chỉ ra đặc điểm hình thức và nội dung của vb thông tin trong đoạn 2 sgk/91 bài miền châu thổ sông cửu long cần chuyển đổi từ sống chung sang chào đón lũ.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Dạ hơi ảo ạ, bạn tham khảo:))
Tiếng ve râm ran trên những con đường lịch sử, nắng hồng chiếu rọi những di tích văn hóa đậm chất dân tộc. Chuyến tham quan di tích lịch sử là một trải nghiệm tuyệt vời mà tôi và các bạn cùng lớp được trải qua. Đó không chỉ là việc khám phá những di sản văn hóa quý báu mà còn là cơ hội để hiểu sâu hơn về quá khứ vinh quang của dân tộc.
Buổi sáng sớm, chúng tôi đã hân hoan bắt đầu hành trình đến các di tích lịch sử nổi tiếng trong vùng. Đầu tiên, chúng tôi đến thăm địa điểm lịch sử nổi tiếng làng Mai Động, nơi lưu giữ những di tích văn hóa Champa với những tấm tháp cổ kính. Bước chân vào không gian này, cảm giác hồi hương về một thời hoa lửa chiến tranh nhưng cũng đầy niềm kiêu hãnh của dân tộc đã lan tỏa trong lòng mỗi người.
Tiếp theo, chúng tôi đến thăm khu di tích cố đô Huế, nơi lưu giữ bao kỷ vật của triều đại phong kiến. Ngắm nhìn những tòa cung điện hoành tráng, những câu chuyện về các vị vua vĩ đại đã được hướng dẫn viên truyền đạt, khiến cho lòng tự hào về dòng họ, về quá khứ vẻ vang của dân tộc lớn mạnh hơn bao giờ hết.
Cuối cùng là thăm di tích đền Angkor Wat, biểu tượng của văn hóa Khmer cổ đại, với kiến trúc hoành tráng và sức mạnh tâm linh. Trong lễ hội rực rỡ tại đây, chúng tôi được chứng kiến nét đẹp truyền thống và tinh thần đoàn kết của nhân dân Campuchia.
Chuyến tham quan di tích lịch sử không chỉ là một hoạt động giải trí mà còn là cơ hội để hiểu rõ hơn về lịch sử, văn hóa của dân tộc mình. Điều quan trọng là chúng ta cần trân trọng và bảo vệ những di tích này, để con cháu sau này còn được ngắm nhìn và tự hào về tinh thần bất khuất của dân tộc.
#hoctot
tick cho mình điiiii nhe ^^
Một buổi sáng rực rỡ của ngày hè, nhóm chúng tôi quyết định thực hiện một chuyến tham quan đầy thú vị tới một di tích lịch sử nổi tiếng trong vùng. Điều này không chỉ là một cơ hội để tìm hiểu về quá khứ, mà còn là dịp để thấu hiểu sâu hơn về văn hóa và dân tộc của chúng ta.
Chúng tôi bắt đầu hành trình của mình với một cảm giác hồi hộp và tò mò không thể tả. Trên đường đi, cảnh quan xung quanh tràn ngập sự yên bình và hòa mình vào không khí của tự nhiên, chúng tôi cảm thấy minh triết và thư thái.
Cuối cùng, chúng tôi đến được đến điểm đến của chuyến đi - một di tích lịch sử đã tồn tại hàng thế kỷ. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, chúng tôi bị cuốn hút bởi vẻ đẹp cổ kính và sức hút bí ẩn của nơi này. Các kiến trúc cổ xưa, những tấm biển tượng trưng cho những câu chuyện hào hùng của quá khứ, và những đoạn lối đi dẫn chúng tôi khám phá sâu hơn vào lịch sử.
Chúng tôi bắt đầu cuộc hành trình khám phá, đi từ những phòng vực tăm tối đến những ngõ hẹp, từ những khu vực đền thờ linh thiêng đến những bảo tàng trưng bày những hiện vật quý giá. Mỗi bước chân, chúng tôi đều cảm nhận được sự phấn khích và kích thích tinh thần.
Nhưng không chỉ là những kiến thức lịch sử, chúng tôi còn được hòa mình vào văn hóa địa phương thông qua việc giao tiếp với người dân địa phương, thưởng thức đặc sản địa phương và trải nghiệm những trò chơi dân gian truyền thống.
Cuối cùng, khi chúng tôi phải chia tay với di tích lịch sử đầy ấn tượng này, chúng tôi mang theo trong lòng một kỷ niệm khó quên và một sự tôn trọng sâu sắc hơn đối với quá khứ của dân tộc và đất nước chúng tôi. Chuyến tham quan này không chỉ là một kỷ niệm, mà còn là một trải nghiệm văn hóa và tinh thần đáng trân trọng.
Chắc hẳn đối về đề tài viết về bà, về mẹ sẽ rất nhiều nhưng ngược lại những tác phẩm viết về cha lại khá khiêm tốn. Không phải vì tình yêu thương của cha ít hơn với mẹ, với bà. Mà tình yêu của người cha dành cho những đứa con của mình luôn luôn thầm kín, không bộc lộ quá nhiều. Nhưng tác giả trẻ Cao Thị Tỵ đã có một truyện ngắn rất hay và để lại cho chúng ta những bài học ý nghĩa sâu sắc đó là tác phẩm ' Bố tôi".
Câu chuyện mở đầu bằng những lời kể của Ngoại. Nhân vật ' tôi" lớn lên trong hoàn cảnh đã mất mẹ từ sớm khi mới lên ba, con đứa em thì đã mồ côi mẹ từ khi mới một tuổi. Đó là một mất mát, một cú sốc khá lớn đối với một đứa trẻ ba tuổi. Và nó cũng là nỗi đau của người cha phải một mình nuôi những đứa con thơ dại.
Người bố của nhân vật " tôi" vì ngày phải đi làm nên việc chăm lo cho các con phải nhờ đến bà ngoại. Nhưng cứ khi về đến nhà thì bố lại ôm đàn con thơ dại của mình vào lòng mà vỗ về, mà chăm sóc thay cho mẹ. Bố không hề biết ru mà thay vào đó là đọc một bài thơ có tên " Bầm ơi". Những đứa con còn nhỏ nghe một lúc thì đã ngủ say nhưng không hề biết được rằng những lúc đó người bố lại xúc động nghẹn ngào và có khi là sẽ rơi nước mắt khi nghĩ đến hoàn cảnh của mình, hoàn cảnh của những đứa con thơ.
Và người bố muốn dành hết tất thảy sự yêu thương đó cho hai đứa con khi đã thiệt thòi vì không có mẹ. Nên dù mọi người có nói người nên tục huyền - tìm mẹ lế thì người bố đã từ chối vì sợ các con sẽ không còn được yêu thương, và cũng sẽ không có thời gian để yêu thương các con đủ nhiều. Vậy nên người bố đã chọn gác lại hạnh phúc nhỏ của mình để chỉ mong các con được lớn lên trong tình yêu thương của cha.
Không muốn để các con khổ sở, vất vả nên người bố đã đi làm nhiều công việc khác nhau, dù vất vả thế nào cũng không bao giờ để cho con phải chờ đợi trước cổng trường, người bố sẽ luôn cố gắng đón con đúng giờ.
Nhưng khi bố ngã bệnh thì nhân vật " tôi" mới nhận ra sự vô tâm, vô tư của mình mà không biết giúp đỡ bố nhiều hơn. Dù trong lúc ốm đau, bệnh tật thì bố cũng chỉ lo cho con cái học hành mầ không nghĩ đến bản thân mình. Đến khi nhân vật " tôi" nhận ra thì đã quá muộn vì người bố đã qua đời.
Câu chuyện dừng lại trong dòng suy ngẫm của nhân vật và thốt lên rằng " Bố ơi! Gía như con biết thương và giúp đỡ bố nhiều hơn." Đó là tình yêu thương, sự trân trọng những gì mà người bố đã cố gắng chăm lo, bù đắp tình thương cho người đứa con còn thơ dại của mình. Câu chuyện không quá dài nhưng khi đọc xong ai trong chúng ta cũng có những suy ngẫm khác nhau và tự nhìn lại bản thân đã làm gì để cho bố mẹ vui lòng hay chưa?
Chắc hẳn đối về đề tài viết về bà, về mẹ sẽ rất nhiều nhưng ngược lại những tác phẩm viết về cha lại khá khiêm tốn. Không phải vì tình yêu thương của cha ít hơn với mẹ, với bà. Mà tình yêu của người cha dành cho những đứa con của mình luôn luôn thầm kín, không bộc lộ quá nhiều. Nhưng tác giả trẻ Cao Thị Tỵ đã có một truyện ngắn rất hay và để lại cho chúng ta những bài học ý nghĩa sâu sắc đó là tác phẩm ' Bố tôi".
Câu chuyện mở đầu bằng những lời kể của Ngoại. Nhân vật ' tôi" lớn lên trong hoàn cảnh đã mất mẹ từ sớm khi mới lên ba, con đứa em thì đã mồ côi mẹ từ khi mới một tuổi. Đó là một mất mát, một cú sốc khá lớn đối với một đứa trẻ ba tuổi. Và nó cũng là nỗi đau của người cha phải một mình nuôi những đứa con thơ dại.
Người bố của nhân vật " tôi" vì ngày phải đi làm nên việc chăm lo cho các con phải nhờ đến bà ngoại. Nhưng cứ khi về đến nhà thì bố lại ôm đàn con thơ dại của mình vào lòng mà vỗ về, mà chăm sóc thay cho mẹ. Bố không hề biết ru mà thay vào đó là đọc một bài thơ có tên " Bầm ơi". Những đứa con còn nhỏ nghe một lúc thì đã ngủ say nhưng không hề biết được rằng những lúc đó người bố lại xúc động nghẹn ngào và có khi là sẽ rơi nước mắt khi nghĩ đến hoàn cảnh của mình, hoàn cảnh của những đứa con thơ.
Và người bố muốn dành hết tất thảy sự yêu thương đó cho hai đứa con khi đã thiệt thòi vì không có mẹ. Nên dù mọi người có nói người nên tục huyền - tìm mẹ lế thì người bố đã từ chối vì sợ các con sẽ không còn được yêu thương, và cũng sẽ không có thời gian để yêu thương các con đủ nhiều. Vậy nên người bố đã chọn gác lại hạnh phúc nhỏ của mình để chỉ mong các con được lớn lên trong tình yêu thương của cha.
Không muốn để các con khổ sở, vất vả nên người bố đã đi làm nhiều công việc khác nhau, dù vất vả thế nào cũng không bao giờ để cho con phải chờ đợi trước cổng trường, người bố sẽ luôn cố gắng đón con đúng giờ.
Nhưng khi bố ngã bệnh thì nhân vật " tôi" mới nhận ra sự vô tâm, vô tư của mình mà không biết giúp đỡ bố nhiều hơn. Dù trong lúc ốm đau, bệnh tật thì bố cũng chỉ lo cho con cái học hành mầ không nghĩ đến bản thân mình. Đến khi nhân vật " tôi" nhận ra thì đã quá muộn vì người bố đã qua đời.
Câu chuyện dừng lại trong dòng suy ngẫm của nhân vật và thốt lên rằng " Bố ơi! Gía như con biết thương và giúp đỡ bố nhiều hơn." Đó là tình yêu thương, sự trân trọng những gì mà người bố đã cố gắng chăm lo, bù đắp tình thương cho người đứa con còn thơ dại của mình. Câu chuyện không quá dài nhưng khi đọc xong ai trong chúng ta cũng có những suy ngẫm khác nhau và tự nhìn lại bản thân đã làm gì để cho bố mẹ vui lòng hay chưa?
Trong câu "Trần Quốc Tuấn nâng cao kiếm lên khỏi đầu", thành phần biệt lập là "kiếm". Thành phần này được tách biệt ra khỏi phần còn lại của câu để tạo ra một sự nhấn mạnh, làm nổi bật hành động hoặc đối tượng được miêu tả. Trong trường hợp này, "kiếm" là đối tượng được nhấn mạnh, cho thấy hành động của Trần Quốc Tuấn là việc nâng cao "kiếm" lên khỏi đầu.
“Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày Giỗ Tổ mùng mười tháng ba”
Bài ca dao đã nhắc nhở mỗi người dân Việt Nam về lòng biết ơn với các vua Hùng. Vừa qua, tôi đã được đến thăm đền Hùng cùng bố mẹ.
Sáu giờ sáng, bố đã đánh thức tôi dậy. Mọi người cùng ăn sáng, sau đó chờ xe đến đón. Chuyến đi khởi hành vào lúc bảy giờ. Xe đi khoảng gần hai tiếng thì đến nơi. Tôi theo bố mẹ đi thăm quan đền Hùng. Đền Hùng là Khu Di tích lịch sử Quốc gia đặc biệt nằm trên núi Nghĩa Lĩnh, xã Hy Cương, thành phố Việt Trì, tỉnh Phú Thọ.
Từ cổng chính đi lên là Đền Hạ, theo truyền thuyết đây là nơi bà Âu Cơ sinh một bọc trăm trứng, nở ra một trăm người con tạo thành sức mạnh dân tộc Việt Nam. Lên nữa là Đền Trung nơi các vua Hùng bàn việc nước với các Lạc hầu, Lạc tướng và trên đỉnh núi là Đền Thượng với bốn chữ vàng “Nam Việt Triệu Tổ” (Tổ muôn đời nước Việt Nam). Đây là nơi Vua Hùng thờ Thánh Gióng và làm lễ tế trời đất cầu mưa gió thuận hòa, mùa màng tươi tốt, muôn dân ấm no. Cạnh Đền Thượng là ngôi Lăng nhỏ thường gọi là mộ Tổ mang ý nghĩa tượng trưng. Từ Lăng đi xuống về hướng Đông, dưới chân núi là Đền Gióng nơi xưa hai công chúa Tiên Dung và Ngọc Hoa con Vua Hùng thứ 18 soi gương nước trang điểm, vì thế giếng còn có tên là Giếng Ngọc. Giếng ấy nay ở trong lòng đền.
Qua mỗi điểm, tôi và bố mẹ lại dừng chân để thắp hương, với mong muốn bày tỏ lòng thành kính. Cũng có rất nhiều người cũng giống như chúng tôi vậy. Có thể thấy rằng, khu di tích lịch sử Đền Hùng đã để lại những giá trị về văn hóa, kiến trúc, tâm linh. Nơi đây cũng gợi nhắc con người hướng tới truyền thống “Uống nước nhớ nguồn” quý giá của dân tộc Việt Nam. Tôi càng cảm thấy tự hào về đất nước của mình nhiều hơn.
Chuyến tham quan di tích lịch sử, văn hóa đền Hùng đã giúp tôi có thêm trải nghiệm quý giá. Tôi cũng thêm trân trọng và biết ơn các vua Hùng và ý thức được trách nhiệm giữ gìn truyền thống biết ơn của dân tộc.
Tóm tắt văn bản: Choáng ngợp và đau đớn những cảnh báo từ loạt phim Hành tinh của chúng ta
Tác giả: Nguyễn Ngọc Tiến
Loại văn bản: Nghị luận văn học
Xuất xứ: SGK Ngữ văn 8 Tập 2 - Kết nối tri thức
Nội dung chính:
- Những cảnh báo về tình trạng ô nhiễm môi trường:
- Nước biển dâng cao, đe dọa các thành phố ven biển.
- Rạn san hô bị tẩy trắng và chết hàng loạt.
- Các loài động vật hoang dã bị săn bắn và mất môi trường sống.
- Rừng cây bị tàn phá, dẫn đến hạn hán và lũ lụt.
- Khí thải nhà kính gia tăng, gây ra biến đổi khí hậu.
- Tác động của ô nhiễm môi trường:
- Gây ra nhiều bệnh tật nguy hiểm cho con người.
- Mất cân bằng sinh thái, ảnh hưởng đến sự đa dạng sinh học.
- Gây ra thiên tai, thảm họa.
- Giảm chất lượng cuộc sống của con người.
- Lời kêu gọi hành động:
- Mỗi cá nhân cần nâng cao ý thức bảo vệ môi trường.
- Sử dụng tiết kiệm tài nguyên thiên nhiên.
- Tham gia các hoạt động bảo vệ môi trường.
- Chung tay đẩy lùi biến đổi khí hậu.
Nghệ thuật:
- Sử dụng hình ảnh, so sánh, ẩn dụ sinh động, cụ thể.
- Ngôn ngữ biểu cảm, giàu sức gợi.
- Lập luận chặt chẽ, logic.
Ý nghĩa:
- Văn bản nêu lên những cảnh báo nghiêm khắc về tình trạng ô nhiễm môi trường.
- Kêu gọi mọi người chung tay bảo vệ Trái Đất - hành tinh xanh của chúng ta.
Đánh giá:
- Văn bản là lời cảnh tỉnh con người về hậu quả nghiêm trọng của việc tàn phá môi trường.
- Có giá trị giáo dục cao, góp phần nâng cao ý thức bảo vệ môi trường cho mỗi cá nhân.
Bài học rút ra:
- Mỗi người cần có ý thức và trách nhiệm trong việc bảo vệ môi trường sống.
- Chúng ta cần chung tay hành động để bảo vệ Trái Đất trước khi quá muộn.