K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

8 tháng 4

wow khéo mink làm theo cx đc 

21 tháng 12 2022

Chủ nhật vừa rồi, mẹ em dọn dẹp lại nhà cửa, em cảm thấy rất vui vì có thể giúp mẹ đỡ vất vả hơn bằng việc quét nhà. Do nhà em không quá rộng nên mẹ đã cho em quét 2 tầng của cả nhà. Mẹ dạy em quét sao cho đúng, cho nhanh và sạch nhất. Với sự chỉ dạy của mẹ, sau 1 loáng, căn nhà từ bụi bẩn đã trở nên thật sạch đẹp. Chiếc chổi đưa đi đưa lại trên nền nhà cuốn theo cả những bụi bẩn. Nhìn nền nhà sạch bóng em cả thấy rất vui và thích mắt. Hôm ấy mẹ đã dành tặng lời khen cho em và thưởng cho em bằng việc đi chơi vào buổi tối. đúng like cho nhé

22 tháng 12 2022

Đối với tôi, ba mẹ là những người quan trọng nhất ở trên đời. Bởi thế, tôi rất nghe lời ba mẹ, không dám làm sai điều gì. Tôi nhớ có một lần, tôi đã liều lĩnh, lén lút giúp ông lão ăn mày ở đầu hẻm. Ba mẹ biết được, nhận ra tấm lòng tốt của con nên đã rất tự hào.

Đêm phủ trùm xuống phố. Ánh đèn đường bắt đầu chập choạng sáng lên. Hôm nay, ba lại về muộn. Ba lại tăng ca. Gần tết nên công việc công ty nhiều hơn. Thương ba quá. Chắc giờ này ba lại đi ăn cơm hộp rồi.

Mẹ đã sẵn sàng bữa cơm tối và bảo chúng tôi ăn trước rồi còn học bài. Bữa ăn trôi qua nhanh chóng. Mẹ ăn qua loa rồi lại lo đi sắp xếp lại đồ đạc trong tủ lạnh cho gọn gàng. Thằng Tuấn em trai tôi hay nghịch ngợm nên mỗi khi lấy đồ gì, nó cứ xới tung lên. Mẹ đã nhắc mấy lần mà nó vẫn cứ chứng nào tật ấy.

Tôi nhanh chóng ăn hết phần ăn của mình và lặng lẽ giấu đi cái bánh mì có kẹp xúc xích. “Chắc giờ này ông cũng chưa ăn gì!” – tôi thầm nghĩ – “Có cái này chắc ông sẽ vui lắm đây!”. Sau bữa ăn, tôi cầm cái bánh mì, co cẳng chạy đến chạy ra ngã tư, dúi mạnh chiếc bánh vào tay ông lão bảo ông ăn đi rồi vội vã chạy về, sợ mẹ biết sẽ la. Ông lão chua kịp nhìn thì tôi đã chạy mất tiêu rồi.

Tôi nấp sau bức tường quan sát. Ông run rẩy cắn từng miếng to rồi nhai lấy nhai để. Chắc là ông đói lắm. Có lẽ từ sáng tới giờ ông chưa được ăn gì. Tôi chỉ lo ông ăn vội mà bị nghẹn thôi. Thoáng một cái, ông đã ăn xong. Uống ngụm nước trong cái chai giắt ở bên túi, ông ngơ ngác nhìn quanh tìm kiếm. Ông tìm ai đó vừa cho ông thức ăn để cảm ơn. Hay ông nghĩ một thiên thần nào đó vừa đến giúp ông chăng? Nghe tiếng mẹ gọi, tôi giật mình, vội chạy ngay về.

Đó là ông lão ăn mày vừa đến ở khu phố tôi. Không biết ông từ đâu đến. Một buổi sáng, khi ba chở anh em tôi đi học, tôi đã thấy ông ngồi ở đó, bên ngã tư đường, rách rưới và đói khát. Ánh mắt ông mờ đục nhìn dòng người lại qua. Khuôn mặt khắc khổ, đen sạm vì đen sạm gió, ánh mắt mờ đục bởi những khổ đau. Ông ngồi đó hết ngày này qua ngày khác. Ai thương, cho gì ông đều nhận lấy. Nghe mấy cô bác nói ông ở quê lên, không còn gia đình nữa. Ông không nhà, không cửa, không cháu con, một mình ở giữa cõi đời. Tối đâu là nhà, ngã đâu là giường.

Mấy ngày nay trời đất cứ âm u, gió thổi vù vù trên mấy ngọn cây. Ngọn đèn đường cứ chập chờn sáng tối. Hôm nay, ba lại tăng ca không về. Bữa cơm tối chỉ có ba mẹ con. Mẹ nhắc em tôi sánh mai đi học nhớ mặc thêm áo ấm. Em tôi dạ rồi lại cắm cúi ăn. Nó thích món trứng sốt cà chua mẹ làm nên hôm nay nó vui vẻ lắm.

Hôm nay không có bánh mì nhưng tôi cũng kịp dành cho ông lão gói xôi tôi mua từ chiều nhưng chưa kịp. Như những lần trước, tôi chạy vội ra, dúi vào tay ông lão rồi co cẳng chạy về, không kịp nhìn. Vì trời gió to nên tôi không nán lại xem ông ăn.

Khép cửa sổ, cài chốt cẩn thận, tôi phụ mẹ dọn mấy thứ ở ngoài sân vào nhà. Mẹ bảo lên lầu kéo rèm và cột chặt lại kẻo gió giật rách mất. Tôi nhanh chóng làm xong mọi việc rồi lên bàn học bài.

Trời bắt đầu mưa. Nhưng giọt mưa đầu mùa tí tách rơi trên mái rồi nặng hạt dần. Mưa phủ mịt mờ khắp phố. Ngọn đèn trên cao cũng mờ mờ bởi màn mưa phủ. Tôi giật mình nghĩ về ông lão. Trời, cơn mưa đến nhan thế, không biết ông có kịp tránh mưa không? Mà mưa to thế này, biết tránh đi đâu. Tôi liền nghĩ đến việc mang cho ông một cái áo mua. Nghĩ rồi làm, tôi lặng lẽ xuống bếp, tìm trong kệ lấy một cái áo mưa cũ kỹ. Đội cái mũ lên đầu, tôi khẽ mở cửa chạy thẳng đến ngã tư. Ông lão đứng nép mình trong góc, run rẩy dưới làm mưa, quần áo đã ướt sũng. Có một người nữa đang đứng trước mặt, vừa đưa ông lão một cái gì đó. Có lẽ là thức ăn. Tôi không kịp nhìn, dúi vội vào tay ông lão bảo ông mặc vào đi rồi co cẳng chạy về.

Tôi về, lau khô người, thay vội bộ quần áo thì ba cũng về. Ba bước vào cửa, tôi bỗng giật mình. Tôi nhận ra dáng ba chính là người đàn ông bí ẩn lúc nãy đưa gói thức ăn cho ông lão. Thôi chết tôi rồi, ba sẽ là và đánh cho tôi một trận cho coi. Tôi sợ hãi, lẳng lặng lên phòng và chờ đợi. mặt tôi căng thằng, khiến em tôi lấy làm lạ lắm. Nó lại gần khẽ hỏi: “Có chuyện gì vậy chị hai?”. Tôi không nói nên lời, chỉ chực muốn khóc thôi.

Cửa phòng khẽ mở, ba mẹ tôi bước vào, khuôn mặt nghiêm nghị. Biết có chuyện chẳng lành, em tôi vội ngồi lên bàn học, giả vờ làm bài tập. Mẹ đến bên tôi, ôm tôi vào lòng. Nước mắt tôi chảy xuống, tôi thủ thỉ xin lỗi mẹ, xin lỗi ba. Ba mẹ tôi không những không trách mắng tôi mà còn khen tôi khiến tôi bất ngờ đến sửng sốt.

Mẹ bảo, mẹ biết chuyện tôi dành phần thức ăn cho ông lão từ lâu nhưng không nhắc nhở vì đó là việc tốt. Biết giúp đỡ người nghèo khó, người trong nghịch cảnh là hành động cao quý. Ba nói, mỗi ngày làm về, ba cũng mua cho ông lão thứ gì đó để ăn. Hôm thì cái bánh, hôm thì hộp cơm. Ông lão là người đáng thương, rất cần giúp đỡ. Ông lão khoe với ba rằng có một cô bé ở trong hẻm vẫn thường đem cho ông thức ăn. Ba chỉ mỉm cười. Ba còn nói, ba thấy tôi đưa ông lão cái áo mưa ba cũng ngạc nhiên lắm. Ba về muộn hơn tôi vì ba còn giúp ông lão mặc cái áo vào.

Thế là từ đó, mỗi buổi tối, tôi đều dành cho ông lão một ít thức ăn. Nhà tôi cũng nghèo khó, thức ăn cũng chẳng có gì ngon lành nhưng đối với ông lão đó là sự sống, là hạnh phúc ở trên đời .

Chiều nay đi học về, tôi không còn thấy ông lão ngồi ở ngã tư ấy nữa. Một gốc phố trống trải, u buồn. Người ta nói, ông lão đã đi rồi. Ông đi đâu đó không ai biết ông đã đi đâu nữa.

20 tháng 12 2022

Chủ ngữ: nhà mẹ Lê

Vị ngữ: là một gia đình có một người mẹ và mười một người con

21 tháng 12 2022

Chủ ngữ: nhà mẹ Lê

Vị ngữ: là một gia đình có một người mẹ và mười một người con

CC
Cô Châu Hạnh
Giáo viên
21 tháng 12 2022

Tham khảo một ví dụ sau nhé!

1. Mở Bài

- Giới thiệu về buổi tổng kết năm học mình được tham gia.

2. Thân Bài

- Miêu tả đôi nét về khung cảnh thiên nhiên buổi tổng kết.

- Kể về buổi tổng kết theo trình tự thời gian:

+ 7 giờ, các bạn xuống sân trường tập trung.

+ 7 giờ 15, buổi tổng kết bắt đầu

+ Mở đầu là các tiết mục văn nghệ đặc sắc

+ Bài báo cáo tổng kết những thành tích mà nhà trường đạt được.

+ Bài phát biểu của đại diện hội phụ huynh.

+ Bài phát biểu của chị Thanh Lan - đại diện học sinh khối 5 phát biểu những cảm nghĩ của mình khi phải xa mái trường Tiểu học.

+ Tiếp theo, phần trao thưởng cho những cá nhân, tập thể có thành tích xuất sắc.

+ Kết thúc buổi lễ là lời tuyên bố bế mạc của thầy Tổng phụ trách Đội.

+ Học sinh về các lớp học để nhận giấy khen và nghe giáo viên chủ nhiệm dặn dò khi nghỉ hè.

+ Sau đó, học sinh ra về với những cảm xúc vui buồn đan xen.

3. Kết Bài

- Trình bày cảm nghĩ về buổi tổng kết đó.

20 tháng 12 2022

Cả lớp đang chăm chú nghe thầy giáo giảng bài. Ngoài sân trường chỉ nghe thấy tiếng gió vi vu thổi và tiếng chim hót líu lo. Khi thầy giáo vừa kết thúc bài giảng, tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi reng lên. Chúng em đứng dậy chào thầy rồi ùa ra khỏi lớp.

Sân trường vắng lặng là thế bỗng ồn ào, náo nhiệt hẳn lên. Tiếng nói, tiếng cười, tiếng dép guốc hòa với tiếng lá cây xào xạc. Từ trên cao nhìn xuống, sân trường nổi bật màu trắng của những chiếc áo đồng phục và màu đỏ của những chiếc khăn đỏ đang phấp phới bay trên vai các bạn Đội viên. Trên sân trường, các bạn tổ chức nhiều trò chơi rất vui, nào là kéo co, bắn bi, mèo đuổi chuột... Giữa sân trường, Huy và Tân chơi đá cầu thật hay. Huy tâng cầu lên. Quả cầu xanh xoay tròn, bay vun vút, hạ xuống chân Tân. Tân đưa cầu lên rồi đá ngược trở lại phía Huy. Quả cầu bay lên, hạ xuống như nhảy múa trên đôi chân khéo léo của hai bạn. Bỗng nhanh thoăn thoắt, Huy đá mạnh quả cầu qua người Tân làm Tân không đỡ kịp. Huy reo lên "Ha ha, thắng rồi". Nhóm của Trang thật nhanh trí khi chọn chỗ bóng mát dưới cây đa để chơi nhảy dây. Qua từng vòng thi, dĩ nhiên đội trưởng Trang giành chiến thắng rồi. Lan nhảy thật nhanh và nhịp nhàng, đến nỗi chỉ thấy loáng thoáng sợi dây và tiếng vun vút. Bạn nào cũng nhìn Trang bằng con mắt thán phục. Dưới gốc cây phượng, mấy em lớp một kia xem mẩu chuyện gì vui lắm nên cùng cười rúc rích. Ở một góc sân trường, trò mèo đuổi chuột thật sôi nổi. Chú chuột luồn qua cây cọ rồi lại nhảy qua đám bắn bi thật lành nghề, làm chú mèo khổ sở cứ chạy theo mãi mệt bở hơi tai. Mấy em xung quanh reo hò cổ vũ rồi lại nhảy cẫng cả lên. Chưa phân được thắng bại thì bỗng "reng, reng, reng", tiếng báo hết giờ chơi đã điểm. Khuôn mặt ai cũng vui vẻ, rạng rỡ, nhưng nhiều bạn tỏ vẻ luyến tiếc. Các bạn còn hẹn nhau: "Mai chơi tiếp nhé!"

Không khí yên tĩnh trở lại trên sân trường. Giờ ra chơi tuy ngắn nhưng nó thật bổ ích, luôn giúp chúng em thoải mái để vào học tốt hơn.

TICK CHO A NHA E

CC
Cô Châu Hạnh
Giáo viên
21 tháng 12 2022

Tham khảo dàn ý sau nhé!

1. Mở bài

– Giới thiệu khái quát về giờ ra chơi tại ngôi trường đang học.

2. Thân bài

a, Tả bao quát giờ ra chơi

– Cảnh sân trường giờ ra chơi:

     + Sân trường đông đúc các bạn học sinh đang chơi các trò chơi.

     + Âm thanh náo nhiệt vang vọng khắp nơi.

– Hoạt động của mọi người: Mặt mọi người ai cũng vui vẻ sau một giờ học căng thẳng.

b, Tả chi tiết giờ ra chơi

– Cảnh vật, không gian:

     + Cây cối: rung rinh như chơi cùng học sinh.

     + Những phòng học: sáng lên bởi những lớp sơn vàng.

     + Chim chóc: bay tán loạn khi có cậu học trò nào đó đến gần.

– Hoạt động con người:

     + Nhóm các bạn nam: chơi cầu lông, đá bóng, đuổi bắt,…

     + Nhóm các bạn nữ: đọc truyện, nhảy dây, ngồi nói chuyện,…

     + Trong lớp có một số bạn chăm chỉ đang cùng nhau giải quyết những bài tập khó.

– Âm thanh: đầy hỗn độn, đủ thứ giọng hoà lẫn nhau.

c, Tả sân trường sau giờ ra chơi

– Vắng tanh, nhường chỗ cho những lớp học thể dục.

– Âm thanh rộn ràng cũng biến mất, nhường chỗ cho âm giảng bài của các lớp học vang vọng.

– Chim chóc lại hót véo von khi không còn bị ai làm phiền.

3. Kết bài

– Cảm nghĩ về khung cảnh ra chơi của trường học.

20 tháng 12 2022

Bài thơ ca dao "anh đi anh nhớ quê" là một bài thơ vô cùng ý nghĩa nói về tình yêu quê hương đất nước. Nhờ biện pháp biêu cảm làm cho caao ca dao trở nên quyên thuộc và găn gũi với con người Việt nam.

20 tháng 12 2022

B , ẩn dụ nha      

20 tháng 12 2022

chọn B. ẩn dụ "chở nặng chuyến đò gian nan"

19 tháng 12 2022

1. Giới thiệu chung

Thời gian, không gian xảy ra: Quá khứ hay hiện tại? Ở đâu?

( Năm 2020 khi dịch COVID bùng phát )

Nhân vật có liên quan đến câu chuyện: ông, bà, bố, mẹ… ( Mẹ ở nhà chăm sóc em không rời)

2. Diễn biến trải nghiệm

- Lí do xuất hiện trải nghiệm: em bị mắc COVID 19 lây từ bạn. Do phát hiện muộn nên tình hình bệnh chuyển biến xấu trong gia đình ai cũng lo lắng cho em)

- Diễn biến: 

+  Em phải nhập viện, mẹ cùng vào chăm sóc không rời

+ Khi em khó chịu, mẹ luôn bên cạnh động viên em

+ Nấu cháo, đốc thúc em uống thuốc đúng giờ cho bệnh thuyên giảm.

- Suy nghĩ, cảm xúc: 

+ Buồn vì đã khiến mẹ phải vất vả nhiều đến vậy

+ Một bài học để rút kinh nghiệm

- Bài học rút ra sau trải nghiệm: Hiểu được nỗi vất vả của cha mẹ, Nhận ra sự quan tâm; chăm sóc của người thân dành cho mình; tự bảo vệ sức khỏe của mình

III. Kết bài

Khẳng lại ý nghĩa của trải nghiệm đối với mỗi người: Trải nghiệm cùng với ông/bà/bố/mẹ… thật đáng trân trọng. Từ đó, em biết quý trọng hơn cuộc sống, cũng như yêu thương những người thân của mình nhiều hơn

28 tháng 12

Từ nội dung bài thơ trên em rút ra được bài học đáng giá cho phận làm con đối với cha mẹ đã nuôi chúng ta lớn là: sự hi sinh của cha mẹ là điều lớn lao, vĩ đại. họ có thể cho ta tất cả nhưng không cần nhận lại điều gì. Chính vì vậy nên khi mất họ, bạn sẽ vô cùng đau khổ, hãy trân trọng, thương yêu cha mẹ khi còn có thể.