Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Loại vi trùng quý hiếm SVIP
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
− Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Tác giả của Loại vi trùng quý hiếm là ai?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
− Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Vị giáo sư được giới thiệu là người như thế nào?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
- Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Khi đến mỗi giường bệnh, vị giáo sư làm gì?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
- Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Giáo sư đã dừng lại khi nhìn thấy người bệnh nhân như thế nào?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
- Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Đoàn tuỳ tùng khi thấy giáo sư không hé môi mà chỉ xì ra một tiếng thì đã làm gì?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
- Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Sau khi nhìn vào kính hiển vi, vị giáo sư đó đã làm gì?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
- Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Thứ mà giáo sư công bố với mọi người là gì?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
- Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Đối với con vi trùng mới mà giáo sư có được, giáo sư có thái độ như thế nào với nó?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
- Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Đây là lần thứ mấy giáo sư thấy được loại vi trùng này?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
- Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Loại vi trùng mà giáo sư tìm được nguy hiểm đến mức nào?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
- Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Sau bốn mươi tám giờ, cuối cùng bệnh nhân như thế nào?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
- Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Để chia sẻ thành tích của mình rộng hơn, giáo sư đã làm gì?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
- Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Người kể chuyện có thái độ với nhân vật ông giáo sư và các cộng sự của ông ta như thế nào?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
- Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Sau khi tìm thấy loại vi trùng đó, khoa mắt bỗng trở thành một nơi như thế nào?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
- Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Khi biết bệnh nhân mắc triệu chứng giống như mình nói sau bốn mươi tám giờ, vị giáo sư đã có thái độ như thế nào?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
- Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Khi công việc nghiên cứu loại vi trùng đó tiến triển tốt đẹp, vị giáo sư quyết định làm gì?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
- Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Thủ pháp nghệ thuật nào được sử dụng trong câu văn “Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này…”?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
- Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Nhan đề Loại vi trùng quý hiếm có ý nghĩa châm biếm, mỉa mai thái độ sống của vị giáo sư và đoàn tùy tùng là đúng hay sai?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
- Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Ông giáo sư và đoàn tùy tùng hiện thân cho hạng người nào?
LOẠI VI TRÙNG QUÝ HIẾM
A-zit Nê-xin (Aziz Nesin)
Vị giáo sư có đầu óc vượt trội trong giới nhãn khoa và khét tiếng nghiêm khắc được một đoàn trợ giáo và đám sinh viên y hộ tống bước vào phòng bệnh.
Trước mỗi giường bệnh, giáo sư chỉ dừng lại không quá một phút rồi tiếp tục đi. Chợt giáo sư khựng lại:
- Bệnh nhân mới à? Anh ta làm sao?
Một trợ giáo cung kính đáp:
- Anh ta đau cả hai mắt còn kêu nhức đầu liên tục nữa.
Đứng từ xa, nhìn hai hốc mắt sưng, tẩy mủ của người bệnh, vị giáo sư không hé môi, chỉ xì ra một tiếng.
Quen với mọi thái độ, cử chỉ của giáo sư, đoàn tùy tùng hiểu ngay là ngài yêu cầu tiến hành nghiên cứu gỉ mắt của con bệnh.
Gỉ mắt của con bệnh lập tức được đưa đi phân tích.
Vị giáo sư cúi mình bên kính hiển vi. Đến khi ngài ngẩng đầu lên thì... lạy thánh Ala, mặt ngài xuất hiện nụ cười. Giáo sư liền lấy mấy quyển sách dày cộm trên giá xuống, mở mở, đọc đọc. Sau đó, ngài ra lệnh triệu tập tất cả đồng nghiệp và sinh viên đến. Khi mọi người vây kín phòng nghiên cứu, vị giáo sư bước lại dòm vào kính hiển vi rồi đưa mắt về phía mọi người:
- Chúng tôi vừa phát hiện ra loại vi trùng quý hiếm, độc đáo vô song mà bao nhiêu bác sĩ nhãn khoa chưa được trông thấy. Cái thứ vi trùng gây bệnh này cứ phải hàng triệu bệnh nhân mới có một trường hợp may mắn thế này...
Vị giáo sư không rời con vi trùng quý hiếm. Ngài đứng một chỗ, xuýt xoa, thoả mãn:
- Đây là lần thứ hai trong đời tôi thấy được loại vi trùng quý hiếm này. Lần đầu khi còn là trợ giáo' ở Pa-ri (Paris), tôi nhìn thấy nó ở một bệnh nhân từ châu Phi tới. Loại vi trùng quý hiếm này khi lọt vào mắt, sau bốn mươi tám giờ mà không chữa trị thì sẽ mù tịt. Và khi thần kinh thị giác tê liệt thì cơn đau cũng hết. Thôi ta bắt tay vào việc ngay đi. Bệnh nhân thấy đau bao giờ chưa?
Vị trợ giáo kính cẩn:
- Bẩm, bệnh nhân đau từ sáng hôm qua.
Vị giáo sư nói nhanh:
- Thế thì..chúng ta chỉ còn hai mươi tư giờ nữa, sau đó con mắt không nhìn được nữa. Còn giờ đây, bệnh nhân đang đau ghê hồn. Loại vi trùng quý hiếm này sản sinh cực kì nhanh và nó tác động thần tốc vào trung tâm thần kinh thị giác, phá vỡ các niêm mạc của nó.
Các trợ giáo và sinh viên lần lượt được nghiêng mình bên kính hiển vi, chiêm ngưỡng con vi trùng quý hiếm trong niềm hoan hỉ ngất trời của vị giáo sư xuất chúng.
Giáo sư lại tiếp tục gọi mời tất cả những nhà khoa học tầm cỡ ở các hội y học, hội bác sĩ. Ngài reo lên:
- Vi trùng quý hiếm này trong môi trường không khí sẽ chết ngay! Phải, chết ngay! Vì vậy mới không lây được, nếu không thì hóa ra thiên hạ mù hết sao? Xin các ngài nhanh chân đến xem loại vi trùng đặc biệt quý hiếm này!
Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoá chất và nhiệt độ khác nhau.
Giáo sư đi như bay lượn, nói cười thân ái. Bài giảng của ngài lập tức thu hút nhiều học giả trong và ngoài nước đến dự. Khoa mắt bỗng chốc trở thành trung tâm khoa học có tầm vóc thế giới.
Công việc tiến triển tốt đẹp. Có ba trợ lí đã nhìn thấy con vi trùng khoanh tròn hình vòng cung kia biến dạng và vươn dài trong môi trường mới. Giáo sư lập tức thông báo mọi người đến chiêm bái thành quả khoa học mới toanh này và trong cơn phấn khích, ngài cho biết ngài quyết định viết một cuốn chuyên khảo về loại vi trùng quý hiếm này. Bỗng ngài hỏi:
- Bệnh nhân ra sao rồi?
- Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp.
Giáo sư nhướng mày:
- Thế là thế nào?
Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống:
- Anh ta mù rồi!
Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ:
- Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hoá được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị năng”, đúng không nào?
- Bẩm, đúng ạ! - Một trợ giáo nhanh nhảu đáp.
Giáo sư cười rạng rỡ:
- Các bạn thân mến, tôi luôn nói với các bạn là khoa học không hề lừa dối mà... Ở đây hoàn toàn đúng. Quả chúng ta đã gặp được loài vi trùng quý hiếm!
Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tùy tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.
Tác giả đã dè bỉu, mỉa mai vị giáo sư xuất chúng đó bằng câu văn nào?
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây