Trong thế kỉ XX vừa qua, toàn thế giới đã được chứng kiến những bước chuyển mình đầy mạnh mẽ về khoa học và công nghệ. Giờ đây những chiếc máy to lớn đồ sộ không còn là biểu tượng của sức mạnh trí tuệ bởi giờ đây con người có thể thu cả thế giới vào trong lòng bàn tay với những thiết bị nhỏ xíu. Cuộc sống con người ngày một hiện địa hơn cùng những bước tiến kỳ diệu đó. Và có lẽ nhân chứng sống cho những bước chuyển mình kì diệu ấy chính là chú robot Pepper của Bỉ. Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi có cơ hội được gặp Pepper. Đó sẽ là trải nghiệm mà tôi không bao giờ quên.
Trong cuộc thi khoa học kĩ thuật năm vừa qua, bằng nỗ lực không ngừng nghỉ tôi đã giành được giải Nhất của cuộc thi và phần thưởng là một chuyến đi đến đất nước Bỉ để gặp gỡ với robot Pepper đang làm việc tại 2 bệnh viện lớn là Estend và Liege. Trước ngày khởi hành để Bỉ, tôi vô cùng háo hức và tò mò. Tôi đã thấy robot Pepper trên TV qua phương tiện truyền thông sách báo nhưng chưa bao giờ thấy ngoài đời không biết những người máy ấy và nhìn ra sao nhỉ? Không ngoài mong đợi, chuyến đi đến Bỉ và gặp gỡ Pepper đã trở thành hồi ức sâu đậm trong trí nhớ của tôi.
Lần đầu tiên được đặt chân đến một trong những đất nước có hệ thống y tế phát triển nhất thế giới, tôi bị choáng ngợp với mọi thứ ở đây. Tất cả đều là những dụng cụ y tế tân tiến tôi chưa bao giờ thấy qua. Cả bệnh viện đều được lát gạch trắng, mọi người đều có ý thức giữ gìn vệ sinh chung, còn các bác sĩ vô cùng niềm nở với các bệnh nhân. Và từ xa tôi đã thấy vị trí làm việc của Pepper. Chú đang tiếp đón các bệnh nhân là người già và trẻ em đến đúng khoa. Người đồng hành cùng tôi là một tiến sĩ trực thuộc viện nghiên cứu trí tuệ nhân tạo đã lên tiếng giải thích cho tôi hiểu:
- Người máy là sản phẩm khoa học công nghệ của ngành công nghiệp tự động hóa. Song với những nghiên cứu và phát triển qua hàng trăm năm, đất nước Bỉ đã thành công chế tạo người máy được mô phỏng có hình dáng giống với con người, có thể hiểu và nói được nhiều ngôn ngữ khác nhau, sau làm được nhiều công việc như con người khi chẳng hạn như bán hàng, đón tiếp bệnh nhân... có người máy còn được công nhận quyền công dân như Pepper để giảm bớt chi phí và gánh nặng cho con người.
Anh dẫn tôi lại gần hơn. Bấy giờ tôi mới phát hiện chú Robot này chưa cao đến mét rưỡi và được trang bị các bánh xe với khung thân hình màu trắng, có một màn hình gắn trên ngực và có đầu tròn. Có vẻ còn vài phần hạn chế trong hoạt động. Thấy tôi còn vẻ ngạc nhiên, anh lại nói tiếp:
- Người máy Pepper có thể nhận biết giọng nói của con người với 20 ngôn ngữ khác nhau, cũng như phân biệt được giọng nói của nam giới, nữ giới và trẻ nhỏ. Robot chịu trách nhiệm tiếp đón người bệnh là trẻ em và người già nhà tại 2 bệnh viện lớn là Estend và Liege của nước Bỉ đủ để thấy được sự tin tưởng của đất nước Bỉ đến với Pepper như thế nào rồi em nhỉ?
Quả đúng là như vậy. Đôi khi con người luôn coi robot là một mầm tai họa khổng lồ ảnh hưởng đến công việc và đe dọa cuộc sống của họ nhưng ở Bỉ lại hoàn toàn ngược lại. Mọi người đối xử với Pepper như một nhân viên y tế bình thường. Ai nấy đều xếp hàng theo thứ tự, nói chuyện lịch sự với Pepper. Khi họ rời đi còn không quên nói lời cảm ơn đến chú người máy ấy. Dù phát âm vẫn còn đôi chút rời rạc và các bước di chuyển chưa thật dứt khoát nhưng một điều rõ ràng rằng mọi người đều hài lòng với cách phục vụ của Pepper. Những đứa trẻ ban đầu thấy người máy có đôi chút sợ hãi ấy vậy mà một lúc sau có thể gần gũi nói chuyện với Pepper như một người bạn. Điều này đã gây hứng thú cho tôi. Tôi quyết định đến nói chuyện thử với chú người máy này xem sao. Khi nhìn thấy tôi, Pepper đã nhanh chóng cất tiếng hỏi bằng tiếng Anh:
- Hi. May I help you, sir? ( Xin chào, tôi có thể giúp gì được cho bạn )
Do phản ứng chậm nên tôi đã trả lời lại bằng một câu tiếng Việt:
- Tôi muốn được nói chuyện với bạn.
Lúc sau tôi mới nhận ra mình đã nói bằng tiếng Việt nên định sửa lại bằng tiếng Anh thì chú đã đáp lời rất nhanh:
- Tất nhiên rồi. Tôi sẽ trả lời mọi câu hỏi của bạn.
Ôi! Thật bất ngờ, Pepper có thể trả lời tôi bằng tiếng Việt. Dù còn hơi hạn chế về phát âm nhưng tôi vẫn hiểu hết tất cả những gì Pepper nói. Tôi ngỏ ý muốn Pepper dẫn mình đi xung quanh giới thiệu về bệnh viện, chú ấy ngay lập tức đồng hành cùng tôi. Suốt cả đoạn đường Pepper dùng tiếng Việt để giao tiếp, giới thiệu cho tôi về bệnh viện nơi chú đang làm việc tường tận và chi tiết. Tôi vẫn nhớ mãi khoảng thời gian hạnh phúc ấy đến tận sau này. Ngay cả khi tôi đã rời Bỉ để trở về Việt Nam, tôi vẫn nuôi khát vọng được gặp Pepper thêm một lần nữa để nói chuyện với chú người máy dễ thương ấy
. Chúng ta đang sống trong “thế giới số” biến động từng giây cùng với đó là sự phát triển mạnh mẽ của người máy. Sau cuộc gặp gỡ với Pepper đã thắp lên trong tôi một niềm tin mạnh mẽ robot trong tương lai sẽ giúp đỡ con người rất nhiều và nâng cao chất lượng cuộc sống cho con người trong tương lai. Đồng thời tôi cũng mong muốn được đất nước mình có thể phát triển mạnh mẽ hơn trên cuộc đua công nghệ cao để tạo ra những người máy có ích như Pepper.
Mọi sự kiện xảy ra đều không có thật, chỉ là tưởng tượng của mình. Nếu mong có sai sót gì mong được mọi người góp ý cho