K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 tháng 1

cánh diều hay kết nối tri thức??

19 tháng 1

Hình ảnh so sánh: “Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cánh hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang Ý nghĩ thoáng qua ấy trong trí óc tôi nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi Trước mắt tôi trường Mĩ Lý vừa xinh xắn vừa oai nghiêm như cái đình làng Hòa Ấp” - Những hình ảnh so sánh giúp cụ thể hóa cảm xúc bâng khuâng, bồi hồi của nhân vật tôi ngày đầu đến lớp. Làm bài văn giàu hình ảnh và sinh động hơn.

19 tháng 1

Chợ Tết là một bức tranh sống động, tràn đầy sắc màu và âm thanh của ngày xuân. Ngay từ sáng sớm, dòng người đổ về chợ tấp nập, ai nấy đều mang theo niềm hân hoan chuẩn bị cho một cái Tết đủ đầy. Những gian hàng rực rỡ sắc màu bày bán đủ loại hàng hóa: từ hoa đào, hoa mai vàng rực rỡ, đến bánh chưng xanh, mứt dừa trắng tinh hay những quả dưa hấu căng tròn. Người bán hàng rao vang, tiếng mời gọi hòa cùng tiếng cười nói rộn ràng tạo nên một không khí vui tươi, náo nhiệt. Những em nhỏ tung tăng theo mẹ, mắt sáng lên khi nhìn thấy những món đồ chơi đầy màu sắc. Góc chợ hoa là nơi thu hút nhất, với mùi thơm của những đóa hoa tươi khoe sắc. Các cụ già thong thả chọn câu đối đỏ, mong cầu một năm mới bình an, phát tài. Người mua, kẻ bán trao đổi hàng hóa nhưng không quên trao nhau những lời chúc tốt đẹp. Chợ Tết không chỉ là nơi giao thương mà còn là nơi hội tụ tình thân, tình quê trong những ngày đầu xuân. Cảnh sắc chợ Tết mang đến cảm giác ấm áp, ngập tràn hy vọng, là nét đẹp văn hóa không thể thiếu trong lòng người Việt mỗi dịp xuân về.

19 tháng 1

Chú chim non út, mặc dù còn nhỏ nhưng rất mạnh mẽ và kiên cường. Sau khi bốn anh chị em bay tán loạn vì lũ trẻ tinh nghịch trèo lên phá tổ, ba con chim đầu đã đi xa, bay đến những nơi xa lạ để kiếm ăn và tìm nơi trú ngụ. Nhưng chú chim út, vẫn chưa bay xa như các anh chị, phải đối mặt với một thử thách lớn trong suốt mùa hè năm đó. Mới đầu, chú cảm thấy cô đơn và hoang mang, nhưng rồi chú nhanh chóng nhận ra rằng, dù không bay xa được như các anh chị, chú vẫn có thể tự mình sống sót. Trong khu vườn nhỏ gần tổ, chú tìm được những cây cỏ, hoa dại và các loại côn trùng nhỏ để làm thức ăn. Chú rất thận trọng, bay từ cành cây này sang cành cây khác, không dám đi quá xa vì sợ gặp phải những nguy hiểm không lường trước. Thỉnh thoảng, khi cảm thấy đói bụng, chú lại nhớ đến hình ảnh của mẹ chim, là người đã dạy cho chú cách tìm thức ăn trong vườn hoa anh đào. Mẹ luôn khuyên chú phải kiên nhẫn, đừng vội vàng mà làm mất đi cơ hội tìm kiếm thức ăn. Những ngày dài trôi qua, chú chim non học được cách nhìn nhận mọi thứ xung quanh bằng đôi mắt tinh tường. Những chiếc lá, những cánh hoa rơi xuống, thậm chí những tiếng động nhỏ xung quanh đều khiến chú trở nên nhạy bén hơn. Chú cũng đã học được cách né tránh các mối nguy hiểm như các loài chim săn mồi hay những cơn mưa bất chợt. Mỗi ngày, chú bay quanh khu vườn và khám phá những khu vực mới. Rồi một ngày, khi trời đã bắt đầu chuyển lạnh, chú nhận thấy mình đã trưởng thành hơn rất nhiều. Chú có thể bay xa hơn, có thể tự mình kiếm ăn và tìm thấy niềm vui trong những điều nhỏ nhặt. Cuối cùng, khi mùa hè kết thúc, chú chim non út cũng đã trở thành một chú chim trưởng thành, tự tin bay vào một thế giới rộng lớn hơn, với đầy những thử thách và cơ hội mới.

