K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 10

Em rất yêu thích môn Ngữ văn. Môn học này đã mang lại cho em nhiều kiến thức bổ ích, không chỉ về văn học mà còn về cuộc sống nữa.

Em vẫn còn nhớ đến tiết học môn Ngữ văn đầu tiên dưới mái trường cấp hai. Tiết học diễn ra vào buổi sáng thứ ba. Khi tiếng trống báo hiệu vào lớp vang lên, bạn lớp trưởng yêu cầu cả lớp ổn định chỗ ngồi và giữ trật tự. Khoảng năm phút sau, cô giáo bước vào lớp. Chúng em đứng dậy chào cô, sau đó cô đã yêu cầu cả lớp ngồi xuống. Cô tự giới thiệu về bản thân, sau đó là khái quát về chương trình của môn học Ngữ văn lớp 6. Xong xuôi, cô yêu cầu cả lớp mở sách để bắt đầu học bài. Tiết học đầu tiên sẽ học đoạn trích “Bài học đường đời đầu tiên” của nhà văn Tô Hoài.

Mở đầu tiết học, cô giáo yêu cầu cả lớp đọc lại nội dung của đoạn trích trong sách giáo khoa. Thời gian đọc là mười lăm phút. Sau đó, cô đã tổ chức một trò chơi tập thể. Ba tổ sẽ được chia làm ba đội. Trong vòng ba phút, các đội sẽ thi tìm nhanh trong đoạn trích “Bài học đường đời đầu tiên” các danh từ, động từ và tính từ. Đội nào tìm được nhiều từ nhất sẽ giành chiến thắng.

Kết thúc trò chơi, cô giáo bắt đầu giảng bài. Chúng em chăm chú lắng nghe lời giảng của cô. Thỉnh thoảng, cô còn đưa ra một số câu hỏi để học sinh trao đổi. Rất nhiều bạn đã giơ tay phát biểu. Tiết học diễn ra sôi nổi, hấp dẫn. Những câu trả lời tốt của chúng em còn được cô giáo khen tặng bằng những điểm tốt. Bốn mươi lăm phút trôi qua thật nhanh. Tiết học Ngữ văn đầu tiên đã để lại cho em sự yêu thích, hứng thú với môn học này.

Ngữ văn là môn học quan trọng trong chương trình học tập. Vì vậy, chúng ra cần tích cực học tập môn học này để tương lai trở nên tốt đẹp hơn.

10 tháng 11

Viết bài văn kể về một trải nghiệm của em 

Yêu cầu:

-Được kể từ người kể chuyện ngôi thứ nhất 

-Giới thiệu được trải nghiệm đáng nhớ 

-Tập trung vào sự việc đã xảy ra

-Sắp xếp các sự việc chi tiết theo trình tự hợp lý

-Sử dụng các chi tiết miêu tả cụ thể về thời gian không gian nhân vật và diễn biến câu chuyện

-Thể hiện được cảm xúc của người viết trước sự việc được kể; rút ra được ý nghĩa ,sự quan trọng của trải nghiệm đối với người viết

 

Tục truyền đời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng có hai vợ chồng ông lão chăm chỉ làm ăn và có tiếng là phúc đức. Hai ông bà ao ước có một đứa con. Một hôm bà ra đồng trông thấy một vết chân rất to, liền đặt bàn chân mình lên ướm thử để xem thua kém bao nhiêu. Không ngờ về nhà bà thụ thai và mười hai tháng sau sinh một cậu bé mặt mũi rất khôi ngô. Hai vợ chồng mừng lắm. Nhưng lạ thay! Đứa trẻ cho đến...
Đọc tiếp

Tục truyền đời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng có hai vợ chồng ông lão chăm chỉ làm ăn và có tiếng là phúc đức. Hai ông bà ao ước có một đứa con. Một hôm bà ra đồng trông thấy một vết chân rất to, liền đặt bàn chân mình lên ướm thử để xem thua kém bao nhiêu. Không ngờ về nhà bà thụ thai và mười hai tháng sau sinh một cậu bé mặt mũi rất khôi ngô. Hai vợ chồng mừng lắm. Nhưng lạ thay! Đứa trẻ cho đến khi lên ba vẫn không biết nói, biết cười, cũng chẳng biết đi, cứ đặt đâu thì nằm đấy.

