Lê Phương Thảo
Giới thiệu về bản thân
đáp án C. cũ sang mới
Trong sân trường, nhiều loài cây đag mọc lên. Cây bàng có tán lá xanh rậm, tạo bóng mát cho sân trường, cây phượng đua những bông hoa đỏ rực rỡ, tuy nhiên, cây bằng lăng là loài cây mà em yêu thích nhất.
Cây bằng lăng em yêu thích đang nằm bên cạnh lớp học của em. Thân cây to, màu nâu với những đường vân sần sùi. Cây được trồng trong một bồn hoa với những bông hoa xinh xắn được xếp quanh nó. Cây cao tầm 2 mét, cành lá rộng trải ra tứ phía, trông giống như những cánh tay khổng lồ. Lá bằng lăng có màu xanh thẫm, to bằng bàn tay của người lớn, không có viền răng cưa mà thay vào đó là những đường gân lá kéo dài từ cuống lá đến hết chiếc lá.
Vào mùa hè, bằng lăng bắt đầu nở rộ, hoa bằng lăng có màu tím đẹp mắt. Mỗi cánh hoa mềm như lụa và nhẹ như nhung, ôm ấp bao bọc lấy nhụy hoa màu vàng tươi bên trong, tạo ra sự hài hòa về màu sắc. Khi các bông hoa bung ra, toàn bộ cây được bao phủ bởi màu tím chói mắt, tạo thành một chiếc ô khổng lồ màu tím sang trọng, che mát cả một khu vực rộng lớn.
Hoa bằng lăng đã lâu trở thành biểu tượng của học sinh, vì màu hoa giống như màu mực tím và nở đúng vào mùa thi. Mỗi khi ngồi trong lớp học, em lại dừng học và
cơ hội là {danh từ}
Đã bao giờ khi dạo quanh trên một con phố quen, bạn bất chợt nghe đâu đó những âm thanh thật trong trẻo và tươi mới mang chút dư vị quê hương khiến bạn thấy lòng xốn xang, rồi bạn nhận ra từ bao lâu bạn đã để lòng mình lơ đễnh và có lúc nào đó đã quên mất những hương vị quê nhà. Bất chợt, một chiếc lá vàng rụng, thật nhẹ nhưng cũng đủ để bạn cảm nhận sự chuyển mình của đất trời, để được tận hưởng cái nắng nồng nàn đong đầy trong những làn gió dịu nhẹ. Đúng rồi, hè đang về.
Những ngọn gió giao mùa rủ nhau về hong ấm từng vạt mưa ẩm ướt, làm những nỗi muộn phiền ngơ ngác chợt bốc hơi, lẩn khuất đâu đó rồi tan nhanh dưới vòm trời xanh đầy gợi cảm. Cái nắng đầu hè cũng thật là lạ, nhưng cũng thật đẹp. Không phải là cái nắng run rẩy nép mình trong cái se lạnh của mùa xuân nữa, cái nắng cũng chưa tới mức chói chang gay gắt, cái nắng làm tô thêm vẻ lẳng lơ, khiêu gợi của những chùm phượng rực đỏ, và tôn lên vẻ đằm thắm, sâu lắng của sắc tím bằng lăng.
Dường như có một làn hương dịu dàng len nhẹ giữa thời gian mang theo chút hồn quê phảng phất đâu đây, để lòng ta lại xốn xang với bao cảm xúc bộn bề về một điều gì đó chẳng thể gọi thành tên. Và rồi bạn thấy nhớ, nhớ cái hương vị quê nhà, nhớ hương lúa ngọt mát, nét thanh bình, yên ả, không chút ồn ào, vội vã. Bạn nhớ hương cau, hương bưởi thoang thoảng mỗi buổi sớm thức dậy.
Nhớ lắm cái hương thơm ngào ngạt của cánh đồng lúa trổ bông mà mỗi sáng vẫn đạp xe tới trường trên con đường đê quen thuộc. Nhớ cả những chiều cùng lũ bạn thả diều, đánh đáo, nhớ cả những tiếng kẽo kẹt, tiếng gió đưa xào xạc nơi những gốc tre già… Và bạn nhớ tới bố mẹ, nhớ ông bà, nhớ căn nhà nơi tôi đã gắn bó cả một thời tuổi thơ …
Quê hương là gì hả mẹ?
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hả mẹ?
Mà ai đi xa cũng nhớ nhiều".
Đúng là, đã bao lần, khi bước đi trong dòng đời hối hả, ta bỗng thấy chồn chân mỏi gối, thấy nhớ quê và muốn trở về. Phải rồi, quê hương nơi in dấu tháng ngày thơ ấu luôn dang rộng vòng tay đón ta như một người mẹ hiền ôm đứa con thơ vào lòng, cho ta một cảm giác bình yên và êm đềm thuở nào. Đó như một bến đỗ để tâm hồn ta tìm về. Ta bỗng mong được là đứa trẻ và được thấy mình hồn nhiên vui đùa giữa mùa hè quê hương.
Lâu lắm rồi tôi mới lại có được những cảm giác rạo rực khi hè về, hè về trong đất trời, hè về trên quê hương. Thích thú biết nhường nào những buổi sáng mùa hè, sau cơn mưa, được ngắm thảm lúa vàng mênh mông như bỗng chợt rùng mình rũ sạch những giọt nước mưa còn bám lại trên lá, được thả hồn cùng những làn gió mát long lanh rạng rỡ nắng mai.
Yêu lắm hình ảnh của những đứa trẻ chăn trâu, yêu cái cảm giác thanh bình, yên ả khi nghe tiếng bước chân của đàn trâu nện xuống nền đất đều đều. Thấy nhớ quá cái vẻ tần ngần của những bụi tre bên đường, nhớ tiếng gọi gà về văng vẳng đâu đây. Tiếng nước giếng khơi dội ào ào. Nhớ tiếng bát đũa, tiếng lũ trẻ con nô đùa vang xa trong xóm.
Và kìa, những chú ve con vừa lột xác, bắt đầu vang lên những khúc ca mùa hè dài bất tận, ngân nga khắp không gian. Bạn sẽ thấy yêu cả những tiếng chẫu chuộc, tiếng ếch kêu râm ran bên ao bèo khi chiều muộn và suốt đêm khuya, tiếng côn trùng kêu rỉ rả, nỉ non hòa lẫn trong tiếng gió vi vu. Thật yên bình biết bao khi được ngồi ngắm sao trời hằng hà sa số, lại được nghe những âm thanh quen thuộc của những ngày ấu thơ mà suốt những năm tháng học tập và làm việc xa nhà bạn không cảm nhận được.
Và rồi, bạn sẽ chợt nhận thấy mình bé lại khi văng vẳng đâu đây tiếng dỗ con của người mẹ trẻ, tiếng ru ầu ơ ngọt ngào trên cánh võng đong đưa. Tất cả hòa âm lại thành một bản giao hưởng rộn rã, vui tươi của tự nhiên, của đất trời như một đặc ân của tạo hóa chỉ ban tặng riêng cho mùa hạ quê mình. Có thể mọi thứ vẫn lặng lẽ diễn ra bình yên như ngàn đời vẫn thế.
Có lẽ tất cả chỉ còn là hoài niệm bởi mọi việc đã thay đổi quá nhiều. Nhưng những âm thanh trong trẻo của mùa hè thì vẫn còn ở đây, đầy đủ và nguyên vẹn như khi tôi ấu thơ, và rồi đến tận khi tôi xa quê hương, tôi mới thực sự nhận ra, tất cả đều đã ở trong tim mình tự bao giờ.
cứ vào xong nó lại tự động thoát ra Hu Hu
cũng bị thế chj à
Khi ánh nắng chiều không còn cái gay gắt như buổi trưa, những cơn gió làm dịu đi sự chờ đợi của cha mẹ đang đứng chờ những đứa con. Bỗng một hồi trống giòn giã vang lên báo hiệu giờ tan học, học sinh của các lớp bắt đầu ra về.
Khoảng không vắng lặng của sân trường bỗng được thay bằng những tiếng ồn ào, huyên náo khi học sinh hớn hở ra về. Tiếng học sinh chào thầy cô sau giờ học vui vẻ. Ở phía ngoài cánh cổng trường, cha mẹ đang nóng lòng chờ đợi và đón con. Bác bảo vệ từ tốn đẩy chiếc cổng sắt nặng như cối xay sang hai bên để học sinh ra về. Bên ngoài cổng, phụ huynh đứng trật ních, vẫy tay ra hiệu và gọi con thật to để những đứa trẻ con đang mải mê trò chuyện cùng với bạn rảo bước ra về. Sự ân cần của cha mẹ khi đón những đứa trẻ càng tô đậm hơn tình yêu thương, chăm sóc vô bờ của gia đình như một sự nâng đỡ trọn vẹn đứa con. Phía trong sân trường, có những bạn chưa về vội, còn mải mê nán lại chơi với bạn. Một số bạn khác ngồi lại trên ghế đá cùng trò chuyện với nhau. Một số bạn được đi xe đạp đang hí hoáy vào dắt xe trong gian nhà xe của truờng. Tiếng cười nói sau giờ tan học trở nên rộn rã và ồn ào hơn bao giờ hết. Học sinh đã ra về, một số bạn còn ở lại để dọn dẹp sạch lớp học, đóng cửa lớp cứ như thể những chú ong chăm chỉ biết bảo vệ và vun vén cho chiếc tổ của mình. Hàng cây đổ bóng in lên nền sân những hình thù đa dạng tựa bức tranh đen trắng độc đáo. Những chiếc lá vàng dưới sân khua lao xao, đuổi bắt nhau mỗi lần có chị gió ghé qua. Từng đàn chim trên bầu trời đang rủ nhau về tổ sau ngày dài kiếm ăn mệt mỏi. Học sinh cũng đã về dần, sân trường thưa thớt hơn. Trái hẳn với không gian dần yên ắng trong trường là không khí nhộn nhịp ngoài cổng trường, những hàng quán quà vặt thơm lừng mùi bánh trái, thức ăn hấp dẫn học trò. Trời tắt nắng hẳn, ngôi trường trở nên tĩnh lặng, chỉ còn một vài bác lao công còn ở lại thu dọn trường, một số bạn học sinh trong phòng bác bảo vệ đợi bố mẹ tới đón muộn.
Tan trường là khoảnh khắc được mong chờ của những học trò chúng em. Sau một ngày học tập chúng em được trở về nhà trong vòng tay yêu thương của bố mẹ, được ăn bữa tối vui vẻ với gia đình để kể cho cha mẹ nghe những câu chuyện thú vị. Và để ngôi trường có thời gian nghỉ ngơi sau một ngày làm việc căng thẳng.
C. vì 1 loại là: k , p , f , th , t
còn c là chữ khác