ta ra sao thì không chỉ cần một mình em đánh giá được. Đôi khi em vẫn mắc sai lầm làm cho mọi người thấy không vui. Tuy nhiên, em luôn lắng nghe người khác miêu tả về mình đún sự thật. Đôi khi cảm thấy dường như em sống trên cõi đời này là một vinh hạnh rất lớn. Em tên là Thư. Năm nay 11 tuổi. Em học lớp 6A3 trường Trung học Cơ Sở Hóa Thượng. Em sống ở tỉnh Thái Nguyên với gia đình của em. Em thích chơi cầu lông và cờ vua vì em nghĩ đó là một trong những môn thể thao có lợi cho sức khỏe. Vào thời gian rảnh, em thường đọc sách để nâng cao kiến thức và em luôn coi trọng những cuốn sách mà em có. Trong tương lai, em muốn làm một phóng viên, uóc mơ của em dường như có hơi khó nhưng người xua có câu:" Có công mài sắt có ngày nên kim". Sống lạc quan, vui vẻ là một diều thú vị, nó sẽ mang lại cho chúng ta tâm hồn thanh thảnh và tinh khiết của đất trời. Chúng ta đều có những sở thích hay ước mơ riêng của bản thân, cho dù chúng ta bị khinh thường thì thế giới bao la rộng lớn này em không nghĩ là không có chỗ cho chúng ta. Em đã có thể tự đánh giá mình và có sự tiên bộ về mọi mặt.
Từ "ăn" theo:
- Nghĩa gốc: Hôm nay tôi ăn cơm rất ngon.
- Nghĩa chuyển: Cô ấy rất ăn ảnh.
Từ "ngủ" theo:
- Nghĩa gốc: Bà ấy ngủ rất thoải mái.
- Nghĩa chuyển: Ông tôi đã ngủ mãi.
Từ "chân" theo:
- Nghĩa gốc: Chân của chị ấy rất cao.
- Nghĩa chuyển: Dưới chân núi là vô vàn những bông hoa đẹp.
Nhớ tick cho tui nhoa!
Em đã được sinh ra và lớn lên tại thành phố Đà Nẵng, em biết nhiều cảnh đẹp, biển nổi tiếng và những ngọn núi là một trải nghiệm. Về quê thì em thích nhất là dòng sông, nó thường chảy xuyên qua làng quê của mẹ em. Nó mang tới tiếng cười đùa và hạnh phúc.
Mỗi buổi sáng, bác thường hay đi ra ngoài để đánh cá và em đã cố gắng thức dậy sớm để ra xem bình minh ở sông như thế nào. Ôi chao! hạnh phúc dân lên trái tim của em khi thấy cảnh tượng của con sông vào lúc bình minh, mặt nước trong xanh như tấm gương lớn phản chiếu ánh mặt trời khi nhô lên, những chiếc thuyền kéo lưới trên sông chuẩn bị bắt cá và dòng sông ấy đã mặt lên người một chiếc áo màu xanh trông rất đẹp. Buổi trưa, sông xanh thẳm, chảy hiền hòa, mặt nước lấp lánh ánh nắng, soi bóng và nó yên tĩnh một cách lạ thường, sông đã thay thêm một chiếc áo mới, nó thật là long lanh. Buổi chiều, dòng sông lấp lánh nắng chiều, nước xanh thẳm, dòng sông ấy đã thay thêm một chiếc áo có màu hoàng hôn. Vào buổi tối, thì những trẻ con trong xóm dồn vì phía con sông để xem cô mặc áo gì cho buổi tối và nó là màu tím vì màu khá tối nên em và những trẻ em trong xóm gấp thuyền giấy và để một ngọn lửa trong đó và thả xuống sông, lúc đó cảnh trong buổi đêm rất đẹp và thu hút người xem rất nhiều.
Dù hết được về quê nhưng có thể năm sao em sẽ về để cùng trẻ em trong xóm chạy ra sông để ôn lại kỉ niệm, dù biết rất buồn khi phải xa con sông và lẫn bạn bè, dù biết năm sau sẽ về nhưng lòng em vẫn bồi chồi sao xuyến. Em hứa với bản thân mình là phải học thật tốt để có thể về quê, em mong dòng sông ấy vẫn đẹp như ngày nào.
# không chép mạng nè.
Một con Quạ, đen như than, nó ganh ghét với một con Thiên Nga, vì bộ lông của Thiên Nga luôn trắng đẹp như bông.
Quạ ngu ngốc một hôm bỗng nảy ra một ý nghĩ rằng nếu nó cứ sống như Thiên Nga, tức là cứ bơi lội và vùng vẫy suốt ngày trong nước, và ăn cây cỏ rong rêu mọc dưới nước, ắt bộ lông nó sẽ trắng ra như bộ lông của Thiên Nga vậy. Thế là Quạ liền bỏ rừng bay về vùng sông hồ và đầm lầy để sống.
Nhưng dù cho nó ra sức tắm giặt suốt ngày này qua ngày khác bộ lông của nó vẫn cứ đen như ngày nào vậy.
Và khi rong rêu trong nước ăn vào không phù hợp với cái dạ dày của nó, nó càng ngày càng gầy đét, và cuối cùng, ngã lăn ra chết.
Bài học: Đừng vì ảo tưởng những thứ mình không thể có mà có những hành động ngu ngốc, đến cuối cùng cùng thiệt thòi sẽ là bản thân mình
tick cho mình