Lòng bàn tay bé nhỏ của Minh run rẩy siết chặt cành cây, đôi mắt tròn xoe nhìn vào bóng tối dày đặc của khu rừng. Cậu bé 7 tuổi, lạc lõng giữa những tán cây khổng lồ, tiếng chim hót ríu rít giờ đây trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết.
Mẹ Minh đã dặn dò cậu đừng đi quá xa, nhưng sự tò mò đã đưa cậu đi sâu vào khu rừng cấm. Bây giờ, cậu không còn nhớ đường về nữa. Mặt trời đã lặn, bóng tối bao trùm, những tiếng động lạ phát ra từ bóng cây khiến Minh sowj hãi run lên. Bỗng, một ánh sáng nhấp nháy trong bóng cây. Minh run rẩy tiến lại gần, tim đập thình thịch. Đó là một con bướm đêm khổng lồ, đôi cánh màu đen tuyền lấp lánh những chấm sáng kỳ lạ. Minh đưa tay ra, muốn chạm vào nó, nhưng con bướm bất ngờ cất cánh bay đi, dẫn cậu vào sâu hơn trong rừng. Minh đuổi theo, ánh sáng của bướm đêm như một ngọn hải đăng dẫn đường trong bóng tối. Càng đi sâu, cậu càng thấy lạnh, gió thổi vi vu . con bướm dừng lại trước một gốc cây cổ thụ. Một tiếng cười khàn khàn, lạnh lẽo vang lên từ trong bóng tối. Minh sợ hãi, cố gắng chạy về phía sau, nhưng đã quá muộn. Một bàn tay lạnh lẽo, xương xẩu nắm lấy cổ tay cậu, kéo cậu vào trong hố sâu. Minh cố gắng vùng vẫy, nhưng bàn tay ấy siết chặt, tiếng cười của con ma ngày càng lớn, vang vọng khắp khu rừng. Cậu bé vùng vẫy yếu ớt