có ai biết dấu gạch ngang trong bài có tắc dụng gì không,mình không biết. Mùa lục bình nở hoa, cả một sắc tím biếc mênh mông bao trùm mặt nước những ao hồ, kênh rạch, dòng sông..... Hoa lục bình – bèo tây- mang vẻ đẹp riêng rất bình dị, thân thương như những thiếu nữ “chân quê” nền nã thủa nào... Đầu hè, cái nắng chói chang như muốn nung khô mọi vật. Ai cũng chỉ muốn tìm...
Đọc tiếp
có ai biết dấu gạch ngang trong bài có tắc dụng gì không,mình không biết.
Mùa lục bình nở hoa, cả một sắc tím biếc mênh mông bao trùm mặt nước những ao hồ, kênh rạch, dòng sông..... Hoa lục bình – bèo tây- mang vẻ đẹp riêng rất bình dị, thân thương như những thiếu nữ “chân quê” nền nã thủa nào...
Đầu hè, cái nắng chói chang như muốn nung khô mọi vật. Ai cũng chỉ muốn tìm một chỗ man mát mà tránh nắng, tránh nóng. Ấy vậy mà dường như chỉ chờ cho cái nắng thật gắt, bông lục bình mới bắt đầu bung nở, trưng ra vẻ đẹp riêng nổi bật trong khung cảnh mây trời lồng bóng nước... Và khi đó, không gian như dịu lại bởi sắc tím của hoa vươn lên trong nền lá xanh mướt mát...
Giờ thì phải ở những nơi ao tù nước đọng, ở những nơi đất không có giá thảng hoặc mới thấy còn sót lại một ao lục bình. Lục bình ham sống lắm, bởi vậy đã có chỗ cắm rễ xuống nước là sinh sôi nảy nở rất nhanh. Chỉ trong một thời gian ngắn cả ao đã ken đặc một màu xanh mát mắt.
Đến mùa hoa nở, từ các bẹ lá nhú lên một đài hoa. Những búp hoa lớn lên từng ngày, để rồi một sớm mai cả ao rợp trong sắc tím gợi nhớ, gợi thương cùng bao hoài niệm....
Không giống như những loài hoa khác, lục bình thường nở hoa cùng một lúc, cứ như thế nó không chịu để mình “lép vế” về nhan sắc với đồng loại. Những cánh mỏng manh màu tím kiêu hãnh khoe sắc với nắng, với trời. Cứ 6-8 bông hoa cùng nở bung trên một đài hoa. Cánh hoa cao nhất khác biệt so với những cánh hoa khác trên cùng một bông, trông giống như những họa tiết ở đuôi chim công.
Sắc đẹp dường như bao giờ cũng đi liền với sự mong manh, hoa lục bình cũng vậy. Cánh hoa mỏng như lụa, hễ bị chạm tay vào là có thể bị dập nát ngay. Tuổi đời của hoa rất ngắn, từ lúc nở bung cho đến khi những cánh hoa rũ xuống vẻn vẹn chỉ trong một ngày. Bởi cánh, đài và cuống hoa chứa nhiều nước, nên chỉ cần ngắt bông hoa khỏi thân một lúc hoa đã héo, màu tím cũng dần phai nhạt. Yêu hoa lắm người ta cũng chỉ dám đứng nhìn, không nỡ hái hoa.
1. Mở bài
Chú gà trống gáy ò ó o báo hiệu một ngày mới bắt đầu trên quê hương em.Đường xá không còn nhộn nhịp như trước nữa mà thay vào đó là sự vắng vẻ đến lạ lùng.
2. Thân bài
* Không gian xung quanh:
- Mọi vật chìm trong giấc ngủ
- Sương mù bao phủ không gian
- Âm thanh tiếng gà gáy báo hiệu ngày mới bắt đầu.
* Vẻ đẹp của quê hương khi ngày mới bắt đầu:
- Cảnh vật:
+ Ánh nắng chiếu rọi xuống mặt đất
+ Cây cối vươn mình trong nắng sớm.
+ Trên những tán lá còn đọng những giọt sương long lanh.
+ Trên cánh đồng thấp thoáng cánh cò trắng chao liệng.
+ Con đường làng tấp nập, nhộn nhịp
- Con người:
+ Vui vẻ, háo hức đón chào ngày mới
+ Người đi học, đi làm rộn rã, vui vẻ.
3. Kết bài
Tình cảm của em với quê hương.
Dàn ý chỉ tóm tắt thôi chứ chưa đầy đủ đâu bạn
Tíc cho mik nha
HT~~~