Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Lưu ý: Ở điểm dừng, nếu không thấy nút nộp bài, bạn hãy kéo thanh trượt xuống dưới.
Bạn phải xem đến hết Video thì mới được lưu thời gian xem.
Để đảm bảo tốc độ truyền video, OLM lưu trữ video trên youtube. Do vậy phụ huynh tạm thời không chặn youtube để con có thể xem được bài giảng.
Nội dung này là Video có điểm dừng: Xem video kết hợp với trả lời câu hỏi.
Nếu câu hỏi nào bị trả lời sai, bạn sẽ phải trả lời lại dạng bài đó đến khi nào đúng mới qua được điểm dừng.
Bạn không được phép tua video qua một điểm dừng chưa hoàn thành.
Dữ liệu luyện tập chỉ được lưu khi bạn qua mỗi điểm dừng.
Em đã được lưu ý những yêu cầu nào đối với bài văn kể lại một trải nghiệm?
(Chọn 04 đáp án)
Trải nghiệm buồn của tôi
Tôi có nhiều trải nghiệm vui với gia đình và bạn bè. Nhưng tôi vẫn muốn kể lại một trải nghiệm buồn vì nó có ý nghĩa rất đặc biệt đối với tôi. Đó là một câu chuyện mà tôi sẽ không bao giờ quên.
Chuyện xảy ra vào cuối tháng 9, năm tôi học lớp 6. Sau buổi sơ kết tháng học tập đầu tiên, cô giáo chủ nhiệm giao cho tôi nhiệm vụ viết bản tổng hợp về nền nếp và tinh thần học tập đầu năm của lớp. Tôi rất vui vì được cô tin tưởng. Tôi cũng muốn cô tự hào về tôi nên đã dành cả buổi sáng Chủ nhật để viết nháp rồi chép lại cho thật sạch đẹp.
Sáng thứ Hai, tôi đến lớp thật sớm, mang bản tổng hợp ra ngắm nghía lần nữa. Tôi đọc lại, thấy mình đã ghi đầy đủ nội dung các mục như cô hướng dẫn và chữ tôi viết cũng khá đẹp. Chắc chắn cô sẽ khen ngợi. Đúng lúc ấy, bạn Thịnh lớp 6D gọi tôi. Tôi để bản tổng hợp trên bàn và chạy ra hành lang nói chuyện với bạn ấy. Lúc quay vào, tôi thấy một bạn cúi xuống bàn tôi rồi chạy biến ra phía cửa sau. Tôi chỉ kịp nhìn thoáng và đoán ngay đó là Duy. Tôi cầm bài viết lên thì thấy mấy nét nguệch ngoạc ngang dọc ngay trang đầu tiên. Tôi tức giận đến phát khóc, vừa sợ bị cô mắng vừa tiếc bao nhiêu công sức của mình.
Không kịp suy nghĩ, tôi sầm sập chạy ra sân thì thấy Duy đang cười nói với mấy bạn lớp bên. Tôi chộp lấy tay Duy, lôi thẳng vào lớp. Tôi giơ bài viết vào sát mặt Duy và hét lên: “Sao cậu làm thế này? Tớ sẽ mách cô ngay bây giờ!”. Duy ngơ ngác như không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Tôi lại càng giận dữ: “Cậu đừng có giả vờ! Chính mắt tớ nhìn thấy cậu vẽ nguệch ngoạc vào đây!”. Mặt Duy đỏ lên: “Không phải tớ! Tớ có đi qua bàn cậu nhưng không làm gì cả!”.
Khi cô chủ nhiệm vào lớp, tôi và Duy vẫn còn đang cãi nhau. Tôi một mực khẳng định với cô “thủ phạm” chính là Duy. Duy thì đỏ mặt tía tai nhắc đi nhắc lại: “Không phải em! Em không làm!”. Cô giáo hỏi kĩ lại mọi việc một lần nữa rồi bảo: “Việc này chỉ là một phút nghịch dại thôi, nên Duy làm thì hãy nhận lỗi, hay bạn nào lớp mình lỡ nghịch thì cũng nên dũng cảm nhận trách nhiệm, đừng để Duy bị oan”. Nghe cô nói thế, Duy òa lên khóc, còn cả lớp im phăng phắc. Tôi bỗng nhiên cũng thấy hoang mang. Rồi đột nhiên, Tuấn đứng phắt dậy: “Thưa cô, là em ạ. Em xin lỗi cô và các bạn!”. Tôi hết nhìn Tuấn lại nhìn Duy. Hai má tôi lúc ấy nóng rực lên vì xấu hổ.
Cô giáo nhẹ nhàng nhắc nhở Tuấn không được nghịch dại như thế nữa. Cô nói Tuấn đã biết sửa lỗi bằng một việc làm rất đúng đắn và dũng cảm nên chỉ phạt chép lại bản tổng hợp. Tôi lúng búng xin lỗi Duy, xin lỗi các bạn và cô giáo. Tôi cũng xin thôi không làm lớp trưởng nữa vì thấy mình không xứng đáng. Cô bảo đúng là tôi đã quá nóng nảy, cần phải rút kinh nghiệm nhưng ai cũng có thể mắc sai lầm nên cô và các bạn thông cảm cho tôi. Nhờ cô thuyết phục, Duy đã đến bắt tay tôi. Tôi nói cảm ơn mà không dám ngẩng đầu lên nhìn bạn.
Về nhà, tôi càng nghĩ càng thấy xấu hổ và ân hận. Nghĩ đến ngày hôm sau phải tới lớp, tôi rất buồn và sợ hãi. Các bạn sẽ nhìn tôi như thế nào đây? Duy thì chắc sẽ không bao giờ thèm nói chuyện với tôi nữa!
May mắn là các bạn đã bỏ qua lỗi lầm của tôi. Duy và tôi cũng đã nói chuyện với nhau bình thường vui vẻ như trước. Nhưng tôi không quên câu chuyện này. Tôi giữ nó trong tâm trí như một lời nhắc nhở bản thân về hậu quả của sự nóng giận, về việc nhất định phải bình tĩnh khi nhận xét, đánh giá người khác.
Tôi kể lại trải nghiệm này cũng là để một lần nữa cảm ơn cô giáo và các bạn, nhất là bạn Duy. Duy ơi, cảm ơn vì đã tha lỗi cho tớ nhé!
(Bài làm của học sinh)
Đoạn nào của bài viết giới thiệu được câu chuyện?
Trải nghiệm buồn của tôi
Tôi có nhiều trải nghiệm vui với gia đình và bạn bè. Nhưng tôi vẫn muốn kể lại một trải nghiệm buồn vì nó có ý nghĩa rất đặc biệt đối với tôi. Đó là một câu chuyện mà tôi sẽ không bao giờ quên.
Chuyện xảy ra vào cuối tháng 9, năm tôi học lớp 6. Sau buổi sơ kết tháng học tập đầu tiên, cô giáo chủ nhiệm giao cho tôi nhiệm vụ viết bản tổng hợp về nền nếp và tinh thần học tập đầu năm của lớp. Tôi rất vui vì được cô tin tưởng. Tôi cũng muốn cô tự hào về tôi nên đã dành cả buổi sáng Chủ nhật để viết nháp rồi chép lại cho thật sạch đẹp.
Sáng thứ Hai, tôi đến lớp thật sớm, mang bản tổng hợp ra ngắm nghía lần nữa. Tôi đọc lại, thấy mình đã ghi đầy đủ nội dung các mục như cô hướng dẫn và chữ tôi viết cũng khá đẹp. Chắc chắn cô sẽ khen ngợi. Đúng lúc ấy, bạn Thịnh lớp 6D gọi tôi. Tôi để bản tổng hợp trên bàn và chạy ra hành lang nói chuyện với bạn ấy. Lúc quay vào, tôi thấy một bạn cúi xuống bàn tôi rồi chạy biến ra phía cửa sau. Tôi chỉ kịp nhìn thoáng và đoán ngay đó là Duy. Tôi cầm bài viết lên thì thấy mấy nét nguệch ngoạc ngang dọc ngay trang đầu tiên. Tôi tức giận đến phát khóc, vừa sợ bị cô mắng vừa tiếc bao nhiêu công sức của mình.
Không kịp suy nghĩ, tôi sầm sập chạy ra sân thì thấy Duy đang cười nói với mấy bạn lớp bên. Tôi chộp lấy tay Duy, lôi thẳng vào lớp. Tôi giơ bài viết vào sát mặt Duy và hét lên: “Sao cậu làm thế này? Tớ sẽ mách cô ngay bây giờ!”. Duy ngơ ngác như không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Tôi lại càng giận dữ: “Cậu đừng có giả vờ! Chính mắt tớ nhìn thấy cậu vẽ nguệch ngoạc vào đây!”. Mặt Duy đỏ lên: “Không phải tớ! Tớ có đi qua bàn cậu nhưng không làm gì cả!”.
Khi cô chủ nhiệm vào lớp, tôi và Duy vẫn còn đang cãi nhau. Tôi một mực khẳng định với cô “thủ phạm” chính là Duy. Duy thì đỏ mặt tía tai nhắc đi nhắc lại: “Không phải em! Em không làm!”. Cô giáo hỏi kĩ lại mọi việc một lần nữa rồi bảo: “Việc này chỉ là một phút nghịch dại thôi, nên Duy làm thì hãy nhận lỗi, hay bạn nào lớp mình lỡ nghịch thì cũng nên dũng cảm nhận trách nhiệm, đừng để Duy bị oan”. Nghe cô nói thế, Duy òa lên khóc, còn cả lớp im phăng phắc. Tôi bỗng nhiên cũng thấy hoang mang. Rồi đột nhiên, Tuấn đứng phắt dậy: “Thưa cô, là em ạ. Em xin lỗi cô và các bạn!”. Tôi hết nhìn Tuấn lại nhìn Duy. Hai má tôi lúc ấy nóng rực lên vì xấu hổ.
Cô giáo nhẹ nhàng nhắc nhở Tuấn không được nghịch dại như thế nữa. Cô nói Tuấn đã biết sửa lỗi bằng một việc làm rất đúng đắn và dũng cảm nên chỉ phạt chép lại bản tổng hợp. Tôi lúng búng xin lỗi Duy, xin lỗi các bạn và cô giáo. Tôi cũng xin thôi không làm lớp trưởng nữa vì thấy mình không xứng đáng. Cô bảo đúng là tôi đã quá nóng nảy, cần phải rút kinh nghiệm nhưng ai cũng có thể mắc sai lầm nên cô và các bạn thông cảm cho tôi. Nhờ cô thuyết phục, Duy đã đến bắt tay tôi. Tôi nói cảm ơn mà không dám ngẩng đầu lên nhìn bạn.
Về nhà, tôi càng nghĩ càng thấy xấu hổ và ân hận. Nghĩ đến ngày hôm sau phải tới lớp, tôi rất buồn và sợ hãi. Các bạn sẽ nhìn tôi như thế nào đây? Duy thì chắc sẽ không bao giờ thèm nói chuyện với tôi nữa!
May mắn là các bạn đã bỏ qua lỗi lầm của tôi. Duy và tôi cũng đã nói chuyện với nhau bình thường vui vẻ như trước. Nhưng tôi không quên câu chuyện này. Tôi giữ nó trong tâm trí như một lời nhắc nhở bản thân về hậu quả của sự nóng giận, về việc nhất định phải bình tĩnh khi nhận xét, đánh giá người khác.
Tôi kể lại trải nghiệm này cũng là để một lần nữa cảm ơn cô giáo và các bạn, nhất là bạn Duy. Duy ơi, cảm ơn vì đã tha lỗi cho tớ nhé!
(Bài làm của học sinh)
Sắp xếp theo trình tự các sự kiện được kể trong câu chuyện.
(Sắp xếp theo hàng ngang)
Trải nghiệm buồn của tôi
Tôi có nhiều trải nghiệm vui với gia đình và bạn bè. Nhưng tôi vẫn muốn kể lại một trải nghiệm buồn vì nó có ý nghĩa rất đặc biệt đối với tôi. Đó là một câu chuyện mà tôi sẽ không bao giờ quên.
Chuyện xảy ra vào cuối tháng 9, năm tôi học lớp 6. Sau buổi sơ kết tháng học tập đầu tiên, cô giáo chủ nhiệm giao cho tôi nhiệm vụ viết bản tổng hợp về nền nếp và tinh thần học tập đầu năm của lớp. Tôi rất vui vì được cô tin tưởng. Tôi cũng muốn cô tự hào về tôi nên đã dành cả buổi sáng Chủ nhật để viết nháp rồi chép lại cho thật sạch đẹp.
Sáng thứ Hai, tôi đến lớp thật sớm, mang bản tổng hợp ra ngắm nghía lần nữa. Tôi đọc lại, thấy mình đã ghi đầy đủ nội dung các mục như cô hướng dẫn và chữ tôi viết cũng khá đẹp. Chắc chắn cô sẽ khen ngợi. Đúng lúc ấy, bạn Thịnh lớp 6D gọi tôi. Tôi để bản tổng hợp trên bàn và chạy ra hành lang nói chuyện với bạn ấy. Lúc quay vào, tôi thấy một bạn cúi xuống bàn tôi rồi chạy biến ra phía cửa sau. Tôi chỉ kịp nhìn thoáng và đoán ngay đó là Duy. Tôi cầm bài viết lên thì thấy mấy nét nguệch ngoạc ngang dọc ngay trang đầu tiên. Tôi tức giận đến phát khóc, vừa sợ bị cô mắng vừa tiếc bao nhiêu công sức của mình.
Không kịp suy nghĩ, tôi sầm sập chạy ra sân thì thấy Duy đang cười nói với mấy bạn lớp bên. Tôi chộp lấy tay Duy, lôi thẳng vào lớp. Tôi giơ bài viết vào sát mặt Duy và hét lên: “Sao cậu làm thế này? Tớ sẽ mách cô ngay bây giờ!”. Duy ngơ ngác như không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Tôi lại càng giận dữ: “Cậu đừng có giả vờ! Chính mắt tớ nhìn thấy cậu vẽ nguệch ngoạc vào đây!”. Mặt Duy đỏ lên: “Không phải tớ! Tớ có đi qua bàn cậu nhưng không làm gì cả!”.
Khi cô chủ nhiệm vào lớp, tôi và Duy vẫn còn đang cãi nhau. Tôi một mực khẳng định với cô “thủ phạm” chính là Duy. Duy thì đỏ mặt tía tai nhắc đi nhắc lại: “Không phải em! Em không làm!”. Cô giáo hỏi kĩ lại mọi việc một lần nữa rồi bảo: “Việc này chỉ là một phút nghịch dại thôi, nên Duy làm thì hãy nhận lỗi, hay bạn nào lớp mình lỡ nghịch thì cũng nên dũng cảm nhận trách nhiệm, đừng để Duy bị oan”. Nghe cô nói thế, Duy òa lên khóc, còn cả lớp im phăng phắc. Tôi bỗng nhiên cũng thấy hoang mang. Rồi đột nhiên, Tuấn đứng phắt dậy: “Thưa cô, là em ạ. Em xin lỗi cô và các bạn!”. Tôi hết nhìn Tuấn lại nhìn Duy. Hai má tôi lúc ấy nóng rực lên vì xấu hổ.
Cô giáo nhẹ nhàng nhắc nhở Tuấn không được nghịch dại như thế nữa. Cô nói Tuấn đã biết sửa lỗi bằng một việc làm rất đúng đắn và dũng cảm nên chỉ phạt chép lại bản tổng hợp. Tôi lúng búng xin lỗi Duy, xin lỗi các bạn và cô giáo. Tôi cũng xin thôi không làm lớp trưởng nữa vì thấy mình không xứng đáng. Cô bảo đúng là tôi đã quá nóng nảy, cần phải rút kinh nghiệm nhưng ai cũng có thể mắc sai lầm nên cô và các bạn thông cảm cho tôi. Nhờ cô thuyết phục, Duy đã đến bắt tay tôi. Tôi nói cảm ơn mà không dám ngẩng đầu lên nhìn bạn.
Về nhà, tôi càng nghĩ càng thấy xấu hổ và ân hận. Nghĩ đến ngày hôm sau phải tới lớp, tôi rất buồn và sợ hãi. Các bạn sẽ nhìn tôi như thế nào đây? Duy thì chắc sẽ không bao giờ thèm nói chuyện với tôi nữa!
May mắn là các bạn đã bỏ qua lỗi lầm của tôi. Duy và tôi cũng đã nói chuyện với nhau bình thường vui vẻ như trước. Nhưng tôi không quên câu chuyện này. Tôi giữ nó trong tâm trí như một lời nhắc nhở bản thân về hậu quả của sự nóng giận, về việc nhất định phải bình tĩnh khi nhận xét, đánh giá người khác.
Tôi kể lại trải nghiệm này cũng là để một lần nữa cảm ơn cô giáo và các bạn, nhất là bạn Duy. Duy ơi, cảm ơn vì đã tha lỗi cho tớ nhé!
(Bài làm của học sinh)
Sắp xếp các cụm từ sau theo thứ tự thể hiện câu chuyện trên được kể theo trình tự thời gian.
- đúng lúc ấy
- về nhà
- khi cô chủ nhiệm vào lớp
- lúc quay vào
- sáng thứ hai
Gạch chân dưới những từ thể hiện cảm xúc của nhân vật "tôi" trong đoạn văn sau.
Về nhà, tôi càng nghĩ càng thấy xấu hổ và ân hận. Nghĩ đến ngày hôm sau phải tới lớp, tôi rất buồn và sợ hãi. Các bạn sẽ nhìn tôi như thế nào đây? Duy thì chắc sẽ không bao giờ thèm nói chuyện với tôi nữa!
Gạch chân dưới câu văn chỉ ra lí do đây là trải nghiệm có ý nghĩa với người viết.
Về nhà, tôi càng nghĩ càng thấy xấu hổ và ân hận. Nghĩ đến ngày hôm sau phải tới lớp, tôi rất buồn và sợ hãi. Các bạn sẽ nhìn tôi như thế nào đây? Duy thì chắc sẽ không bao giờ thèm nói chuyện với tôi nữa!
May mắn là các bạn đã bỏ qua lỗi lầm của tôi. Duy và tôi cũng đã nói chuyện với nhau bình thường vui vẻ như trước. Nhưng tôi không quên câu chuyện này. Tôi giữ nó trong tâm trí như một lời nhắc nhở bản thân về hậu quả của sự nóng giận, về việc nhất định phải bình tĩnh khi nhận xét, đánh giá người khác.
Tôi kể lại trải nghiệm này cũng là để một lần nữa cảm ơn cô giáo và các bạn, nhất là bạn Duy. Duy ơi, cảm ơn vì đã tha lỗi cho tớ nhé!
Văn bản dưới đây là được tạo ra tự động từ nhận diện giọng nói trong video nên có thể có lỗi
- em gửi lời chào thân ái và lời cảm ơn
- tới tất cả các em đã quay trở lại khóa
- học Ngữ văn lớp 6 của trang web arm.vn ơ
- các em thân mến trong cuộc sống có trải
- nghiệm đem lại cho mình niềm vui sự tự
- hào hạnh phúc sẽ cũng có những trải
- nghiệm để lại trong em nỗi buồn sự sợ
- hãi hoặc nối tiếp Nhưng dù thế nào từ
- những trải nghiệm đó em có thể rút ra
- được những bài học để trưởng thành hơn ở
- chủ điểm tôi và các bạn các em đã được
- hướng dẫn viết bài văn kể lại một trải
- nghiệm trong bài giảng này em sẽ tiếp
- tục được rèn luyện và Phát triển kỹ năng
- viết bài văn chia sẻ của trải nghiệm
- đáng nhớ của bản thân với yêu cầu cao
- hơn có mời các em cùng vào bài giảng
- Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của
- em nội dung bài học của chúng mình sẽ
- Gồm có 3 phần yêu cầu đối với bài văn kể
- lại
- kinh nghiệm phân tích bài viết tham khảo
- và cuối cùng thực hành viết trước hết
- đến với những yêu cầu đối với một bài
- văn kể lại một trải nghiệm em đã được
- lưu ý những yêu cầu nào đối với một bài
- văn kể lại một trải nghiệm chính xác ở
- bài học trước em đã biết một số yêu cầu
- đối với một bài văn kể lại một trải
- nghiệm Đó là bài văn của em phải được kể
- từ người kể chuyện sử dụng ngôi thứ nhất
- cho bài văn em phải giới thiệu được trải
- nghiệm đáng nhớ đó và tập trung được vào
- những sự việc đã xảy ra lưu ý thêm vào
- các sự việc này chúng mình còn cần phải
- có những yêu cầu đó là em phải sắp xếp
- được các sự việc chi tiết theo trình tự
- hợp lý đồng thời sử dụng các chi tiết
- miêu tả cụ thể về thời gian không gian
- Anh và diễn biến câu chuyện Bài học
- trước em cũng đã biết đối với bài văn kể
- lại một trải nghiệm sẽ phải thể hiện
- được cảm xúc của người viết trước sự
- việc được kể đồng thời ở bài học này
- chúng mình có thêm một yêu cầu nữa sau
- khi thể hiện được cảm xúc em sẽ phải rút
- ra được những ý nghĩa khẳng định được sự
- quan trọng của trải nghiệm đối với người
- viết những nhu cầu chỗ này sẽ là phương
- tiện để chúng mình soi chiếu vào bài
- viết tham khảo đồng thời xác định độ yêu
- cầu em sẽ biết cần phải làm gì với bài
- văn kể lại một trải nghiệm của mình sẽ
- đi tìm hiểu những yêu cầu đối với bài
- văn kể lại một trải nghiệm cô trò chúng
- mình sẽ đi tìm hiểu Phân tích bài viết
- tham khảo các em dừng video lại một chút
- dành thời gian đọc lại bài viết trải
- nghiệm buồn của tôi à
- ạ Và bây giờ cũng phân tích bài viết này
- dựa trên những yêu cầu đã được xác lập
- từ phần 1 các em nhé chúng ta thấy rằng
- câu chuyện được kể lại theo ngôi thứ
- nhất đáp ứng đúng yêu cầu của một bài
- văn kể lại một trải nghiệm theo dõi ngay
- đoạn đầu tiên em có thể nhận ra điều đó
- nhân vật Xưng tôi tôi có nhiều trải
- nghiệm vui nhưng tôi vẫn muốn kể lại vì
- nó có ý nghĩa rất đặc biệt đối với tôi
- tôi sẽ không bao giờ quên như vậy là yêu
- cầu đầu tiên đã được đáp ứng theo em
- phần nào đoạn nào của bài viết
- xin giới thiệu được câu chuyện như các
- em đã biết bố cục của một bài văn gồm 3
- phần mở bài thân bài và kết bài và trong
- bài viết tham khảo này bạn mở bài đã
- giới thiệu đây là một trải nghiệm đáng
- buồn và có ý nghĩa đối với người viết
- ngay sau khi giới thiệu người viết sẽ
- tập trung vào các sự việc đã xảy ra để
- sắp xếp các chi tiết các sự việc đó theo
- một trình tự hợp lý cô có các sự kiện
- như sau em hãy sắp xếp theo đúng trình
- tự được kể lại trong câu chuyện nhé
- và chính xác câu chuyện mà chúng ta vừa
- đọc đã được sắp xếp các sự việc các chi
- tiết theo trình tự hợp lý có thể kể đến
- 4 Sự kiện lần lượt là sự kiện thứ nhất
- bản tổng hợp đầu năm học mà tôi đã chuẩn
- bị rất công phu bị ai đó nguệch ngoạc vẽ
- vào tiếp theo tôi nghĩ chắc chắn Duy là
- thủ phạm nhưng gì khác không nhận lỗi sự
- kiện mở nút Tuấn đã đứng lên nhận lỗi
- trước cô giáo và cả lớp cuối cùng tôi
- xấu hổ và cẩn thận vì lỗi lầm của mình
- các sự kiện này sẽ không chỉ được sắp
- xếp theo trình tự hợp lý Mà trong quá
- trình kể người viết còn sử dụng các chi
- tiết cụ thể về thời gian không gian nhân
- vật và diễn biến của câu chuyện cũng có
- các cụm từ như sau
- cho phép các cụm từ này để thể hiện trật
- tự thời gian của câu chuyện chúng ta có
- các cụm từ thể hiện trật tự thời gian
- của câu chuyện theo thứ tự đó là sang
- thứ hai đúng lúc ấy lúc quay vào khi cô
- chủ nhiệm vào lớp về nhà không chỉ có
- vậy câu chuyện còn được kể theo quan hệ
- nhân quả khi thoáng nhìn thấy Duy Tôi đã
- nghĩ ngay Duy là người đã vẽ vào bản
- tổng hợp mà mình mất công chuẩn bị với
- mối hiểu lầm Duy và đã được giải quyết
- nhân vật tôi cũng cảm thấy ân hận rất
- buồn Đi vào chi tiết câu chuyện còn được
- miêu tả cụ thể về thời gian không gian
- nhân vật và diễn biến của câu chuyện
- chúng ta có thể thấy thời gian được nói
- đến là cuối tháng 9 năm tôi học lớp 6
- với
- ở trong câu chuyện đã nhắc đến có lớp
- học và sân trường đã diễn ra các sự kiện
- nhân vật được nói đến có nhân vật chính
- là tôi và duy cô giáo chủ nhiệm Ngoài ra
- còn nhắc đến hai nhân vật khác Tấn Thịnh
- và các bạn trong lớp diễn biến của câu
- chuyện lần lượt với tác sự việc tôi sầm
- sập chạy ra sân nhưng Duy ngơ ngác không
- hiểu chuyện gì khi tôi và gì cãi nhau Cô
- giáo bước vào lớp cô khuyên các bạn nên
- nói ra sự thật cả lớp im phăng phắc tấn
- đã nhận lỗi lúc đó hai má tôi mới nóng
- rực lên vì xấu hổ nhờ có thuyết phục gì
- đến bắt tay tôi còn tôi không dám ngẩng
- đầu lên nhìn bạn tôi rất ân hận nhưng
- cuối cùng đã được các bạn bỏ qua gì cũng
- bình thường vui vẻ với tôi như trước sau
- khi kể lại câu chuyện Bài viết còn thể
- hiện được cảm xúc của người viết trước
- sự việc được kể dựa vào đoạn văn em hãy
- gạch chân dưới những từ ngữ thể hiện cảm
- xúc của nhân vật tôi các em nhìn thấy
- rất rõ ở những từ ngữ thể hiện cảm xúc
- trong đoạn văn này đã là xấu hổ ân hận
- buồn và sợ hãi từ câu chuyện đã kể với
- những cảm xúc chân thực người viết sẽ
- rút ra được ý nghĩa sự quan trọng của
- trải nghiệm đối với mình em hãy gạch
- chân dưới câu văn chỉ ra lý do Đây là
- trải nghiệm có ý nghĩa với người viết
- giúp người viết thay đổi thái độ và hành
- động
- Bộ Công an Khẳng định ý nghĩa và sự quan
- trọng của trải nghiệm đối với người giết
- nằm ở phần cuối của bài viết này Tôi giữ
- nó ở trong tâm trí như một lời nhắc nhở
- bản thân về hậu quả của sự nóng giận về
- việc nhất định phải bình tĩnh khi nhận
- xét đánh giá người khác như vậy cô trò
- chúng ta đã phân tích từ một bài viết
- tham khảo của một bạn học sinh kể lại
- một trải nghiệm bài viết của bạn đã đáp
- ứng đúng yêu cầu như đã xác định ở phần
- một đối với một bài viết kể lại một trải
- nghiệm dựa vào đó các em sẽ chuẩn bị để
- thực hành viết ở bài giảng Thứ Hai cô
- chân thành cảm ơn các thêm đã chú ý theo
- dõi và hẹn gặp lại chúng mình trong
- video bài giảng Thứ Hai nhé
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây