anh em lào trl thì comment vào nhoaaaaaaaaaaaaaaaaasaa
aaaaaaaaaaaa
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Đoạn văn miêu tả tâm trạng đau đớn, tủi hổ của ông Hai khi nghe tin làng Dầu theo giặc.
- Tâm trạng của ông Hai trở nên như thế sau khi ông trở về từ buổi trưa nói chuyện cùng những người tản cư.
- Ông là 1 người yêu nước, quyết ko thành Việt gian
trả lời:
em đã có rất nhiều kỉ niệm,mọi người thì thích kể về trong gia đình,nhưng hôm nay em sẽ kể một kỉ niệm về người bạn thân của em.người mà em kể chính là thư,một người bạn từ hồi em học lớp 4.bạn ấy là một lớp trưởng cực kì tốt bụng và vui tính nữa.nên lớp ai cũng yêu thích bạn,đặt bạn ấy ra để mà gương mẫu noi theo.em và bạn ấy đi đâu là phải có nhau.bạn ấy thích nghe nhạc,còn em thích coi những chương trình hoạt hình.hai đứa mỗi người một sở thích.
hôm sinh nhật em bạn thư là người đã tặng em một cái kẹp tóc rất xinh xắn,và em rất là thích thú,bạn đã để dành tiền để mua cho em một chiếc kẹp như thế.em rất bất ngờ.khi trong đó có một bức thư,viết rằng"chúc mừng sinh nhật bạn"và kèm lời tạm biệt.em nghe tin bạn sẽ chuyển về bắc sống.em rất buồn,mấy ngày trước khi sinh nhật em bạn ấy không nói cho em vì sợ em buồn.em rất nhớ ngày ấy.thư hi vọng em sẽ thích và cũng như một món quà chia tay,và bạn ấy nói rằng em có thể thường xuyên viết thư cho bạn ấy!
em đã rất nhớ kỉ niệm người bạn tốt ấy,em sẽ giữ kĩ càng đồ bạn cho em.em sẽ mãi mãi nhớ về bạn ấy.đây là kỉ niệm mà em thấy đáng nhớ nhất.
gia đình ấp ủ bên em
làng quê vắng vẻ nhưng đầy tình thương
bạnviết tạm đi để mình nghĩ
Tác phẩm Làng kể về một người nông dân yêu nước mọi người thường gọi là ông Hai yêu làng.
Ông yêu quê hương mình, yêu làng Dầu của mình vô cùng, dù hoàn cảnh chiến tranh buộc ông và gia đình phải tản cư đi nơi khác nhưng ông luôn nhớ về làng của mình. Đi bất cứ đâu, ông đều kể về làng của mình, ông khoe làng Dầu, kể cho mọi người nghe những câu chuyện về làng Dầu mà cũng chẳng cần ai nghe, ông kể chỉ để cho sướng miệng, cho vơi nỗi nhớ. Trước khi cách mạng ông thường hay khoe đến ông viên tổng đốc của làng, nhưng khi có cách mạng, ông không còn nhắc đến nữa vì nó làm khổ ông và khổ bao nhiêu người khác nữa. Ông chỉ khoe làng chợ Dầu của mình mà thôi. Nhưng đau đớn thay, cái tin bất ngờ, làng chợ Dầu theo Tây như khiến ông ngã quỵ, đau đớn tột độ, ông không dám đi đâu suốt mấy ngày liền, cảm thấy xấu hổ, sợ sệt và cảm thấy ghét làng. Trước đây, ông chỉ muốn được trở về với làng, nhưng nay ông thù làng theo Tây, yêu nhiều là thế giờ ông cảm thấy bế tắc. Ông không dám trò chuyện cùng ai, giờ chỉ ngồi giãi bày tâm sự cùng thằng con trai của mình. Và khi nghe thấy, tin làng bị giặc đốt, làng bị cháy, và tin đồn trước kia là thất thiệt nay được cải chính thì ông lại đi khoe làng. Nỗi đau bấy lâu giờ như biến mất hoàn toàn. Ông chạy đi khắp nơi, vừa đi vừa khoe làng, vừa múa tay thể hiện niềm vui sướng quá lớn đã đến với ông. Ông khoe làng mình, nhà mình bị đốt,… mà không thấy xót xa chỉ thấy tình yêu làng, yêu nước đang mãnh liệt trong ông khiến ai cũng cảm nhận được.
Câu hỏi đâu?
câu hỏi đâu mà trl bạn.ko đăng bài linh tinh.Mình sẽ báo cáo đấy!