Bàn gì mà lại bước gần bước xa?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em thường thức giấc vào lúc sáu giờ kém để chuẩn bị đến trường. Lúc này là khoảng thời gian mà em cảm thấy thoải mái nhất nhất. Trước mắt hiện lên một khung cảnh thật xinh đẹp. Bầu trời mang một màu xanh lam nhàn nhạt, chị Mây duyên dáng tô điểm thêm trên nền trời ấy vài gợn mây trắng xóa. Ông mặt trời vươn vai tỉnh giấc sau giấc ngủ thật dài, mỉm cười hé ra những tia nắng ấm áp đầu tiên để đón chào một ngày mới. Trước sân những khóm thược dược đua nhau khoe sắc, thu hút biết bao nhiêu nàng bướm trắng, bướm vàng về dạo chơi, rồi họ hàng nhà ong đua nhau về kiếm mật. Trong cái khí trời trong lành và mát mẻ ấy, chú gà trống với bộ lông màu đỏ tía dang đôi cánh to khỏe vỗ phành phạch rồi vươn cổ cất một tiếng gáy thật dài để chào buổi sáng, một buổi sáng tuyệt vời.
Em thích nhất là được ngắm nhìn bầu trời mỗi sớm mai. Từ một tấm vải nhung huyền diệu, bầu trời bỗng chuyển thành một tấm vải trắng khổng lồ. Đám mây khổng lồ giống như chiếc kẹo bông, đang trôi lững lời trên trời. Chẳng mấy chốc, ông mặt trời đã thức giấc sau một đêm dài. Từng tia nắng ấm áp tỏa ra sưởi ấm khắp không gian. Trên cành cây, những chú chim nhỏ đang cất tiếng hót chào ngày mới. Từ trong làng vọng lại tiếng gáy vang của anh gà trống. Một ngày mới đến, ông mặt trời lại bắt đầu với công việc của mình. Không khí buổi sáng thật trong lành, dễ chịu.
Lần đầu tiên được mẹ đưa đi xem xiếc ở rạp xiếc Thành Phố, em thấy thích thú vô cùng. Mở đầu chương trình là màn biểu diễn vui nhộn của những chú hề mũi đỏ như quả cà chua. Các bạn nhỏ ai cũng lắc lư theo điệu nhạc và tít mắt cười theo từng cử chỉ, hành động của các chú hề. Tiếp sau, có rất nhiều tiếp mục đặc sắc như: khỉ đu dây, chó học toán, sư tử nhảy qua vòng lửa. Nhưng em thích nhất là tiết mục ảo thuật “bồ câu giấy biến thành bồ câu thật”. Khi nhà ảo thuật nhét hai con chim bồ câu giấy vào trong ngăn kéo chiếc hộp, vỗ chiếc hộp một cái, hai con chim bồ câu thật từ trong ngăn kéo bay ra. Cả rạp xiếc tràn ngập tiếng vỗ tay của khán giả. Chương trình kết thúc rồi mà em vẫn còn nuối tiếc mãi. Em thầm cảm ơn mẹ vì món quà ý nghĩa mẹ dành tặng em nhân ngày Quốc tế Thiếu nhi. Em tự hứa sẽ học thật giỏi để ba mẹ vui lòng.
Bạn tham khảo nha
Tối hôm qua, em được bố dẫn đi xem chương trình âm nhạc. Ở đó, em ấn tượng nhất là tiết mục mùa xuân đầu tiên của Phương Mỹ Chi.
Sân khấu khá rộng, được trang trí bởi những cây đào, cây mai, chõng tre có nồi bánh tét, khơi gợi lên bức tranh tươi mới của mùa xuân miền Nam Bộ. Tuy đơn giản, nhưng vẫn đem đến cảm xúc xốn xang trong lòng người xem. Ở giữa sân khấu, Phương Mỹ Chi xuất hiện dịu dàng với bộ áo dài màu hồng như hoa đào. Mái tóc chị ấy được làm xoăn nhẹ, trông thật nữ tính.
Theo tiếng nhạc dạo dịu dàng, chị Mỹ Chi cất lên tiếng hát. Ngay từ nốt nhạc đầu tiên, mọi người đã phải trầm trồ. Bởi giọng hát của chị ấy mượt mà và ngọt ngào quá. Nghe như âm thanh của mùa xuân đang thì thầm bên tai em vậy. Khi ca khúc lên đến cao trào, cảm giác như mọi người cùng đồng điệu với lời ca của chị Mỹ Chi. Chị ấy trở thành trung tâm của mọi ánh nhìn và ánh sáng sân khấu. Mãi khi tiết mục kết thúc, em vẫn chưa thể dứt ra được dư âm tuyệt vời ấy.
Em thích tiết mục của chị Mỹ Chi lắm. Trở về nhà, em cứ mở lại trên tivi và xem đi xem lại. Thật mong rằng, em sẽ sớm được xem thêm các tiết mục khác của chị ấy trên sân khấu.
Tối thứ Bảy nào gia đình em cũng mở tivi để xem chương trình ca nhạc và thưởng thức những màn trình diễn đỉnh cao công phu. Trong đó em ấn tượng nhất là phần biểu diễn của ca sĩ có nghệ danh Amee.
Giữa không gian im lìm của sân khấu, ánh đèn dần bật sáng. Nữ ca sĩ xuất hiện tựa như một tiên nữ giáng trần giữa làn khói mơ màng, đứng cạnh một cây đàn piano. Khuôn mặt được chăm chút kỹ càng, bộ váy xòe màu sữa bồng bềnh được đính cầu kỳ lấp lánh. Những nốt nhạc đầu tiên vang lên và cô ấy đã sẵn sàng cất cao giọng hát. Đó là một bài hát nhẹ nhàng, da diết, kể về câu chuyện tình yêu buồn. Cô ấy có một giọng hát trong trẻo, vang, cao và rộng- giọng hát đầy nội lực. Những lúc cô ấy lên nốt cao, cả khán đài như vỡ òa, tiếng vỗ tay không ngớt và gia đình em ngồi xem thì cũng xuýt xoa. Em có thể cảm nhận Amee đã đặt tất cả trái tim, tình cảm, những trải nghiệm của mình vào trong một màn trình diễn này. Biểu cảm gương mặt của cô ấy cũng rất đa dạng, khi u buồn, khi suy tư. Những đoạn quay cận mặt, ánh mắt cô ấy lấp lánh như một vì sao, một tiểu vũ trụ chất chứa nỗi lòng. Cô ấy có những đoạn luyến, độ rung và cả những chỗ bỏ ngỏ như khơi lên ở người xem người nghe một cái gì đó day dứt, băn khoăn, đặc biệt là những người có sự đồng cảm sâu sắc với bài hát. Cô ấy cũng đi chuyển nhẹ nhàng trên sân khấu, đung đưa theo nhịp điệu, bàn tay phóng khoáng, nâng lên hạ xuống nhịp nhàng. Phần trình diễn của Amee còn cộng hưởng với hiệu ứng mã nhãn với tông ấm nóng. Màn hình LED đằng sau chuyển cảnh liên tục, đầy lung linh huyền ảo. Ánh đèn khi tỏ khi mờ, đan xen vào nhau. Hòa cùng với đó là tiếng đàn piano khi trầm khi bổng, những ngón tay điêu luyện trên phím đàn. Khán giả ở dưới ru mình vào bài hát, ngân nga theo giai điệu. Có người còn không kìm nổi niềm xúc động. Những cây gậy cổ vũ sáng lấp lánh tạo nên một khung cảnh như bầu trời đầy sao. Khi tiếng đàn vừa dứt, tiếng vỗ tay vang lên giòn giã và kéo dài một lúc lâu. Gia đình em cũng tấm tắc khen ngợi màn trình diễn còn em vẫn như đang chìm trong thế giới nghệ thuật của Amee.
Âm nhạc là một liều thuốc kì diệu và những ca sĩ như Amee đang thực hiện thiên chức cao quý của mình.
sự vật được nhân hóa là trể con nhân hóa bằng cách tía nắng và trẻ con
bàn chân nhé KKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKK
đáp án là bàn chân