Bấy giờ giặc Ân có đến xâm phạm bờ cõi nước ta. Thế giặc mạnh, nhà vua lo sợ, bèn sai sứ giả đi khắp nơi rao tìm người tài giỏi cứu nước. Đứa bé nghe tiếng rao, bỗng dưng cất tiếng nói: “Mẹ ra mời sứ giả vào đây”. Sứ giả vào, đứa bé bảo: “Ông về tâu với vua sắm cho ta một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt, ta sẽ phá tan lũ giặc này”. Sứ giả vừa kinh ngạc, vừa mừng rỡ, vội vàng về tâu vua. Nhà vua truyền cho thợ ngày đêm làm gấp những vật chú bé dặn.

Càng lạ hơn nữa, từ sau hôm gặp sứ giả, chú bé lớn nhanh như thổi. Cơm ăn mấy cũng không no, áo vừa mặc xong đã căng đứt chỉ. Hai vợ chồng làm ra bao nhiêu cũng không đủ nuôi con, đành phải chạy nhờ bà con, làng xóm. Bà con đều vui lòng gom góp gạo nuôi chú bé, vì ai cũng mong chú giết giặc, cứu nước.

Giặc đã đến chân núi Trâu. Thế nước rất nguy, người người hoảng hốt. Vừa lúc đó, sứ giả đem ngựa sắt, roi sắt, áo giáp sắt đến. Chú bé vùng dậy, vươn vai một cái bỗng biến thành một tráng sĩ mình cao hơn trượng, oai phong, lẫm liệt. Tráng sĩ bước lên vỗ vào mông ngựa. Ngựa hí dài mấy tiếng vang dội. Tráng sĩ mặc áo giáp, cầm roi, nhảy lên mình ngựa. Ngựa phun lửa, tráng sĩ thúc ngựa phi thẳng đến nên có giặc, đón đầu chúng đánh giết hết lớp này đến lớp khác, giặc chết như rạ. Bỗng roi sắt gãy, Tráng sĩ bèn nhổ những cụm tre cạnh đường quật vào giặc. Giặc tan vỡ. Đám tàn quân giẫm đạp lên nhau chạy trốn, tráng sĩ đuổi đến chân núi Sóc (Sóc Sơn). Đến đấy, một mình một ngựa, tráng sĩ lên đỉnh núi, cởi giáp sắt bỏ lại, rồi cả người lẫn ngựa từ từ bay lên trời.
Vua nhớ công ơn phong là Phù Đổng Thiên Vương và lập đền thờ ngay ở quê nhà.

Hiện nay vẫn còn đền thờ ở làng Phù Đổng, tục gọi là làng Gióng. Mỗi năm đến tháng tư, làng mở hội to lắm.

Người ta kể rằng, những bụi tre đằng ngà ở huyện Gia Bình vì ngựa phun lửa bị cháy mới ngả màu vàng óng như thế, còn những vết chân ngựa nay thành những ao hồ liên tiếp. Người ta còn nói khi ngựa thét ra lửa, lửa đã thiêu cháy một làng, cho nên làng đó về sau gọi là làng Cháy.

Câu 1:Trong truyện Thánh Gióng có những nhân vật nào? Ai là nhân vật chính? Nhân vật chính này được xây dựng bằng rất nhiều chi tiết tưởng tượng kì ảo và giàu ý nghĩa. Em hãy tìm và liệt kê những chi tiết đó.

