Có một lần, tôi đã nghĩ rằng quyết định "không đi học" là rất bình thường, không có chuyện gì xảy ra đối với tôi cả. Nhưng thật không thể ngờ rằng, cái quyết định sai lầm năm xưa đó lại ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống sau này của tôi.
Hồi còn nhỏ, tôi đã từng ao ước trở thành một bác sĩ giỏi giang, một giáo viên dạy học hoặc một nghề gì đó rất cao cả. Mẹ tôi đã rất tự hào vì tôi đã có những ước mơ như thế. Tôi rất hài lòng. Mẹ tôi bảo tôi nên chăm chỉ học hành để có thể thực hiện được những ước mơ đó. Vì vậy, năm lớp một, hai, ba, bốn và năm tôi đã rất chăm chỉ học hành.
Đến năm tôi học lớp sáu, tôi đã khiến mẹ tôi rất thất vọng. Lí do vì sao? Bởi vì tôi ngày càng học chểnh mảng hơn và luôn muốn cúp học. Nhưng tôi vẫn giữ được những ước mơ làm bác sĩ, cô giáo và ...v...v... Tuy tôi đã làm mẹ tôi thất vọng nhưng mẹ tôi vẫn cố gắng động viên tôi để tôi có thể cố gắng học chăm chỉ như hồi cấp một.
Nhờ việc mẹ tôi luôn luôn động viên tôi (cả bố tôi nữa) khiến tôi đã có thêm rất rất rất rất nhiều động lực để có thể thực hiện ước mơ đó. Vì vậy, tôi đã được điểm cao trong kì thi giữa kì một, cuối kì một và giữa kì hai một cách rất dễ dàng. Đến sát ngày thi cuối kì hai, tôi đã cố gắng ôn bài thật kĩ và cuối cùng tôi đã được lên lớp bảy.
Năm lớp bảy cũng vậy, tôi học càng ngày chểnh mảng hơn năm lớp 6 nhưng cũng vì thế mà tôi không bỏ cuộc. Tôi cố gắng. Tôi đã cố gắng từng ngày, từng giờ, từng phút và từng giây để ôn bài thật kĩ trước khi đi thi. Sau đó, tôi đã được lên lớp tám.
Năm lớp tám cũng như hồi lớp sáu và bảy vậy, chỉ khác rằng kiến thức nó khó hơn một chút. Tuy vậy, tôi không bỏ cuộc. Tôi cũng đã ôn bài rất kĩ trước khi vào làm bài thi kết thúc năm lớp tám. Các bạn biết rồi đấy, kết quả của tôi cũng như hồi lớp sáu và bảy vậy.
Những năm sau đó, tôi cũng đã đỗ lên lớp. Tốt nghiệp cấp hai rồi tôi chuyển sang cấp ba. Tôi đã tốt nghiệp cấp ba rồi thì tôi chuyển sang học Đại học.
Tôi đã chọn vào trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Ở đó, tôi cũng đã học tập rất chăm chỉ. Tuy không có bố mẹ ở bên cạnh động viên và săn sóc mình như hồi trước nhưng tôi vẫn không bỏ cuộc. Ngày ngày, đi học về rồi đi làm thêm, đến tối muộn rồi về nhà tắm rửa, ăn cơm rồi học bài. Năm cuối ở trường Đại học, tôi đã rất cố gắng ôn luyện để mình có thể đỗ thủ khoa. Đêm trước ngày thi, tôi đã xin nghỉ làm thêm và ôn bài đến tận 4 giờ sáng hôm sau. Thi xong rồi, nhận được kết quả thì tôi rất ngạc nhiên. TÔI ĐÃ ĐỖ THỦ KHOA!!!!
Hiện nay, tôi đang làm bác sĩ trưởng ở một bệnh viện có danh tiếng rồi tôi còn có nghề tay trái nữa là làm một họa sĩ ở một văn phòng nhỏ. Những quyết định sai lầm năm xưa của bạn có ảnh hưởng rất lớn về cuộc sống sau này của bạn. Vì vậy, nếu bạn có những quyết định sau lầm đó thì hãy hủy hỏ đi nhé!!
Bình luận (0)