Có một ngôi làng nhỏ nằm sâu trong rừng, nơi người dân luôn tránh xa một ngôi nhà cũ kỹ. Ngôi nhà từng là tổ ấm của một gia đình hạnh phúc, nhưng một đêm bão lớn, họ bỗng biến mất không để lại dấu vết. Từ đó, ngôi nhà trở thành một biểu tượng của sự sợ hãi

Người dân kể rằng vào những đêm trăng sáng, có thể nghe thấy tiếng cười trẻ con vang vọng từ trong ngôi nhà. Một nhóm thanh niên tò mò quyết định khám phá nơi này. Họ tập hợp lại, mang theo đèn pin và quyết tâm đối mặt với những điều huyền bí.

Khi họ bước vào, không khí lạnh lẽo và tĩnh lặng bao trùm. Mọi thứ đều phủ bụi, nhưng những dấu hiệu của cuộc sống vẫn hiện hữu: chiếc ghế nghiêng, bức tranh gia đình treo trên tường. Bất ngờ, một cơn gió mạnh thổi qua, cửa sổ kêu lên rùng rợn.

Một trong số họ, Minh, cảm thấy không thoải mái nhưng vẫn quyết định khám phá sâu hơn. Khi bước vào phòng ngủ, Minh nhìn thấy một chiếc gương lớn. Trong gương, cậu thấy hình ảnh của một gia đình đang quây quần bên nhau, nhưng có điều gì đó kỳ lạ: hình ảnh không còn sống động, mà như đang đắm chìm trong nỗi buồn.

Bỗng dưng, hình ảnh trong gương biến thành một bóng ma, với đôi mắt u ám và nụ cười lạnh lẽo. Minh hoảng loạn quay lại, gọi các bạn, nhưng không ai nghe thấy tiếng cậu. Khi quay lại nhìn vào gương lần nữa, bóng ma đã bước ra ngoài, và cậu cảm thấy mình bị một sức mạnh vô hình kéo vào trong.

Trong chớp mắt, Minh biến mất. Khi nhóm bạn tìm thấy cậu, chỉ còn lại một khoảng trống và chiếc gương vẫn phản chiếu hình ảnh của gia đình mà không ai thấy. Họ nhanh chóng rời khỏi ngôi nhà, nhưng từ đó, không ai dám quay lại.

Ngôi nhà vẫn đứng đó, chứng kiến mọi thứ, và mỗi khi có người gần đó, những tiếng cười của trẻ con lại vang vọng trong đêm tối, như một lời mời gọi bí ẩn, nhưng cũng đầy rùng rợn. Câu chuyện về ngôi nhà vẫn được truyền tụng, trở thành nỗi ám ảnh cho biết bao 

Đây là bài của mình mong các bạn thích^^♡♡