Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Luyện tập SVIP
MÙA THU TRONG TRẺO
Mùa thu, bầu trời tự nhiên cao bổng lên và trong xanh. Một màu xanh trứng sáo ngọt ngào, êm dịu. Vắng hẳn những đám mây đen thường ùn ùn kéo lên từ phía chân trời mỗi buổi chiều hè oi bức và vì thế, những trận mưa ào ạt như trút nước cũng thưa đi. Con sông chảy qua đầu làng Thanh thôi sủi bọt đục ngầu, ào ạt xô đẩy những đám củi đều chảy về xuôi. Giờ nó lắng lại, chỉ lăn tăn gợn sóng, vỗ nhẹ vào đôi bờ lóc bóc. Cũng có lúc dòng sông như một tấm gương xanh, soi rõ trời cao và những cánh cò trắng muốt vỗ thong thả qua sông một cách bình thản. Lúc ấy, mặt nước giống hệt một con người sâu sắc, đang mải suy nghĩ điều gì.
Trong hồ rộng, sen đang lụi dần. Những chiếc lá to như cái sàng màu xanh sẫm đã quăn mép, khô dần. Thỉnh thoảng mới còn vài lá non xanh, nho nhỏ mọc xòe trên mặt nước. Gương sen to bằng miệng bát, nghiêng nghiêng như muốn soi chân trời. Tiếng cuốc kêu thưa thớt trong các lùm cây sậy ven hồ. Dường như chúng mỏi miệng sau một mùa hè kêu ra rả và bây giờ muốn nghỉ ngơi cho lại sức...
Gạch chân dưới những từ ngữ miêu tả cảnh vật tiêu biểu của mùa thu:
Những đám mây đen kéo về ùn ùn.
Mưa ào ạt như trút nước.
Sông sủi bọt, đục ngầu.
Bầu trời cao trong xanh.
Dòng sông lăn tăn gợn sóng, mặt nước trong xanh.
Sen tàn, lá xanh non, tiếng cuốc kêu ra rả.
Sen lụi tàn, lá đã quăn mép, khô dần.
Tiếng cuốc kêu thưa thớt.
MÙA THU TRONG TRẺO
Mùa thu, bầu trời tự nhiên cao bổng lên và trong xanh. Một màu xanh trứng sáo ngọt ngào, êm dịu. Vắng hẳn những đám mây đen thường ùn ùn kéo lên từ phía chân trời mỗi buổi chiều hè oi bức và vì thế, những trận mưa ào ạt như trút nước cũng thưa đi. Con sông chảy qua đầu làng Thanh thôi sủi bọt đục ngầu, ào ạt xô đẩy những đám củi đều chảy về xuôi. Giờ nó lắng lại, chỉ lăn tăn gợn sóng, vỗ nhẹ vào đôi bờ lóc bóc. Cũng có lúc dòng sông như một tấm gương xanh, soi rõ trời cao và những cánh cò trắng muốt vỗ thong thả qua sông một cách bình thản. Lúc ấy, mặt nước giống hệt một con người sâu sắc, đang mải suy nghĩ điều gì.
Trong hồ rộng, sen đang lụi dần. Những chiếc lá to như cái sàng màu xanh sẫm đã quăn mép, khô dần. Thỉnh thoảng mới còn vài lá non xanh, nho nhỏ mọc xòe trên mặt nước. Gương sen to bằng miệng bát, nghiêng nghiêng như muốn soi chân trời. Tiếng cuốc kêu thưa thớt trong các lùm cây sậy ven hồ. Dường như chúng mỏi miệng sau một mùa hè kêu ra rả và bây giờ muốn nghỉ ngơi cho lại sức...
Vì sao dòng sông mùa thu lại thôi sủi bọt đục ngầu, ào ạt xô đẩy những đám củi đều chảy về xuôi?
MÙA THU TRONG TRẺO
Mùa thu, bầu trời tự nhiên cao bổng lên và trong xanh. Một màu xanh trứng sáo ngọt ngào, êm dịu. Vắng hẳn những đám mây đen thường ùn ùn kéo lên từ phía chân trời mỗi buổi chiều hè oi bức và vì thế, những trận mưa ào ạt như trút nước cũng thưa đi. Con sông chảy qua đầu làng Thanh thôi sủi bọt đục ngầu, ào ạt xô đẩy những đám củi rều chảy về xuôi. Giờ nó lắng lại, chỉ lăn tăn gợn sóng, vỗ nhẹ vào đôi bờ lóc bóc. Cũng có lúc dòng sông như một tấm gương xanh, soi rõ trời cao và những cánh cò trắng muốt vỗ thong thả qua sông một cách bình thản. Lúc ấy, mặt nước giống hệt một con người sâu sắc, đang mải suy nghĩ điều gì.
Trong hồ rộng, sen đang lụi dần. Những chiếc lá to như cái sàng màu xanh sẫm đã quăn mép, khô dần. Thỉnh thoảng mới còn vài lá non xanh, nho nhỏ mọc xòe trên mặt nước. Gương sen to bằng miệng bát, nghiêng nghiêng như muốn soi chân trời. Tiếng cuốc kêu thưa thớt trong các lùm cây sậy ven hồ. Dường như chúng mỏi miệng sau một mùa hè kêu ra rả và bây giờ muốn nghỉ ngơi cho lại sức...
Đâu là bộ phận chủ ngữ trong câu văn sau: "Tiếng cuốc kêu thưa thớt trong các lùm cây lau sậy ven hồ."
MÙA THU TRONG TRẺO
Mùa thu, bầu trời tự nhiên cao bổng lên và trong xanh. Một màu xanh trứng sáo ngọt ngào, êm dịu. Vắng hẳn những đám mây đen thường ùn ùn kéo lên từ phía chân trời mỗi buổi chiều hè oi bức và vì thế, những trận mưa ào ạt như trút nước cũng thưa đi. Con sông chảy qua đầu làng Thanh thôi sủi bọt đục ngầu, ào ạt xô đẩy những đám củi rều chảy về xuôi. Giờ nó lắng lại, chỉ lăn tăn gợn sóng, vỗ nhẹ vào đôi bờ lóc bóc. Cũng có lúc dòng sông như một tấm gương xanh, soi rõ trời cao và những cánh cò trắng muốt vỗ thong thả qua sông một cách bình thản. Lúc ấy, mặt nước giống hệt một con người sâu sắc, đang mải suy nghĩ điều gì.
Trong hồ rộng, sen đang lụi dần. Những chiếc lá to như cái sàng màu xanh sẫm đã quăn mép, khô dần. Thỉnh thoảng mới còn vài lá non xanh, nho nhỏ mọc xòe trên mặt nước. Gương sen to bằng miệng bát, nghiêng nghiêng như muốn soi chân trời. Tiếng cuốc kêu thưa thớt trong các lùm cây sậy ven hồ. Dường như chúng mỏi miệng sau một mùa hè kêu ra rả và bây giờ muốn nghỉ ngơi cho lại sức...
Gạch chân dưới tính từ trong dãy từ sau:
bầu trời, ngọt ngào, nghỉ ngơi, êm dịu, đục ngầu, hồ sen.
MÙA THU TRONG TRẺO
Mùa thu, bầu trời tự nhiên cao bổng lên và trong xanh. Một màu xanh trứng sáo ngọt ngào, êm dịu. Vắng hẳn những đám mây đen thường ùn ùn kéo lên từ phía chân trời mỗi buổi chiều hè oi bức và vì thế, những trận mưa ào ạt như trút nước cũng thưa đi. Con sông chảy qua đầu làng Thanh thôi sủi bọt đục ngầu, ào ạt xô đẩy những đám củi rều chảy về xuôi. Giờ nó lắng lại, chỉ lăn tăn gợn sóng, vỗ nhẹ vào đôi bờ lóc bóc. Cũng có lúc dòng sông như một tấm gương xanh, soi rõ trời cao và những cánh cò trắng muốt vỗ thong thả qua sông một cách bình thản. Lúc ấy, mặt nước giống hệt một con người sâu sắc, đang mải suy nghĩ điều gì.
Trong hồ rộng, sen đang lụi dần. Những chiếc lá to như cái sàng màu xanh sẫm đã quăn mép, khô dần. Thỉnh thoảng mới còn vài lá non xanh, nho nhỏ mọc xòe trên mặt nước. Gương sen to bằng miệng bát, nghiêng nghiêng như muốn soi chân trời. Tiếng cuốc kêu thưa thớt trong các lùm cây sậy ven hồ. Dường như chúng mỏi miệng sau một mùa hè kêu ra rả và bây giờ muốn nghỉ ngơi cho lại sức...
.
Mùa thu trong trẻo được miêu tả qua cảm nhận của những giác quan nào?
HỌ ĐÃ NGHÈO ĐẾN NHƯ THẾ NÀO?
Ngày nọ, một người đàn ông - chủ của một nông trại giàu có - quyết định dẫn đứa con trai của mình đi du ngoạn, với mục đích duy nhất là chỉ cho nó biết như thế nào là cuộc sống nghèo khổ của những người nông dân.
Sau khi kết thúc chuyến đi, trên đường trở về người cha đã hỏi đứa con trai của mình: "Chuyến đi như thế nào hả con?". Cậu bé trả lời: "Tuyệt vời lắm cha ạ!"
"Thế, con có thấy những người nông dân đó, người ta đã nghèo đến như thế nào không?" - người cha hỏi tiếp.
"Ồ, con đã nhận thấy rất rõ cha ạ!" - Cậu bé trả lời.
"Con đã thấy chúng ta chỉ có một con chó duy nhất, nhưng họ đã có đến những bốn con. Chúng ta chỉ có một hồ bơi thật rộng ở giữa vườn nhà, nhưng họ có một con sông dài thật dài không thấy đâu là bến bờ. Chúng ta có một cái đèn lồng ngoài vườn, được nhập khẩu từ nước ngoài, đẹp thật đấy, nhưng những người nông dân kia có cả bầu trời với những vì tinh tú chiếu sáng. Sân vườn nhà ta rộng thật đấy, nhưng họ lại có cả đường chân trời. Chúng ta chỉ có một mảnh đất nhỏ để sống, nhưng họ lại có cả những cánh đồng ruộng bát ngát và ngút ngàn. Chúng ta có kẻ hầu người hạ, nhưng họ lại phục vụ được cho những người khác. Chúng ta phải mua thực phẩm để nuôi sống chúng ta, nhưng họ lại có thể tự làm ra để nuôi lấy chính bản thân mình. Chúng ta có những bức tường kiên cố để bảo vệ tài sản của chúng ta, nhưng họ lại có những người bạn chân chính bảo vệ họ."
Nói đến đây, cậu bé quay sang và nói với cha cậu rằng: "Con cảm ơn cha vì cha đã cho con biết chúng ta đã nghèo đến như thế nào." Người cha lặng người khi nghe đứa con của mình nói như vậy.
Người chủ nông trại muốn con hiểu được điều gì khi đưa con đi du ngoạn?
HỌ ĐÃ NGHÈO ĐẾN NHƯ THẾ NÀO?
Ngày nọ, một người đàn ông - chủ của một nông trại giàu có - quyết định dẫn đứa con trai của mình đi du ngoạn, với mục đích duy nhất là chỉ cho nó biết như thế nào là cuộc sống nghèo khổ của những người nông dân.
Sau khi kết thúc chuyến đi, trên đường trở về người cha đã hỏi đứa con trai của mình: "Chuyến đi như thế nào hả con?". Cậu bé trả lời: "Tuyệt vời lắm cha ạ!"
"Thế, con có thấy những người nông dân đó, người ta đã nghèo đến như thế nào không?" - người cha hỏi tiếp.
"Ồ, con đã nhận thấy rất rõ cha ạ!" - Cậu bé trả lời.
"Con đã thấy chúng ta chỉ có một con chó duy nhất, nhưng họ đã có đến những bốn con. Chúng ta chỉ có một hồ bơi thật rộng ở giữa vườn nhà, nhưng họ có một con sông dài thật dài không thấy đâu là bến bờ. Chúng ta có một cái đèn lồng ngoài vườn, được nhập khẩu từ nước ngoài, đẹp thật đấy, nhưng những người nông dân kia có cả bầu trời với những vì tinh tú chiếu sáng. Sân vườn nhà ta rộng thật đấy, nhưng họ lại có cả đường chân trời. Chúng ta chỉ có một mảnh đất nhỏ để sống, nhưng họ lại có cả những cánh đồng ruộng bát ngát và ngút ngàn. Chúng ta có kẻ hầu người hạ, nhưng họ lại phục vụ được cho những người khác. Chúng ta phải mua thực phẩm để nuôi sống chúng ta, nhưng họ lại có thể tự làm ra để nuôi lấy chính bản thân mình. Chúng ta có những bức tường kiên cố để bảo vệ tài sản của chúng ta, nhưng họ lại có những người bạn chân chính bảo vệ họ."
Nói đến đây, cậu bé quay sang và nói với cha cậu rằng: "Con cảm ơn cha vì cha đã cho con biết chúng ta đã nghèo đến như thế nào." Người cha lặng người khi nghe đứa con của mình nói như vậy.
Sắp xếp những thứ mà người nông dân có theo con mắt của cậu bé theo thứ tự xuất hiện:
- những cánh đồng ruộng bát ngát và ngút ngàn
- thực phẩm tự làm
- bạn bè chân chính
- bốn con chó
- phục vụ được cho những người khác
- cả bầu trời với những vì tinh tú chiếu sáng
- đường chân trời
- một con sông dài thật dài không thấy đâu là bến bờ
HỌ ĐÃ NGHÈO ĐẾN NHƯ THẾ NÀO?
Ngày nọ, một người đàn ông - chủ của một nông trại giàu có - quyết định dẫn đứa con trai của mình đi du ngoạn, với mục đích duy nhất là chỉ cho nó biết như thế nào là cuộc sống nghèo khổ của những người nông dân.
Sau khi kết thúc chuyến đi, trên đường trở về người cha đã hỏi đứa con trai của mình: "Chuyến đi như thế nào hả con?". Cậu bé trả lời: "Tuyệt vời lắm cha ạ!"
"Thế, con có thấy những người nông dân đó, người ta đã nghèo đến như thế nào không?" - người cha hỏi tiếp.
"Ồ, con đã nhận thấy rất rõ cha ạ!" - Cậu bé trả lời.
"Con đã thấy chúng ta chỉ có một con chó duy nhất, nhưng họ đã có đến những bốn con. Chúng ta chỉ có một hồ bơi thật rộng ở giữa vườn nhà, nhưng họ có một con sông dài thật dài không thấy đâu là bến bờ. Chúng ta có một cái đèn lồng ngoài vườn, được nhập khẩu từ nước ngoài, đẹp thật đấy, nhưng những người nông dân kia có cả bầu trời với những vì tinh tú chiếu sáng. Sân vườn nhà ta rộng thật đấy, nhưng họ lại có cả đường chân trời. Chúng ta chỉ có một mảnh đất nhỏ để sống, nhưng họ lại có cả những cánh đồng ruộng bát ngát và ngút ngàn. Chúng ta có kẻ hầu người hạ, nhưng họ lại phục vụ được cho những người khác. Chúng ta phải mua thực phẩm để nuôi sống chúng ta, nhưng họ lại có thể tự làm ra để nuôi lấy chính bản thân mình. Chúng ta có những bức tường kiên cố để bảo vệ tài sản của chúng ta, nhưng họ lại có những người bạn chân chính bảo vệ họ."
Nói đến đây, cậu bé quay sang và nói với cha cậu rằng: "Con cảm ơn cha vì cha đã cho con biết chúng ta đã nghèo đến như thế nào." Người cha lặng người khi nghe đứa con của mình nói như vậy.
Sau chuyến đi, cậu bé đã nói điều gì khiến người cha lặng người?
HỌ ĐÃ NGHÈO ĐẾN NHƯ THẾ NÀO?
Ngày nọ, một người đàn ông - chủ của một nông trại giàu có - quyết định dẫn đứa con trai của mình đi du ngoạn, với mục đích duy nhất là chỉ cho nó biết như thế nào là cuộc sống nghèo khổ của những người nông dân.
Sau khi kết thúc chuyến đi, trên đường trở về người cha đã hỏi đứa con trai của mình: "Chuyến đi như thế nào hả con?". Cậu bé trả lời: "Tuyệt vời lắm cha ạ!"
"Thế, con có thấy những người nông dân đó, người ta đã nghèo đến như thế nào không?" - người cha hỏi tiếp.
"Ồ, con đã nhận thấy rất rõ cha ạ!" - Cậu bé trả lời.
"Con đã thấy chúng ta chỉ có một con chó duy nhất, nhưng họ đã có đến những bốn con. Chúng ta chỉ có một hồ bơi thật rộng ở giữa vườn nhà, nhưng họ có một con sông dài thật dài không thấy đâu là bến bờ. Chúng ta có một cái đèn lồng ngoài vườn, được nhập khẩu từ nước ngoài, đẹp thật đấy, nhưng những người nông dân kia có cả bầu trời với những vì tinh tú chiếu sáng. Sân vườn nhà ta rộng thật đấy, nhưng họ lại có cả đường chân trời. Chúng ta chỉ có một mảnh đất nhỏ để sống, nhưng họ lại có cả những cánh đồng ruộng bát ngát và ngút ngàn. Chúng ta có kẻ hầu người hạ, nhưng họ lại phục vụ được cho những người khác. Chúng ta phải mua thực phẩm để nuôi sống chúng ta, nhưng họ lại có thể tự làm ra để nuôi lấy chính bản thân mình. Chúng ta có những bức tường kiên cố để bảo vệ tài sản của chúng ta, nhưng họ lại có những người bạn chân chính bảo vệ họ."
Nói đến đây, cậu bé quay sang và nói với cha cậu rằng: "Con cảm ơn cha vì cha đã cho con biết chúng ta đã nghèo đến như thế nào." Người cha lặng người khi nghe đứa con của mình nói như vậy.
Câu chuyện muốn cho chúng ta biết điều gì?
Nối cho đúng:
Gạch dưới thành phần trạng ngữ trong những câu sau đây:
a. Vì thiếu tiếng cười của bé, căn nhà trở nên trống vắng, buồn thiu.
b. Vào khoảng tháng hai, trên khắp các cành cây, lộc non lại đâm ra tua tủa.
Gạch chân dưới từ không đồng nghĩa với các từ còn lại trong các nhóm sau:
a. đẩy, đá, ném, quẳng
b. rộng, mênh mông, chót vót, bát ngát
c. vợ, con gái, bà xã, phu nhân
TRẦN BÌNH TRỌNG
Trong trận chiến đấu gay go ác liệt, Trần Bình Trọng chẳng may sa vào tay giặc. Bọn giặc tìm mọi cách dọa nạt ông để tra hỏi tin tức vua Trần và tình hình quân ta. Trước sau, ông không nói nửa lời. Giặc bày tiệc đầy những của ngon vật lạ để mời mọc lấy lòng, ông quay mặt đi không nhìn. Không những thế, ông còn tuyệt thực, nhất định không ăn uống gì. Giặc quay ra dùng vinh hoa mưu làm ông thay lòng đổi dạ, chúng dụ dỗ:
- Có muốn làm vương đất Bắc không?
Trần Bình Trọng quắc mắt quát vào mặt giặc:
- Ta thà làm quỷ nước Nam chứ không thèm làm vương đất Bắc!
Biết chẳng thể nào khuất phục được bậc anh hùng, giặc đã giết ông. Cảm phục và thương tiếc vị quan dũng cảm, vua Trần truy phong ông tước vương.
Từ "tuyệt thực" trong văn bản trên có nghĩa là
TRẦN BÌNH TRỌNG
Trong trận chiến đấu gay go ác liệt, Trần Bình Trọng chẳng may sa vào tay giặc. Bọn giặc tìm mọi cách dọa nạt ông để tra hỏi tin tức vua Trần và tình hình quân ta. Trước sau, ông không nói nửa lời. Giặc bày tiệc đầy những của ngon vật lạ để mời mọc lấy lòng, ông quay mặt đi không nhìn. Không những thế, ông còn tuyệt thực, nhất định không ăn uống gì. Giặc quay ra dùng vinh hoa mưu làm ông thay lòng đổi dạ, chúng dụ dỗ:
- Có muốn làm vương đất Bắc không?
Trần Bình Trọng quắc mắt quát vào mặt giặc:
- Ta thà làm quỷ nước Nam chứ không thèm làm vương đất Bắc!
Biết chẳng thể nào khuất phục được bậc anh hùng, giặc đã giết ông. Cảm phục và thương tiếc vị quan dũng cảm, vua Trần truy phong ông tước vương.
Khi bắt được Trần Bình Trọng, bọn giặc muốn ông làm gì?
TRẦN BÌNH TRỌNG
Trong trận chiến đấu gay go ác liệt, Trần Bình Trọng chẳng may sa vào tay giặc. Bọn giặc tìm mọi cách dọa nạt ông để tra hỏi tin tức vua Trần và tình hình quân ta. Trước sau, ông không nói nửa lời. Giặc bày tiệc đầy những của ngon vật lạ để mời mọc lấy lòng, ông quay mặt đi không nhìn. Không những thế, ông còn tuyệt thực, nhất định không ăn uống gì. Giặc quay ra dùng vinh hoa mưu làm ông thay lòng đổi dạ, chúng dụ dỗ:
- Có muốn làm vương đất Bắc không?
Trần Bình Trọng quắc mắt quát vào mặt giặc:
- Ta thà làm quỷ nước Nam chứ không thèm làm vương đất Bắc!
Biết chẳng thể nào khuất phục được bậc anh hùng, giặc đã giết ông. Cảm phục và thương tiếc vị quan dũng cảm, vua Trần truy phong ông tước vương.
Sắp xếp những việc làm của giặc với Trần Bình Trọng để lấy thông tin từ ông?
- bày tiệc lấy lòng.
- dọa nạt.
- dùng vinh hoa để mua chuộc.
TRẦN BÌNH TRỌNG
Trong trận chiến đấu gay go ác liệt, Trần Bình Trọng chẳng may sa vào tay giặc. Bọn giặc tìm mọi cách dọa nạt ông để tra hỏi tin tức vua Trần và tình hình quân ta. Trước sau, ông không nói nửa lời. Giặc bày tiệc đầy những của ngon vật lạ để mời mọc lấy lòng, ông quay mặt đi không nhìn. Không những thế, ông còn tuyệt thực, nhất định không ăn uống gì. Giặc quay ra dùng vinh hoa mưu làm ông thay lòng đổi dạ, chúng dụ dỗ:
- Có muốn làm vương đất Bắc không?
Trần Bình Trọng quắc mắt quát vào mặt giặc:
- Ta thà làm quỷ nước Nam chứ không thèm làm vương đất Bắc!
Biết chẳng thể nào khuất phục được bậc anh hùng, giặc đã giết ông. Cảm phục và thương tiếc vị quan dũng cảm, vua Trần truy phong ông tước vương.
Câu trả lời của Trần Bình Trọng trong bài nói lên điều gì?
TRẦN BÌNH TRỌNG
Trong trận chiến đấu gay go ác liệt, Trần Bình Trọng chẳng may sa vào tay giặc. Bọn giặc tìm mọi cách dọa nạt ông để tra hỏi tin tức vua Trần và tình hình quân ta. Trước sau, ông không nói nửa lời. Giặc bày tiệc đầy những của ngon vật lạ để mời mọc lấy lòng, ông quay mặt đi không nhìn. Không những thế, ông còn tuyệt thực, nhất định không ăn uống gì. Giặc quay ra dùng vinh hoa mưu làm ông thay lòng đổi dạ, chúng dụ dỗ:
- Có muốn làm vương đất Bắc không?
Trần Bình Trọng quắc mắt quát vào mặt giặc:
- Ta thà làm quỷ nước Nam chứ không thèm làm vương đất Bắc!
Biết chẳng thể nào khuất phục được bậc anh hùng, giặc đã giết ông. Cảm phục và thương tiếc vị quan dũng cảm, vua Trần truy phong ông tước vương.
Nối cho đúng:
Câu sau thuộc kiểu câu gì?
Bọn giặc tìm mọi cách dọa nạt ông để tra hỏi tin tức vua Trần và tình hình quân ta.
Trạng ngữ trong câu văn sau là loại trạng ngữ nào?
Biết chẳng thể nào khuất phục được bậc anh hùng, giặc đã giết ông.
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây