K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 5

Ở quê em có rất nhiều lễ hội rất vui nhộn và đặc sắc. Nhưng về cơ bản, em thích nhất hội Rằm Tết Trung thu vào buổi tối ở nâm ngoái.

Cả gia đình em đến một cửa hàng với rất nhiều các đồ chơi như đèn ông sao, đèn lồng, các loại trống, đầu lân,... Bố mẹ em mua cho cả hai chị em hai cái đèn lồng.Khi đến công viên, không khí ở đây rất nhộn nhịp, vui vẻ và sôi nổi. Ở đây có đoàn múa đầu lân với những bài hát sôi động, diễu hành qua các con phố, với những cờ,trống, các loại đèn với hình dáng, màu sắc. Ngoài ra còn có chú Cuội, chị Hằng Nga, thằng Bờm đã tạo nên không khí sôi nổi, rực rỡ. Buổi tối, mọi người sẽ đi rước đèn quanh con phố và xem những tiết mục văn nghệ rất đặc sắc. Chúng em được tham gia các trò chơi vui nhộn và trả lời những câu đố thú vị,khi trả lời đúng, chị Hằng Nga sẽ thưởng cho các bạn nhỏ những món quà yêu thích.

Hội Rằm Trung thu rất là vui. Em đã trải nghiệm được rất nhiều thú vị qua lễ hội này. Em mong rằng năm sau còn có lễ hội đó, em có thể trải nghiệm thêm một lần nữa vì đây là lễ hội yêu thích của em.

12 tháng 5

Ở quê em có rất nhiều lễ hội rất vui nhộn và đặc sắc. Nhưng về cơ bản, em thích nhất hội Rằm Tết Trung thu vào buổi tối ở nâm ngoái.

Cả gia đình em đến một cửa hàng với rất nhiều các đồ chơi như đèn ông sao, đèn lồng, các loại trống, đầu lân,... Bố mẹ em mua cho cả hai chị em hai cái đèn lồng.Khi đến công viên, không khí ở đây rất nhộn nhịp, vui vẻ và sôi nổi. Ở đây có đoàn múa đầu lân với những bài hát sôi động, diễu hành qua các con phố, với những cờ,trống, các loại đèn với hình dáng, màu sắc. Ngoài ra còn có chú Cuội, chị Hằng Nga, thằng Bờm đã tạo nên không khí sôi nổi, rực rỡ. Buổi tối, mọi người sẽ đi rước đèn quanh con phố và xem những tiết mục văn nghệ rất đặc sắc. Chúng em được tham gia các trò chơi vui nhộn và trả lời những câu đố thú vị,khi trả lời đúng, chị Hằng Nga sẽ thưởng cho các bạn nhỏ những món quà yêu thích.

Hội Rằm Trung thu rất là vui. Em đã trải nghiệm được rất nhiều thú vị qua lễ hội này. Em mong rằng năm sau còn có lễ hội đó, em có thể trải nghiệm thêm một lần nữa vì đây là lễ hội yêu thích của em.

Trong cuộc sống chúng ta cần phải quan tâm, cảm thông và chia sẻ lẫn nhau vì:

+ Hành động quan tâm, chia sẻ sẽ giúp con người có thêm sức mạnh để vượt qua những thử thách, những nghịch cảnh của cuộc đời. 

 

+ Bản thân chúng ta cũng nhận được nhiều niềm vui, cảm thấy sống có ích, cuộc đời sẽ trở nên tươi đẹp hơn.

(1,0 điểm): Viết 1 – 2 câu nói về một thông điệp sâu sắc mà câu chuyện đã để lại cho em. Bài đọc: Vai diễn cuối cùng      Có một diễn viên già đã về hưu và sống độc thân. Mùa hè năm ấy, ông về một làng vắng vẻ ở vùng núi, sống với gia đình người em là giáo viên trường làng.      Mỗi buổi chiều, ông thường ra chơi nơi bãi cỏ vắng lặng ngoài thung lũng. Ở đây chiều nào ông cũng thấy một chú bé ra...
Đọc tiếp

(1,0 điểm): Viết 1 – 2 câu nói về một thông điệp sâu sắc mà câu chuyện đã để lại cho em.

Bài đọc:

Vai diễn cuối cùng

     Có một diễn viên già đã về hưu và sống độc thân. Mùa hè năm ấy, ông về một làng vắng vẻ ở vùng núi, sống với gia đình người em là giáo viên trường làng.

     Mỗi buổi chiều, ông thường ra chơi nơi bãi cỏ vắng lặng ngoài thung lũng. Ở đây chiều nào ông cũng thấy một chú bé ra ngồi đợi đoàn tàu chạy qua. Khi tàu đến, chú bé vụt đứng dậy, háo hức đưa tay vẫy, chỉ mong có một hành khách nào đó vẫy lại. Nhưng hành khách mệt mỏi vì suốt một ngày trên đường, chẳng ai để ý vẫy lại chú bé không quen biết ấy.

     Hôm sau, rồi hôm sau nữa, hôm nào ông già cũng thấy chú bé ra vẫy và vẫn không một hành khách nào giơ tay vẫy lại. Nhìn nét mặt thất vọng của chú bé, tim người diễn viên già như thắt lại.

     Hôm sau, người diễn viên già giở chiếc va li hóa trang của ông ra. Ông dán lên mép một bộ râu giả, đeo kính, đi ngược lên ga trên. Ngồi sát cửa sổ toa tàu, ông thầm nghĩ: “Đây là vai kịch cuối cùng của mình, một vai phụ như nhiều lần nhà hát đã phân vai cho mình – một hành khách giữa bao hành khách đi tàu”.

     Qua cái thung lũng có chú bé đang đứng vẫy, người diễn viên già nhoài người ra, đưa tay vẫy lại chú bé. Ông thấy chú bé mừng cuống quýt, nhảy cẫng lên, đưa cả hai tay vẫy mãi.

     Con tàu đi xa dần, người diễn viên già trào nước mắt. Ông thấy cảm động hơn bất cứ một đêm huy hoàng nào ở nhà hát. Đây là vai diễn cuối cùng của ông. Tuy chỉ là vai phụ, một vai không có lời, một vai không đáng kể nhưng ông đã làm cho một chú bé vui sướng, ông đã đáp lại tâm hồn chú bé và chú bé sẽ không mất niềm tin vào cuộc đời.

(Truyện khuyết danh)​

0
(1,0 điểm): Qua câu chuyện, em thấy người diễn viên già là người thế nào thế nào? Bài đọc: Vai diễn cuối cùng      Có một diễn viên già đã về hưu và sống độc thân. Mùa hè năm ấy, ông về một làng vắng vẻ ở vùng núi, sống với gia đình người em là giáo viên trường làng.      Mỗi buổi chiều, ông thường ra chơi nơi bãi cỏ vắng lặng ngoài thung lũng. Ở đây chiều nào ông cũng thấy một chú bé ra ngồi...
Đọc tiếp

(1,0 điểm): Qua câu chuyện, em thấy người diễn viên già là người thế nào thế nào?

Bài đọc:

Vai diễn cuối cùng

     Có một diễn viên già đã về hưu và sống độc thân. Mùa hè năm ấy, ông về một làng vắng vẻ ở vùng núi, sống với gia đình người em là giáo viên trường làng.

     Mỗi buổi chiều, ông thường ra chơi nơi bãi cỏ vắng lặng ngoài thung lũng. Ở đây chiều nào ông cũng thấy một chú bé ra ngồi đợi đoàn tàu chạy qua. Khi tàu đến, chú bé vụt đứng dậy, háo hức đưa tay vẫy, chỉ mong có một hành khách nào đó vẫy lại. Nhưng hành khách mệt mỏi vì suốt một ngày trên đường, chẳng ai để ý vẫy lại chú bé không quen biết ấy.

     Hôm sau, rồi hôm sau nữa, hôm nào ông già cũng thấy chú bé ra vẫy và vẫn không một hành khách nào giơ tay vẫy lại. Nhìn nét mặt thất vọng của chú bé, tim người diễn viên già như thắt lại.

     Hôm sau, người diễn viên già giở chiếc va li hóa trang của ông ra. Ông dán lên mép một bộ râu giả, đeo kính, đi ngược lên ga trên. Ngồi sát cửa sổ toa tàu, ông thầm nghĩ: “Đây là vai kịch cuối cùng của mình, một vai phụ như nhiều lần nhà hát đã phân vai cho mình – một hành khách giữa bao hành khách đi tàu”.

     Qua cái thung lũng có chú bé đang đứng vẫy, người diễn viên già nhoài người ra, đưa tay vẫy lại chú bé. Ông thấy chú bé mừng cuống quýt, nhảy cẫng lên, đưa cả hai tay vẫy mãi.

     Con tàu đi xa dần, người diễn viên già trào nước mắt. Ông thấy cảm động hơn bất cứ một đêm huy hoàng nào ở nhà hát. Đây là vai diễn cuối cùng của ông. Tuy chỉ là vai phụ, một vai không có lời, một vai không đáng kể nhưng ông đã làm cho một chú bé vui sướng, ông đã đáp lại tâm hồn chú bé và chú bé sẽ không mất niềm tin vào cuộc đời.

(Truyện khuyết danh)​​

0

bạn dựa vào gợi ý để viết bài văn

Tiêu đề: "Khám Phá Những Chân Trời Mới: Hành Trình Qua Những Trang Sách"

Giới thiệu: Trong một thế giới phồn thịnh với vô vàn khả năng và kiến thức bao la, sách là những cánh cửa dẫn chúng ta vào những vùng đất chưa khám phá, mời gọi chúng ta hòa mình vào những hành trình biến đổi. Trong số hàng ngàn kho báu văn học đã đặt trên kệ của tôi, có một cuốn sách nổi bật như một ánh sáng phát minh và cảm hứng - "Khám Phá Những Chân Trời Mới".

Thân thể: "Khám Phá Những Chân Trời Mới" không chỉ là một cuốn sách; đó là một cánh cửa dẫn tôi vào những lãnh thổ chưa được khám phá, một cái la bàn dẫn tôi về những quan điểm và chân trời mới. Do các nhà thám hiểm, nhà khoa học và những người tưởng tượng nổi tiếng viết, mỗi trang sách của cuốn tài liệu hấp dẫn này mở ra những kỳ quan của thế giới và xa hơn nữa.

Từ những ngọn núi đồ sộ của dãy Himalaya đến độ sâu của đại dương, "Khám Phá Những Chân Trời Mới" ghi chép về vẻ đẹp và sự đa dạng đầy kinh ngạc của hành tinh của chúng ta. Thông qua những mô tả sống động và hình ảnh đẹp mắt, cuốn sách dẫn độc giả đến những vùng đất xa xôi, hòa mình vào cảnh quan, âm thanh và cảm giác của các địa điểm lạ lẫm.

Hơn nữa, "Khám Phá Những Chân Trời Mới" sâu sắc vào các lĩnh vực của khoa học, công nghệ và sáng tạo, chiếu sáng những khám phá và phát hiện làm thay đổi quan điểm của chúng ta về vũ trụ. Cho dù là về việc giải mã những bí ẩn của vật lý lượng tử hay mơ về tương lai của việc khám phá vũ trụ, cuốn sách kích thích trí tưởng tượng và thúc đẩy lòng ham muốn kiến thức.

Vượt ra ngoài việc khám phá thế giới vật lý, "Khám Phá Những Chân Trời Mới" xâm nhập vào tận cùng của tinh thần con người, cung cấp cái nhìn sâu sắc về những chiến thắng và thách thức của trải nghiệm con người. Thông qua những câu chuyện cảm động và những phản ánh sâu sắc, cuốn sách tôn vinh sự kiên nhẫn của tinh thần con người và sức mạnh của sự kiên trì trước khó khăn.

Kết luận: Trong một thế giới được đặc trưng bởi sự thay đổi và tiến triển liên tục, "Khám Phá Những Chân Trời Mới" là một cái la bàn, dẫn dắt chúng ta đến sự thông thái và khám phá. Mỗi lần mở trang sách, nó mời gọi chúng ta tiến xa hơn, ôm những điều chưa từng biết, và dám mơ về những chân trời mới đang chờ đợi được khám phá. Thực sự, cuốn sách này không chỉ là một tác phẩm văn học mà còn là một hành trình biến đổi, làm phong phú trí não, nuôi dưỡng tâm hồn và mở mắt chúng ta với vô số khả năng vô tận đang chờ đợi trước mắt.

     

bạn ơi đó là chủ đề chứ ko phải là giới thiệu cuốn sách đo :<

 

6 tháng 4

Nhà em có một khu vườn rất rộng, trên đó không chỉ trồng rất nhiều cây cối, hoa cỏ mà bố mẹ em còn nuôi rất nhiều các loại gia súc, gia cầm như: con gà, con vịt. Trong đó gà thì được nuôi trong vườn còn vịt nhà em thì được nuôi ở cuối vườn, sát với bờ ao.

Nhà em có nuôi năm con vịt. Mẹ em mua chúng về nuôi từ khi chúng còn là những con vịt con vàng óng, nhỏ xíu. Nhưng nay những chú vịt đã lớn hơn rất nhiều, cả màu sắc và hình dáng đều thay đổi rất nhiều. Vì mua những giống vịt khác nhau nên năm chú vịt nhà em cũng có màu sắc cũng rất khác nhau. Có con có màu trắng tinh, đây là loại vịt bình thường được các bác, các cô trong xóm nuôi rất nhiều. Ngoài ra lại có con có màu nâu xám, đó là loại vịt bầu, vì nó lớn chậm hơn vịt trắng nên mọi người ít nuôi hơn.

Những chú vịt đều có bộ lông rất dày và mượt. Đối với những chú vịt trưởng thành thì lông ở cánh phát triển rất dài và cứng cáp, khi chúng xòe rộng đôi cánh thì em thấy nó còn rộng hơn cánh của những chú gà rất nhiều. Chiếc cổ của vịt rất dài, chiếc mỏ màu vàng cam bẹt và khá lớn. Cũng nhờ chiếc mỏ này mà những chú vịt kiếm ăn dễ dàng hơn. Đặc biệt, những chú vịt rất thích nước và bơi lội cũng rất giỏi. Khi còn là những chú vịt con thì chúng chỉ sống ở trên bờ. Nhưng khi đã trưởng thành thì những chú vịt lại cả ngày bơi lội dưới nước, có khi chúng cũng kiếm ăn nữa, thức ăn của chúng là những con cua, con ốc ở gần bờ. Đặc biệt hơn nữa là những chú vịt còn có thể lặn dưới nước rất lâu, trông chúng như những người thủy thủ vậy.

Bố em có chăng lưới ở một góc nhỏ của bờ ao. Đây là địa bàn mà vịt sẽ sinh sống khi đã trưởng thành. Ở trên bờ bố em cũng xây một cái chuồng rộng rãi để vịt có thể vào nghỉ mỗi khi tối đến. Tuy nhiên, nơi vịt yêu thích nhất có lẽ vẫn là mặt nước, chúng có thể bơi lội cả ngày mà không biết chán. Nhìn chúng bơi lội trên mặt nước thật vui vẻ. Thức ăn hàng ngày của những chú vịt ngoài những con cua, con ốc mà chúng tự kiếm được trên mặt nước thì chúng còn ăn cám khô, cám nấu cùng với bèo. Ngày nào mẹ em cũng chuẩn bị cám cho vịt ăn. Khi được ăn đầy đủ thì vịt lớn rất nhanh.

Giống với gà, vịt cũng là loài vật đẻ trứng. Đến mỗi kì đẻ trứng, vịt thường lên bờ chọn chỗ êm ái, kín đáo để đẻ trứng. Tuy nhiên, vịt không trực tiếp ấp trứng như gà mà trứng sẽ được mẹ em mang ủ dưới những bóng điện ấm áp, nhờ đó mà những chú vịt con sẽ ra đời.

Những chú vịt không chỉ có khả năng bơi lội tự do trên mặt nước mà chúng còn là loài vật rất có ích cho cuộc sống con người, chúng cung cấp những quả trứng vịt thơm ngon, bổ dưỡng cho bữa ăn. Cách thức nuôi vịt cũng rất đơn giản, không cầu kì, tốn kém. Vì vậy, trong mỗi gia đình ở nông thôn như nhà em đều nuôi vịt.

(1,0 điểm): Thông điệp mà em rút ra được từ câu chuyện là gì? Bài đọc: Niềm tin của tôi      Chưa bao giờ tôi nghĩ là mình có khả năng viết lách. Việc viết một bài thơ, một bài tiểu luận đối với tôi còn khó hơn cả việc “lên rừng, xuống biển”. Thế nhưng tôi lại rất yêu thích công việc này, nên quyết định tham gia một lớp học rèn luyện kĩ năng sáng tác.      Cuối khóa học, thầy giáo đề nghị mỗi...
Đọc tiếp

(1,0 điểm): Thông điệp mà em rút ra được từ câu chuyện là gì?

Bài đọc:

Niềm tin của tôi

     Chưa bao giờ tôi nghĩ là mình có khả năng viết lách. Việc viết một bài thơ, một bài tiểu luận đối với tôi còn khó hơn cả việc “lên rừng, xuống biển”. Thế nhưng tôi lại rất yêu thích công việc này, nên quyết định tham gia một lớp học rèn luyện kĩ năng sáng tác.

     Cuối khóa học, thầy giáo đề nghị mỗi học sinh phải viết một bài tiểu luận dài mười lăm trang với đề tài thuyết phục khách hàng mua sản phẩm. Tôi thật sự căng thẳng và lo lắng khi nghe yêu cầu đó.

     Sau khi tôi đứng nói chuyện điện thoại cho một người bạn nhờ giúp đỡ, một người phụ nữ đã ái ngại nói với tôi:

     – Cô triển khai đề tài đó không đúng rồi!

     Rồi bà nhiệt tình hướng dẫn tôi cách xây dựng và phát triển dàn ý của một bài tiểu luận. Tôi đã học được những kĩ năng kinh nghiệm viết lách mà tôi chưa bao giờ biết đến. Tôi hỏi:

     – Bà học cách viết ở đâu mà thông thạo vậy?

     – Đó là nghề của tôi mà. Tôi là một biên tập viên, đang làm tại nhà xuất bản ở Ha-cua (Hacourt).

     Vào cái ngày tôi đưa cho bà bài luận dài mười lăm trang của mình, tôi lo lắng và hồi hộp một cách khó tả. Tôi quan sát rất kĩ từng biểu hiện trên khuôn mặt của bà khi bà đọc bài luận của tôi. Cuối cùng bà cũng đọc xong. Tôi nín thở chờ đợi…

     – Nếu tôi là người chấm điểm, tôi sẽ cho cô điểm xuất sắc.

     – Gì cơ? Bà nói thật chứ? – Tôi ngạc nhiên thốt lên.

     – Đương nhiên rồi. Bài làm thật xuất sắc.

     Đó là giây phút làm cuộc đời tôi thay đổi. Cảm giác tự tin như một luồng điện chạy khắp cơ thể. Tôi tin rằng những gì bà nói là sự thật.

     Sau này, tôi đã viết thêm nhiều những cuốn sách, nhưng cuốn sách đầu tay của tôi là dành tặng riêng bà, dành tặng cho người đầu tiên khơi dậy những khả năng tiềm ẩn trong tôi, là người đã tạo cho tôi tự tin để thể hiện chính mình trên những trang viết.

(Nhã Khanh)

1

 

Thông điệp mà em có thể rút ra từ câu chuyện này là sự quan trọng của việc tin tưởng vào bản thân và khả năng của mình. Dù ban đầu tác giả không tin vào khả năng viết lách của mình, nhưng thông qua việc học hỏi và sự hướng dẫn của người khác, cô đã phát triển và thành công vượt qua khó khăn. Điều này cho thấy rằng khi chúng ta tin vào khả năng của bản thân và không ngừng cố gắng, chúng ta có thể đạt được những điều mà trước đó chúng ta không tưởng tượng được. Thông điệp chính ở đây là sự quan trọng của tự tin và lòng tin vào khả năng bản thân khi đối mặt với thách thức và khó khăn trong cuộc sống.