Viết đoạn văn miêu tả một mùa mà em ấn tượng nhất.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a, c, f.Ngăn cách giữa các vế của câu ghép.
b,d,e,g,h.Ngăn cách các bộ phận trong vị ngữ.
c.
Nếu được hỏi ai là người em yêu quý nhất, thì đó chính là người mẹ của em. Mẹ cho em cuộc sống quý giá, nuôi nấng em từng thuở lọt lòng. Mẹ như vầng trăng đêm khuya, ru em vào những giấc ngủ bình yên. Với em, hình ảnh của mẹ luôn khắc sâu trong tâm trí và trái tim của mình.
Mẹ năm nay đã ngoài ba mươi nhưng trông mẹ già hơn tuổi bởi mẹ vốn xuất phát từ một vùng quê nghèo khó, lại làm những công việc đồng áng, chân lấm tay bùn. Dáng hình mẹ nhỏ bé, mảnh khảnh đứng giữa cánh đồng tựa như một chấm nhỏ. Những lúc gồng mình đạp xe trong những cơn gió mạnh, mẹ như một chiếc lá mỏng manh. Lúc ấy, tấm lưng của mẹ còng mình vượt qua giông bão, của tự nhiên, của cuộc đời. Mẹ có gương mặt khá góc cạnh với hai gò má cao và lấm tấm tàn nhang. Nước da mẹ ngăm ngăm, thấm nhuần sự dãi dầu mưa nắng.
Nổi bật nhất trên gương mặt mẹ là đôi mắt bồ câu ẩn dưới hàng lông mi dài và cong. Trong đôi mắt ấy chất chứa tình yêu thương cho các con. Ánh mắt hiền từ nhìn chúng em ngủ ngon, ăn no, vui chơi. Ánh mắt nghiêm khắc khi chúng em mắc lỗi, không vâng lời. Cũng có lúc mắt mệt mỏi, thâm quầng vì những đêm mất ngủ, làm việc. Tuy nhiên, tình yêu và sự dịu dàng không bao giờ thôi hiện hữu trong thế giới ấy. Mỗi lần mẹ cười, những vết chân chim lại hằn in trên khóe mắt, vừa tươi trẻ, vừa xót xa. Mái tóc mẹ xơ xác dài đến ngang lưng. Nhiều khi mẹ còn không có thời gian chăm chút cho nó, chỉ buộc vội vàng rồi bắt tay vào công việc. Những tối quây quần cùng mẹ, em để ý thấy đã có những sợi tóc bạc thấp thoáng. Mẹ cười xòa bảo: "Mai bạc nhiều quá thì mẹ đi nhuộm".
Giọng mẹ có phần khàn khàn nhưng ấm áp. Mẹ có giọng hát cũng rất cuốn hút nhưng chẳng mấy khi thể hiện ra và cuộc sống mưu sinh cũng cuốn theo những niềm yêu thích của mẹ. Hiếm hoi lắm em mới thấy mẹ ngân nga vài câu hát dân gian, những bài hát ru mẹ đã nuôi chúng em. Bàn tay mẹ hao gầy, các ngón tay xương xẩu và thô ráp. Nhưng chính bàn tay ấy đã xoa lưng những lúc em khó ngủ, đã nấu những món ăn ngon, đã cấy biết bao mảnh ruộng... Bàn tay ấy xứng đáng là một bức tượng đài về tình yêu thương.
Thật tuyệt vời biết bao khi em được là con của mẹ. Trong trái tim em, mẹ là tuyệt nhất. Chẳng có gì có thể làm khó được mẹ. Chỉ cần có mẹ ở cạnh bên, em như có nguồn sức mạnh mãnh liệt, có thể vượt qua mọi khó khăn. Em cầu mong mẹ mãi luôn mạnh khỏe mạnh, yêu đời và hạnh phúc. Để ở bên cạnh em thật lâu, thật lâu.
Trong cuộc đời này , có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ , được nghe tiếng ru à ơi ngọt ngào của mẹ , có ai lại không được chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè oi ả . Và trong cuộc đời này , có ai yêu con bằng mẹ , có ai suốt đời vì con giống mẹ , có ai sẵn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ
Với em cũng vậy , mẹ là người quan tâm đến em nhất và cũng là người mà em yêu thương và mang ơn nhất trên đời này . Với thân hình mảnh mai , thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ . Mẹ em năm nay khoảng 40 tuổi . Mái tóc mẹ đen óng , mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt gọn gàng khi ra đường . Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến , dịu dàng . Khi mẹ mỉm cười , hai con ngươi đen sẫm nở ra long lanh , hiền dịu , khó tả . Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng hồng có lốm đốm những nốt tàn nhang . Đôi môi đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao dọc dừa làm cho em càng nhìn càng thấy đẹo , đôi môi hơi mím , trán nhíu lại một chút , nhưng ánh mắt có vẻ mơ màng . Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm , lúc mượt mà như tiếng ru , lúc ngân nga như tiếng hoạ mi buổi sớm . Mẹ em may và thêu rất đẹp , đặc biệt là may áo dài , thường ngày mẹ hay mặc những bộ đồ gọn gàng do mẹ tự may trông thật duyên dáng và sang trọng . Đôi bàn tay mẹ trắng trẻo đã nuôi nấng , dìu dắt em từ thuở lọt lòng .
Ở nhà , mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ . Mẹ giao cho em
TK
Sân trường em trước giờ vào học thật nhộn nhịp.
Lúc này, các bạn học sinh đã đến khá đông đủ rồi. Các bạn túm tụm thành từng nhóm nhỏ trên sân, vừa ăn sáng vừa tranh thủ trò chuyện. bạn thì kể về bộ phim mình vừa xem tối qua, bạn thì kể về kế hoạch đi chơi vào chiều nay. Có nhóm bạn thì chia sẻ với nhau về bài tập khó mà cô giáo giao cho ngày hôm qua. Tiếng cười nói rì rầm khắp sân trường.
Trên hành lang, dọc các luống hoa trên sân, là những bạn học sinh đang trực nhật. Bạn quét lá khô, bạn tưới nước cho hoa, bận rộn mà vẫn vui. Loáng thoáng vài bạn lưng mang cặp sách, tay cầm túi bánh chạy vội vào lớp để còn kịp ăn trước giờ vào học. Trên cao, ông mặt trời tỏa ánh nắng rực rỡ, xuyên qua tán lá chiếu xuống sân trường, hong khô sự ẩm ướt mà cả đêm sương đã trải. Những chú chim nhỏ trên tán bàng tán phượng cũng đã dậy, luyện giọng từ sớm. Cả sân trường rộn ràng và đông vui vô cùng.
Nhưng chỉ sau ba hồi trống báo hiệu giờ vào học, sân trường bỗng chốc lặng im phăng phắc, bởi các bạn học sinh đã về lớp hết cả rồi!
Tham khảo
Trong những năm học ở cấp một có rất nhiều thầy cô đã dạy em, ai em cùng quý cũng yêu. Nhưng người em dành nhiều tình thương nhất, đó là cô Hồng Nga – người đã dìu dắt em trong năm học lớp ba.
Mới thoạt nhìn, có Nga không đẹp lắm. Cô khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi. Đó là tuổi đời đầy mơ mộng nhưng cô lại rất yêu nghề và yêu học sinh. Mỗi khi có bước vào lớp, nụ cười tươi thắm khoe hai hàm răng trắng đều như hạt bắp luôn nở trên môi. Mái tóc dày, đen mượt thả ngang lưng rất phù hợp với gương mặt trái xoan thanh tú. Miệng cô hơi nhỏ nên khi cười chúm chím như một nụ hoa. Chúng em thích nhất khi cô đến lớp và bộ áo dài màu xanh da trời thướt tha, dịu dàng. Lúc đó, em thấy cô trẻ trung và duyên dáng như một chị nữ sinh cấp 3.
Chúng em rất thích nghe cô giảng bài. Cô có giọng nói rất nhẹ nhàng và trong trẻo kết hợp với phong cách vui tươi dí dỏm càng làm cho giờ dạy thêm sinh động, hấp dẫn. Cô hay tìm kể cho chúng em nghe những câu chuyện xoay quanh câu tục ngữ: "Có công mài sắt, có ngày nên kim" để khuyên nhủ các bạn chưa chăm chỉ, kiên trì trong học tập. Em còn nhớ, mặc dù cô bận rất nhiều việc nhưng cô vẫn dành thời gian để dến thăm từng nhà học sinh. Có một lần, em bị ốm nặng đột ngột phải nghỉ học ở nhà. Không ngờ, sau khi tan trường về cô đã không ngại đường xá, nắng gắt vội đến thăm cô học trò nhỏ. Tấm lòng tận tuỵ vì học sinh của cô đã làm cả nhà em, vô cùng cảm động! Đặc biệt cô còn dành nhiều thì giờ để chăm chút các bạn nghèo các bạn chưa ngoan. Lúc ấy trong lớp em có bạn Hùng mồ côi mẹ ít được ba quan tâm chăm sóc, bạn thường nghỉ học, thỉnh thoảng cô mua cho bạn vài cuốn tập hoặc quyển sách hay. Nhờ tình thương của cô và lớp 5A chúng em, bạn Hùng đã khắc phục dần khuyết điểm và học tập tiến bộ rõ rệt vào cuối Học kì một. Cuối năm ấy, lớp em lại nhận được cờ khen của Ban giám hiệu trường. Cô bảo đó là thành tích của tập thế chúng em. Nhưng riêng em, em nghĩ vinh quang đó phần lớn chính là nhờ công khó của cô vậy!
tham khảo nha:
Thế là mùa xuân tươi đẹp đã tới. Đàn chim én từ đâu rủ nhau về, bay lượn khắp bầu trời. Chúng cất cao tiếng hót đón chào mùa xuân. Thoảng trong bầu không khí trong lành, làn mưa bụi quyện theo hoa xoan tím lớp lớp rơi đầy ngõ. Cũng có những ngày nắng xuân yếu ớt, ửng hồng, nhuộm vào cảnh vật. Hoa đào, hoa mơ nở rực rỡ đầy cành tô điểm cho đời sức sống mới. Cây cối trút bỏ lớp áo xám xịt của mùa đông để nô nức đâm chồi, nảy lộc. Con đường làng em rộn ràng người đi lại: người đi chúc tết, đi hội làng, đi chợ xuân... ai nấy đầy vui mừng, rạng rỡ. Mùa xuân đã mang lại cho thiên nhiên, đất trời bao điều kì diệu và tươi mới.