so sánh A vàB
biết:A=220+330+430
B=3.2410
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đây là những trải nghiệm mình viết về chuyến đi Đà nẵng 3 năm trước, 1 chuyến đi với nhiều cảm xúc, và những kỉ niệm đáng nhớ. Bây giờ mọi thứ đã đổi thay nhiều nhưng hi vọng những gì được chia sẻ sẽ ít nhiều giúp ích cho các bạn cho hành trình tới miền đất xinh đẹp này.
Sau 17 tiếng ăn, ngủ, vật vờ, chém gió ngắm trời đất bao la trên tàu và 3 tiếng chôn chân tại xứ Thanh vì nghe đồn rà được bom mìn ở đoạn đường phía trước , cuối cùng chúng tôi cũng đặt chân đến đất Đà Nẵng. Lúc ý chỉ muốn hú lên một tiếng cho đã đời, cái giống nhà nghèo đi du lịch nó khổ thế đấy, đi đến được mảnh đất nào đó cũng như mình đang đến thiên đường. Chúng tôi thuê một nhà nghỉ giá bình dân gần cầu quay Sông Hàn, rồi thuê xe máy đi thăm thú thành phố. Và đúng là biển luôn làm người ta thấy dễ chịu. Biển Mỹ Khê không hổ danh là 1 trong 6 bãi biển đẹp nhất hành tinh, với bờ cát trắng mịn nước bỉên trong xanh. Sóng biển Đà Nẵng cũng giống như thành phố nơi đây rất mạnh mẽ và cá tính. Cái cảm giác hưng phấn khi đứng đón từng cơn sóng trào dâng nhưng rồi không thắng nổi và bị đẩy đi nơi xa thật thích thú.
Phải công nhận là ý thức của người dân Đà Nẵng cực tốt, tắm biển xong đầu tóc uớt nhèm, chả có bóng hình một chú cá vàng nào mà ai nấy cũng đều đội mũ bảo hiểm, không có đèn xanh đèn đỏ nhưng có đoàn nguời đi qua tất cả tự động dừng lại không ai cố bon chen như các bác Thủ đô. Tiện nói về ý thức của người Đà Nẵng cũng ca ngợi luôn, đi bao nhiêu nơi nhưng riêng xe ôm ở Đà Nẵng nhất quyết không chở 2. Đường phố bãi biển sạch sẽ không có rác, không hàng rong hay người ăn xin, ngay cả bãi Đá – 1 nơi mới hầu như mọi nguời đến tự tổ chức ăn uống mà cũng chả có em rác nào xung quanh, vân vân và vân vân. Nghe đồn hải sản ở đây rẻ nên chỉ ngóng đến tối đi ăn, và quả không sai từ bé đến giờ mới đuợc ăn lẩu hải sản rẻ đến thế. Có 80K nồi lẩu thập cẩm, 60k đĩa mực hấp…. mấy đứa ăn no căng rốn , nhà nhà nhẹ nhàng nguời người dịu dàng nữa chứ. Cơm no ruợu say rồi thì đi lòng vòng thành phố, đâu đâu cũng đèn sáng trưng lấp la lấp lánh. Ban ngày trời nắng là thế mà tối mát mẻ hơn cả mùa thu Hà Nội, không thể nghĩ rằng cách đây có 2, 3 tiếng thôi thành phố cứ như bị thiêu đốt trong biển lửa mà giờ trong lành là thế. Công nhận thành phố Đà Nẵng đẹp, rộng thoáng, ngắm thành phố 2 bên bờ sông Hàn thì Hà Nội nhà mình cứ gọi là mơ uớc dài. Hí hửng chiêm ngưỡng giờ phút cầu quay sông Hàn nhưng cô chủ nhà nghỉ bảo 11h đóng cửa nản luôn, nên chỉ đứng xi xon vài kiểu ở cầu. Sáng, hẹn đồng hồ dậy ngắm mặt trời mọc nhưng tắt phéng đi không thương tiếc lúc nào không hay và kết quả là khi dậy nắng vàng đã rực rỡ.
Lại hành trình đến với bán đảo Sơn Trà. Trên đường đi xe thủng săm được một chú dừng lại hỏi rồi dắt xe về tận nhà sửa cho. Gia đình chú sống trong một ngôi nhà nhỏ nhưng ấm cúng, vợ chú người Quảng Nam nói giọng rất khó nghe nhưng cực kỳ thật thà và mến khách. Trong lúc chú sửa xe cho thì cô rót nước cho mấy đứa uống và không ngừng than: khổ thân mấy bé được chuyến vô Đà nẵng thì xe hư. Cô còn nói nhiều nhiều chuyện nữa nhưng hai đứa nghe chả hiểu gì mặt cứ ngơ ngơ ra rồi cười trừ. Chào tạm biệt cô chú, gửi tiền chú không lấy, may quá có vài cuốn truyện tranh mang theo đọc trên tàu, nên tặng lại con trai cô. Thằng bé cầm tập truyện như bắt được vàng , cười tít mắt, hẹn lớn lên sẽ ra Hà Nội gặp hai chị. Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi mà bao nhiêu cảm xúc. Thử hỏi thế này sao mà không yêu Đà Nẵng cho được cơ chứ. Trên đuờng đi dừng xe bao nhiêu lần gầm rú ầm ĩ hố há đủ kiểu như nhà quê ra tỉnh. Vì thành phố biển quá đẹp, phải nói người Đà Nẵng rất tỉ mỉ khoa học, trên đường đi cũng có rất nhiều chậu hoa càng làm tôn nét đẹp của biển, đến hàng rào quán cũng được gọt rũa từng tiểu tiết. Nhìn thành phố hiện đại, bãi cát trắng dài, núi non hung vĩ, biển trong xanh …bảo sao các bạn Đà Nẵng lúc nào cũng nói về ĐN với giọng đầy tự hào. Bãi Đá, bãi Bụt, bãi Rạng …. đẹp hoang sơ như tranh vẽ khiến không thể không yêu biển. Ăn bao nhiêu là thứ nhưng vẫn tạt vào một quán hải sản ăn tiếp cứ như kiểu đây là lần cuối cùng đuợc ăn hải sản í nhưng quả tội sao mà nó rẻ và ngon vây hả trời nên có no đến mấy vẫn cứ múôn ăn. Nhìn đồng hồ mà nuối tiếc đã đến lúc phải rời Đà Nẵng, 2 ngày ngắn ngủi ở Đà Nẵng không mong ước gì hơn là có nhiều tiền và nhiều thời gian để quay lại, nhìn Bà Nà, Cù Lao Chàm trên bản đồ mà chỉ có thể nuốt nước bọt vào trong ngoảnh mặt ra đi. Tạm biệt Đà Nẵng đầy nuối tiếc hi vọng sớm được quay lại nơi đây.
Ủa ý kiến này có đúng ko vậy các bn
Goi UC(2n+1;3n+1)=d
Ta co:+/2n+1 chia het cho d=>3(2n+1) chia het cho d
hay 6n+3 chia het cho d(1)
+/3n+1 chia het cho d=>2(3n+1) chia het cho d
hay 6n+2 chia het cho d(2)
Tu (1) va (2) =>(6n+3-6n-2) chia het cho d
=>1 chia het cho d
=>d la uoc cua 1
=>d thuoc tap hop 1;-1
=>tập hợp ước chung của 2n+1 vã 3n+1 là -1;1
Gọi d là Ước chung lớn nhất của 2n + 1 và 3n + 1
=> 2n + 1 chia hết cho d
=> 3n + 1 chia hết cho d
=> 3( 2n + 1 ) - 2( 3n + 1 ) chia hết cho d
=> ( 6n + 3 ) - ( 6n + 2 ) chia hết cho d
=> 1 chia hết cho d
=> d = 1
Vậy tập hợp ước chung của 2n + 1 và 3n + 1 = Ư(1) = { 1 ; -1 }
Chuyến đi thăm cố đô Hoa Lư - Ninh Bình vừa qua đã để lại trong em những ấn tượng sâu sắc. Em nhớ mãi cảm xúc háo hức, phấn khởi và ngạc nhiên, thích thú trong chuyến đi ấy.
Vào một sáng cuối xuân, đầu hạ, khi bầu trời còn mờ ảo trong buổi bình minh thì đoàn xe tham quan của trường em đã bắt đầu chuyển bánh. Những chiếc xe đầy ắp tiếng cười lướt nhẹ qua cây cầu bắc ngang dòng sông Đáy hiền hoà rồi tiếp tục bon bon trên quốc lộ 1. Xa xa, dãy Non Nước hiện lên thấp thoáng qua màn sương. Chúng em đều cảm thấy hồi hộp vì tuy nghe danh đã lâu nhưng chưa ai được đặt chân tới mảnh đất “cờ lau dẹp loạn” này bao giờ.
Hoa Lư đây rồi! Kinh đô đầu tiên của nước Đại Việt chính là đây. Toàn bộ khu di tích nằm trong một thung lũng, xung quanh bao bọc bởi những dãy núi trùng điệp. Tạo hoá đã khéo sắp đặt cho nơi này một cảnh quan hùng vĩ, trên là núi, dưới là sông, đẹp như một bức tranh sơn thuỷ.
Đến Hoa Lư hôm nay, tuy chúng em không còn được nhìn thấy những cung điện nguy nga, những thành cao hào sâu... nhưng mỗi tấc đất, mỗi ngọn núi nơi đây đều ghi đậm dấu ấn vẻ vang của một thời oai hùng. Nào là núi Cột Cờ cao hơn 200 mét, nơi Đinh Bộ Lĩnh dựng cờ khởi nghĩa. Nào là ngòi Sả Khê chảy qua hang Luồn, là nơi thuỷ quân ta luyện tập hằng ngày. Rồi hang Muối, hang Tiền với những nhũ đá lóng lánh. Phải chăng đây là kho dự trữ lương thực của đạo quân thiện chiến ngày xưa?
Giữa khu di tích Hoa Lư có đền thờ Đinh Tiên Hoàng. Ngôi đền sừng sững mái cong vút, lợp ngói hình vảy cá, rêu xanh đã phủ dày dấu thời gian. Cột dé làm bằng những cây gỗ to, một vòng tay ôm không xuể. Sân đền còn lưu lại dấu tích bệ đặt ngai ngự của nhà vua. Đó là một phiến đá to, bằng phẳng. Các nghệ nhân tài hoa thuở trước đã khéo léo khắc chạm hình rồng bay rất đẹp. Xung quanh là hình con nghê dũng mãnh, hình chim phượng cao quý tượng trưng uy quyền của vua chúa. Chúng em ngắm chiếc sập đá mà thầm khâm phục hoa tay tài hoa của các nghệ nhân thuở trước.
Trong chính cung là tượng Đinh Tiên Hoàng uy nghi ngự trên ngai. Nhà vua mặc áo thêu rồng, đầu đội mũ bình thiên, bàn tay xoè rộng, đặt nhẹ trên gối vẻ cương nghị đọng lại ở đôi môi mím chặt, đôi mắt mở to nhìn thẳng. Thắp một nén hương tưởng niệm, lòng em dâng lên niềm cảm phục đối với người đã có công xây dựng Hoa Lư thành kinh đô của nước Đại Việt xưa.
Tạm biệt đền Đinh Tiên Hoàng, chúng em đến thăm đền thờ vua Lê ở phía bên trái khu di tích. Vua Lê vận long bào, đầu đội mũ miện vàng, kiếm đeo ngang lưng trông rất oai nghiêm. Trong khu vực đền thờ còn có bức tượng một phụ nữ gương mặt phúc hậu, đoan trang. Đó là thái hậu Dương Vân Nga, bậc liệt nữ đã ghé vai gánh vác sự nghiệp cả hai triều Đinh - Lê. Những vị được tôn thờ ở đây đều có tài năng kiệt xuất, xứng đáng là niềm tự hào của dân tộc Việt Nam.
Không đủ thời gian để leo núi nên chúng em đứng trong thung lũng, ngẩng đầu ngắm nhìn bốn phía để cảm nhận rõ thêm vị thế hiểm trở của cố đô. Có bạn đã giở sổ tay, phác nhanh vài nét kí hoạ. Nhiều người lên tiếng bình luận sôi nổi về phong trào cờ lau dẹp loạn thuở nào.
Trời đã xế chiều. Chúng em lưu luyến ra về và nuối tiếc vì chưa kịp bẻ mấy bông lau làm cờ cắm trước đầu xe cho thêm khí thế. Đến thăm Hoa Lư, chúng em được biết thêm một cảnh đẹp và hiểu thêm về lịch sử oai hùng của dân tộc. Chuyến đi tham quan này đã trở thành đề tài của những cuộc trò chuyện sôi nổi trong lớp em suốt những ngày sau đó.
Kết thúc năm học với nhiều thành tích nổi bật, tập thể lớp 6A1 chúng em được cô giáo và hội phụ huynh tổ chức một chuyến đi tham quan di tích lịch sử, đây vừa là phần thưởng cho những nỗ lực, cố gắng trong năm học vừa qua mà đó còn là dịp để chúng em thêm hiểu biết về những truyền thống lịch sử quý giá của dân tộc. Là một chuyến đi chơi nhưng đồng thời cũng phục vụ thiết thực cho việc học của chúng em. Đó là chuyến đi thăm di tích lịch sử thành Cổ Loa.
Sau khi bàn bạc và thống nhất ý kiến, cô giáo chủ nhiệm và hội phụ huynh đã quyết định đưa chúng em đi tham quan di tích lịch sử thành Cổ Loa, nơi thờ vua An Dương Vương và công chúa Mị Châu. Đây là di tích lịch sử nổi tiếng của Việt Nam, chứa đựng nhiều câu chuyện về lịch sử, về bài học dựng nước, giữ nước của các vua Hùng. Chúng em đã biết về di tích thành Cổ Loa thông qua truyền thuyết về An Dương Vương, Mị Châu- Trọng Thủy, nhưng đây là lần đầu tiên chúng em được đặt chân đến địa danh lịch sử, địa danh của những câu chuyện lịch sử kì bí, hấp dẫn này.
Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử
Để bắt đầu chuyến tham quan, chúng em sẽ tập trung ở trường, sau đó sẽ được cô giáo chủ nhiệm và đại diện hội phụ huynh cùng thực hiện chuyến đi lí thú này. Vì di tích thành Cổ Loa khá xa trường học của chúng em, nên chúng em tập trung ở trường từ khá sớm, sáu giờ sáng bố mẹ chúng em sẽ đưa chúng em lên trường, sau đó ba mươi phút thì xe bắt đầu chuyển bánh. Đây là lần đầu tiên cả lớp chúng em có một chuyến du lịch cùng nhau, lại là chuyến đi về một địa danh lịch sử nổi tiếng như vậy nên chúng em đều vô cùng háo hức, chờ mong.
Sau hai tiếng chạy xe, cuối cùng chúng em đã đến được di tích thành Cổ Loa, đến đây, chúng em được cô hướng dẫn viên du lịch nồng nhiệt tiếp đón và hướng dẫn hành trình cũng như giới thiệu, thuyết minh về khu di tích thành Cổ Loa này. Khu di tích Thành Cổ Loa nằm ở huyện Đông Anh, ngoại thành của thủ đô Hà Nội. Đây là nơi diễn ra câu chuyện dựng nước, giữ nước của vua Thục Phán An Dương Vương và câu chuyện tình yêu bi thảm của công chúa Mị Châu và Phò mã người Trung Quốc, Trọng Thủy.
Cầm bút lên định viết một bài thơ
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.
Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy…
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…
Biết bao giờ con lớn được,
Thầy ơi ! Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”
Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…
Những con chữ đều đều xếp thẳng
Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người.
Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà…
Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con mới nhận ra.
a) C = { 180 ; 360 ; 540 ; 720 ; 900 ; 1080 ; 1260 ; 1440 ; 1620 }
b) D = { 6 ; 9 ; 18 }
Chúc bạn học tốt!
A>B nha bạn
Ta có :
430 = 415 . 230 > 230 . 411 > 230 . 311 = 3 . 2410
nên 430 > 3 . 2410
Vì vậy, 230 + 330 + 430 > 3 . 2410
Vậy A > B