Không ngờ, một quyết định tưởng rằng chẳng quan trọng năm xưa, nay lại ảnh hưởng quá lớn đến cuộc sống của tôi. Hồi đó, tôi chỉ đơn giản nghĩ rằng việc tham gia một khóa học làm gốm sẽ giúp tôi thư giãn sau những ngày làm việc căng thẳng. Tôi không hề kỳ vọng gì nhiều, chỉ coi đó là một thú vui để giết thời gian. Thế nhưng, mỗi lần ngồi trước bàn xoay, cảm giác chạm vào đất sét mềm mại, từ từ nhào nặn từng viên đất vô tri thành hình, lòng tôi chợt tràn ngập một cảm giác bình yên lạ lùng. Đó không còn chỉ là niềm vui nhất thời nữa, mà là những giây phút tôi tìm thấy chính mình, trong sự tĩnh lặng và tập trung tuyệt đối.

Từng ngày trôi qua, tôi càng nhận ra rằng công việc văn phòng dẫu ổn định nhưng lại không thể mang đến cho tôi cảm giác hài lòng sâu sắc. Những món đồ gốm do chính tay tôi tạo ra không chỉ là vật chất, mà là sự kết tinh của cả tâm hồn và cảm xúc tôi đổ dồn vào đó. Niềm hạnh phúc nhỏ nhoi từ việc hoàn thành từng sản phẩm khiến tôi nhận ra đam mê thực sự của mình không phải là những con số hay báo cáo khô khan, mà là nghệ thuật và sự sáng tạo.

Giờ đây, khi nhìn lại, tôi không thể tin rằng một quyết định tưởng chừng như ngẫu nhiên, lại có thể thay đổi cả cuộc đời mình. Tôi đã bỏ lại công việc văn phòng sau lưng, mở một xưởng gốm nhỏ nơi tôi dành cả ngày đắm chìm trong niềm vui sáng tạo. Mỗi sản phẩm tôi làm ra là một phần của bản thân, là niềm đam mê được gửi gắm vào từng thớ đất. Và thật kỳ diệu, những sản phẩm ấy không chỉ mang lại niềm vui cho tôi, mà còn lan tỏa đến những người khác, giúp họ tìm thấy niềm vui qua nghệ thuật gốm sứ.

Tôi đã tìm thấy ý nghĩa cuộc sống của mình từ những điều giản dị nhất – từ quyết định mà tôi từng nghĩ chỉ là một cuộc thử nghiệm thoáng qua. Giờ đây, mỗi ngày đối với tôi là một cuộc hành trình đầy cảm xúc và niềm đam mê không bao giờ cạn.