Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Lưu ý: Ở điểm dừng, nếu không thấy nút nộp bài, bạn hãy kéo thanh trượt xuống dưới.
Bạn phải xem đến hết Video thì mới được lưu thời gian xem.
Để đảm bảo tốc độ truyền video, OLM lưu trữ video trên youtube. Do vậy phụ huynh tạm thời không chặn youtube để con có thể xem được bài giảng.
Nội dung này là Video có điểm dừng: Xem video kết hợp với trả lời câu hỏi.
Nếu câu hỏi nào bị trả lời sai, bạn sẽ phải trả lời lại dạng bài đó đến khi nào đúng mới qua được điểm dừng.
Bạn không được phép tua video qua một điểm dừng chưa hoàn thành.
Dữ liệu luyện tập chỉ được lưu khi bạn qua mỗi điểm dừng.
Về tác giả Ai-ma-tốp
- Ai-ma-tốp (11-12-1928) là nhà văn lớn của Cư-rơ-gư-xtan (thuộc Liên Xô trước đây).
- Ông là một kỹ sư nông nghiệp, vì yêu quê hương và có tâm hồn nhạy cảm nên từ 1985 ông chuyển sang nghề viết văn và trở thành nhà văn nổi tiếng.
- Tác phẩm tiêu biểu: Núi đồi và thảo nguyên, Người thầy đầu tiên, Cây phong non trùm khăn đỏ, Mắt lạc đà, Con tàu trắng, Một ngày dài hơn thế kỉ...
Tác giả của văn bản Hai cây phong là ai?
HAI CÂY PHONG
Đã bao lần tôi từ những chốn xa xôi trở về Cuốc-cua-ru (Kurkureu), và lần nào tôi cũng nghĩ thầm với một nỗi buồn da diết: “Ta sắp được thấy chúng chưa, hai cây phong sinh đôi ấy? Mong sao chóng về tới làng, chóng lên đồi mà đến với hai cây phong! Rồi sau đó cứ đứng dưới gốc cây để nghe mãi tiếng lá reo cho đến khi say sưa ngây ngất”.
Trong làng tôi không thiếu gì các loại cây, nhưng hai cây phong này khác hẳn - chúng có tiếng nói riêng và hẳn phải có một tâm hồn riêng, chan chứa những lời ca êm dịu. Dù ta tới đây vào lúc nào, ban ngày hay ban đêm, chúng cũng vẫn nghiêng ngả thân cây, lay động lá cành, không ngớt tiếng rì rào theo nhiều cung bậc khác nhau. Có khi tưởng chừng như một làn sóng thuỷ triều dâng lên vỗ vào bãi cát, có khi lại nghe như tiếng thì thầm thiết tha nồng thắm truyền qua lá cành như một đốm lửa vô hình, có khi hai cây phong bỗng im bặt một thoáng, rồi khắp lá cành lại cất tiếng thở dài một lượt như thương tiếc người nào. Và khi mây đen kéo đến cùng với bão dông, xô gãy cành, tỉa trụi lá, hai cây phong nghiêng ngả tấm thân dẻo dai và reo vù vù như một ngọn lửa bốc cháy rừng rực.
Về sau, khi nhiều năm đã trôi qua, tôi mới hiểu được điều bí ẩn của hai cây phong. Chẳng qua chúng đứng trên đồi cao lộng gió nên đáp lại bất kì chuyển động khe khẽ nào của không khí, mỗi chiếc lá nhỏ đều nhạy bén đón lấy mọi làn gió nhẹ thoảng qua.
Nhưng việc khám phá ra chân lí giản đơn ấy vẫn không làm tôi vỡ mộng xưa, không làm tôi bỏ mất cách cảm thụ của tuổi thơ mà tôi còn giữ đến tận ngày nay. Và cho đến tận ngày nay tôi vẫn thấy hai cây phong trên đồi có một vẻ sinh động, khác thường. Tuổi trẻ của tôi đã để lại nơi ấy, bên cạnh chúng như mảnh vỡ của chiếc gương thần xanh...
[…] Cứ mỗi lần chúng tôi reo hò, huýt còi ầm ĩ chạy lên đồi là hai cây phong khổng lồ lại nghiêng ngả đung đưa như muốn chào mời chúng tôi đến với bóng râm mát rượi và tiếng lá xào xạc dịu hiền. Và chúng tôi, lũ nhóc con đi chân đất, công kênh nhau bám chặt vào các mấu và cành cây trèo lên cao làm chấn động cả vương quốc loài chim. Hàng đàn chim hoảng hốt kêu lên, chao đi chao lại trên đầu. Nhưng chúng tôi vẫn chưa coi vào đâu, đến đây đã thấm gì! Chúng tôi cứ leo lên cao nữa, cao nữa - nào xem ai can đảm và khéo léo hơn ai! - và từ trên những cành cao ngất, cao đến ngang tầm cánh chim bay, bỗng như có một phép thần thông nào vụt mở ra trước mắt chúng tôi cả thế giới đẹp đẽ vô ngần của không gian bao la và ánh sáng.
Đất rộng bao la làm chúng tôi sửng sốt. Mỗi đứa chúng tôi đều nín thở lặng đi trên một cành cây và quên mất cả chim lẫn tổ chim. Chuồng ngựa của nông trang mà chúng tôi vẫn coi là toà nhà rộng lớn nhất thế gian, ngồi đây chúng tôi thấy chỉ như một căn nhà xép bình thường. Phía sau là dải thảo nguyên hoang vu mất hút trong làn sương mờ đục. Chúng tôi cố giương hết tầm mắt nhìn vào nơi xa thẳm biêng biếc của thảo nguyên và nhìn thấy không biết bao nhiêu, bao nhiêu là vùng đất mà chúng tôi chưa từng biết đến, thấy những con sông mà trước đây chúng tôi chưa từng nghe nói. Những dòng sông lấp lánh tận chân trời như những sợi chỉ bạc mỏng manh. Chúng tôi nép mình ngồi trên các cành cây suy nghĩ: đã phải đấy là tận cùng thế giới chưa, hay phía sau vẫn còn có bầu trời như thế này, những đám mây, những đồng cỏ và sông ngòi như thế này? Chúng tôi ngồi nép trên các cành cây, lắng nghe tiếng gió ảo huyền, và tiếng lá cây đáp lại lời gió, thì thầm to nhỏ về những miền đất bí ẩn đầy sức quyến rũ lẩn sau chân trời xanh thẳm biêng biếc kia.
(Chin-gi-zơ Cu-rê-tu-lô-vích Ai-tơ-ma-tốp (Chyngyz Torekulovich Aitmatov), Người thầy đầu tiên, theo bản dịch của Nguyễn Ngọc Bằng - Cao Xuân Hạo - Bồ Xuân Tiến, trong Gia-mi-li-a - Truyện núi đồi và thảo nguyên, NXB Văn học, Hà Nội, 1999)
Điền vào chỗ trống.
Văn bản Hai cây phong nằm ở phần đầu của truyện .
HAI CÂY PHONG
Đã bao lần tôi từ những chốn xa xôi trở về Cuốc-cua-ru (Kurkureu), và lần nào tôi cũng nghĩ thầm với một nỗi buồn da diết: “Ta sắp được thấy chúng chưa, hai cây phong sinh đôi ấy? Mong sao chóng về tới làng, chóng lên đồi mà đến với hai cây phong! Rồi sau đó cứ đứng dưới gốc cây để nghe mãi tiếng lá reo cho đến khi say sưa ngây ngất”.
Trong làng tôi không thiếu gì các loại cây, nhưng hai cây phong này khác hẳn - chúng có tiếng nói riêng và hẳn phải có một tâm hồn riêng, chan chứa những lời ca êm dịu. Dù ta tới đây vào lúc nào, ban ngày hay ban đêm, chúng cũng vẫn nghiêng ngả thân cây, lay động lá cành, không ngớt tiếng rì rào theo nhiều cung bậc khác nhau. Có khi tưởng chừng như một làn sóng thuỷ triều dâng lên vỗ vào bãi cát, có khi lại nghe như tiếng thì thầm thiết tha nồng thắm truyền qua lá cành như một đốm lửa vô hình, có khi hai cây phong bỗng im bặt một thoáng, rồi khắp lá cành lại cất tiếng thở dài một lượt như thương tiếc người nào. Và khi mây đen kéo đến cùng với bão dông, xô gãy cành, tỉa trụi lá, hai cây phong nghiêng ngả tấm thân dẻo dai và reo vù vù như một ngọn lửa bốc cháy rừng rực.
