Viết đoạn văn có chủ đề "Một tấm gương về ý chí nghị lực". (Trong đoạn văn có sử dụng ít nhất 1 câu văn có biện pháp nghệ thuật nói quá. Gạch chân dưới câu văn có chứa BPNT đó).
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
cho mik hỏi với ạ cô bảo mik là điền các quan hệ từ thích hợp vào chỗ trống trong câu sau : "... mẹ đang cặm cụi chấm bài cho học sinh … bố em kiểm tra bài tập về nhà của em.-như thế này phải ko?
Trong khi mẹ đang cặm cụi chấm bài cho học sinh thì bố em kiểm tra bài tập về nhà của em.
Đấy nhé
Mình biết nha
bạn tham khảo nhé
Vì thấy em quá yêu thích chú mèo nhà hàng xóm nên bố mẹ em quyết định mua cho em một con mèo. Từ ấy, em như có thêm một người bạn thân đặc biệt và tên của người bạn ấy là Tom.
Mèo Tom có bộ lông màu trắng muốt. Nó thuộc giống mèo Anh nên trông khá bụ bẫm. Bộ lông của nó dài và óng mượt. Chính nhờ có bộ lông ấy mà nhìn nó lúc nào cũng duyên dáng mặc dù nó là mèo đực. Đầu của nó to bằng nắm tay của người lớn và tròn như quả bóng. Đôi mắt của nó tròn xoe như hai hòn bi ve và có màu xanh rất đẹp. Cái mũi của nó thì nhỏ xíu và lúc nào cũng ươn ướt. Những sợi ria mép nằm ở hai bên khóe miệng cũng có màu trắng và mỏng như sợi cước. Bốn cái chân của nó thon, nhỏ và được phủ kín lông. Đuôi của nó dài và lúc nào cũng cong cong. Thi thoảng nó lại phe phẩy cái đuôi của mình để làm dáng. Mỗi tối, nó thường hay quanh quẩn bên chân của em, chờ em học bài xong để được vuốt ve. Nó thích em vuốt ve lắm. Chỉ cần em xoa đầu, nó sẽ nằm im, đôi mắt lim dim đầy hưởng thụ. Cũng nhờ có nó mà lũ chuột không còn dám lộng hành nữa.
Mỗi ngày em lại cảm thấy yêu quý mèo Tom nhiều hơn. Nó đáng yêu chẳng khác nào chú mèo Tom trong bộ phim hoạt hình mà em yêu thích.
Bỗng dưng nhà em xuất hiện mấy con chuột nhắt. Thế là mẹ em quyết định mua ngay một chú mèo. Thực ra là mẹ em xin của một người bạn nhưng phải trả mấy nghìn vì theo mẹ em, có như thế mèo mới khỏe. Em rất yêu quý chú mèo này.
Khi mới về, mèo ta bé tí tẹo, trông như một túm len rối, nhõng nhẽo, chỉ biết kêu “meo meo”. Đến nay, qua bốn tháng, nó đã là một anh mèo chững chạc, khỏe mạnh, tiếng kêu nghe “ngao ngao” oai vệ. Nó là một con mèo tam thể, với ba màu trắng, nâu, xám làm thành những hình khoang như một chiếc áo len hoa. Lông mèo dày và rất mượt, em vuốt tay vào thấy thật thích.
Từ đầu đến cuối, mèo dài gần hai gang. Đầu mèo như một cuộn len tròn, tiếp sau là cái cổ khỏe, thân mèo thon thon, càng về phía sau càng nở nang. Bốn chân mèo khá cao, rắn rỏi, đúng là những đôi chân của một bậc tài nghệ về leo trèo, chạy nhảy. Những ngón chân mèo ngắn nhưng được trang bị một bộ vuốt cong, nhọn sắc. Khuôn mặt mèo trong rất đáng yêu, tròn tròn, hai con mắt màu xanh trông giống như hai hòn bi ve trong suốt, cái mũi hồng hồng nhỏ xíu, lại thêm mấy chiếc ria mép dài vươn về hai phía.
Nghe nói những chiếc ria ấy chính là một loại “ăng-ten” vô tuyến đặc biệt lợi hại của loài mèo. Em đặt cho nó cái tên rất dễ thương: Mi Mi. Hình như nó cũng biết rằng tên nó là Mi Mi và bằng lòng với tên gọi đó. Ban ngày, Mi Mi thường thong thả dạo chơi khắp nhà. Thỉnh thoảng, thích chí, nó nhảy nhót hoặc vồ đuổi mấy chú gián trong nhà; có khi vồ mảnh giấy rồi đùa giỡn một lúc như mảnh ấy là một con chuột nào đó.
Hằng ngày sau bữa ăn, em cho mèo ăn trong một chiếc đĩa nhỏ. Mi Mi ăn từ tốn, thong thả, gọn gàng, ít khi làm rớt cơm ra ngoài. Em đã từng nhìn thấy Mi Mi bắt chuột. Lúc ấy, trong góc phòng bỗng có tiếng sột soạt. Đang nằm, Mi Mi đứng ngay dậy, hai chân trước thẳng bằng, hai chân sau chùng xuống, cái đuôi quặt sát vào thân, cái đầu thu lại. Cả thân mèo im phắc như một bức tượng, chỉ có hai mắt mở to, sáng quắc. Bỗng, bất ngờ, em chỉ kịp kịp thấy một vệt sáng lao qua trước mặt và liền sau đó là một tiếng “chít”. Thế là đi đời một tên chuột phá hoại!
Mi Mi là một chú mèo thật dễ thương và có ích. Mỗi lúc em đi học về, Mi Mi đều có ý chờ để chạy lại cọ chân em. Em cúi xuống, ôm Mi Mi vào lòng và nói: “Mi Mi ơi, tao thương Mi Mi lắm!”
/HT\
Câu ghép là câu do nhiều vế câu ghép lại, thường chúng ta ghép hai vế tạo ra câu ghép. Mỗi vế câu có cấu tạo giống một câu đơn (câu có đầy đủ một cụm Chủ – Vị), đồng thời thể hiện một ý có quan hệ chặt chẽ với ý của các câu khác.
Là câu có 2 cụm chủ vị trở lên, dc nối bằng quan hệ từ hoặc dấu câu
Lưu ý: Có trường hợp đặc biệt
- Trong câu đã nêu, không thể thay thế từ công dân bằng những từ đồng nghĩa như: nhân dân, dân chúng, dân.
Vì:
- Từ công dân có hàm ý là chỉ người dân của một nước độc lập.
- Còn các từ nhân dân, dân chúng, dân là chỉ mang nghĩa là con người của một nước nói chung.
- Hàm ý của từ công dân ngược lại với ý của từ nô lệ.
\(\text{Đã hơn hai năm trôi qua rồi mà câu chuyện cô giáo Hạnh kể cho chúng em nghe trong tiết kể chuyện vẫn còn đọng lại trong trí não của em về tinh thần vượt khó ham học của bạn Đức Trung ở trường Võ Thị Sáu tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. Hoàn cảnh của Trung thật tội nghiệp! Cha mất sớm, mẹ bệnh tật triền miên. Trung là con trai lớn sau Trung còn một em gái nữa. Tuổi chưa lớn, vậy mà cậu vẫn vừa học, vừa lăn lóc giữa chợ đời để kiếm sống phụ giúp gia đình. Điều kì lạ đối với chúng tôi là cậu học rất giỏi, luôn luôn đứng đầu lớp, thầy cô đều yêu mến, bạn bè đều nể trọng. Thời gian học thì ít, cuộc sống lại thiếu thốn đủ điều. Thế mà Trung không buồn, không than vãn với ai, gặp bạn bè lúc nào cũng thấy Trung vui vẻ. Sáng nào cũng vậy, mọi người đi ngang qua tiệm cà phê Hải Châu thì đã nghe tiếng rao lanh lảnh quen thuộc của Trung: "Vé số, vé số chiều xổ đây! Vé trúng đây!". Lúc nào cũng thấy cậu mặc chiếc quần đùi xanh đã cũ và chiếc áo sơ mi ngắn tay có nhiều chỗ vá. Cậu đội một cái mũ vải bạc màu để lộ mái tóc rễ tre bờm xờm lâu ngày không cắt. Khác với thân hình gầy nhom, khuôn mặt cậu có vẻ tròn trĩnh, sáng sủa. Đặc biệt đôi mắt cậu rất sáng, lanh lợi. Sáng nào cũng vậy, một tay cầm xấp vé số vung vẩy, miệng chào mời, tay kia quơ quyển sổ đỏ tung tăng chạy từ quán cà phê này sang quán cà phê kia. Gặp ai cậu cũng dúi vào tay một vài tờ, miệng dẻo quẹo: "Vé trúng đấy, mua giùm cháu!". Gặp những khách sang, cậu nhét cả cặp vào túi người ta rồi hót như con sáo: "Nhìn chú, cháu biết ngay là người hên rồi. Mua đi chú! Một tỉ đây! Cậu là một trong những cậu bé bán vé số may mắn nhất. Bao giờ cậu cũng bán hết trước người ta. Nhờ vậy mà cậu đã tranh thủ được thời gian học bài, đọc sách và làm bài tập ngay tại ghế đá ở công viên. Bài tập, bài học về nhà cậu đều thanh toán hết trong khoảng thời gian đi bán vé số. Thời gian buổi tối, cậu còn tranh thủ bán vé số ở những quán cà phê đông khách kiếm thêm tiền phụ giúp mẹ. Trung là một người hết mình vì bạn bè. Thường ngày vào những giờ giải lao, cậu thường ngồi lại, hướng dẫn thêm cho những bạn tiếp thu còn chậm. Coi việc giúp đỡ bạn là một niềm vui của mình. Trung xứng đáng là một tấm gương vượt khó, một con ngoan trò giỏi. Câu chuyện về Trung mà cô giáo kể, cho mãi đến tận bây giờ em vẫn còn nhớ như in. Trung giống như một chiếc gương sáng để chúng em soi vào học tập. Trung ơi! Bạn thật đáng quý!}\)