Câu 2: Theo em các chi tiết sau đây có ý nghĩa như thế nào?

a) Tiếng nói đầu tiên của chú bé lên ba là tiếng nói đòi đánh giặc.

b) Gióng đòi ngựa sắt, roi sắt, giáp sắt để đánh giặc.

c) Bà con làng xóm vui lòng góp gạo nuôi cậu bé.

d) Gióng lớn nhanh như thổi, vươn vai thành tráng sĩ.

đ) Gậy sắt gãy, Gióng nhổ tre bên đường để đánh giặc

e) Gióng đánh giặc xong, cởi áo giáp sắt để lại và bay thẳng về trời.

Câu 3:Hãy nêu ý nghĩa của hình tượng Thánh Gióng?

Câu 4: Truyền thuyết thường liên quan đến sự thật lịch sử, theo em truyện Thánh Gióng có liên quan đến sự thật lịch sử nào?

 

1

Câu 1:Trong truyện Thánh Gióng có những nhân vật nào? Ai là nhân vật chính? Nhân vật chính này được xây dựng bằng rất nhiều chi tiết tưởng tượng kì ảo và giàu ý nghĩa. Em hãy tìm và liệt kê những chi tiết đó.

Các nhân vật trong truyện Thánh Gióng gồm: Gióng, cha mẹ Gióng, sứ giả, nhà Vua, dân làng, giặc Ân.

Gióng chính là nhân vật chính trong truyện.

Nhân vật Gióng được xây dựng bằng rất nhiều chi tiết tưởng tượng kì ảo và giàu ý nghĩa:

  • Mẹ Gióng mang thai cậu sau lần ướm thử vào dấu chân to.
  • Phải mang thai 12 tháng mới sinh được cậu.
  • Dù đã lên ba nhưng Gióng vẫn không biết nói biết cười, đặt đâu nằm đó.
  • Gióng liền cất tiếng nói sau khi nghe thấy sứ giả và xin được đi đánh giặc.
  • Cậu ăn mãi không no, áo mới may đã chật, lớn nhanh như thổi.
  • Dùng ngựa sắt, roi sắt và áo giáp sắt để đi đánh giặc.
  • Nhổ bụi tre bên đường đánh tan quân xâm lược và sau đó cùng ngựa sắt bay về trời.
Câu 2: Theo em các chi tiết sau đây có ý nghĩa như thế nào?

a) Tiếng nói đầu tiên của chú bé lên ba là tiếng nói đòi đánh giặc.

Đã lên ba nhưng vẫn không biết nói, biết cười, đặt đâu nằm đấy nhưng tiếng nói đầu tiên cậu bé nói lại là nói muốn đi đánh giặc: Ca ngợi tinh thần yêu nước mãnh liệt, điều được nói đầu tiên ngay khi biết nói thể hiện lòng yêu nước sâu sắc, tình yêu đất nước ấy được đặt lên vị trí hàng đầu.

 

Gióng chính là hình ảnh tượng trưng cho nhân dân ta, khi đất nước gặp khó khăn, bị giặc xâm lược thì sẵn sàng đứng lên cứu nước.

b) Gióng đòi ngựa sắt, roi sắt, giáp sắt để đánh giặc.

Khi Gióng yêu cầu có ngựa sắt, roi sắt và áo giáp sắt để đi đánh giặc đó chính là thể hiện thành tựu của dân tộc ta, chúng ta đã bắt đầu phát minh ra đồ sắt để thay thế cho thời kì đồ đá và thủ công.

c) Bà con làng xóm vui lòng góp gạo nuôi cậu bé.

Hình ảnh của bà con vui vẻ góp gạo để nuôi lớn Gióng chính là hình ảnh thể hiện sự đoàn kết dân tộc trong thời kì chiến tranh.

Nhân dân ta luôn khao khát sự hòa bình, bình yên cho dân tộc. Họ muốn mau chóng đánh đuổi được giặc ngoại xâm, sức mạnh của toàn dân được thông qua nhân vật Gióng.

d) Gióng lớn nhanh như thổi, vươn vai thành tráng sĩ.

Gióng lớn nhanh như thổi, vươn vai thành tráng sĩ chính là thể hiện hình ảnh của những nhân vật anh hùng trong truyền thuyết. Nhân dân ta quan niệm rằng, là anh hùng thì phải có thân thể to lớn, giống như Sơn Tinh hay là Thần Trụ Trời. Sau cái vươn vai của mình thì Gióng cũng đã đạt đến mức phi thường như thế.

Hình ảnh Gióng trở nên phi thường như thế cũng thể hiện tinh thần của con người Việt chúng ta từ bao đời nay. Chỉ cần đất nước cần thì chúng ta sẵn sàng vươn lên.

đ) Gậy sắt gãy, Gióng nhổ tre bên đường để đánh giặc.

Khi trận chiến giữa Gióng và giặc đang diễn ra thì bỗng roi sắt bị gãy, cậu đã nhổ bụi tre bên đường để tiếp tục đánh đuổi kẻ thù, điều này thể hiện trí thông minh của Gióng. Cậu dùng tất cả những gì có thể để đánh giặc, điều này thể hiện ý chí quyết tâm đánh giặc đến cùng.

e) Gióng đánh giặc xong, cởi áo giáp sắt để lại và bay thẳng về trời.

Giặc tan. Gióng cưỡi ngựa bay về trời: Chi tiết này đã cho chúng ta biết được lòng yêu mến của nhân dân được thể hiện, chúng ta luôn muốn giữ mãi hình tượng của một vị anh hùng đã cứu dân tộc. Vị anh hùng ấy luôn luôn sống mãi trong lòng nhân dân.

Câu 3:Hãy nêu ý nghĩa của hình tượng Thánh Gióng?

Thông qua nhân vật Gióng, người đọc đã thấy được tinh thần đấu tranh để có cuộc sống hòa bình độc lập của mỗi người dân. Cậu là một tượng đài tượng trưng cho lòng yêu nước và sức mạnh phi thường của dân tộc. Thánh Gióng là hình tượng tiêu biểu của một người anh hùng đánh giặc cứu nước.

Câu 4: Truyền thuyết thường liên quan đến sự thật lịch sử, theo em truyện Thánh Gióng có liên quan đến sự thật lịch sử nào?

Ở thời Hùng Vương, nhân dân ta luôn phải đối đầu với những cuộc tấn công, xâm lược của giặc phương Bắc.

Trong thời kì chống giặc cứu nước, nhân dân ta luôn luôn phát minh và đổi mới tạo ra những vũ khí tân tiến nhất để đánh giặc.

Sức mạnh toàn dân là sức mạnh về đoàn kết, tinh thần chiến đấu mạnh mẽ.

Khi Dế Mèn sang thăm nhà Dế Choắt, Dế Mèn đã có thái độ với Dế Choắt là bề trên trịch thượng. Hắn đặt tên Dế Choắt, ví von so sánh như gã nghiện thuốc phiện, xưng hô chú – mày, tính tình khinh khỉnh, giọng điệu bề trên, thượng đẳng. Không những thế, Dế Mèn còn tỏ ra ích kỷ không cho Dế Choắt thông ngách sang nhà. Qua thái độ và lời nó của Dê Mèn đối với Dế Choắt, ta thấy được Dế Mèn là một kẻ ích kỷ, coi nhẹ tình nghĩa xóm giềng và thiếu tình thương đồng loại.

26 tháng 9 2022

Tôi là một cô bé rất ham chơi nhưng lại rất ngại học, ngại làm. Mọi việc bố mẹ giao cho tôi, tôi đều đùn đẩy cho anh trai. Mà anh trai tôi lại rất chăm chỉ, thương chiều em nên tôi càng ngày càng lười. Một hôm, anh trai tôi bị mệt, phải cần nghỉ ngơi. Mẹ sai tôi quét nhà và lên học bài. Thế là tôi chạy vào buồng, gọi anh dậy và nhờ anh quét nhà hộ, sau đó là làm bài thay tôi. Mẹ tôi đứng ở ngoài nghe vậy, gọi tôi ra và quát mắng một hồi, rồi chạy lên phòng. Tôi khóc và nghĩ: “Giá như mình trở thành một con vạc thì thích nhỉ, chả phải quét nhà, cắm cơm và cả không phải học bài nữa chứ. Thích thật! chỉ việc ăn rồi đi chơi! Không ngờ, Bụt nghe thấy những điều đó và biến tôi thành con vạc trắng muốt, xinh xắn. Tôi rất sung sướng vì điều ước đã thành sự thật.

 

Ở thế giới loài vật, tôi có được một người anh là Cò. Anh Cò rất chăm ngoan, học giỏi và đặc biệt là rất yêu tôi, chiều chuộng, chăm bẵm tôi y như người anh ở thế giới loài người vậy. Vẫn quen thói cũ, cứ ăn rồi đi chơi, tôi chẳng chịu giúp anh Cò bắt tôm, cá còn tôi cứ lêu lổng. Rồi đến một hôm trời mưa tầm tã, giông gió âm âm. Anh Cò xanh xao của tôi đang ốm nặng, ngồi dậy lo lắng hỏi tôi: “ Trời mưa to thế này, em có đi kiếm mồi được không. Tôi nhíu mày và nói ngay:” ứ ừ… em không đi được đâu, anh đi đâu thì đi, em không đi đâu! Mà bây giờ đang mưa to, em lại chân yếu cánh mềm, có bay đi kiếm mồi cũng chẳng kiếm được mồi!”. Anh Cò lại hỏi nữa: “Em có đói không hả Vạc”. Tôi hớn hở trả lời:” Có. Có chứ! Bụng em đang réo lên ầm ầm đây này. Từ sáng đến giờ em chẳng được con tôm, con tép nào vào bụng cả. Anh định đi kiếm mồi à?” Anh Cò trả lời bằng giọng yếu ớt: “Ừ ừ! Anh sẽ đi kiếm mồi về cho em”. Thế rồi anh Cò lại bay đi, đôi cánh nặng trĩu. Ở nhà, tôi đóng kín cửa, lên giường đắp chăn ngủ, không bận tâm đến anh trai bên ngoài ra sao. Ngủ xong, vẫn không thấy anh mình về, lòng tôi lại chắc mẩm, chắc có nhiều tôm cá quá nên anh nán lại bắt thêm ý mà. Nhưng lạ lắm, tôi chờ đến chập choạng tối vẫn không thấy anh về liền bay đi tìm anh. Tới nơi, tôi thấy anh Cò đang nằm bẹp trong bẫy của bác nông dân, tôi cố gắng kéo anh thoát ra ngoài. Tôi nặng nhọc khiêng anh về tổ, anh Cò đầm đìa máu vẫn cười với tôi và nói: “Em có đói không? Anh cho em này”. Anh Cò mớm cho tôi một con cá diếc nhỏ rồi trút hơi thở cuối cùng. Anh Cò đã ra đi mãi mãi với một nụ cười hiền từ để lại cho một đứa em vô tâm là tôi. Giá như tôi siêng năng hơn một chút, giá như tôi đừng bắt anh đi kiếm mồi thì anh Cò yêu dấu của tôi đã không chết như thế này. Tôi ngồi bên xác anh khóc gần như kiệt sức rồi đem mai táng anh ở cánh đồng gần nhà. Bụt biết tôi đã nhận ra mọi lỗi lầm của mình, bèn cho phép tôi được trở về thế giới loài người.

 

Về tới nơi, tôi vội chạy vào giường anh, ôm chầm lấy anh và xin lỗi tất cả. Sau này, mỗi khi nhớ đến câu chuyện của tôi và anh Cò ở thế giới loài vật tôi lại khóc, tôi lại càng ân hận và điều này đã là động lực rất lớn để giúp tôi trở thành một con người trưởng thành.