Cảm nhận về nhân vật tôi qua truyện ngắn bức tranh của tác giả nguyễn minh Châu
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Những người mẹ ngày đêm tảo tần, vật lộn với cuộc sống mưu sinh,hi sinh là hành động đánh đổi một thứ quan trọng của bản thân cho một điều gì đó đáng quý hơn, đó là sự quên mình, cống hiến, sẵn sàng hi sinh cho sự nghiệp chung, lợi ích chung. Đức hi sinh đòi hỏi con người sẵn sàng san sẻ những quyền lợi về vật chất, tinh thần cho người khác mà không tính toán thiệt hơn, thậm chí còn xả thân vì người khác. Từ những việc làm rất nhỏ như nhường chỗ cho người già, san sẻ cho những người còn khó khăn đến lý tưởng cao đẹp cống hiến hết mình cho Tổ quốc của những người lính và còn vô số những sự hi sinh thầm lặng khác mà nhờ đó xã hội chúng ta đã phát triển tốt đẹp và bền vững. Nhưng không phải việc làm, hành động nào cũng đáng được biểu dương nếu đó là những hi sinh giả tạo, nhằm mang lại danh tiếng cho bản thân, muốn nhận cái hư danh “người tốt”. Nhiều người còn ích kỉ, sống chỉ biết lợi ích của riêng mình, tham sống sợ chết… đó vẫn là một mảng tối trong xã hội hiện nay. Vì vậy, chúng ta phải biết rộng mở trái tim mình, phải biết sống vì người khác, quan tâm, chia sẻ, đừng ích kỉ, hãy để đôi bàn tay phảng phất hương hoa vì những hành động tốt đẹp của bản thân, để vị ngọt tình người lan tỏa khắp cuộc đời này.☺
Những người mẹ ngày đêm tảo tần, vật lộn với cuộc sống mưu sinh,hi sinh là hành động đánh đổi một thứ quan trọng của bản thân cho một điều gì đó đáng quý hơn, đó là sự quên mình, cống hiến, sẵn sàng hi sinh cho sự nghiệp chung, lợi ích chung. Đức hi sinh đòi hỏi con người sẵn sàng san sẻ những quyền lợi về vật chất, tinh thần cho người khác mà không tính toán thiệt hơn, thậm chí còn xả thân vì người khác. Từ những việc làm rất nhỏ như nhường chỗ cho người già, san sẻ cho những người còn khó khăn đến lý tưởng cao đẹp cống hiến hết mình cho Tổ quốc của những người lính và còn vô số những sự hi sinh thầm lặng khác mà nhờ đó xã hội chúng ta đã phát triển tốt đẹp và bền vững. Nhưng không phải việc làm, hành động nào cũng đáng được biểu dương nếu đó là những hi sinh giả tạo, nhằm mang lại danh tiếng cho bản thân, muốn nhận cái hư danh “người tốt”. Nhiều người còn ích kỉ, sống chỉ biết lợi ích của riêng mình, tham sống sợ chết… đó vẫn là một mảng tối trong xã hội hiện nay. Vì vậy, chúng ta phải biết rộng mở trái tim mình, phải biết sống vì người khác, quan tâm, chia sẻ, đừng ích kỉ, hãy để đôi bàn tay phảng phất hương hoa vì những hành động tốt đẹp của bản thân, để vị ngọt tình người lan tỏa khắp cuộc đời này.☺
Tình yêu đôi lứa là một trong những tình cảm thiêng liêng và cao đẹp nhất của con người. Nó không chỉ là sự gắn kết giữa hai trái tim, mà còn là nền tảng cho hạnh phúc và sự phát triển bền vững của gia đình và xã hội. Tình yêu cao đẹp không chỉ mang lại niềm vui và hạnh phúc mà còn giúp con người hoàn thiện bản thân và sống có ý nghĩa hơn.
Trước hết, tình yêu cao đẹp là sự chia sẻ và thấu hiểu lẫn nhau. Khi hai người yêu nhau, họ sẵn sàng chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, những khó khăn và thử thách trong cuộc sống. Sự thấu hiểu lẫn nhau giúp họ cảm thông, đồng cảm và hỗ trợ nhau vượt qua những trở ngại. Tình yêu cao đẹp không chỉ dừng lại ở những lời nói ngọt ngào mà còn thể hiện qua những hành động quan tâm, chăm sóc hàng ngày. Đó là sự đồng hành, sát cánh bên nhau trên mọi nẻo đường của cuộc sống.
Thứ hai, tình yêu cao đẹp là sự tôn trọng và tự do. Trong tình yêu, mỗi người đều có quyền tự do và sự tôn trọng từ người kia. Tôn trọng không chỉ là chấp nhận những điểm tốt của nhau mà còn là sự chấp nhận những khuyết điểm, sai lầm. Tình yêu cao đẹp không phải là sự kiểm soát hay chi phối mà là sự tôn trọng và khích lệ nhau phát triển, hoàn thiện bản thân.
Thứ ba, tình yêu cao đẹp là sự hy sinh và trách nhiệm. Khi yêu, người ta sẵn sàng hy sinh những lợi ích cá nhân để mang lại niềm vui và hạnh phúc cho người mình yêu. Sự hy sinh này không phải là điều miễn cưỡng mà là một sự tự nguyện, xuất phát từ tình yêu chân thành. Trách nhiệm trong tình yêu là việc luôn nghĩ đến lợi ích của người kia, luôn cố gắng làm những điều tốt đẹp nhất cho họ.
Cuối cùng, tình yêu cao đẹp là nền tảng vững chắc cho hôn nhân và gia đình. Một tình yêu chân thành và bền vững sẽ là nền tảng để xây dựng một gia đình hạnh phúc, nơi mà các thành viên luôn yêu thương, quan tâm và hỗ trợ lẫn nhau. Tình yêu đôi lứa cao đẹp không chỉ dừng lại ở hai người mà còn lan tỏa ra cộng đồng, xã hội, tạo nên những giá trị nhân văn cao đẹp.
Tóm lại, tình yêu cao đẹp là một trong những điều quý giá nhất trong cuộc sống. Nó không chỉ mang lại hạnh phúc và niềm vui mà còn giúp con người trở nên tốt đẹp và hoàn thiện hơn. Mỗi người chúng ta đều có quyền yêu và được yêu, và hãy trân trọng, gìn giữ tình yêu cao đẹp ấy để cuộc sống trở nên ý nghĩa và đáng sống hơn.
Tình yêu đôi lứa là một trong những tình cảm thiêng liêng và cao đẹp nhất của con người. Nó không chỉ là sự gắn kết giữa hai trái tim, mà còn là nền tảng cho hạnh phúc và sự phát triển bền vững của gia đình và xã hội. Tình yêu cao đẹp không chỉ mang lại niềm vui và hạnh phúc mà còn giúp con người hoàn thiện bản thân và sống có ý nghĩa hơn.
Trước hết, tình yêu cao đẹp là sự chia sẻ và thấu hiểu lẫn nhau. Khi hai người yêu nhau, họ sẵn sàng chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, những khó khăn và thử thách trong cuộc sống. Sự thấu hiểu lẫn nhau giúp họ cảm thông, đồng cảm và hỗ trợ nhau vượt qua những trở ngại. Tình yêu cao đẹp không chỉ dừng lại ở những lời nói ngọt ngào mà còn thể hiện qua những hành động quan tâm, chăm sóc hàng ngày. Đó là sự đồng hành, sát cánh bên nhau trên mọi nẻo đường của cuộc sống.
Thứ hai, tình yêu cao đẹp là sự tôn trọng và tự do. Trong tình yêu, mỗi người đều có quyền tự do và sự tôn trọng từ người kia. Tôn trọng không chỉ là chấp nhận những điểm tốt của nhau mà còn là sự chấp nhận những khuyết điểm, sai lầm. Tình yêu cao đẹp không phải là sự kiểm soát hay chi phối mà là sự tôn trọng và khích lệ nhau phát triển, hoàn thiện bản thân.
Thứ ba, tình yêu cao đẹp là sự hy sinh và trách nhiệm. Khi yêu, người ta sẵn sàng hy sinh những lợi ích cá nhân để mang lại niềm vui và hạnh phúc cho người mình yêu. Sự hy sinh này không phải là điều miễn cưỡng mà là một sự tự nguyện, xuất phát từ tình yêu chân thành. Trách nhiệm trong tình yêu là việc luôn nghĩ đến lợi ích của người kia, luôn cố gắng làm những điều tốt đẹp nhất cho họ.
Cuối cùng, tình yêu cao đẹp là nền tảng vững chắc cho hôn nhân và gia đình. Một tình yêu chân thành và bền vững sẽ là nền tảng để xây dựng một gia đình hạnh phúc, nơi mà các thành viên luôn yêu thương, quan tâm và hỗ trợ lẫn nhau. Tình yêu đôi lứa cao đẹp không chỉ dừng lại ở hai người mà còn lan tỏa ra cộng đồng, xã hội, tạo nên những giá trị nhân văn cao đẹp.
Tóm lại, tình yêu cao đẹp là một trong những điều quý giá nhất trong cuộc sống. Nó không chỉ mang lại hạnh phúc và niềm vui mà còn giúp con người trở nên tốt đẹp và hoàn thiện hơn. Mỗi người chúng ta đều có quyền yêu và được yêu, và hãy trân trọng, gìn giữ tình yêu cao đẹp ấy để cuộc sống trở nên ý nghĩa và đáng sống hơn.
Trong cuộc sống, có nhiều tình cảm cao quý, thiêng liêng, nhưng tình mẹ luôn đứng ở vị trí cao nhất. Sự hy sinh của người mẹ dành cho con cái là điều mà không gì có thể so sánh được. Đó là tình yêu vô điều kiện, là sự hiến dâng cả cuộc đời để mang lại hạnh phúc, sự ấm áp và tương lai tốt đẹp cho con.
Trước hết, sự hy sinh của người mẹ bắt đầu từ những tháng ngày mang nặng đẻ đau. Chín tháng mười ngày, người mẹ phải chịu đựng những cơn đau đớn, mệt mỏi, thay đổi về thể chất và tinh thần. Mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày người mẹ lo lắng, mong chờ từng cử động nhỏ của con trong bụng. Và khi đứa con chào đời, đó là khoảnh khắc hạnh phúc nhất nhưng cũng là lúc bắt đầu những chuỗi ngày hy sinh vô tận.
Khi con còn nhỏ, người mẹ không quản ngại thức trắng đêm chăm sóc, bế bồng, cho con bú, thay tã. Người mẹ lo lắng từng bữa ăn, giấc ngủ của con, mong muốn con được khỏe mạnh, phát triển toàn diện. Những cơn sốt, cơn khóc của con đều khiến trái tim mẹ đau đớn, xót xa. Người mẹ không ngại hy sinh thời gian, sức khỏe, thậm chí là sự nghiệp để chăm lo cho con.
Khi con lớn lên, sự hy sinh của người mẹ vẫn không hề thay đổi mà ngày càng nhiều hơn. Người mẹ luôn là điểm tựa vững chắc, là người bạn đồng hành, chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn với con. Mỗi khi con gặp khó khăn, thất bại, người mẹ luôn bên cạnh động viên, an ủi và truyền cho con sức mạnh để vượt qua. Mẹ sẵn sàng hy sinh những ước mơ, mong muốn cá nhân để tạo điều kiện tốt nhất cho con học tập, phát triển.
Sự hy sinh của người mẹ không chỉ dừng lại ở việc chăm sóc, nuôi dưỡng con cái mà còn thể hiện ở tình yêu thương, sự giáo dục. Mẹ dạy con những bài học quý giá về đạo đức, nhân cách, lối sống. Mẹ dạy con biết yêu thương, tôn trọng người khác, biết sống có trách nhiệm và vươn lên trong cuộc sống. Những lời dạy bảo, những tấm gương của mẹ luôn là hành trang quý giá cho con trên con đường trưởng thành.
Tình yêu và sự hy sinh của người mẹ là điều mà không ngôn từ nào có thể diễn tả hết. Đó là nguồn sức mạnh vô hình, là ánh sáng dẫn lối cho con trên mọi nẻo đường. Người mẹ không mong cầu gì hơn ngoài việc thấy con mình hạnh phúc, thành công. Chính tình yêu thương và sự hy sinh ấy đã tạo nên những giá trị cao quý trong cuộc sống, giúp con người trưởng thành, vững vàng hơn.
Tóm lại, sự hy sinh cao cả của người mẹ là một trong những điều thiêng liêng và cao quý nhất trong cuộc đời. Mỗi người con hãy biết trân trọng, yêu thương và đáp đền những tình cảm ấy bằng cách sống tốt, sống có ích và luôn nhớ về nguồn cội.
Trong cuộc sống, có nhiều tình cảm cao quý, thiêng liêng, nhưng tình mẹ luôn đứng ở vị trí cao nhất. Sự hy sinh của người mẹ dành cho con cái là điều mà không gì có thể so sánh được. Đó là tình yêu vô điều kiện, là sự hiến dâng cả cuộc đời để mang lại hạnh phúc, sự ấm áp và tương lai tốt đẹp cho con.
Trước hết, sự hy sinh của người mẹ bắt đầu từ những tháng ngày mang nặng đẻ đau. Chín tháng mười ngày, người mẹ phải chịu đựng những cơn đau đớn, mệt mỏi, thay đổi về thể chất và tinh thần. Mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày người mẹ lo lắng, mong chờ từng cử động nhỏ của con trong bụng. Và khi đứa con chào đời, đó là khoảnh khắc hạnh phúc nhất nhưng cũng là lúc bắt đầu những chuỗi ngày hy sinh vô tận.
Khi con còn nhỏ, người mẹ không quản ngại thức trắng đêm chăm sóc, bế bồng, cho con bú, thay tã. Người mẹ lo lắng từng bữa ăn, giấc ngủ của con, mong muốn con được khỏe mạnh, phát triển toàn diện. Những cơn sốt, cơn khóc của con đều khiến trái tim mẹ đau đớn, xót xa. Người mẹ không ngại hy sinh thời gian, sức khỏe, thậm chí là sự nghiệp để chăm lo cho con.
Khi con lớn lên, sự hy sinh của người mẹ vẫn không hề thay đổi mà ngày càng nhiều hơn. Người mẹ luôn là điểm tựa vững chắc, là người bạn đồng hành, chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn với con. Mỗi khi con gặp khó khăn, thất bại, người mẹ luôn bên cạnh động viên, an ủi và truyền cho con sức mạnh để vượt qua. Mẹ sẵn sàng hy sinh những ước mơ, mong muốn cá nhân để tạo điều kiện tốt nhất cho con học tập, phát triển.
Sự hy sinh của người mẹ không chỉ dừng lại ở việc chăm sóc, nuôi dưỡng con cái mà còn thể hiện ở tình yêu thương, sự giáo dục. Mẹ dạy con những bài học quý giá về đạo đức, nhân cách, lối sống. Mẹ dạy con biết yêu thương, tôn trọng người khác, biết sống có trách nhiệm và vươn lên trong cuộc sống. Những lời dạy bảo, những tấm gương của mẹ luôn là hành trang quý giá cho con trên con đường trưởng thành.
Tình yêu và sự hy sinh của người mẹ là điều mà không ngôn từ nào có thể diễn tả hết. Đó là nguồn sức mạnh vô hình, là ánh sáng dẫn lối cho con trên mọi nẻo đường. Người mẹ không mong cầu gì hơn ngoài việc thấy con mình hạnh phúc, thành công. Chính tình yêu thương và sự hy sinh ấy đã tạo nên những giá trị cao quý trong cuộc sống, giúp con người trưởng thành, vững vàng hơn.
Tóm lại, sự hy sinh cao cả của người mẹ là một trong những điều thiêng liêng và cao quý nhất trong cuộc đời. Mỗi người con hãy biết trân trọng, yêu thương và đáp đền những tình cảm ấy bằng cách sống tốt, sống có ích và luôn nhớ về nguồn cội.
Trong tác phẩm "Người sót lại của rừng cười" của tác giả Võ Thị Hảo, nhân vật Thảo để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc bởi sự mạnh mẽ, can đảm nhưng cũng đầy đau đớn và bi kịch. Thảo là một cô gái trẻ sống sót sau những mất mát to lớn, là hình ảnh tiêu biểu của một thế hệ trẻ phải gánh chịu hậu quả của chiến tranh. Cô không chỉ là một người chứng kiến, mà còn là người đối diện với sự thật tàn khốc của cuộc sống. Thông qua nhân vật Thảo, tác giả đã gửi gắm thông điệp về sự sống sót, sự vươn lên sau những mất mát và sự tha thứ, hàn gắn những vết thương trong tâm hồn.
Thảo là nhân vật mang trong mình một nỗi đau lớn lao khi mất đi gia đình và bạn bè trong chiến tranh. Cô là một trong những người "sót lại", sống sót sau một trận chiến tàn khốc, khi mà cả thế giới xung quanh cô đều đã bị hủy hoại. Nỗi đau của Thảo không chỉ đến từ sự mất mát người thân mà còn từ cảm giác cô đơn, bơ vơ giữa một thế giới không còn những người mình yêu thương. Tuy nhiên, trái ngược với sự yếu đuối mà người ta thường nghĩ về những người chịu quá nhiều tổn thương, Thảo lại tỏ ra rất mạnh mẽ. Cô không gục ngã trước những đau thương mà số phận đã đẩy đưa, mà ngược lại, cô tìm cách sống, tìm cách đối mặt với quá khứ, xây dựng lại cuộc đời từ những mảnh vỡ.
Sự mạnh mẽ của Thảo còn thể hiện qua khả năng đứng vững trước thử thách của chính bản thân và xã hội. Cô không cam chịu, không đầu hàng trước những đau đớn của chiến tranh. Mặc dù cô phải đối diện với nhiều khó khăn, sự tàn nhẫn của chiến tranh và những nỗi ám ảnh không thể xóa nhòa, Thảo vẫn cố gắng tìm thấy những giá trị sống trong một thế giới đầy những tàn tích của chiến tranh. Thảo hiểu rằng, để tiếp tục sống, cô cần phải đối diện với quá khứ, phải tha thứ cho những người đã làm tổn thương mình và cố gắng tìm lại niềm tin vào cuộc sống.
Một đặc điểm nổi bật của Thảo là sự tha thứ và lòng trắc ẩn đối với người khác. Dù đã phải trải qua những tổn thương sâu sắc, Thảo không mang trong lòng sự căm ghét hay hận thù. Cô hiểu rằng, sự hận thù chỉ khiến con người ta thêm đau khổ và không thể tìm được bình yên. Cái nhìn của Thảo về cuộc đời là một cái nhìn lạc quan, luôn hướng tới sự hàn gắn, sự đoàn kết và tha thứ. Chính nhờ sự tha thứ đó, Thảo đã có thể giải phóng được chính mình khỏi gánh nặng của quá khứ, giúp cô tìm thấy một lối đi cho tương lai.
Tuy nhiên, Thảo cũng không phải là một nhân vật hoàn hảo. Cô có những lúc yếu đuối, những lúc đau khổ và mất niềm tin vào cuộc sống. Nhưng đó chính là điều làm cho nhân vật Thảo trở nên gần gũi, chân thực và dễ đồng cảm. Thảo là hình ảnh của những con người trong thực tế, những người vừa phải đấu tranh với quá khứ, vừa phải tìm cách đứng vững trong hiện tại, và đồng thời không ngừng tìm kiếm hy vọng cho tương lai.
Tóm lại, nhân vật Thảo trong "Người sót lại của rừng cười" là hình mẫu của những con người mạnh mẽ, dũng cảm, và đầy hy vọng trong cuộc sống. Cô là biểu tượng của sự sống sót sau chiến tranh, là minh chứng cho sức mạnh của con người khi phải đối diện với đau khổ, mất mát và chiến tranh. Qua nhân vật Thảo, tác giả Võ Thị Hảo muốn nhắn nhủ rằng, dù cuộc đời có bao nhiêu đau thương, chỉ khi chúng ta biết tha thứ, đối diện với quá khứ và mở lòng đón nhận tương lai, thì mới có thể tìm thấy sự bình yên đích thực trong tâm hồn.
Nhân vật "tôi" trong "Bức tranh" là một họa sĩ tài năng, mang trong mình những mâu thuẫn nội tâm sâu sắc. Anh là một người nghệ sĩ có cái tôi cá nhân khá lớn, luôn tự hào về tài năng của mình và đôi khi tỏ ra kiêu căng. Điều này thể hiện rõ qua việc anh từ chối vẽ chân dung cho người chiến sĩ, dù biết rằng bức tranh đó mang ý nghĩa rất lớn đối với người lính và gia đình anh.
Tuy nhiên, đằng sau vẻ bề ngoài lạnh lùng và tự cao đó, nhân vật "tôi" lại là một con người đa cảm và dễ bị tổn thương. Anh day dứt và ân hận khi nhận ra giá trị của bức tranh không chỉ đơn thuần là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là một lời hứa, một niềm tin. Cái chết của người lính và sự đau khổ của người mẹ đã khiến anh thức tỉnh, nhận ra sự ích kỷ của bản thân.
Sự thay đổi tâm lý của nhân vật "tôi" diễn ra một cách tự nhiên và hợp lý. Từ một người nghệ sĩ chỉ biết đến cái tôi cá nhân, anh dần trở nên đồng cảm và chia sẻ với những người xung quanh. Cái chết của người lính đã trở thành một cú sốc lớn, đánh thức lương tâm của anh và khiến anh nhìn nhận lại cuộc sống và giá trị của con người.
Thông qua nhân vật "tôi", Nguyễn Minh Châu muốn gửi gắm những thông điệp sâu sắc về cuộc sống và nghệ thuật. Tác giả muốn khẳng định rằng, nghệ thuật không chỉ đơn thuần là sự sáng tạo cá nhân mà còn phải mang tính nhân văn sâu sắc. Nghệ sĩ không chỉ là người tạo ra những tác phẩm đẹp mà còn phải là người có trách nhiệm với xã hội và con người.