19 tháng 1

Chú chim non út, tuy bé nhỏ và yếu đuối nhất, lại có một trái tim đầy dũng cảm. Sau khi thoát khỏi tổ, chú lạc vào một góc vườn nhỏ, nơi cỏ cây um tùm và ít người qua lại. Ban đầu, chú bối rối không biết tìm thức ăn như thế nào. Những ngày đầu, chú sống nhờ vào những giọt sương sớm đọng trên lá và những quả dại rụng xuống. Một hôm, chú tình cờ gặp một chú sóc tốt bụng. Sóc hướng dẫn chú cách tìm những hạt cây nhỏ dưới lớp lá khô và cách quan sát để tránh kẻ săn mồi. Từ đó, chú chim út dần trở nên tự lập, biết bay nhảy nhẹ nhàng để tìm thức ăn mà không gây chú ý. Mùa hè qua đi, cơn mưa lớn đổ xuống khiến nguồn thức ăn càng khan hiếm hơn. Chú chim non phải bay xa hơn, đôi khi gặp khó khăn và suýt bị cơn gió mạnh cuốn đi. Nhưng sự kiên trì và lòng dũng cảm đã giúp chú vượt qua. Đến cuối mùa hè, chú đã trưởng thành hơn, đôi cánh khỏe mạnh và tinh thần cứng cỏi. Chú không còn là chú chim út yếu ớt ngày nào mà đã sẵn sàng đối mặt với cuộc sống. Nhìn bầu trời rộng lớn, chú biết rằng mùa đông sẽ là thử thách lớn, nhưng với những gì đã học được, chú tin mình có thể vượt qua mọi khó khăn.

19 tháng 1

ở một ngồi làng nọ, có hai vợ chồng ăn ở phúc đức mà mãi vẫn chưa có con. một hôm ra đồng người vợ thấy một vết chân to dưới đường bà thấy thú vị liền ướm thử chân mình vào. khi về nhà thì người vợ bất ngờ có thai, 12 tháng sau sinh ra một cậu be khôi ngô tuấn tú. nhưng đến lúc ba tuổi cậu bé vẫn chưa biết nói và biết đi. mãi đến khi xứ giả loan tin cần người tài đánh giặc thì cậu bé mới cất tiếng nói xin vua một bộ giáp sắt, một con ngựa sắt và một chiếc roi cũng bằng sắt để đi đánh giặc. Gióng được bà con láng giềng góp gạo nên lớn nhanh như thổi, vươn vai trở thành tráng sĩ rồi cưỡi ngựa xông vào giết giặc. Roi sắt gãy, Gióng nhổ bụi tre ven đường đánh giặc. Giặc tan, Gióng cưỡi ngựa bay lên trời.

hình như hơi dài thông cảm nha >.<

19 tháng 1

Cái này ngắn hơn nè bạn:
Truyền thuyết Thánh Gióng kể về một cậu bé kỳ lạ ở làng Gióng, sinh ra nhưng đến năm ba tuổi vẫn chưa biết nói cười. Khi giặc Ân xâm lược nước ta, vua cho người đi tìm người tài cứu nước. Nghe tiếng loa truyền, Gióng bỗng nói được, xin vua rèn cho áo giáp sắt, ngựa sắt và roi sắt để đánh giặc. Sau khi ăn nhiều cơm, bánh để lớn nhanh, Gióng vươn vai thành người khổng lồ, cưỡi ngựa sắt xông pha đánh tan giặc Ân. Thắng trận, Gióng cưỡi ngựa bay về trời, trở thành Thánh Gióng. Câu chuyện thể hiện tinh thần yêu nước và sức mạnh đoàn kết của dân tộc Việt Nam.

19 tháng 1

Nghị luận xã hội: Vai trò của sự tự lập trong cuộc sống Sự tự lập là một đức tính quý giá giúp con người trưởng thành và đạt được thành công trong cuộc sống. Tự lập không chỉ đơn thuần là khả năng tự mình làm mọi việc, mà còn là ý thức tự chịu trách nhiệm trước những quyết định và hành động của bản thân. Trong xã hội hiện đại, vai trò của sự tự lập ngày càng trở nên quan trọng, đặc biệt khi con người phải đối mặt với những thách thức không ngừng từ cuộc sống. Trước hết, sự tự lập là nền tảng giúp con người trưởng thành và phát triển bản thân. Khi tự lập, mỗi người sẽ học cách đối mặt với khó khăn, giải quyết vấn đề và vượt qua thất bại mà không phụ thuộc vào người khác. Điều này giúp họ rèn luyện bản lĩnh, lòng kiên trì và khả năng thích nghi trước những biến đổi của cuộc sống. Ví dụ, một sinh viên sống xa gia đình nếu biết tự lập sẽ học cách quản lý thời gian, tài chính và chăm sóc bản thân, từ đó phát triển kỹ năng sống và trở nên tự tin hơn. Thứ hai, tự lập là chìa khóa để đạt được thành công. Trong công việc hay học tập, những người biết tự lập thường chủ động tìm tòi, học hỏi và sáng tạo. Họ không chờ đợi sự hướng dẫn mà luôn tìm cách vươn lên, tận dụng tối đa cơ hội để phát triển. Chính tinh thần tự lập này đã giúp nhiều người vượt qua khó khăn, xây dựng sự nghiệp vững chắc và đóng góp tích cực cho xã hội. Tuy nhiên, tự lập không có nghĩa là tự cô lập hay từ chối sự giúp đỡ của người khác. Trong một xã hội hiện đại đầy sự kết nối, mỗi người vẫn cần biết cách hợp tác và chia sẻ để đạt được mục tiêu chung. Sự tự lập chỉ thực sự có ý nghĩa khi nó đi đôi với tinh thần cầu tiến, biết học hỏi từ những người xung quanh. Thực tế, không ít người, đặc biệt là giới trẻ, thiếu đi sự tự lập do được gia đình bao bọc quá mức hoặc quen với lối sống phụ thuộc. Điều này dễ dẫn đến tình trạng thụ động, thiếu trách nhiệm và khó đối mặt với áp lực cuộc sống. Vì vậy, việc rèn luyện sự tự lập ngay từ nhỏ là vô cùng cần thiết. Để trở thành người tự lập, mỗi cá nhân cần bắt đầu từ những việc nhỏ như tự sắp xếp thời gian, hoàn thành nhiệm vụ được giao và biết chịu trách nhiệm trước những sai lầm của mình. Gia đình, nhà trường và xã hội cũng cần đóng vai trò định hướng, khuyến khích tinh thần tự lập để mỗi người có thể tự mình đứng vững trên đôi chân của chính mình. Tóm lại, sự tự lập không chỉ là một phẩm chất cần thiết mà còn là yếu tố quyết định sự thành công và hạnh phúc của mỗi người. Trong cuộc sống, biết tự lập chính là biết làm chủ bản thân, làm chủ cuộc đời. Đây là hành trang quý giá giúp con người vượt qua mọi thử thách và vươn tới một tương lai tươi sáng.

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
20 tháng 1

Trong dòng chảy hối hả của cuộc sống hiện đại, con người ta luôn phải đối mặt với những thử thách, khó khăn. Để vượt qua và thành công, mỗi người cần trang bị cho mình những hành trang vững chắc, trong đó, sự tự lập đóng vai trò vô cùng quan trọng. Tự lập không chỉ là khả năng tự mình làm mọi việc mà còn là sự khẳng định bản thân, là thước đo giá trị của mỗi cá nhân trong xã hội. Sự tự lập, trước hết, là một hành trang quý báu giúp con người trưởng thành và hoàn thiện bản thân. Khi tự mình đối mặt với khó khăn, vượt qua những thử thách, chúng ta sẽ rèn luyện được tính kiên trì, nhẫn nại, khả năng thích nghi với mọi hoàn cảnh. Những trải nghiệm ấy sẽ giúp chúng ta trưởng thành hơn, tự tin hơn và có cái nhìn sâu sắc hơn về cuộc sống. Chẳng hạn, một bạn học sinh biết tự lập sẽ biết cách sắp xếp thời gian học tập, làm bài tập mà không cần sự nhắc nhở của thầy cô, cha mẹ. Hay một người trẻ khi ra trường, biết tự mình tìm kiếm việc làm, xây dựng sự nghiệp sẽ có cuộc sống tự chủ và ổn định hơn. Bên cạnh đó, sự tự lập còn là nền tảng vững chắc cho sự thành công. Những người tự lập thường chủ động, sáng tạo và có khả năng giải quyết vấn đề tốt. Họ không ngại khó khăn, dám nghĩ dám làm và luôn hướng tới mục tiêu đã đặt ra. Lịch sử nhân loại đã ghi nhận biết bao tấm gương sáng về những con người thành công nhờ sự tự lập của mình. Sự tự lập không chỉ mang lại lợi ích cho cá nhân mà còn góp phần xây dựng xã hội văn minh, tiến bộ. Những người tự lập thường là những công dân có trách nhiệm, đóng góp tích cực cho cộng đồng. Họ biết tự giác thực hiện nghĩa vụ của mình và luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác. Một xã hội có nhiều người tự lập sẽ là một xã hội năng động, sáng tạo và phát triển bền vững. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, bên cạnh những người trẻ có ý thức tự lập cao, vẫn còn không ít bạn trẻ ỷ lại vào gia đình, bạn bè, thiếu tự tin và ngại khó khăn. Nguyên nhân của tình trạng này có thể do nhiều yếu tố như: sự bao bọc quá mức của gia đình, áp lực học tập, thi cử quá lớn, hoặc do ảnh hưởng từ môi trường xã hội. Để khắc phục tình trạng này, gia đình, nhà trường và xã hội cần chung tay góp sức. Gia đình nên tạo điều kiện cho con cái tự lập từ nhỏ, khuyến khích con tham gia các hoạt động xã hội, rèn luyện các kỹ năng sống cần thiết. Nhà trường cần xây dựng chương trình giáo dục phù hợp, giúp học sinh phát triển toàn diện cả về kiến thức và kỹ năng sống. Xã hội cần tạo ra một môi trường xã hội lành mạnh, khuyến khích tinh thần tự lập, tôn trọng sự khác biệt và tạo cơ hội cho mọi người phát triển. Tóm lại, sự tự lập là một phẩm chất quý báu mà mỗi người cần rèn luyện. Nó không chỉ giúp chúng ta thành công trong cuộc sống mà còn góp phần xây dựng một xã hội văn minh, tiến bộ. Vì vậy, mỗi người cần nhận thức rõ vai trò của sự tự lập và chủ động rèn luyện bản thân để trở thành những công dân có ích.

đắt như tôm tươi ám chỉ là rất đắt

ccotj nhà cháy thì rất đen thôi rảnh thì trả lời chứ bận rồiæ

I. PHẦN ĐỌC HIỂU (6 ĐIỂM) Đọc văn bản sau:      Mùa hè năm đó là mùa hè quê ngoại.     Cuối năm lớp chín, tôi học bù đầu, người xanh như tàu lá. Ngày nào mẹ tôi cũng mua bí đỏ về nấu canh cho tôi ăn. Mẹ bảo bí đỏ bổ óc, ăn vào học bài sẽ mau thuộc. Trước nay, tôi vốn thích món này. Bí đỏ nấu với đậu phộng thêm vài cọng rau om, ngon hết biết. Nhưng ngày nào cũng phải...
Đọc tiếp

I. PHẦN ĐỌC HIỂU (6 ĐIỂM)

Đọc văn bản sau:

     Mùa hè năm đó là mùa hè quê ngoại.

    Cuối năm lớp chín, tôi học bù đầu, người xanh như tàu lá. Ngày nào mẹ tôi cũng mua bí đỏ về nấu canh cho tôi ăn. Mẹ bảo bí đỏ bổ óc, ăn vào học bài sẽ mau thuộc. Trước nay, tôi vốn thích món này. Bí đỏ nấu với đậu phộng thêm vài cọng rau om, ngon hết biết. Nhưng ngày nào cũng phải buộc ăn món đó, tôi đâm ngán. Hơn nữa, dù dạ dày tôi bấy giờ tuyền một màu đỏ, trí nhớ tôi vẫn chẳng khá lên chút nào. Tôi học trước quên sau, học sau quên trước. Vì vậy tôi phải học gấp đôi những đứa khác.

     Tối, tôi thức khuya lơ khuya lắc. Sáng, tôi dậy từ lúc trời còn tờ mờ. Mắt tôi lúc nào cũng đỏ kè. Ba tôi bảo:

      – Nhất định đầu thằng Chương bị hở một chỗ nào đó. Chữ nghĩa đổ vô bao nhiêu rớt ra bấy nhiêu. Thế nào sang năm cũng phải hàn lại.

      Mẹ tôi khác ba tôi. Mẹ không phải là đàn ông. Mẹ không nỡ bông phèng trước thân hình còm nhom của tôi. Mẹ xích lại gần tôi, đưa tay nắn nắn khớp xương đang lồi ra trên vai tôi, bùi ngùi nói:

      – Mày học hành sao mà càng ngày mày càng giống con mắm vậy Chương ơi!

     Giọng mẹ tôi như một lời than. Tôi mỉm cười trấn an mẹ:

     – Mẹ đừng lo! Qua kì thi này, con lại mập lên cho mẹ coi!

     Không hiểu mẹ có tin lời tôi không mà tôi thấy mắt mẹ rưng rưng. Thấy mẹ buồn, tôi cũng buồn lây. Nhưng tôi chẳng biết cách nào an ủi mẹ. Tôi đành phải nín thở nuốt trọn một tô canh bí đỏ cho mẹ vui lòng. Dù sao, công của tôi không phải là công cốc. Những ngày thức khuya dậy sớm đã không phản bội lại tôi. Kì thi cuối năm, tôi xếp hạng khá cao. Ba tôi hào hứng thông báo:

     – Sang năm ba sẽ mua cho con một chiếc xe đạp.

     Mẹ tôi chẳng hứa hẹn gì. Mẹ chỉ “thưởng” tôi một cái cốc trên trán:

      – Cha mày! Từ nay lo mà ăn ngủ cho lại sức nghe chưa!

     Ba tôi vui. Mẹ tôi vui. Nhưng tôi mới là người vui nhất. Tôi đàng hoàng chia tay với những tô canh bí đỏ mà không sợ mẹ tôi thở dài. Dù sao thì cũng cảm ơn mày, cơn ác mộng của tao, nhưng bây giờ xin tạm biệt nhé! Tôi cúi đầu nói thầm với trái bí cuối cùng đang nằm lăn lóc trong góc bếp trước khi vung tay cốc cho nó một phát.

(Trích Hạ đỏ, Nguyễn Nhật Ánh, Nxb Trẻ, 2019)

Thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5 (trình bày ngắn gọn):

Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của truyện là gì?

Câu 2. Xác định ngôi kể trong truyện.

Câu 3. Chủ đề của văn bản là gì?

Câu 4. Xác định từ ngữ địa phương trong câu văn “Bí đỏ nấu với đậu phộng thêm vài cọng rau om, ngon hết biết.”. Tìm một từ ngữ toàn dân tương ứng.

Câu 5. Chi tiết “Thấy mẹ buồn, tôi cũng buồn lây. Nhưng tôi chẳng biết cách nào an ủi mẹ. Tôi đành phải nín thở nuốt trọn một tô canh bí đỏ cho mẹ vui lòng.” gợi cho em suy nghĩ gì về tình cảm của nhân vật tôi dành cho mẹ?

Câu 6. Từ nội dung, thông điệp của văn bản, em hãy viết một đoạn văn ngắn (khoảng 5 – 7 câu) trình bày quan điểm của mình về ý nghĩa của tình cảm gia đình đối với mỗi con người.

1
19 tháng 1

ĐÂY LÀ BÀI LÀM CỦA EM Ạ

CÂU 1 : Thể loại của đoạn trích trên là truyện dài

CÂU 2 : Ngôi kể của truyện là : ngôi thứ nhất

CÂU 3 : Chủ đề của vb là tình yêu gia đình

CÂU 4 : - Những từ địa phương là :" đậu phộng" , " rau om " , " bí đỏ".

- Những từ ngữ toàn dân tương ứng : đậu phộng = lạc , rau om = ngò om , bí đỏ = bí ngô

CÂU 5 : Chi tiết trong câu hỏi trên gợi lại cho em tình cảm thương sót , yêu thương mẹ của nhân vật tôi bất lực trước mắt vì nhìn thấy mẹ buồn nhưng ko thể làm gì đc.

CÂU 6 : BÀI LÀM

Tình cảm gia đình vô cùng thiêng liêng. Nó giống như ngọn đèn chiếu sáng tâm hồn con người giữa đêm dài tăm tối. Những người thân trong gia đình luôn dành cho nhau những điều tốt đẹp nhất. Họ yêu thương, chăm sóc và bảo vệ chúng ta giữa cuộc đời nhiều giông bão. Nhờ có tình cảm gia đình, con người được sống trong hạnh phúc, được phát triển một cách toàn diện và chắc chắn trong tương lai sẽ trở thành người có ích cho xã hội. Ngược lại, những người phải sống trong một gia đình bất hạnh thường sẽ gặp lại những chấn thương về tinh thần. Chính vì lẽ đó, chúng ta cần phải phải bảo vệ tình cảm gia đình.

II. PHẦN VIẾT (4 ĐIỂM) Viết một bài văn (khoảng 600 chữ) phân tích đoạn trích trong truyện ngắn “Trở về” của Thạch Lam.     [Lược một đoạn: Câu chuyện xoay quanh nhân vật chính tên Tâm, được người mẹ tần tảo sớm khuya nuôi dạy nên người. Tuy nhiên, khi được ra thành phố học tập và làm việc, trong suốt sáu năm, anh chỉ gửi tiền hàng tháng về cho mẹ, không báo tin mình đã lấy...
Đọc tiếp

II. PHẦN VIẾT (4 ĐIỂM)

Viết một bài văn (khoảng 600 chữ) phân tích đoạn trích trong truyện ngắn “Trở về” của Thạch Lam.

    [Lược một đoạn: Câu chuyện xoay quanh nhân vật chính tên Tâm, được người mẹ tần tảo sớm khuya nuôi dạy nên người. Tuy nhiên, khi được ra thành phố học tập và làm việc, trong suốt sáu năm, anh chỉ gửi tiền hàng tháng về cho mẹ, không báo tin mình đã lấy vợ và tuyệt nhiên không một lời hỏi thăm, không để tâm đến những bức thư mẹ gửi từ quê ra. Khi bất đắc dĩ có việc phải về nhà, anh mới có dịp gặp lại mẹ…].

     Khi vào đến sân nhà, Tâm thấy bốn bề yên lặng, không có bóng người. Cái nhà cũ vẫn như trước, không thay đổi, chỉ có sụp thấp hơn một chút và mái gianh xơ xác hơn. Tâm bước qua sân rồi đẩy cái liếp bước vào. Vẫn cái gian nhà mà chàng đã sống từ thuở nhỏ. Tâm cất tiếng gọi. Chàng nghe thấy tiếng guốc đi, vẫn cái tiếng guốc ấy, thong thả và chậm hơn trước, rồi mẹ Tâm bước vào. Bà cụ đã già đi nhiều, nhưng vẫn mặc cái bộ áo cũ kỹ như mấy năm về trước. Khi nhận ra con, bà cụ ứa nước mắt:

     – Con đã về đấy ư?

    – Vâng, chính tôi đây, bà vẫn được mạnh khỏe đấy chứ? – Câu nói như khó khăn mới ra khỏi miệng được.

     – Bà ở đây một mình thôi à?

     Bà cụ cảm động đến nỗi không nói được. Một lát bà mới ấp úng:

     – Vẫn có con Trinh nó ở đây với tôi.

     – Cô Trinh nào? Có phải cô Trinh con bác Cả không?

     Tâm nhớ mang máng cái cô con gái bé nhỏ ngày trước vẫn hay chơi với chàng.

     – Tôi tưởng cô ta đi lấy chồng rồi.

     Bà cụ ngồi xuống chiếc phản gỗ, đáp:

    – Đã lấy ai đâu. Con bé dở hơi chết đi ấy mà. Cũng đã có mấy đám hỏi, mà nó không chịu lấy.

     Bà cụ yên lặng một lát.

     – Thỉnh thoảng nó vẫn nhắc đến cậu đấy.

     Tâm nhún vai, không trả lời. Tuy ngoài trời nắng, mà Tâm thấy bên trong cái ẩm thấp hình như ở khắp tường lan xuống, thấm vào người. Bà cụ âu yếm nhìn con, săn sóc hỏi: 

     – Năm ngoái bác Cả lên tỉnh về bảo cậu ốm. Tôi lo quá, nhưng quê mùa chả biết tỉnh thế nào mà đi, thành ra không dám lên thăm. Bây giờ cậu đã khỏe hẳn chưa?

     Tâm nhìn ra ngoài đáp:

     – Như thường rồi.

     Rồi muốn nói sang chuyện khác, Tâm hỏi:

     – Ở làng có việc gì lạ không?

     Bà cụ trả lời:

     – Chả việc gì lạ sất, ngày nào cũng như ngày nào, nhưng được có con Trinh sang đây với tôi nên cũng đỡ buồn. Nó thường vẫn làm giúp tôi nhiều công việc, con bé thế mà đảm đang đáo để, đã chịu khó lại hay làm. [….]

     Tâm lơ đãng nghe lời mẹ kể những công việc và cách làm ăn ngày một khó khăn ở làng. Chàng dửng dưng không để ý đến. Con bác Cả Sinh lấy vợ, hay chú bác ta chết thì có can hệ gì đến chàng? Cái đời ở thôn quê với đời của chàng, chắc chắn, giàu sang, không có liên lạc gì với nhau cả. Câu chuyện nhạt dần. Những câu hỏi và sự săn sóc của bà cụ về công việc của chàng chỉ làm cho Tâm khó chịu. Chàng trả lời qua loa lấy lệ. Nghĩ đến vợ đợi, Tâm vội vàng đứng dậy. Bà cụ nhìn theo khẩn khoản:

      – Cậu hãy ở đây ăn cơm đã. Đến chiều hãy ra.

     – Thôi, bà để tôi về. Độ này bận công việc lắm.

      Tâm lại an ủi:

     – Nhưng thế nào có dịp tôi cũng về.

     Rồi Tâm mở ví lấy ra bốn tấm giấy bạc 5 đồng đưa cho mẹ. Tâm hơi kiêu ngạo, trước mặt cô Trinh, chàng nói:

     – Đúng hai chục, bà cầm lấy mà tiêu, có thiếu tôi lại gửi về cho.

    Bà cụ run run đỡ lấy gói bạc, rơm rớm nước mắt. Tâm làm như không thấy gì, vội vàng bước ra. [….]

     (Trích Trở về, Tuyển tập Thạch Lam, NXB Văn học, 2004, tr.24-27)

* Chú thích: Thạch Lam là cây bút xuất sắc trong nhóm Tự lực văn đoàn. Ông sinh năm 1910 tại Hà Nội, tên khai sinh là Nguyễn Tường Vinh, sau đổi tên là Nguyễn Tường Lân, bút danh Thạch Lam. Tác phẩm hướng về đời sống bình dị, tình cảm nghiêng về người nghèo, đặc biệt là người phụ nữ trong xã hội cũ. Lối viết trữ tình hướng nội, khơi sâu vào đời sống bên trong với những rung động và cảm giác tế vi.

1
I. PHẦN ĐỌC HIỂU (6 ĐIỂM) Đọc văn bản sau:           HƠI ẤM Ổ RƠM          (Nguyễn Duy)   Tôi gõ cửa ngôi nhà tranh nhỏ bé ven đồng chiêm   Bà mẹ đón tôi trong gió đêm:   – Nhà mẹ hẹp nhưng còn mê chỗ ngủ   Mẹ chỉ phàn nàn chiếu chăn chả đủ     Rồi mẹ ôm rơm lót ổ tôi nằm.   Rơm vàng bọc tôi như kén bọc tằm,   Tôi thao thức trong hương mật ong của...
Đọc tiếp

I. PHẦN ĐỌC HIỂU (6 ĐIỂM)

Đọc văn bản sau:    

      HƠI ẤM Ổ RƠM

 

       (Nguyễn Duy)

 

Tôi gõ cửa ngôi nhà tranh nhỏ bé ven đồng chiêm

 

Bà mẹ đón tôi trong gió đêm:

 

– Nhà mẹ hẹp nhưng còn mê chỗ ngủ

 

Mẹ chỉ phàn nàn chiếu chăn chả đủ

 

 

Rồi mẹ ôm rơm lót ổ tôi nằm.

 

Rơm vàng bọc tôi như kén bọc tằm,

 

Tôi thao thức trong hương mật ong của ruộng

 

Trong hơi ấm hơn nhiều chăn đệm

 

 

Của những cọng rơm xơ xác gầy gò. 

 

Hạt gạo nuôi hết thảy chúng ta no

 

Riêng cái ấm nồng nàn như lửa

 

Cái mộc mạc lên hương của lúa

 

Đâu dễ chia cho tất cả mọi người.

 

(In trong tập Cát trắng, NXB Quân đội nhân dân, 1973)

 

* Chú thích:

Thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5 (trình bày ngắn gọn):

Câu 1. Bài thơ được viết theo thể thơ nào?

Câu 2. Bài thơ thể hiện cảm xúc trước một cuộc gặp gỡ tình cờ đầy ấm áp. Cho biết ai là người bộc lộ cảm xúc và đó là cuộc gặp gỡ giữa ai với ai.

Câu 3. Chỉ ra biện pháp tu từ trong hai dòng thơ sau và nêu tác dụng của nó.

             Trong hơi ấm hơn nhiều chăn đệm

             Của những cọng rơm xơ xác gầy gò.

Câu 4. Nhận xét về hình ảnh “ổ rơm” xuất hiện trong bài thơ.

Câu 5. Xác định cảm hứng chủ đạo của bài thơ “Hơi ấm ổ rơm”.

Câu 6. Viết một đoạn văn ngắn (khoảng 5 – 7 câu) trình bày cảm nhận của em sau khi đọc bài thơ.

1

cô ơi làm hộ e cái đề trên