Anh đứng bên ni sông
Em đứng bên tê sông
Đuổi nhau kì cùng
Chẳng bắt được nhau
Là cái gì?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
wait a minute đây là Tiếng Anh mà sao lại là Ngữ Văn ?
Tôi còn nhớ mãi năm học lớp ba, trong buổi lễ tổng kết trao phần thưởng học sinh hoạt động đội xuất sắc, tôi nhận được bức ảnh Bác Hồ đeo khăn quàng cho một bạn đội viên. Đó là món quà có nhiều ý nghĩa đối với tôi.
Bức ảnh đó không to lắm với chiều dài khoảng chừng bốn mươi cen ti mét, chiều rộng khoảng chừng ba mươi cen ti mét. Khung ảnh được làm bằng gỗ sơn màu vàng nhạt. Run run cầm bức ảnh trên tay, tôi cảm nhận được mùi thơm của gỗ mới và véc ni. Mặt khung ảnh là một tấm gương trong suốt, rất dày. Đằng sau khung ảnh là một miếng gỗ cắt vừa với chiếc khung. Bốn góc phía sau là bốn ốc vít để điều chỉnh cho tấm gương và miếng gỗ vừa khít lại với nhau. Quan trọng nhất là bức ảnh trong khung. Đó là bức ảnh Bác Hồ đeo khăn quàng cho một bạn nhi đồng. Bác mặc bộ quần áo ka ki trắng giản dị, quen thuộc. Mái tóc của Người đã bạc trắng. Bác đang nhìn bạn nhỏ với ánh mắt đầy tự hào và yêu thương. Một nụ cười thân ái nở trên đôi môi của Người. Bạn nhi đồng trong ảnh mặc bộ đồng phục áo sơ mi trắng và váy. Hai bím tóc tết lại gọn gàng hai bên. Chiếc khăn quàng Bác đang đeo lên vai bạn khiến bức tranh trở nên ý nghĩa. Ở phía bên dưới của khung ảnh nổi bật dòng chữ màu đỏ: “Đội thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh”.
Ngày nhận được món quà đó, tôi vô cùng xúc động. Tôi đã trang trọng treo nó ở góc học tập của mình. Bức hình nhỏ bé, giản dị nhưng nổi bật trên tường. Bên cạnh bức hình là những tờ giấy khen cùng những món quà kỉ niệm khác trong những năm tôi tham gia công tác đội. Mỗi lần nhìn tầm hình, tôi lại có cảm giác như Bác đang mỉm cười thân ái với tôi, tôi lại như được tiếp thêm động lực để học tập và phấn đấu.
Bức hình tôi được tặng không có nhiều hình ảnh, không có cảnh thiên nhiên hay những hình ngộ nghĩnh mà bọ trẻ nhỏ như chúng tôi thích và thường hay sưu tầm. Nó chỉ là một bức hình bình dị. Bình dị nhưng đó lại là món quà đầy ý nghĩa, không chỉ với tôi mà với tất cả những ai từng trải qua tuổi thiếu niên nhi đồng.
Năm học mới đã đến rồi, lòng em cứ xốn xang chờ đợi ngày khai giảng. Thế rồi, chuỗi ngày nghỉ cũng kết thúc, sắp được gặp lại bạn bè và thầy cô giáo, em cảm thấy rất vui sướng. Và em càng vui hơn khi được bố mẹ tặng cho một món quà rất ý nghĩa. Đó là một chiếc cặp sách màu xanh nước biển.
Đó là một chiếc cặp hình chữ nhật, được làm bằng một loại vải dày. Khung cặp chắc chắn, gồm có quai đeo hai bên và có cả tay cầm để kéo. Nhìn bên ngoài, em thấy mặt cặp mịn, mềm, sờ rất êm và mát tay. Nắp cặp hình chữ nhật. Trên mặt cặp có in hình chú mèo máy Đô-rê-mon đang cười sảng khoái.
Hai bên cặp có hai khoá sáng bóng. Mỗi lần mở ra đóng vào em nghe "tanh tách" thật vui tai. Nắp cặp có gắn một quai xách bằng nhựa bằng vải dù loại bền nhất, còn phía sau cặp có tay kéo bằng nhựa rất chắc chắn. Khi không dùng tay kéo, em có thể thu lại gọn gàng. Còn khi cần mang đồ nặng, em có thể kéo tay cầm ra và kéo, như thế sẽ không bị mỏi vai hay mỏi cổ nữa. Vì vậy, em thấy rất nhẹ nhàng.
Mở khoá cặp ra là các ngăn cặp nằm bên trong. Từ trước tới giờ, em toàn dùng cặp hai ngăn, bây giờ mới có chiếc cặp ba ngăn. Ngăn thứ nhất nhỏ, em dùng để cất các dụng cụ học tập. Phía trên ngăn này được trang bị một chiếc khoá dài màu đen, nếu để đồ dùng gọn gàng vào rồi thì có thể khoá lại để đồ không bị rơi sang các ngăn khác. Còn ngăn thứ hai và ba to hơn, em dùng để đựng sách vở. Các ngăn đều mềm mại và rộng rãi.
Ngày ngày, chiếc cặp theo em đến trường để học. Trên đôi vai em, cặp sung sướng được ngao du và ngắm nhìn cảnh vật xung quanh. Em luôn giữ gìn cặp sạch sẽ, nên lúc nào nhìn cũng như mới.
Em rất thích chiếc cặp bố mẹ mua tặng. Em sẽ giữ mãi chiếc cặp thân thương này.
Tham khảo ạ !!!
Trước sân nhà, ba em trồng rất nhiều loại hoa. Em thích nhất là mấy khóm hoa hồng đang đua nhau khoe sắc. Hoa hồng này thuộc giống hồng nhung có vẻ đẹp lộng lẫy. Hoa to bằng chén uống trà của ông em. Mỗi bông hoa có nhiều lớp cánh mỏng, mềm mại và mịn màng xếp gối vào nhau. Càng vào lớp trong, cánh hoa càng nhỏ và quấn chặt để lộ những chùm nhị vàng li ti lấp ló bên trong. Hương thơm ngào ngạt, quyến rũ bướm ong. Hoa uống sương đêm, tắm ánh nắng ban mai nên trông chúng tươi mơn mởn, đầy kiêu hãnh và tự tin. Nắng càng lên, sắc hoa càng lộng lẫy và hương thơm càng ngào ngạt. Mấy chú ong mê mải rúc đầu vào hút mật hoa. Trên cao, cánh bướm dập dờn đùa với những bông hoa tươi xinh như những gương mặt ngời sáng niềm vui. Cứ hoa hồng này tàn lại có hoa khác thay thế. Vì vậy, lúc nào, khóm hoa cũng tràn đầy sức sống. Đứng ngắm nhìn những đoá hoa hồng rung rinh trước gió, lòng em tràn ngập niềm vui. Hoa hồng rất đẹp lại tỏa mùi thơm khắp sân vườn. Càng ngắm em càng yêu chúng hơn.
Nhà em có một khu vườn nhỏ cạnh nhà. Mẹ em trồng trong đó rất nhiều loài hoa xinh đẹp và rực rỡ khác nhau: hoa cúc, hoa cẩm tú cầu, hoa mười giờ nhỏ bé xinh xinh… Nhưng trong số tất cả, em lại thích nhất là cây hoa đào ở góc vườn – loài hoa của ngày xuân còn vương hơi lạnh mùa đông, mang theo sắc thắm của nắng xuân ấm áp mà nở rộ tỏa hương.
Hoa đào là loài hoa được rất nhiều người yêu thích vào mùa xuân, đặc biệt là vào những ngày Tết se lạnh. Sắc hồng thắm của chúng như khiến lòng người thêm rạo rực hân hoan, thêm vui vẻ mong chờ những ngày Tết đến. Hoa đào có rất nhiều loại, mỗi loại lại có sắc màu khác nhau: đào phai với sắc hồng trắng hơi nhạt, đào bích với sắc hồng đậm rực rỡ, đào mốc với thân cây có những vết trắng giống như bị mốc vậy… Còn cây hoa đào ở góc vườn nhà em là đào phai.
Thân cây hoa đào thường không lớn lắm, đặc biệt là đào bích, chỉ có đào mốc là thân khá lớn. Lá hoa đào màu xanh non mơn mở và nhỏ như móng tay người lớn thôi. Nhưng chính những chiếc lá bé tí ấy lại điểm tô lên sắc xanh tươi mát cho cây đào cùng những cánh hoa nhỏ xinh. Em thích nhất chính là nụ hoa đào và bông hoa khi chúng nở rộ. Khi nàng đông rời đi để trả lại đất trời cho nàng xuân ấm áp, khi vạn vật bắt đầu tỉnh giấc sau những ngày đông lạnh giá, đó cũng là lúc những nụ đào xuất hiện trên cành cây khẳng khiu. Những nụ hoa tròn tròn bé xinh nằm rải rác trên cành cây, được những chiếc lá xanh non bao bọc yêu thương đầy chở che.
Và khi thời tiết ấm lên một chút, những nụ hoa ấy sẽ dần bung ra cánh hoa của mình, khoe hương sắc cùng đất trời mùa xuân với vạn vật. Hoa đào không to lắm, mỗi bông hoa trông vô cùng mỏng manh và nhỏ bé. Nhưng đừng coi thường những bông hoa nhỏ xinh ấy, bởi chúng chỉ nở khi đất trời còn se se lạnh, nếu không có chúng thì những ngày Tết sẽ không còn là ngày Tết thực sự nữa. Cánh hoa đào nhỏ như móng tay người lớn, hơi khum khum lại ôm lấy nhụy hoa cùng màu ở giữa. Hoa đào nở không nhiều, chúng thường nở thành từng bông kề sát với nhau tạo thành từng chùm từng chùm rất đẹp mắt.
Mỗi khi gần đến Tết, ra ngoài đường là có thể dễ dàng nhìn thấy những chợ hoa bán đủ loại đào có hình dáng khác nhau: cây cao, cây thấp, cây mới hé nụ, cây đã nở hoa… Người đi mua cũng rất đông khiến cho chợ hoa vô cùng náo nhiệt. Những cây hoa đào thường được cắm ở trong một cái lọ rất to, có cổ cao và dài; chỉ có đào bích là trồng trong chậu mà thôi. Bên trên những cành cây khẳng khiu kia sẽ được giăng mắc những dây đèn nhấp nháy đủ màu cùng những đèn lồng nhỏ trang trí tôn lên vẻ đẹp của những bông hoa đào. Hoa đào khi rụng xuống sẽ rơi đầy trên sàn nhà, giống như một tấm thảm hoa được sắp xếp một cách vô cùng nghệ thuật vậy.
Trong các thành viên trong gia đình em thì em quý em trai em nhất. Bởi em trai em mới có 2 tuổi thôi nên em thấy cần phải yêu thương em nhiều hơn.
Em trai của em tên là Hải. Em rất bụ bẫm và đáng yêu, ai đi qua mà nhìn thấy bé Hải là cũng phải bế một chút, lắm lúc Hải sợ quá còn hét lên. Cức vào mỗi buổi chiều, em và bé Hải thường được bà nội dẫn đi chơi công viên gần nhà. Hai chị em em cứ dắt tay nhau đi theo bà. Bé Hải đi những bước thật nhỏ, có khi đến những bậc cao là em lại còn bò bò xuống vì sợ ngã. Nếu không thì em nhanh ý dang hai tay ra và để bà nội em bế qua những bậc khó. Em Hải cũng nghịch lắm, thoát cái là chạy đi chỗ khác chơi ngay, nếu như không để ý là em với bà phải đi tìm ngay.
Mẹ em cũng đã mua cho bé Hải đôi dép kin kít đi đâu là phát ra tiếng kêu. Bé Hải thích điều này lắm, sau em hỏi "Sao mẹ lại mua dép này cho em?" Thì mẹ em mới cười nói rằng "Mua dép này cho em để em đi đâu có tiếng kêu là biết lối tìm em ngay". Lúc đó em mới thấy mẹ nói đúng. Nhưng cả nhà em khi cho Hải đi lúc nào cũng trông chừng em. Và chỉ cần mẹ nói đi không cẩn thận là em bị bắt cóc nên em sợ lắm. Lúc nào cũng canh chừng em và căn dặn Hải. Thế mà Hải cũng ngoan lắm, dặn mấy lần là biết không bao giờ đi đâu mà không có người thân quen đi cùng.
Em rất yêu quý em Hải, và luôn cố gắng học thật tốt để sau này có thể giúp cho em học tốt nhất.
Bạn tham khảo nha
Người em quý nhất chính là em của em. Nó tên là Tuệ. Nó rất vui tính.
Nó cao gần bằng em. Năm nay nó đã được sáu tuổi. Nó có khuôn mặt rất đẹp trai. Mắt nó lúc nào cũng mắt to, mắt nhỏ. Mũi nó hơi hếch lên. Miệng nó lúc nào cũng “cười hở mười cái răng”. Tai nó lúc nào cũng hếch lên nghe ngóng, chính vì thế mà nó rất thính.
Nó lúc nào cũng mặc những quần áo ngắn của em để “tiết kiệm cho mẹ” và “đóng giả làm em”. Nó có làn da trắng hồng. Bàn tay nó lúc nào cũng chỉ thích cào cấu.
Nó chạy nhanh gần bằng em. Nó rất thích em, vì thế nên nó mới đóng giả thành em. Nó rất thích xem phim oggy (óc – ghi) của Pháp, những tập phim chiếu đi chiếu lại những nhân vật như oggy, jach, bob… Lúc ăn nó cứ lề mà lề mề. Khi nào nó bị cắt không cho xem phim, nó cứ nổi điên nổi khùng như oggy vậy.
Nó rất thích chơi điện tử và nghe nhạc Rap. Nó học có thể hơi chậm, vì nó không biết phép tính có ba đại lượng. Nó rất thích chơi lego, lúc nào nó bí, em quay sang hướng dẫn nó ghép, miệng lại toe toét cười. Từ một lí do nào đó, nó đam mê tìm hiểu… trò chơi điện tử. Nó dậy sớm nhưng chả bao giờ tỉnh ngủ cả.
Em rất quý Tuệ. Tuệ cũng rất quý em. Hai anh em ta đoàn kết lại sẽ thành hòn núi cao. Vì có câu “một cây làm chẳng nên non-ba cây chụm lại nên hòn núi cao” mà.
Ông em ở dưới quê có trồng một vườn cây, nhưng em thích nhất là những cây cam. Cây cam này có độ cao là hơn một mét rưỡi. Lá cây màu xanh nhạt, nhẵn bóng. Quả cam tròn, to bằng quả bóng tennis. Vỏ quả có màu vàng cam, khi chưa chín, quả cam có màu xanh nhạt. Cuống của quả cam dài chừng ba xăng – ti – mét, nhỏ thon. Khi mẹ em dùng dao bổ quả cam ra, một mùi thơm phức tỏa ra khắp nhà, em thấy ruột cam có màu vàng đậm, những múi cam tròn trông rất hấp dẫn nhưng rất ít hạt. Khi ăn vào, cam có vị ngọt và mát. Em muốn cây cam ở nhà ông em lớn nhanh và kết trái để ngày nào em cũng được ăn. Em rất thích ăn cam.
Những cây phượng trong sân trường em mang dáng vẻ của cây cổ thụ. Thân cây to, cao, vững vàng, chắc nịch. Vỏ cây bạc phếch, sù sì, có nhiều cây nhỏ li ti sống bám vào. Cành cây sum suê, tán lá um tùm phủ bóng mát khắp sân. Lá cây xanh biếc, mềm mại, xao động trong những làn gió nhẹ. Tháng sáu, mùa hạ, hoa phượng nở đỏ rực như lửa cháy trên cành. Năm học kết thúc, nghỉ hè nhưng em luôn nhớ khoảng sân trường râm mát với những gốc phượng già.
HT
đầu sông và cuối sông
đầu sông cuối sông