Trong tầm nhìn triết học của Giacomo Leopardi, sự nguyên sơ và bản năng của trẻ con là nguồn cảm hứng vô tận. Đứa trẻ không bị ràng buộc bởi hiểu biết hay nhận thức về thế giới, nên họ có thể tìm thấy niềm vui và sự thú vị ở mọi nơi, trong mọi trải nghiệm, thậm chí cả trong những điều tưởng chừng nhỏ nhặt. Trong khi đó, người lớn, qua quá trình lớn lên và trải nghiệm, dần mất đi sự ngây thơ, bị mắc kẹt trong thế giới của kiến thức và hiểu biết, từ đó mất đi khả năng kỳ diệu trong việc tận hưởng cuộc sống. Tuy nhiên, có thể nhận thấy rằng điều quan trọng là biết cách kết hợp sự trưởng thành với khả năng giữ lại phần nào đó của trẻ con trong lòng mình, để không bao giờ mất đi khả năng khám phá và kỳ diệu của thế giới xung quanh.