Điển tích “Phong ba bội nghĩa”
Ý nghĩa: Phản bội lời hứa hoặc đạo nghĩa.
Trong văn học Trung Quốc:
Trong Hồng Lâu Mộng: Nhân vật Tiết Bảo Thoa nhắc đến ý niệm về sự phản bội như "đóa hoa đẹp mà chẳng giữ được mùi hương."
Trong văn học Việt Nam:
Nguyễn Du, “Truyện Kiều”:
“Cả trời phong nguyệt nhuốm màu,
Vì ai gây dựng biết bao nhiêu tình.”
(Ám chỉ sự phản bội giữa người yêu và người thân.)
-
Ý nghĩa: Nói về vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, thường đi kèm với bi kịch.
- Tây Thi (đẹp làm cá chìm).
- Vương Chiêu Quân (đẹp làm chim sa).
- Điêu Thuyền (đẹp làm trăng lặn).
- Dương Quý Phi (đẹp làm hoa nhường).
-
Trong văn học Trung Quốc:
- Vương An Thạch, “Hậu cung phi bắc cung từ”:
“Chiêu Quân khứ Nhật, Mặc Hoa Trúc Giang.”
(Vẻ đẹp của Vương Chiêu Quân khiến đất trời phải cúi mình.)
- Vương An Thạch, “Hậu cung phi bắc cung từ”:
-
Trong văn học Việt Nam:
- Nguyễn Du, “Truyện Kiều”:
“Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh.”
(Sắc đẹp của Kiều được ví như những mỹ nhân Trung Hoa nổi tiếng.) . Điển tích “Thần tiên quyến lữ” (Tiên giới quyến luyến người phàm) -
Ý nghĩa: Nói về sự liên kết giữa người phàm và thần tiên, thường biểu thị khát vọng vượt lên trên cõi trần tục.
-
Trong văn học Trung Quốc:
- Tô Đông Pha, “Thủy điệu ca đầu”:
“Nhân sinh như mộng, nhất tôn hoàn lưỡng.”
(Cuộc đời như mộng, thần tiên cũng quyến luyến cõi trần.)
- Tô Đông Pha, “Thủy điệu ca đầu”:
-
Trong văn học Việt Nam:
- Nguyễn Trãi, “Bình Ngô đại cáo”:
“Họ Tào không có được chính nghĩa,
Trời đất thần tiên giúp anh hùng.”
- Nguyễn Trãi, “Bình Ngô đại cáo”:
- Nguyễn Du, “Truyện Kiều”: