Nguyễn Lê Phương Thảo
Giới thiệu về bản thân
Nhân vật:
Hân ( học sinh)
Bích ( bạn của Hân)
Cô Nguyệt ( giáo viên dạy tiếng Anh)
Cảnh 1: Trong lớp học:
( Hân ngồi ở bàn, cầm cuốn sổ ghi chép với vẻ đầy lo lắng, chần chừ, Bích đến ngồi cạnh).
Bích ( cười): Nghe nói trường mình sắp tổ chức cuộc thi tiếng Anh hùng biện đấy! Tớ thấy cậu tích cực, nhanh nhẹn thế này thì tham gia chứ?
Hân ( thở dài): Mình cũng đang suy nghĩ đây...! Nhưng vốn từ vựng của mình còn hạn chế, mình e sẽ không thể hoàn thành tốt thử thách này.
Bích ( vỗ vai Hân): Cậu đừng lo! Hùng biện không chỉ cần từ vựng đâu.Quan trọng là cách trình bày, ý tưởng và trên hết là niềm tin vững vàng của bản thân.
Hân ( nhíu mày): Nhưng nếu không đủ vốn liếng từ vựng thì việc truyền đạt hay diễn giải sẽ là một áp lực lớn.
Cảnh 2: Gặp cô Nguyệt
( Bích và Hân tìm đến cô Nguyệt, cô đang ở phòng chờ giáo viên để soạn tài liệu tham gia cuộc thi).
Hân( ngập ngừng): Cô ơi, em đang nghĩ đến việc tham gia cuộc thi hùng biện Tiếng Anh. Nhưng em lo rằng từ vựng của mình là chưa đủ...
Cô Nguyệt ( mỉm cười): Hân em biết rằng nhiều người cũng có nỗi lo như em không? Quan trọng là em có đam mê và sẵn sàng học hỏi.
Hân :Nhưng em sợ sẽ không thể truyền tải tốt ý kiến của mình.
Cô Nguyệt: Em hoàn toàn có thể cải thiện khả năng của mình. Cô sẽ giúp em luyện tập. Nếu em hăng say và nỗ lực trong thử thách lần này thì cô tin rằng em sẽ làm tốt.
Cảnh 3: Tại nhà Hân
( Hân ngồi tại bàn học, suy nghĩ một lúc rồi quyết định lấy điện thoại ra).
Hân ( gọi cho Bích): Mình đã sẵn sàng tham gia cuộc thi này rồi! Mình sẽ cố gắng học từ vựng và chuẩn bị thật tốt.
Bích ( vui mừng): Tuyệt vời! Mình sẽ hỗ trợ cậu một phần! Cùng nhau cố gắng, chúng mình sẽ làm được.
Hân: Mình sẽ không để nỗi lo cản bước ý chí của mình đâu!
Cảnh 4: Trên sân khấu cuộc thi
( Hân đứng trên sân khấu, hồi hộp nhưng cũng quyết tâm. Bích đứng ở hàng ghế khán giả, động viên và cổ vũ).
Hân ( nói to, tự tin): Xin chào các bạn! