Tại một ngôi làng nhỏ ven rừng, nơi những câu chuyện truyền miệng khiến người ta khiếp sợ, có một ngôi nhà cổ hoang tàn, được cho là bị ma ám. Những tiếng thì thầm, ánh mắt lo lắng của người dân và những lời cảnh báo đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của họ. Họ kể về những bóng ma lang thang, những âm thanh kỳ quái từ ngôi nhà, và những cái chết bất ngờ của những người dám bén mảng tới gần. Tuy nhiên, giữa không gian đầy bí ẩn và sợ hãi ấy, có một chàng trai tên Jack luôn tỏ ra hoài nghi và quyết tâm khám phá sự thật.
Một đêm trăng sáng, ánh sáng vàng vọt của mặt trăng trải dài trên mặt đất như một tấm thảm kỳ bí, Jack quyết định lẻn vào khu rừng để tìm hiểu ngôi nhà cổ. Bầu không khí trong rừng đặc quánh và u ám, những cành cây xào xạc như đang thì thầm, tiếng cú kêu từ xa vang vọng như một lời cảnh báo. Mỗi bước chân của hắn vang lên như tiếng trống đập trong không gian tĩnh lặng, làm lòng hắn đập nhanh hơn.
Khi đến nơi, cánh cửa gỗ của ngôi nhà kêu cọt kẹt như đang chờ đợi sự xuất hiện của hắn. Những chiếc móc gỉ sét bám đầy bụi bặm và mạng nhện phủ kín như một lớp vỏ nhện khổng lồ. Bước vào trong, không khí lạnh lẽo tràn ngập, nặng nề như một lớp sương mù dày đặc. Jack cảm thấy như có hàng ngàn cặp mắt đang theo dõi mình, từng hơi thở của hắn như vang vọng giữa những bức tường lạnh lẽo.
Ở góc phòng, ánh đèn pin chiếu sáng một bức tranh lớn. Đó là hình ảnh của một gia đình, nhưng điều kỳ lạ là những khuôn mặt trong tranh dường như sống động, đôi mắt họ chứa đựng một nỗi buồn sâu thẳm, những ánh mắt lạnh lẽo như thể đang nhìn thấu tâm can của hắn. Jack cảm thấy một cơn lạnh lẽo chạy dọc sống lưng, như có một bàn tay vô hình đang chạm vào da thịt hắn. Hắn tiến lại gần, và bất ngờ, một chiếc gương treo trên tường phản chiếu hình ảnh của hắn. Nhưng không chỉ có mình hắn trong đó; phía sau, một bóng dáng mờ ảo, một cô gái với mái tóc dài xõa xuống như những sợi tơ nhện, mặt phủ kín bởi chiếc khăn trắng, đang nhìn hắn chằm chằm.
Tim Jack đập nhanh, hắn quay lại nhưng không thấy ai. Hắn lại nhìn vào gương, và lần này, cô gái đã tiến lại gần hơn, đôi mắt sâu thẳm như những hố đen, tràn đầy nỗi sợ hãi và khổ đau. Hắn run rẩy, nhưng không thể rời mắt khỏi hình ảnh kỳ bí ấy.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên trong đầu hắn, dịu dàng mà cũng đầy khẩn cầu: “Giúp tôi thoát khỏi nơi này.” Hắn hoảng sợ, nhưng sự tò mò mạnh mẽ đã thúc giục hắn. Cô gái trong gương kể cho hắn nghe về câu chuyện bi thương của mình, giọng nói như những tiếng thì thầm của gió. Cô là con gái của chủ ngôi nhà, đã chết trong một tai nạn đau lòng, và giờ đây bị mắc kẹt trong ngôi nhà này, nơi đã trở thành một chiếc quan tài vô hình.
Hắn bắt đầu lục lọi trong ngôi nhà, tìm kiếm những đồ vật cũ kỹ và những ghi chép đã bị thời gian làm phai nhạt. Cảm giác ớn lạnh càng ngày càng lan rộng trong lòng hắn, như thể những bức tường đang thở và ốm yếu. Cuối cùng, hắn phát hiện ra một cuốn nhật ký, những trang sách đã ố vàng, viết đầy những kỷ niệm vui buồn. Mỗi dòng chữ như đang thì thầm, tràn đầy nỗi xót xa và sự hoài niệm. Jack nhận ra rằng cái chết của cô gái đã mang lại lời nguyền cho ngôi nhà.
Khi trở lại gương, Jack quyết định nói cho cô biết sự thật. “Tôi sẽ giúp bạn.” Hắn hứa hẹn, và ngay lập tức, không gian xung quanh họ bắt đầu sáng lên, ánh sáng như xuyên thấu qua màn đêm dày đặc. Cô gái mỉm cười, ánh sáng rực rỡ bao quanh cô, và hình ảnh của cô dần tan biến, để lại một mùi hương nhè nhẹ như hoa nhài, nhưng vẫn đầy nỗi buồn.
Sáng hôm sau, người dân trong làng thấy ngôi nhà cổ giờ đã hủy hoại, như thể nó chưa từng tồn tại. Những bức tường sụp đổ, mái nhà tan hoang, và chỉ còn lại một mảnh đất trống rải đầy những mảnh vỡ. Jack trở về, trong lòng tràn đầy cảm xúc lẫn lộn. Hắn đã giải thoát cho một linh hồn, nhưng đồng thời cũng mang theo mảnh ghép của đêm tối mà không ai có thể hiểu được. Hành trình khám phá đã khiến hắn trưởng thành hơn, nhưng cái giá của sự tò mò và dũng cảm đó vẫn sẽ theo đuổi hắn mãi mãi, như những tiếng thì thầm trong đêm tối không bao giờ tắt...