Trong một lần chọn đội tuyển, tôi đã ngỏ ý muốn đi với cô và được đồng ý .Trong lòng cứ nghĩ:" mình phải đi được đội tuyển để khoe với mọi người, nhưng mình học dốt văn lắm. Thôi kệ cứ cố gắng chắc cũng sẽ được ". Không ngờ, một quyết định tưởng rằng chẳng quan trọng năm xưa, nay lại ảnh hưởng quá lớn đến cuộc sống của em.
Ngày nào, tôi cũng dành ít thời gian tìm hiểu và cố gắng viết văn sao cho hay. Được mấy ngày thì tôi là từ bỏ vì nghĩ mình đã rất giỏi. Trong đợt gần nhất cô tin tưởng cho em đi thi. Tôi tự tin lắm cứ nghĩ là mình phải được 9-10 điểm. Tự tin là là thế nhưng sự thật lại tàn khốc vô cùng. Ngày tôi nhận được kết quả, tôi đứng chết lặng trước bảng điểm. "Tôi" được cô tin tưởng nhất lại là người điểm thấp nhất với số điểm là 2. Lúc ấy ai cũng chê tôi, còn cô thì rất thất vọng. Sau đó thì tôi không còn ở trong đội tuyển nữa.
Sau câu chuyện của tôi. Tôi mong rằng các bạn đọc được câu chuyện này mà có ý nghĩ như tôi thì nên xem sét kĩ rồi hãy bắt đầu làm. Tôi cũng đã tự rút ra bài học về cái tính dễ làm khó bỏ ấy.