Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Luyện tập SVIP
NHỮNG ĐỨA CON
Ba bà mẹ ra giếng lấy nước. Trên đường về nhà, các bà mẹ vừa đi vừa nói chuyện về những đứa con của mình.
Bà mẹ thứ nhất nói:
- Con tôi khỏe không ai địch nổi.
Bà mẹ thứ hai khoe:
- Con tôi hát chẳng khác gì tiếng hót của chim họa mi.
Bà mẹ thứ ba chỉ im lặng. Hai bà kia hỏi:
- Sao bà chẳng nói gì về con của bà thế?
- Tôi biết kể gì về con tôi bây giờ. - Bà trả lời. - Nó chẳng có gì đặc biệt cả.
Vừa lúc đó, ba cậu bé đi lại. Một cậu bẻ gãy một cành cây to ven đường dễ như bỡn. Cậu thứ hai vừa đi vừa hát véo von. Còn cậu thứ ba vội chạy ngay lại chỗ mẹ mình, nhấc gánh nước đặt lên vai. Cậu dịu dàng nói với mẹ:
- Từ nay mẹ để con gánh cho. Mẹ đã già rồi, còn con thì đã lớn.
Ô-SÂY-Ê-VA
Ba bà mẹ có những đứa con như thế nào?
NHỮNG ĐỨA CON
Ba bà mẹ ra giếng lấy nước. Trên đường về nhà, các bà mẹ vừa đi vừa nói chuyện về những đứa con của mình.
Bà mẹ thứ nhất nói:
- Con tôi khỏe không ai địch nổi.
Bà mẹ thứ hai khoe:
- Con tôi hát chẳng khác gì tiếng hót của chim họa mi.
Bà mẹ thứ ba chỉ im lặng. Hai bà kia hỏi:
- Sao bà chẳng nói gì về con của bà thế?
- Tôi biết kể gì về con tôi bây giờ. - Bà trả lời. - Nó chẳng có gì đặc biệt cả.
Vừa lúc đó, ba cậu bé đi lại. Một cậu bẻ gãy một cành cây to ven đường dễ như bỡn. Cậu thứ hai vừa đi vừa hát véo von. Còn cậu thứ ba vội chạy ngay lại chỗ mẹ mình, nhấc gánh nước đặt lên vai. Cậu dịu dàng nói với mẹ:
- Từ nay mẹ để con gánh cho. Mẹ đã già rồi, còn con thì đã lớn.
Ô-SÂY-Ê-VA
Bà mẹ nào khoe con mình khỏe vô địch?
NHỮNG ĐỨA CON
Ba bà mẹ ra giếng lấy nước. Trên đường về nhà, các bà mẹ vừa đi vừa nói chuyện về những đứa con của mình.
Bà mẹ thứ nhất nói:
- Con tôi khỏe không ai địch nổi.
Bà mẹ thứ hai khoe:
- Con tôi hát chẳng khác gì tiếng hót của chim họa mi.
Bà mẹ thứ ba chỉ im lặng. Hai bà kia hỏi:
- Sao bà chẳng nói gì về con của bà thế?
- Tôi biết kể gì về con tôi bây giờ. - Bà trả lời. - Nó chẳng có gì đặc biệt cả.
Vừa lúc đó, ba cậu bé đi lại. Một cậu bẻ gãy một cành cây to ven đường dễ như bỡn. Cậu thứ hai vừa đi vừa hát véo von. Còn cậu thứ ba vội chạy ngay lại chỗ mẹ mình, nhấc gánh nước đặt lên vai. Cậu dịu dàng nói với mẹ:
- Từ nay mẹ để con gánh cho. Mẹ đã già rồi, còn con thì đã lớn.
Ô-SÂY-Ê-VA
Cậu bé thứ ba đã có hành động và lời nói như thế nào khi nhìn thấy mẹ mình?
NHỮNG ĐỨA CON
Ba bà mẹ ra giếng lấy nước. Trên đường về nhà, các bà mẹ vừa đi vừa nói chuyện về những đứa con của mình.
Bà mẹ thứ nhất nói:
- Con tôi khỏe không ai địch nổi.
Bà mẹ thứ hai khoe:
- Con tôi hát chẳng khác gì tiếng hót của chim họa mi.
Bà mẹ thứ ba chỉ im lặng. Hai bà kia hỏi:
- Sao bà chẳng nói gì về con của bà thế?
- Tôi biết kể gì về con tôi bây giờ. - Bà trả lời. - Nó chẳng có gì đặc biệt cả.
Vừa lúc đó, ba cậu bé đi lại. Một cậu bẻ gãy một cành cây to ven đường dễ như bỡn. Cậu thứ hai vừa đi vừa hát véo von. Còn cậu thứ ba vội chạy ngay lại chỗ mẹ mình, nhấc gánh nước đặt lên vai. Cậu dịu dàng nói với mẹ:
- Từ nay mẹ để con gánh cho. Mẹ đã già rồi, còn con thì đã lớn.
Ô-SÂY-Ê-VA
Hành động và lời nói của cậu bé ở cuối câu chuyện cho ta thấy điều gì?
NHỮNG ĐỨA CON
Ba bà mẹ ra giếng lấy nước. Trên đường về nhà, các bà mẹ vừa đi vừa nói chuyện về những đứa con của mình.
Bà mẹ thứ nhất nói:
- Con tôi khỏe không ai địch nổi.
Bà mẹ thứ hai khoe:
- Con tôi hát chẳng khác gì tiếng hót của chim họa mi.
Bà mẹ thứ ba chỉ im lặng. Hai bà kia hỏi:
- Sao bà chẳng nói gì về con của bà thế?
- Tôi biết kể gì về con tôi bây giờ. - Bà trả lời. - Nó chẳng có gì đặc biệt cả.
Vừa lúc đó, ba cậu bé đi lại. Một cậu bẻ gãy một cành cây to ven đường dễ như bỡn. Cậu thứ hai vừa đi vừa hát véo von. Còn cậu thứ ba vội chạy ngay lại chỗ mẹ mình, nhấc gánh nước đặt lên vai. Cậu dịu dàng nói với mẹ:
- Từ nay mẹ để con gánh cho. Mẹ đã già rồi, còn con thì đã lớn.
Ô-SÂY-Ê-VA
Gạch chân dưới câu văn có sử dụng phép so sánh:
Vừa lúc đó, ba cậu bé đi lại. Một cậu bẻ gãy một cành cây to ven đường dễ như bỡn. Cậu thứ hai vừa đi vừa hát véo von. Còn cậu thứ ba vội chạy ngay lại chỗ mẹ mình, nhấc gánh nước đặt lên vai. Cậu dịu dàng nói với mẹ:
- Từ nay mẹ để con gánh cho. Mẹ đã già rồi, còn con thì đã lớn.
NHỮNG ĐỨA CON
Ba bà mẹ ra giếng lấy nước. Trên đường về nhà, các bà mẹ vừa đi vừa nói chuyện về những đứa con của mình.
Bà mẹ thứ nhất nói:
- Con tôi khỏe không ai địch nổi.
Bà mẹ thứ hai khoe:
- Con tôi hát chẳng khác gì tiếng hót của chim họa mi.
Bà mẹ thứ ba chỉ im lặng. Hai bà kia hỏi:
- Sao bà chẳng nói gì về con của bà thế?
- Tôi biết kể gì về con tôi bây giờ. - Bà trả lời. - Nó chẳng có gì đặc biệt cả.
Vừa lúc đó, ba cậu bé đi lại. Một cậu bẻ gãy một cành cây to ven đường dễ như bỡn. Cậu thứ hai vừa đi vừa hát véo von. Còn cậu thứ ba vội chạy ngay lại chỗ mẹ mình, nhấc gánh nước đặt lên vai. Cậu dịu dàng nói với mẹ:
- Từ nay mẹ để con gánh cho. Mẹ đã già rồi, còn con thì đã lớn.
Ô-SÂY-Ê-VA
Câu "Cậu vừa đi vừa hát véo von." thuộc kiểu câu nào?
Câu hỏi được sử dụng cho bộ phận gạch chân trong câu sau là?
Một cậu bẻ gãy một cành cây to ven đường dễ như bỡn.
Các loài hoa nghe tiếng hót trong suốt của Họa Mi chợt bừng giấc, xòe những cánh hoa đẹp, bày đủ các màu sắc xanh tươi.
Các từ trên thuộc từ chỉ đặc điểm hay hoạt động?
- trong suốt
- hót
- xanh tươi
- bừng giấc
- xòe
Từ chỉ đặc điểm
Từ chỉ hoạt động
Hoàn thành câu sau:
Các loài hoa nghe tiếng hót trong
- xuốt
- suốt
- giấc
- dấc
- xòe
- sòe
- sanh
- xanh
Chọn dấu câu thích hợp điền vào chỗ trống:
Tại sao chân gà mái ngắn?
Hồng và Hùng đang cho gà ăn Bỗng Hồng hỏi:
- Anh ơi tại sao chân gà mái ngắn hơn chân gà trống
Hùng cười giải thích:
- Ồ rất đơn giản Nếu chân gà mái dài như chân gà trống, thì khi nó đẻ, trứng rơi từ trên cao xuống sẽ vỡ hết. Em hiểu rồi chứ
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
Ê-ĐI-XƠN VÀ BÀ MẸ
Hôm đó, Ê-đi-xơn vừa đi ra ga thì mẹ ở nhà đau bụng dữ dội. Bố bận đi làm. Khi chị Ta-ni-a về, mẹ thều thào bảo chị đi gọi em và mời bác sĩ.
Bác sĩ đến khám bệnh và cho biết: bà đang đau ruột thừa, phải mổ ngay, chờ đến sáng thì muộn quá. Nhưng trời cứ tối dần, mà dưới ánh sáng đèn dầu thì làm sao mổ được. Thấy bác sĩ lo lắng, Ê-đi-xơn hỏi ông:
- Thưa bác sĩ, nếu thắp sáng tất cả đèn dầu lên để mổ thì có được không ạ?
- Không được, vì không đủ ánh sáng, mổ như thế nguy hiểm lắm.
Ê-đi-xơn ôm đầu suy nghĩ, niềm thương mẹ day dứt trong lòng. Đột nhiên, cậu bé nhìn thấy ánh đèn sáng chói phản chiếu từ miếng sắt tây trên tủ. Một tia sáng lóe lên trong đầu: "Sao không mượn tấm gương lớn ở hiệu tạp hóa về và cho phản chiếu thật nhiều ánh đèn cho sáng hơn?". Thế là cậu liền chạy đi mượn ngay tấm gương lớn. Lát sau, tất cả đèn dầu trong nhà được thắp sáng và đặt trước gương. Xong xuôi, cậu sang phòng bên, gặp bác sĩ và tự hào nói:
- Thưa bác sĩ, đã có đủ ánh sáng rồi ạ! Mời bác sĩ sang xem.
Bác sĩ sang phòng bên nhìn ánh đèn, nét mặt ông rạng rỡ hẳn lên:
- Cháu làm thế nào mà tài thế, hỡi cậu bé thông minh! Bác sẽ bắt đầu ngay!
Rạng sáng thì mổ xong. Bà mẹ thoát khỏi tay thần chết. Ê-đi-xơn cứu được mẹ nhờ sáng kiến của mình.
Theo cuốn Ê-đi-xơn
Bà mẹ của Ê-đi-xơn rơi vào tình trạng nguy hiểm ra sao?
Đau ruột thừa, phải
- đến viện chữa
- mổ ngay
- bác sĩ đến khám
Ê-ĐI-XƠN VÀ BÀ MẸ
Hôm đó, Ê-đi-xơn vừa đi ra ga thì mẹ ở nhà đau bụng dữ dội. Bố bận đi làm. Khi chị Ta-ni-a về, mẹ thều thào bảo chị đi gọi em và mời bác sĩ.
Bác sĩ đến khám bệnh và cho biết: bà đang đau ruột thừa, phải mổ ngay, chờ đến sáng thì muộn quá. Nhưng trời cứ tối dần, mà dưới ánh sáng đèn dầu thì làm sao mổ được. Thấy bác sĩ lo lắng, Ê-đi-xơn hỏi ông:
- Thưa bác sĩ, nếu thắp sáng tất cả đèn dầu lên để mổ thì có được không ạ?
- Không được, vì không đủ ánh sáng, mổ như thế nguy hiểm lắm.
Ê-đi-xơn ôm đầu suy nghĩ, niềm thương mẹ day dứt trong lòng. Đột nhiên, cậu bé nhìn thấy ánh đèn sáng chói phản chiếu từ miếng sắt tây trên tủ. Một tia sáng lóe lên trong đầu: "Sao không mượn tấm gương lớn ở hiệu tạp hóa về và cho phản chiếu thật nhiều ánh đèn cho sáng hơn?". Thế là cậu liền chạy đi mượn ngay tấm gương lớn. Lát sau, tất cả đèn dầu trong nhà được thắp sáng và đặt trước gương. Xong xuôi, cậu sang phòng bên, gặp bác sĩ và tự hào nói:
- Thưa bác sĩ, đã có đủ ánh sáng rồi ạ! Mời bác sĩ sang xem.
Bác sĩ sang phòng bên nhìn ánh đèn, nét mặt ông rạng rỡ hẳn lên:
- Cháu làm thế nào mà tài thế, hỡi cậu bé thông minh! Bác sẽ bắt đầu ngay!
Rạng sáng thì mổ xong. Bà mẹ thoát khỏi tay thần chết. Ê-đi-xơn cứu được mẹ nhờ sáng kiến của mình.
Theo cuốn Ê-đi-xơn
Bác sĩ muốn mổ ruột thừa cho mẹ của Ê-đi-xơn nhưng vấp phải khó khăn gì?
Ê-ĐI-XƠN VÀ BÀ MẸ
Hôm đó, Ê-đi-xơn vừa đi ra ga thì mẹ ở nhà đau bụng dữ dội. Bố bận đi làm. Khi chị Ta-ni-a về, mẹ thều thào bảo chị đi gọi em và mời bác sĩ.
Bác sĩ đến khám bệnh và cho biết: bà đang đau ruột thừa, phải mổ ngay, chờ đến sáng thì muộn quá. Nhưng trời cứ tối dần, mà dưới ánh sáng đèn dầu thì làm sao mổ được. Thấy bác sĩ lo lắng, Ê-đi-xơn hỏi ông:
- Thưa bác sĩ, nếu thắp sáng tất cả đèn dầu lên để mổ thì có được không ạ?
- Không được, vì không đủ ánh sáng, mổ như thế nguy hiểm lắm.
Ê-đi-xơn ôm đầu suy nghĩ, niềm thương mẹ day dứt trong lòng. Đột nhiên, cậu bé nhìn thấy ánh đèn sáng chói phản chiếu từ miếng sắt tây trên tủ. Một tia sáng lóe lên trong đầu: "Sao không mượn tấm gương lớn ở hiệu tạp hóa về và cho phản chiếu thật nhiều ánh đèn cho sáng hơn?". Thế là cậu liền chạy đi mượn ngay tấm gương lớn. Lát sau, tất cả đèn dầu trong nhà được thắp sáng và đặt trước gương. Xong xuôi, cậu sang phòng bên, gặp bác sĩ và tự hào nói:
- Thưa bác sĩ, đã có đủ ánh sáng rồi ạ! Mời bác sĩ sang xem.
Bác sĩ sang phòng bên nhìn ánh đèn, nét mặt ông rạng rỡ hẳn lên:
- Cháu làm thế nào mà tài thế, hỡi cậu bé thông minh! Bác sẽ bắt đầu ngay!
Rạng sáng thì mổ xong. Bà mẹ thoát khỏi tay thần chết. Ê-đi-xơn cứu được mẹ nhờ sáng kiến của mình.
Theo cuốn Ê-đi-xơn
Ê-đi-xơn đã nghĩ ra sáng kiến gì giúp bác sĩ cứu sống mẹ?
Ê-ĐI-XƠN VÀ BÀ MẸ
Hôm đó, Ê-đi-xơn vừa đi ra ga thì mẹ ở nhà đau bụng dữ dội. Bố bận đi làm. Khi chị Ta-ni-a về, mẹ thều thào bảo chị đi gọi em và mời bác sĩ.
Bác sĩ đến khám bệnh và cho biết: bà đang đau ruột thừa, phải mổ ngay, chờ đến sáng thì muộn quá. Nhưng trời cứ tối dần, mà dưới ánh sáng đèn dầu thì làm sao mổ được. Thấy bác sĩ lo lắng, Ê-đi-xơn hỏi ông:
- Thưa bác sĩ, nếu thắp sáng tất cả đèn dầu lên để mổ thì có được không ạ?
- Không được, vì không đủ ánh sáng, mổ như thế nguy hiểm lắm.
Ê-đi-xơn ôm đầu suy nghĩ, niềm thương mẹ day dứt trong lòng. Đột nhiên, cậu bé nhìn thấy ánh đèn sáng chói phản chiếu từ miếng sắt tây trên tủ. Một tia sáng lóe lên trong đầu: "Sao không mượn tấm gương lớn ở hiệu tạp hóa về và cho phản chiếu thật nhiều ánh đèn cho sáng hơn?". Thế là cậu liền chạy đi mượn ngay tấm gương lớn. Lát sau, tất cả đèn dầu trong nhà được thắp sáng và đặt trước gương. Xong xuôi, cậu sang phòng bên, gặp bác sĩ và tự hào nói:
- Thưa bác sĩ, đã có đủ ánh sáng rồi ạ! Mời bác sĩ sang xem.
Bác sĩ sang phòng bên nhìn ánh đèn, nét mặt ông rạng rỡ hẳn lên:
- Cháu làm thế nào mà tài thế, hỡi cậu bé thông minh! Bác sẽ bắt đầu ngay!
Rạng sáng thì mổ xong. Bà mẹ thoát khỏi tay thần chết. Ê-đi-xơn cứu được mẹ nhờ sáng kiến của mình.
Theo cuốn Ê-đi-xơn
Cảm xúc của bác sĩ khi nói câu: "Cháu làm thế nào mà tài thế, hỡi cậu bé thông minh!" là gì?
- Ngạc nhiên, thán phục
- Sung sướng, thán phục
- Vui mừng, ngạc nhiên
Đặt câu hỏi cho bộ phận gạch chân trong câu sau:
Tất cả đèn dầu trong nhà được thắp sáng và đặt trước gương.
Những câu văn sau sử dụng phép tu từ gì?
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
Phân loại các từ chỉ hoạt động, đặc điểm sau:
- tím ngắt
- leo trèo
- đi chợ
- học bài
- cao kều
- đẹp đẽ
- chạy nhảy
- xanh xanh
Từ chỉ đặc điểm
Từ chỉ hoạt động
Điền dấu câu thích hợp vào chỗ trống:
Mùa hè nóng nực, một lão nhà giàu đi chơi về mồ hôi đầm đìa như tắm. Lão sai người ở lấy quạt ra quạt.
Người ở cắm đầu quạt Một lúc lâu ráo mồ hôi, lão nhà giàu khoái quá, nói:
- Ồ Mồ hôi tao nó đi đâu hết rồi ấy nhỉ
Người ở bỏ quạt thưa
- Dạ! Nó sang cả mình con rồi ạ!
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
BÀI HỌC CHO TRỐNG CHOAI
Trống Choai là một cu cậu rất đẹp mã với bộ lông rực rỡ, óng mượt và chiếc mào đỏ chót. Trống Choai rất kiêu ngạo. Mới mờ sáng, cậu chàng đã vươn cổ gáy "ò...ó...o" inh ỏi cả một vùng. Cô Mái Vàng sợ đàn con của mình thức giấc, te tái chạy ra nhờ Trống Choai làm ơn hạ bớt giọng cho đàn con của cô ngủ, nhưng Trống Choai không nghe, nói rằng phải gáy thật to mới oai. Nói rồi Trống Choai lại tiếp tục cất tiếng gáy một hồi. Gáy rồi, nó hợm hĩnh khoe với cô Mái Vàng, nó đã học hết các võ của họ nhà gà nên chẳng ngán gì bọn cáo. Trống Choai vừa dứt lời, một con cáo từ trong bụi cây nhảy xổ ra định vồ Trống Choai. Trống Choai khiếp đảm, chưa biết phải làm gì thì cô Mái Vàng đã xù lông, tung người, giơ ra những móng chân sắc nhọn trước mặt cáo và la lối "quác, quác" om sòm. Bị tấn công bất ngờ, cáo tối mắt không hiểu chuyện gì vội lủi mất.
Trống Choai hoàn hồn, xấu hổ, nói lời cảm ơn với cô Mái Vàng và xin lỗi cô về chuyện lúc sớm.
Theo Nguyễn Đức Huy
Trống Choai là chú gà như thế nào?
BÀI HỌC CHO TRỐNG CHOAI
Trống Choai là một cu cậu rất đẹp mã với bộ lông rực rỡ, óng mượt và chiếc mào đỏ chót. Trống Choai rất kiêu ngạo. Mới mờ sáng, cậu chàng đã vươn cổ gáy "ò...ó...o" inh ỏi cả một vùng. Cô Mái Vàng sợ đàn con của mình thức giấc, te tái chạy ra nhờ Trống Choai làm ơn hạ bớt giọng cho đàn con của cô ngủ, nhưng Trống Choai không nghe, nói rằng phải gáy thật to mới oai. Nói rồi Trống Choai lại tiếp tục cất tiếng gáy một hồi. Gáy rồi, nó hợm hĩnh khoe với cô Mái Vàng, nó đã học hết các võ của họ nhà gà nên chẳng ngán gì bọn cáo. Trống Choai vừa dứt lời, một con cáo từ trong bụi cây nhảy xổ ra định vồ Trống Choai. Trống Choai khiếp đảm, chưa biết phải làm gì thì cô Mái Vàng đã xù lông, tung người, giơ ra những móng chân sắc nhọn trước mặt cáo và la lối "quác, quác" om sòm. Bị tấn công bất ngờ, cáo tối mắt không hiểu chuyện gì vội lủi mất.
Trống Choai hoàn hồn, xấu hổ, nói lời cảm ơn với cô Mái Vàng và xin lỗi cô về chuyện lúc sớm.
Theo Nguyễn Đức Huy
Trống Choai được miêu tả là cu cậu đẹp mã như thế nào?
Trống Choai là một cu cậu rất đẹp mã với bộ lông và chiếc mào .
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
Ê-ĐI-XƠN VÀ BÀ MẸ
Hôm đó, Ê-đi-xơn vừa đi ra ga thì mẹ ở nhà đau bụng dữ dội. Bố bận đi làm. Khi chị Ta-ni-a về, mẹ thều thào bảo chị đi gọi em và mời bác sĩ.
Bác sĩ đến khám bệnh và cho biết: bà đang đau ruột thừa, phải mổ ngay, chờ đến sáng thì muộn quá. Nhưng trời cứ tối dần, mà dưới ánh sáng đèn dầu thì làm sao mổ được. Thấy bác sĩ lo lắng, Ê-đi-xơn hỏi ông:
- Thưa bác sĩ, nếu thắp sáng tất cả đèn dầu lên để mổ thì có được không ạ?
- Không được, vì không đủ ánh sáng, mổ như thế nguy hiểm lắm.
Ê-đi-xơn ôm đầu suy nghĩ, niềm thương mẹ day dứt trong lòng. Đột nhiên, cậu bé nhìn thấy ánh đèn sáng chói phản chiếu từ miếng sắt tây trên tủ. Một tia sáng lóe lên trong đầu: "Sao không mượn tấm gương lớn ở hiệu tạp hóa về và cho phản chiếu thật nhiều ánh đèn cho sáng hơn?". Thế là cậu liền chạy đi mượn ngay tấm gương lớn. Lát sau, tất cả đèn dầu trong nhà được thắp sáng và đặt trước gương. Xong xuôi, cậu sang phòng bên, gặp bác sĩ và tự hào nói:
- Thưa bác sĩ, đã có đủ ánh sáng rồi ạ! Mời bác sĩ sang xem.
Bác sĩ sang phòng bên nhìn ánh đèn, nét mặt ông rạng rỡ hẳn lên:
- Cháu làm thế nào mà tài thế, hỡi cậu bé thông minh! Bác sẽ bắt đầu ngay!
Rạng sáng thì mổ xong. Bà mẹ thoát khỏi tay thần chết. Ê-đi-xơn cứu được mẹ nhờ sáng kiến của mình.
Theo cuốn Ê-đi-xơn
Nêu đặc điểm nổi bật của cậu bé Ê-đi-xơn trong câu chuyện?
BÀI HỌC CHO TRỐNG CHOAI
Trống Choai là một cu cậu rất đẹp mã với bộ lông rực rỡ, óng mượt và chiếc mào đỏ chót. Trống Choai rất kiêu ngạo. Mới mờ sáng, cậu chàng đã vươn cổ gáy "ò...ó...o" inh ỏi cả một vùng. Cô Mái Vàng sợ đàn con của mình thức giấc, te tái chạy ra nhờ Trống Choai làm ơn hạ bớt giọng cho đàn con của cô ngủ, nhưng Trống Choai không nghe, nói rằng phải gáy thật to mới oai. Nói rồi Trống Choai lại tiếp tục cất tiếng gáy một hồi. Gáy rồi, nó hợm hĩnh khoe với cô Mái Vàng, nó đã học hết các võ của họ nhà gà nên chẳng ngán gì bọn cáo. Trống Choai vừa dứt lời, một con cáo từ trong bụi cây nhảy xổ ra định vồ Trống Choai. Trống Choai khiếp đảm, chưa biết phải làm gì thì cô Mái Vàng đã xù lông, tung người, giơ ra những móng chân sắc nhọn trước mặt cáo và la lối "quác, quác" om sòm. Bị tấn công bất ngờ, cáo tối mắt không hiểu chuyện gì vội lủi mất.
Trống Choai hoàn hồn, xấu hổ, nói lời cảm ơn với cô Mái Vàng và xin lỗi cô về chuyện lúc sớm.
Theo Nguyễn Đức Huy
Ai là người đã nhờ Trống Choai làm ơn hạ bớt giọng xuống?
- Cô Mái Vàng
- Con cáo
- Đàn con của cô Mái Vàng
BÀI HỌC CHO TRỐNG CHOAI
Trống Choai là một cu cậu rất đẹp mã với bộ lông rực rỡ, óng mượt và chiếc mào đỏ chót. Trống Choai rất kiêu ngạo. Mới mờ sáng, cậu chàng đã vươn cổ gáy "ò...ó...o" inh ỏi cả một vùng. Cô Mái Vàng sợ đàn con của mình thức giấc, te tái chạy ra nhờ Trống Choai làm ơn hạ bớt giọng cho đàn con của cô ngủ, nhưng Trống Choai không nghe, nói rằng phải gáy thật to mới oai. Nói rồi Trống Choai lại tiếp tục cất tiếng gáy một hồi. Gáy rồi, nó hợm hĩnh khoe với cô Mái Vàng, nó đã học hết các võ của họ nhà gà nên chẳng ngán gì bọn cáo. Trống Choai vừa dứt lời, một con cáo từ trong bụi cây nhảy xổ ra định vồ Trống Choai. Trống Choai khiếp đảm, chưa biết phải làm gì thì cô Mái Vàng đã xù lông, tung người, giơ ra những móng chân sắc nhọn trước mặt cáo và la lối "quác, quác" om sòm. Bị tấn công bất ngờ, cáo tối mắt không hiểu chuyện gì vội lủi mất.
Trống Choai hoàn hồn, xấu hổ, nói lời cảm ơn với cô Mái Vàng và xin lỗi cô về chuyện lúc sớm.
Theo Nguyễn Đức Huy
Khi cô Mái Vàng muốn Trống Choai hạ bớt giọng gáy, vì sao Trống Choai không nghe?
Vì Trống Choai
- chẳng ngán gì bọn cáo
- cho rằng mọi người thích nghe tiếng gáy của mình
- kiêu ngạo, cho rằng gáy thật to mới oai
BÀI HỌC CHO TRỐNG CHOAI
Trống Choai là một cu cậu rất đẹp mã với bộ lông rực rỡ, óng mượt và chiếc mào đỏ chót. Trống Choai rất kiêu ngạo. Mới mờ sáng, cậu chàng đã vươn cổ gáy "ò...ó...o" inh ỏi cả một vùng. Cô Mái Vàng sợ đàn con của mình thức giấc, te tái chạy ra nhờ Trống Choai làm ơn hạ bớt giọng cho đàn con của cô ngủ, nhưng Trống Choai không nghe, nói rằng phải gáy thật to mới oai. Nói rồi Trống Choai lại tiếp tục cất tiếng gáy một hồi. Gáy rồi, nó hợm hĩnh khoe với cô Mái Vàng, nó đã học hết các võ của họ nhà gà nên chẳng ngán gì bọn cáo. Trống Choai vừa dứt lời, một con cáo từ trong bụi cây nhảy xổ ra định vồ Trống Choai. Trống Choai khiếp đảm, chưa biết phải làm gì thì cô Mái Vàng đã xù lông, tung người, giơ ra những móng chân sắc nhọn trước mặt cáo và la lối "quác, quác" om sòm. Bị tấn công bất ngờ, cáo tối mắt không hiểu chuyện gì vội lủi mất.
Trống Choai hoàn hồn, xấu hổ, nói lời cảm ơn với cô Mái Vàng và xin lỗi cô về chuyện lúc sớm.
Theo Nguyễn Đức Huy
Khi Cáo nhảy xổ ra, Trống Choai có phản ứng như thế nào?
BÀI HỌC CHO TRỐNG CHOAI
Trống Choai là một cu cậu rất đẹp mã với bộ lông rực rỡ, óng mượt và chiếc mào đỏ chót. Trống Choai rất kiêu ngạo. Mới mờ sáng, cậu chàng đã vươn cổ gáy "ò...ó...o" inh ỏi cả một vùng. Cô Mái Vàng sợ đàn con của mình thức giấc, te tái chạy ra nhờ Trống Choai làm ơn hạ bớt giọng cho đàn con của cô ngủ, nhưng Trống Choai không nghe, nói rằng phải gáy thật to mới oai. Nói rồi Trống Choai lại tiếp tục cất tiếng gáy một hồi. Gáy rồi, nó hợm hĩnh khoe với cô Mái Vàng, nó đã học hết các võ của họ nhà gà nên chẳng ngán gì bọn cáo. Trống Choai vừa dứt lời, một con cáo từ trong bụi cây nhảy xổ ra định vồ Trống Choai. Trống Choai khiếp đảm, chưa biết phải làm gì thì cô Mái Vàng đã xù lông, tung người, giơ ra những móng chân sắc nhọn trước mặt cáo và la lối "quác, quác" om sòm. Bị tấn công bất ngờ, cáo tối mắt không hiểu chuyện gì vội lủi mất.
Trống Choai hoàn hồn, xấu hổ, nói lời cảm ơn với cô Mái Vàng và xin lỗi cô về chuyện lúc sớm.
Theo Nguyễn Đức Huy
Bộ phận in đậm trong câu: "Trống Choai lại tiếp tục cất tiếng gáy một hồi." trả lời cho câu hỏi nào?
Gạch chân dưới từ chỉ hoạt động trong câu sau:
(Thao tác: Nhấp chuột vào từ đúng)
Cô Mái Vàng đã xù lông, tung người, giơ ra những móng chân sắc nhọn trước mặt cáo và la lối "quác quác" om sòm.
Chọn dấu câu thích hợp điền vào chỗ trống:
Đi học về hai trẻ sinh đôi líu lo báo tin vui
- Mẹ ơi! Mẹ đã đoạt giải "Người mẹ đẹp nhất" ở lớp con.
- Ồ! Mẹ rất vui Thế lớp con bình chọn như thế nào?
- Bỏ phiếu ạ! Không ai nhận được hơn một phiếu, ngoài mẹ
- Thế ư? Còn mẹ được bao nhiêu phiếu bầu
- Hai ạ!
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
Điền cặp từ trái nghĩa thích hợp vào chỗ trống:
1. thác ghềnh.
2. Đi về .
3. Thức dậy .
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
Sắp xếp các từ sau để được câu hoàn chỉnh:
- kiêu ngạo
- đẹp mã,
- Trống Choai
- nhưng nhát gan.
- là chú gà
Sắp xếp các từ sau để hoàn thành câu:
- và
- rất yêu thương mẹ.
- Ê-đi-xơn
- là người
- thông minh
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây