Đêm hôm đó, Minh bước vào một ngôi nhà bỏ hoang bên rừng, một nơi người ta vẫn truyền tai nhau rằng có điều gì đó rất bí ẩn và đáng sợ. Cậu bạn tò mò muốn khám phá xem có thật là có "ma" như lời đồn đại hay không. Bên trong căn nhà tối om, không khí lạnh lẽo và u ám. Mỗi bước chân của Minh dường như vọng lại trong từng góc khuất.
Đi một lúc, Minh chợt phát hiện ra một cánh cửa cũ kỹ nằm khuất sau bức rèm bám đầy bụi. Dù có chút sợ hãi, nhưng trí tò mò mạnh mẽ khiến Minh tiến lại gần và nhẹ nhàng mở cửa. Bên trong là một căn phòng nhỏ, chỉ có một chiếc gương lớn đặt ở giữa, ánh trăng từ cửa sổ rọi vào làm căn phòng càng thêm lạnh lẽo.
Minh nhìn vào gương, nhưng... hình ảnh phản chiếu trong đó không phải là cậu. Đó là một người khác, với đôi mắt đen sâu thẳm đang nhìn chằm chằm vào Minh với ánh nhìn đầy oán hận. Trái tim Minh đập mạnh, tay chân cứng đơ, muốn chạy nhưng không thể.
Đột nhiên, người trong gương giơ tay ra, như muốn kéo Minh vào trong. Minh cố hét lên, nhưng không một âm thanh nào phát ra. Ánh mắt đầy kinh hoàng của cậu dần tan biến khi bàn tay lạnh lẽo ấy chạm vào vai cậu, kéo cậu vào thế giới bên kia...
Kể từ đêm đó, người ta không còn thấy Minh xuất hiện nữa. Nhưng đôi khi, ai đó đi ngang qua ngôi nhà hoang ấy vào lúc nửa đêm, sẽ thấy một bóng người trong gương, với đôi mắt sâu thẳm và nụ cười bí ẩn, như đang chờ đợi ai đó đến thay thế vị trí của mình…