Xào xạc xào xạc,tiếng lá cây đung đưa trong gió,một chiếc xe ô tô đã dừng lại

bước ra là một người thanh niên tầm 20 tuổi,anh ta chầm chậm mở cốp xe ra,bên trong là một chiếc xẻn đã cũ,một chiếc bao tải lớn và một vài tấm bùa màu vàng 

Anh ta cầm lấy chiếc xẻng và một chiếc đèn pin mà đi vào khu nghĩa địa ngay bên cạnh chiếc xe của mình,chầm chậm tiến đến một ngôi mộ gần đó

Tuy trời rất tối nhưng nhờ có ánh sáng màu vàng nhẹ xuất pháp từ chiếc đèn pin nên một cái tên từ từ hiện lên bên trên phần mộ giản dị ấy

"Nguyễn Thị Nguyệt",sinh ngày 12/4/1942 ,từ trầ vào lúc 3h12p ngày 4/7/2016 ,hưởng thọ 74 tuổi

Anh ta bắt đầu đào phần đất ơe dưới mộ,khi đào được tầm 3-4m một thân hình già nua hiện ra với mái tóc bạc phơ ,da thịt đã ngần như thối rữa để lộ ra một ít xương của bà cụ

Anh ta lại từ từ nhấc cái xác lên,vác nó đến chiếc xe của mình ,từ từ đưa cái xác ấy vào trong chiếc bao tải của mình,tay cầm một lá bùa dán lên cái bao ,miệng lẩm bẩm một thứ tiếng kì lạ

Chiếc xe đã rời đi trong đêm tối tĩnh mịch, nó phát ra một luồn khí lạnh khiến người khác phải rợn tóc gáy

Chiếc xe đi bon bon trên còn đường đầy gạch đá đó ,đi qua một ngôi chùa gần đó

Xào xạc xào xạc- tiếng rèm cửa phấp phải trong đêm,xen kẽ là những tiếng gõ mõ đều đều,một nhà sư mặc áo cà sa đang nhắm mắt mà niệm phật dưới tượng Phật quan âm

Đột nhiên nhà sư bất ngờ mở đôi mắt của mình ra ,tay ngừng gõ mõ ,ông khẽ thở dài."haizzz cuối cùng người phụ nữ tội nghiệp đó cũng đã được đem đi rồi,không biết là phước hay họa đây'' 

Ngay khi lời nói vừa dứt một nhà sư khác bước vào."A di đà phật,đó là phước cho ngôi làng này cũng là họa cho kẻ mang nó đi"

Nhà sư kia tiếp lời"A di đà phật,huynh đừng nên nói vậy chứ ,mặc dù ám khí vẫn còn rất mạnh nhưng chẳng phải đã đỡ hơn trước rất nhiều rồi hay sao"

Vị sư huynh khi liền trả lời ngay"muốn biết thế nào ngày mai sẽ rõ"

Sáng ngày hôm sau 

Một tin chấn động đã làm xáo trộn cả làng Bạch Tử,cái xác mang linh hồi oán hận với ngôi làng đã biến mất không dấu vết ,ai ai cũng thấy vui mừng

"Vậy là từ nay ngôi làng đã được giải thoát!!"

"Haha không còn xác không còn người chết nữa"

"Yên bình rồi!Yên bình thật rồi"

Trong không khí vui tươi ấy chiếc xe vẫn năng bánh nó đi đến tận 10h trưa mới dừng lại trên một quả đồi âm u

"Cha ,con mang xác mẹ về rồi đây"

Người thanh niên cất tiếng,một ông cụ tầm 80 tuổi bước ra 

"Cảm ơn con nhiều lắm ,cuối cùng giá đình ta cũng được đoàn tụ"ông ấy nở một nụ cười thật tươi

Xương mù vây lấy ngọn đồi ,mọi thứ dần chìm vào bóng tối vĩnh hằng

"Cái quái gì thế này!"

".....Vậy là kết thúc thật rồi"

Bóng tối tiến dần đến ngôi làng,bao phủ toàn bộ mọi thứ nhưng nó vẫn chừa lại ngôi chùa ấy

Hai nhà sư nhìn nhau,người đệ lên tiếng trước "cuối cùng thì......ngôi làng này đã phải trà cái giá thích đáng cho tội ác của nó"

Người sư huynh rơi vào chầm tư một lúc rồi nói"phu nhân,người có thể yên nghỉ rồi"

Hai người ngẩn mặt lên trời cùng nhau ,cả hai đều hiểu,tội lỗi mà cái làng này gây ra cho gia đình nhà họ Nguyễn khủng khiếp tới mức nào 

Giờ đây,sau 5 năm dài đằng đẵng nó đã phải chịu cái giá thích đáng cho hành động của mình,chỉ tội cho những đứa trẻ ngây thơ vô tội phải chịu cái kết này chung với cha mẹ chúng