Về sau, khi nhiều năm đã trôi qua, tôi mới hiểu được điều bí ẩn của hai cây phong. Chẳng qua chúng đứng trên đồi cao lộng gió nên đáp lại bất kì chuyển động khe khẽ nào của không khí, mỗi chiếc lá nhỏ đều nhạy bén đón lấy mọi làn gió nhẹ thoảng qua.
Nhưng việc khám phá ra chân lí giản đơn ấy vẫn không làm tôi vỡ mộng xưa, không làm tôi bỏ mất cách cảm thụ của tuổi thơ mà tôi còn giữ đến tận ngày nay. Và cho đến tận ngày nay tôi vẫn thấy hai cây phong trên đồi có một vẻ sinh động, khác thường. Tuổi trẻ của tôi đã để lại nơi ấy, bên cạnh chúng như mảnh vỡ của chiếc gương thần xanh...
[…] Cứ mỗi lần chúng tôi reo hò, huýt còi ầm ĩ chạy lên đồi là hai cây phong khổng lồ lại nghiêng ngả đung đưa như muốn chào mời chúng tôi đến với bóng râm mát rượi và tiếng lá xào xạc dịu hiền. Và chúng tôi, lũ nhóc con đi chân đất, công kênh nhau bám chặt vào các mấu và cành cây trèo lên cao làm chấn động cả vương quốc loài chim. Hàng đàn chim hoảng hốt kêu lên, chao đi chao lại trên đầu. Nhưng chúng tôi vẫn chưa coi vào đâu, đến đây đã thấm gì! Chúng tôi cứ leo lên cao nữa, cao nữa - nào xem ai can đảm và khéo léo hơn ai! - và từ trên những cành cao ngất, cao đến ngang tầm cánh chim bay, bỗng như có một phép thần thông nào vụt mở ra trước mắt chúng tôi cả thế giới đẹp đẽ vô ngần của không gian bao la và ánh sáng.
Đất rộng bao la làm chúng tôi sửng sốt. Mỗi đứa chúng tôi đều nín thở lặng đi trên một cành cây và quên mất cả chim lẫn tổ chim. Chuồng ngựa của nông trang mà chúng tôi vẫn coi là toà nhà rộng lớn nhất thế gian, ngồi đây chúng tôi thấy chỉ như một căn nhà xép bình thường. Phía sau là dải thảo nguyên hoang vu mất hút trong làn sương mờ đục. Chúng tôi cố giương hết tầm mắt nhìn vào nơi xa thẳm biêng biếc của thảo nguyên và nhìn thấy không biết bao nhiêu, bao nhiêu là vùng đất mà chúng tôi chưa từng biết đến, thấy những con sông mà trước đây chúng tôi chưa từng nghe nói. Những dòng sông lấp lánh tận chân trời như những sợi chỉ bạc mỏng manh. Chúng tôi nép mình ngồi trên các cành cây suy nghĩ: đã phải đấy là tận cùng thế giới chưa, hay phía sau vẫn còn có bầu trời như thế này, những đám mây, những đồng cỏ và sông ngòi như thế này? Chúng tôi ngồi nép trên các cành cây, lắng nghe tiếng gió ảo huyền, và tiếng lá cây đáp lại lời gió, thì thầm to nhỏ về những miền đất bí ẩn đầy sức quyến rũ lẩn sau chân trời xanh thẳm biêng biếc kia.
(Chin-gi-zơ Cu-rê-tu-lô-vích Ai-tơ-ma-tốp (Chyngyz Torekulovich Aitmatov), Người thầy đầu tiên, theo bản dịch của Nguyễn Ngọc Bằng - Cao Xuân Hạo - Bồ Xuân Tiến, trong Gia-mi-li-a - Truyện núi đồi và thảo nguyên, NXB Văn học, Hà Nội, 1999)
Văn bản Hai cây phong thuộc thể loại nào?
Văn bản dưới đây là được tạo ra tự động từ nhận diện giọng nói trong video nên có thể có lỗi
- Hi xin chào các em rất vui khi được đồng
- hành cùng các em lớp 6 trong những giờ
- học văn vô cùng thú vị ở trang web form
- Xin chào các bạn học sinh thân mến tiếp
- nối chủ đề mẹ thiên nhiên hôm nay chúng
- mình sẽ gặp nhau ở tiết học đọc kết nối
- chủ điểm chủ điểm mẹ thiên nhiên cả bạn
- đến cho chúng ta rất nhiều kiến thức về
- môi trường sống thế giới xung quanh bên
- cạnh đó là cách để bảo vệ hành tinh xanh
- chúng ta sống cùng với thiên nhiên cuộc
- sống cộng hưởng giữa con người và thiên
- nhiên và thiên nhiên cũng mang đến cho
- con người những giá trị to lớn về vật
- chất lẫn tinh thần trong bài học hôm nay
- ở văn bản hai cây phong Chúng ta sẽ cùng
- làm rõ văn bản này có liên kết như thế
- nào với chủ điểm mẹ thiên Nhí bài học
- của chúng ta sẽ đi qua hai nội dung
- chính thứ nhất Tìm hiểu chung số thứ hai
- Tìm hiểu nội dung văn bản trong video
- Ngày hôm nay chúng mình sẽ đến với phần
- đầu tiên tìm hiểu chung ở tiết này các
- bạn sẽ đến với các phần chính đó là tác
- giả và tác phẩm đầu tiên chúng ta sẽ
- cùng nhau tìm hiểu về tác giả câu hỏi
- trước nhất đặt ra với các bạn học sinh
- đó là tác giả của văn bản hai cây phong
- lá ái
- tác giả của văn bản hai cây phong là
- like latop sinh năm 1928 Ông là nhà văn
- lớn của Kara Sistar chủ Liên Xô trước
- đây
- itel Top là một kỹ sư nông nghiệp vì yêu
- quê hương và có tâm hồn nhạy cảm nên từ
- năm 1985 ông Thủy sàn nhà vi A và trở
- thành nhà văn nổi tiếng các tác phẩm
- tiêu biểu của ông như
- cimmeria núi đồi và Thảo Nguyên Người
- thầy đầu tiên cây phong non chùm đèn đỏ
- Lạc đà Vĩnh biệt full Sailor còn màu
- trắng Một Ngày Dài Hơn thế kỷ bằng phân
- như vậy Vừa rồi chúng ta đã cùng nhau
- tìm hiểu những thông tin cơ bản của tác
- xã ai tên men tốt tiếp theo chúng ta sẽ
- cùng nhau đến với phần tác phẩm theo bạn
- văn bản hai cây phong có xuất xứ từ đâu
- chính xác văn bản là phần đầu của truyện
- Người thầy đầu tiên
- như vậy Vừa rồi chúng mình đã cùng nhau
- đến với những kiến thức chung về tác giả
- tác phẩm laser các bạn cuộc để thức phần
- đọc văn bản II Hà Nội dung trước khi
- phân tích và tìm hiểu tác phẩm nhé
- văn bản hai cây phong
- đã bao lần rồi từ những chốn xa xôi trở
- về quốc cruz và Lần nào tôi cũng nghĩ
- Thầm Với một nỗi buồn get
- tài sắc được thấy chúng chưa hai cây
- phong xin lỗi ấy mong sao trống về tới
- làng Trống Lên rồi là đến với hai cây
- phong rồi sau đó cứ đứng dưới gốc cây để
- nghe mãi tiếng lái sale giò đến khi say
- sưa ngây ngất
- trong làng tôi không thiếu gì các loại
- cây nhưng hai cây phong này khác hẳn
- chúng có tiếng nói riêng và hẳn phải có
- một tâm hồn riêng chánh xứ những lời ca
- em nhiều Cho dù ta tới đây vào lúc nào
- ban ngày hay ban đêm chúng cũng vẫn
- Nguyên ngã thân cây lay động lá càng
- không ngớt tiếng Vì sao thiệu nhiều cùng
- bật khác nhau có khi tưởng chừng như một
- làn sóng thủy triều dâng lên vỗ vào bãi
- cát có khi lại nghe như một tiếng thì
- thầm thiết tha nồng thắm truyền qua lá
- cành như một đốm lửa vô hình có khi hai
- cây phong bổng in bậc một thoáng rồi
- khắp lá cành lại cất tiếng thở dài một
- lượt như thường tiếng người nào và khi
- Mây đen kéo đến cùng với bão giông sôi
- gãy cành tỉa chồi lá hai cây phong
- nghiêng ngã tấm thân dẻo dai và dẻo phụ
- phù Như một ngọn lửa bốc cháy rừng rực
- rỡ các vì sao khi nhiều năm đã trôi qua
- tôi mới hiểu được điều bí ẩn của hai cây
- phong chẳng qua chúng đứng trên đồi cao
- lỏng gió nên đáp lại bất kỳ chuyển động
- khẽ nào của không khí mỗi Chiếc Lá Nhỏ
- đều nhảy bến Đón lấy mọi làn gió nhẹ
- thoáng qua
- nhưng việc khám phá ra chân lý đơn giản
- ấy vẫn không làm tôi vỡ mộng xưa không
- làm tôi bỏ mất cách cảm thụ của tuổi thơ
- mà tôi vẫn còn sự đến tận ngày nay và sẽ
- đến tận ngày nay tôi vẫn thấy hai cây
- phong trên đồi có một vẻ xinh đồng khác
- thường Tuổi Trẻ của tôi đã để lại nơi ấy
- bên cạnh chúng như mảnh vỡ của chiếc
- gương thần xanh cứ mỗi lần chúng tôi sao
- hò Huýt còi ẩm ấy chạy lên đó là hai cây
- phong khổng lồ lại nhìn ngã đung đưa như
- muốn trào mời chúng tôi Đến với bóng râm
- mát rượi và tiếng lái Xào Xạc dịu hiền
- và chúng tôi lũ nhóc con thì Trần đất
- Công kênh nhau bám chặt vào các máu và
- cành cây trèo lên cao làm chấn động cả
- vương quốc loài chim
- hàng đàn chim hoảng hốt kêu lên chào đi
- chao lại trên đầu nhưng chúng tôi vẫn
- chưa coi vào đâu
- đã đến đây đã Thắm gì chúng tôi cứ leo
- lên cao nữa cao nữa Nào xem ai can đảm
- và khéo léo hơn ai và từ trên những cành
- cao nhất cao đến ngàn tầm cánh chim bay
- bỗng như có một phép thần thông nào phục
- mở ra trước mắt chúng tôi cả thế giới
- đẹp đẽ vô ngành của không gian bao la và
- ánh sáng
- đất rộng bao la làm chúng tôi sửng sốt
- mỗi đứa chúng tôi đều nín thở lặng đi
- trên một cành cây và quên mất cả chim
- lặn Tổ chim chưa ngựa của nông tranh mà
- chúng tôi vẫn coi là tòa nhà rộng lớn
- nhất thế gian ngồi đây chúng tôi thấy
- chỉ như một căn nhà sếp bình thường phía
- sau là Anh Huyên khoan phun mất hút
- trong làn sương mờ đục chúng tôi cố
- xương hết tầm mắt nhìn vào nơi xa thẳm
- riêng biết của Thảo Nguyên và nhìn thấy
- không biết bao nhiêu bao nhiều là Phùng
- đất mà chúng tôi chưa từng biết đến thấy
- những con sông mà trước đây chúng tôi
- chưa từng nghe nói những dòng sông lấp
- lánh từ chân trời như những sợi chỉ bạc
- mỏng manh chúng tôi nét mình ngồi trên
- các cành cây suy nghĩ đã phải đấy là tận
- cùng thế giới chưa hai phía sau vẫn còn
- có bầu trời như thế này những đám mây
- những đồng cỏ và sông ngòi như thế này
- chúng tôi ngồi nếp trên các cành cây
- Lắng Nghe Tiếng gió Ảo Huyền và tiếng lá
- cây Đáp lại lời gió thì thầm to nhỏ
- ở những miền đất bí ẩn đầy sức quyến rũ
- lần sau chân trời xanh thẳm biêng biếc
- kia
- I drink is
- used to defeat the laptop Người thầy đầu
- tiên thì bản dịch của Nguyễn Ngọc bằng
- cao su hào bổ sung tiến trong
- cimmeria chuyện núi đồi và Thảo Nguyên
- nhà xuất bản Văn học Hà Nội năm
- 1999
- như vậy Vừa rồi chúng ta đã cùng với
- nhau đọc qua văn bản hai cây phong thiếp
- cấp hành văn bản hai cây phong thủ thế
- loại nào
- chính xác dựa trên nội dung chúng ta vừa
- được đọc có thể thấy văn bản hai cây
- phong là một truyện ngắn các bạn học
- sinh thân mến chứng minh đã cùng nhau
- tìm hiểu về tác xã và đọc qua văn bản để
- tìm hiểu kỹ hơn về văn bản Cô và các bạn
- sẽ gặp lại nhau ở à Còn bây giờ Xin chào
- và hẹn
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây