Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
CHÚC MỪNG
Bạn đã nhận được sao học tập
Chú ý:
Thành tích của bạn sẽ được cập nhật trên bảng xếp hạng sau 1 giờ!
Video- Làng (phần 2) SVIP
Nếu video không chạy trên Zalo, bạn vui lòng Click vào đây để xem hướng dẫn
Lưu ý: Ở điểm dừng, nếu không thấy nút nộp bài, bạn hãy kéo thanh trượt xuống dưới.
Bạn phải xem đến hết Video thì mới được lưu thời gian xem.
Để đảm bảo tốc độ truyền video, OLM lưu trữ video trên youtube. Do vậy phụ huynh tạm thời không chặn youtube để con có thể xem được bài giảng.
Nội dung này là Video có điểm dừng: Xem video kết hợp với trả lời câu hỏi.
Nếu câu hỏi nào bị trả lời sai, bạn sẽ phải trả lời lại dạng bài đó đến khi nào đúng mới qua được điểm dừng.
Bạn không được phép tua video qua một điểm dừng chưa hoàn thành.
Dữ liệu luyện tập chỉ được lưu khi bạn qua mỗi điểm dừng.
Lưu ý: Ở điểm dừng, nếu không thấy nút nộp bài, bạn hãy kéo thanh trượt xuống dưới.
Bạn phải xem đến hết Video thì mới được lưu thời gian xem.
Để đảm bảo tốc độ truyền video, OLM lưu trữ video trên youtube. Do vậy phụ huynh tạm thời không chặn youtube để con có thể xem được bài giảng.
Nội dung này là Video có điểm dừng: Xem video kết hợp với trả lời câu hỏi.
Nếu câu hỏi nào bị trả lời sai, bạn sẽ phải trả lời lại dạng bài đó đến khi nào đúng mới qua được điểm dừng.
Bạn không được phép tua video qua một điểm dừng chưa hoàn thành.
Dữ liệu luyện tập chỉ được lưu khi bạn qua mỗi điểm dừng.
Theo dõi OLM miễn phí trên Youtube và Facebook:
Đây là bản xem trước câu hỏi trong video.
Hãy
đăng nhập
hoặc
đăng ký
và xác thực tài khoản để trải nghiệm học không giới hạn!
Câu 1 (1đ):
Chi tiết nào cho thấy niềm vui của ông Hai khi thời tiết bất lợi cho giặc?
"Nó thì rút ruột ra, biết chửa!".
"Đấy, cứ kêu chúng nó trẻ con mãi đi, liệu đã bằng chúng nó chưa?".
"Nắng này là bỏ mẹ chúng nó!".
"Khiếp thật, tinh những người tài giỏi cả".
Câu 2 (1đ):
Làng
1. Buổi trưa hôm ấy ông Hai ở nhà một mình. Con bé lớn gánh hàng ra quán cho mẹ chưa thấy về. Hai đứa bé thì ông cắt chúng nó ra vườn trông mấy luống rau mới cấy lại chẳng gà vặt hết. Ông Hai hì hục vỡ một vạt đất rậm, ngoài bờ suối từ sáng đến giờ, ông tính để trồng thêm vài trăm gốc sắn ăn vào những tháng đói sang năm. Có một mình, ông phải làm cố, hai vai mỏi nhừ. Ông nằm vật lên giường vắt tay lên trán nghĩ ngợi vẩn vơ. Ông lại nghĩ về cái làng của ông, lại nghĩ đến những ngày cùng làm với anh em. A, sao mà độ ấy vui thế. Ông thấy mình như trẻ ra. Cũng hát hỏng, bông phèng, cũng đào, cũng cuốc mê man suốt ngày. Trong lòng ông lão lại thấy náo nức hẳn lên. Ông lại muốn về làng, lại muốn được cùng anh em đào đường đắp ụ, xẻ hào, khuân đá… Không biết cái chòi gác ở đầu làng đã dựng xong chưa? Những đường hầm bí mật chắc là còn khướt lắm. Chao ôi! Ông lão nhớ làng, nhớ cái làng quá. Bên ngoài, ánh nắng rọi xuống mặt sân sáng lóa, có mấy tiếng gà trưa cất lên eo óc. Gian nhà càng như lịm đi, mờ mờ hơi đất. Giờ này là mụ chủ sắp đi làm đồng về đây. Ông lại sắp phải nằm trong này mà nghe mụ chửi con mắng cái, kêu vại nước chóng cạn, cái bếp bừa bộn nheo nhéo lên đây. Tấm liếp che cửa bỗng kêu lạch xạch, gian nhà sáng bừng lên. Ông Hai giật mình, ngóc đầu nhìn ra. Đứa con gái lớn gồng đôi thúng không bước vào. Ông cất tiếng hỏi:
-Ở ngoài ấy làm gì mà lâu thế mày?
Không để đứa con kịp trả lời, ông lão nhỏm dậy vơ lấy cái nón:
-Ở nhà trông em nhá! Đừng có đi đâu đấy. Ông lão giơ tay chỉ lên nhà trên:
-Nó thì rút ruột ra, biết chửa! Dứt lời ông bước vội ra ngoài. Trời xanh lồng lộng, có những tảng mây sáng chói, lừ đừ. Đường vắng hẳn người qua lại. Họ rạt cả vào các khoảnh bóng cây tránh nắng. Một vài tiếng động nhẹ khẽ gợn lên, oi ả. Ông Hai đi nghênh ngang giữa đường vắng, cái đầu cung cúc lao về phía trước. Hai tay vung vẩy, nhấp nhổm. Gặp ai quen ông Hai cũng níu lại cười cười:
-Nắng này là bỏ mẹ chúng nó! Có người bỡ ngỡ hỏi lại: “Chúng nó nào?”. Thì ông lão bật cười, giơ tay trỏ về phía tiếng súng:
-Tây ấy chứ còn chúng nó nào nữa. Ngồi trong vị trí giờ bằng ngồi tù. Dứt lời, ông lão lại đi, làm như đang bận nhiều công việc lắm. Cũng như mọi hôm, việc đầu tiên là ông vào phòng thông tin nghe đọc báo. Ông cứ đứng vờ vờ xem tranh ảnh chờ người khác đọc rồi nghe lỏm. Điều này ông khổ tâm hết sức. Ông cũng đã có học được một khóa bình dân học vụ ở làng, cũng đã biết đọc, biết viết. Nhưng chữ in khó nhận mặt chữ, ông đọc nó cứ bập bõm, câu được câu chăng, mà chả lẽ cứ nghếch cổ lên giữ chịt lấy tờ báo không cho người khác xem nữa? Ông ghét thậm những anh cậy ta đây lắm chữ đọc báo lại cứ đọc thầm một mình, không đọc ra thành tiếng cho người khác nghe nhờ mấy. Hôm nay may quá, vớ được anh dân quân đọc rất to, dõng dạc, rành rọt từng tiếng một, cơ chừng anh ta cũng mới học, đánh vần được chữ nào anh ta đọc luôn chữ ấy. Ông lão nghe chẳng sót một câu nào. Bao nhiêu là tin hay.
-Một em nhỏ trong ban tuyên truyền xung phong bơi ra giữa hồ Hoàn Kiếm cắm quốc kỳ lên Tháp Rùa. “Đấy, cứ kêu chúng nó trẻ con mãi đi, liệu đã bằng chúng nó chưa?” Một anh trung đội trưởng sau khi giết được bảy tên giặc đã tự sát bằng một quả lựu đạn cuối cùng. Đội nữ du kích Trưng Trắc giả làm người đi mua hàng đã bắt sống một tên quan hai bốt Thao ngay giữa chợ. “Khiếp thật, tinh những người tài giỏi cả”. Lại còn bao nhiêu tin đột kích nữa, chỗ này giết được năm Pháp với hai Việt gian; chỗ kia phá đổ được một xe tăng và một xe díp. “Cứ thế, chỗ này giết một tí, chỗ kia giết một tí, cả súng ống cũng vậy, hôm nay dăm khẩu, ngày mai dăm khẩu, tích tiểu thành đại làm gì mà rồi thằng Tây không bước sớm”. Ruột gan ông lão cứ múa cả lên, vui quá!
Truyện đã đề cập những tin tức nào về chiến thắng của quân ta?
Một anh phi công bắn rơi 2 máy bay của giặc.
Đội nữ du kích Trưng Trắc giả làm người mua hàng đã bắt sống được tên quan hai bốt ngay giữa chợ.
Một em bé trong ban tuyên truyền xung phong bơi ra giữa hồ Hoàn Kiếm cắm quốc kỳ trên Tháp Rùa.
Một anh trung đội trưởng sau khi giết được 7 tên giặc đã tự sát bằng quả lựu đạn cuối cùng.
Một anh trung đội trưởng xung phong bơi ra giữa hồ Hoàn Kiếm cắm quốc kỳ trên Tháp Rùa.
Dân quân tự vệ ở Lạng Giang đã tiêu diệt được 13 tên lính giặc.
Câu 3 (1đ):
Làng
1. Buổi trưa hôm ấy ông Hai ở nhà một mình. Con bé lớn gánh hàng ra quán cho mẹ chưa thấy về. Hai đứa bé thì ông cắt chúng nó ra vườn trông mấy luống rau mới cấy lại chẳng gà vặt hết. Ông Hai hì hục vỡ một vạt đất rậm, ngoài bờ suối từ sáng đến giờ, ông tính để trồng thêm vài trăm gốc sắn ăn vào những tháng đói sang năm. Có một mình, ông phải làm cố, hai vai mỏi nhừ. Ông nằm vật lên giường vắt tay lên trán nghĩ ngợi vẩn vơ. Ông lại nghĩ về cái làng của ông, lại nghĩ đến những ngày cùng làm với anh em. A, sao mà độ ấy vui thế. Ông thấy mình như trẻ ra. Cũng hát hỏng, bông phèng, cũng đào, cũng cuốc mê man suốt ngày. Trong lòng ông lão lại thấy náo nức hẳn lên. Ông lại muốn về làng, lại muốn được cùng anh em đào đường đắp ụ, xẻ hào, khuân đá… Không biết cái chòi gác ở đầu làng đã dựng xong chưa? Những đường hầm bí mật chắc là còn khướt lắm. Chao ôi! Ông lão nhớ làng, nhớ cái làng quá. Bên ngoài, ánh nắng rọi xuống mặt sân sáng lóa, có mấy tiếng gà trưa cất lên eo óc. Gian nhà càng như lịm đi, mờ mờ hơi đất. Giờ này là mụ chủ sắp đi làm đồng về đây. Ông lại sắp phải nằm trong này mà nghe mụ chửi con mắng cái, kêu vại nước chóng cạn, cái bếp bừa bộn nheo nhéo lên đây. Tấm liếp che cửa bỗng kêu lạch xạch, gian nhà sáng bừng lên. Ông Hai giật mình, ngóc đầu nhìn ra. Đứa con gái lớn gồng đôi thúng không bước vào. Ông cất tiếng hỏi:
-Ở ngoài ấy làm gì mà lâu thế mày?
Không để đứa con kịp trả lời, ông lão nhỏm dậy vơ lấy cái nón:
-Ở nhà trông em nhá! Đừng có đi đâu đấy. Ông lão giơ tay chỉ lên nhà trên:
-Nó thì rút ruột ra, biết chửa! Dứt lời ông bước vội ra ngoài. Trời xanh lồng lộng, có những tảng mây sáng chói, lừ đừ. Đường vắng hẳn người qua lại. Họ rạt cả vào các khoảnh bóng cây tránh nắng. Một vài tiếng động nhẹ khẽ gợn lên, oi ả. Ông Hai đi nghênh ngang giữa đường vắng, cái đầu cung cúc lao về phía trước. Hai tay vung vẩy, nhấp nhổm. Gặp ai quen ông Hai cũng níu lại cười cười:
-Nắng này là bỏ mẹ chúng nó! Có người bỡ ngỡ hỏi lại: “Chúng nó nào?”. Thì ông lão bật cười, giơ tay trỏ về phía tiếng súng:
-Tây ấy chứ còn chúng nó nào nữa. Ngồi trong vị trí giờ bằng ngồi tù. Dứt lời, ông lão lại đi, làm như đang bận nhiều công việc lắm. Cũng như mọi hôm, việc đầu tiên là ông vào phòng thông tin nghe đọc báo. Ông cứ đứng vờ vờ xem tranh ảnh chờ người khác đọc rồi nghe lỏm. Điều này ông khổ tâm hết sức. Ông cũng đã có học được một khóa bình dân học vụ ở làng, cũng đã biết đọc, biết viết. Nhưng chữ in khó nhận mặt chữ, ông đọc nó cứ bập bõm, câu được câu chăng, mà chả lẽ cứ nghếch cổ lên giữ chịt lấy tờ báo không cho người khác xem nữa? Ông ghét thậm những anh cậy ta đây lắm chữ đọc báo lại cứ đọc thầm một mình, không đọc ra thành tiếng cho người khác nghe nhờ mấy. Hôm nay may quá, vớ được anh dân quân đọc rất to, dõng dạc, rành rọt từng tiếng một, cơ chừng anh ta cũng mới học, đánh vần được chữ nào anh ta đọc luôn chữ ấy. Ông lão nghe chẳng sót một câu nào. Bao nhiêu là tin hay.
-Một em nhỏ trong ban tuyên truyền xung phong bơi ra giữa hồ Hoàn Kiếm cắm quốc kỳ lên Tháp Rùa. “Đấy, cứ kêu chúng nó trẻ con mãi đi, liệu đã bằng chúng nó chưa?” Một anh trung đội trưởng sau khi giết được bảy tên giặc đã tự sát bằng một quả lựu đạn cuối cùng. Đội nữ du kích Trưng Trắc giả làm người đi mua hàng đã bắt sống một tên quan hai bốt Thao ngay giữa chợ. “Khiếp thật, tinh những người tài giỏi cả”. Lại còn bao nhiêu tin đột kích nữa, chỗ này giết được năm Pháp với hai Việt gian; chỗ kia phá đổ được một xe tăng và một xe díp. “Cứ thế, chỗ này giết một tí, chỗ kia giết một tí, cả súng ống cũng vậy, hôm nay dăm khẩu, ngày mai dăm khẩu, tích tiểu thành đại làm gì mà rồi thằng Tây không bước sớm”. Ruột gan ông lão cứ múa cả lên, vui quá!
Quan phần 1 của truyện, ông Hai thể hiện mình là con người thế nào?
Thật thà, hiền lành, chất phác nhưng chỉ dành tình cảm cho làng mình, chưa giác ngộ cách mạng.
Thông minh, sáng suốt, có tầm nhìn xa và đưa ra được nhiều chiến lược cho cuộc kháng chiến.
Tính tình vui vẻ, chất phác, có tấm lòng gắn bó với làng quê và cuộc kháng chiến.
Dũng cảm, dám xông pha, không ngại gian khổ, hiểm nguy, chiến đấu đến cùng.
Văn bản dưới đây là được tạo ra tự động từ nhận diện giọng nói trong video nên có thể có lỗi
- Xin chào mừng tất cả các bạn đã quay trở
- lại về khóa Ôn thi đầu vào trung học phổ
- thông môn ngữ văn cùng trang web olm.vn
- các bạn thân mến Vậy là chúng ta đã được
- đi tìm hiểu sơ lược về tác giả và tác
- phẩm của truyện ngắn làng tiếp theo
- chúng ta sẽ cùng bước vào phần chính của
- bài học đó chính là đi tìm hiểu chi tiết
- về truyện ngắn này Đầu tiên chúng ta sẽ
- cùng bước vào phần thứ nhất đó là tìm
- hiểu về ông Hai trước khi nghe tin làng
- Chợ Dầu theo giặc trước khi nghe tin đồn
- về ngôi làng mình vô cùng yêu quý và gan
- bò màu thịt đầu hàng theo giặc ở nơi tận
- cư ông Hai đã luôn bộc lộ tình cảm sâu
- sắc của mình đối với làng Chợ Dầu tình
- cảm nỗi nhớ sự gắn bó mà ông hay dành
- cho làng Chợ Dầu được thể hiện sâu sắc
- cụ thể và rõ ràng nhất ở phần đầu của
- toàn văn truyện ngắn làng Tuy phần này
- không được chích học nhưng đây là phần
- bộc lộ rõ rệt nhất tình cảm của
- Ừ cái đối với làng Chợ Dầu trong thời
- gian đầu đi tản cư điều này được thể
- hiện qua một số chi tiết như sau đó là
- khi xa làng ở nơi tận cư ông nhớ lạc da
- diết và cái nỗi nhớ ấy đã khiến cho ông
- thay đổi tâm tính khiến cho Lúc nào ông
- cũng cảm thấy bực bội ít cười cái mặt
- lúc nào cũng lầm lầm hơi một tí là cắt
- hơi một tí là chửi những cảm xúc và hành
- động này xuất hiện bởi lúc bấy giờ ông
- Hai vẫn chưa thấy quen với Nơi ở mới và
- trong lòng vẫn chỉ luôn hướng đến làng
- Chợ Dầu và dù hơi một tí là gắt hơi một
- tí là chữ như vậy nhưng khi được nói
- chuyện về làng thì ông lại vui náo nức
- đến lạ thường hai con mắt ông sáng Hắt
- lên cái mặt biến chuyển hoạt động và
- trong những câu chuyện về làng của mình
- ông thể hiện nỗi đau đau nhớ về quê
- hương nghĩ về những ngày làm việc cùng
- anh em nỗi nhớ và niềm tự hào luôn thôi
- thúc ông khoe Về Làng của
- ở đó là một ngôi làng giàu và đẹp đường
- trong làng lát toàn đá xanh trời mưa
- trời gió tha hồ đi khắp đầu làng cuối
- xóm bùn không dính đến gót chân tháng
- năm ngày 10 phơi rơm phơi thóc thì Tôn
- Thượng hạn không có lấy một hạt thóc Đất
- Lành ông có nhà gói San sát ẩm ướt như
- tình có phong trào cách mạng diễn ra sôi
- nổi ông khoe những ngày khởi nghĩa dồn
- dập ở làng mà ông gia nhập phong trào từ
- thời kỳ còn bóng tối những buổi tập quân
- sự cả dưới phụ lão có cụ râu tóc bạc phơ
- cũng Vác gậy đi tập 12 làng Ông còn có
- chòi phát thanh cao bằng ngọn tre phải
- yêu lành biết bao và gắn bó sâu sắc với
- mảnh đất quê hương ấy mới khiến cho hình
- ảnh của làng Chợ Dầu luôn hiện hữu trong
- tâm hồn ông khiến cho ông vô cùng tự hào
- và muốn kể muốn khoe với bất cứ ai về
- cái làng Chợ Dầu của mình và nỗi nhớ
- tình yêu với làng cũng luôn khí
- Về đến phòng thông tin để nghe ngóng
- tình hình về ngôi làng của mình ông cũng
- từng tâm sự với bác thứ hàng xóm rằng nó
- chết một cái nhà tôi nghèo người quá
- phải đi chứ những như một mình tôi thì
- tôi ở lại làng với anh em cơ đấy quê cha
- đất tổ một lúc dứt Ruột bỏ đi làm gì mà
- không đau xót hả bác thế nhưng ông hay
- đâu chỉ yêu riêng cái làng Chợ Dầu của
- mình mà ông còn thể hiện tình cảm sâu
- sắc với tổ quốc và cách mạng điều này
- được thể hiện qua chi tiết dù không hề
- muốn đi tản cư nhưng cuối cùng ông Hai
- vẫn chấp nhận đi vì ông tự nhủ rằng toàn
- cư Âu cũng là kháng chiến và trong bài
- có một chi tiết rất thú vị cho thấy rằng
- ông Hai đã vô cùng vui sướng khi thời
- tiết bất lợi cho rằng với các bạn hãy
- xác định giúp cô chi tiết cho thấy niềm
- vui của ông Hai khi thời tiết bất lợi
- cho quân giặc
- khi đó chính là chi tiết khi ông hay
- thấy trời nắng to ông đã nói rằng nắng
- này là bỏ mẹ chúng nó có người bỡ ngỡ
- hỏi lại chúng nó nào thì ông lão bật
- cười giơ tay trỏ về phía tiếng súng tây
- ấy chứ còn chúng nó nào nữa Ngồi trong
- vị trí ấy giờ bằng ngồi tù và ông Hai
- cũng không chỉ quan tâm đến những tin
- tức về ngôi làng Chợ Dầu của mình mà ông
- cũng rất quan tâm đến tình hình chính
- trị thế giới và đến các tin chiến thắng
- của quân ta với các bạn hãy cho cô biết
- trong bài đã đề cập đến những Tìm tức
- nào ông Hai đã vô cùng hạnh phúc và vui
- mừng khi nghe được những thông tin sau
- đó là tin một em bé trong bàn tiền
- truyền xung phong bơi ra giữa hồ Hoàn
- Kiếm cắm quốc kỳ trên tháp rùa là tin
- một anh Trung đội trưởng sau khi giết
- được 7 tên giặc đã tự sát bằng quả lựu
- đạn cuối cùng đó còn là tin đội nữ du
- kích Trưng Trắc Giả làm người mua
- đã bắt sống được tên quan hai buốt ngày
- giữa trợ và tin này đã khiến ông lão vui
- đến nỗi như ruột gan cứ múa cả lên vậy
- chúng ta có thể thấy rằng ông hay vô
- cùng yêu thương gắn bó với làng quê tự
- hào và có trách nhiệm với cuộc kháng
- chiến của làng Ông còn quan tâm tha
- thiết và nồng nhiệt đến cuộc kháng chiến
- của dân tộc đó là niềm vui của một con
- người biết gắn bó tình cảm của mình với
- vận mệnh của toàn dân tộc là niềm vui
- mộc mạc của một tấm lòng yêu nước chân
- thành vậy từ những chi tiết trên các bạn
- có nhận xét gì về ông Hai
- đi qua những chi tiết trên chúng ta thấy
- được ông hay là người nông dân có tính
- tình vui vẻ xuất phát có tấm lòng gắn bó
- với làng quê và cuộc kháng chiến của dân
OLMc◯2022
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây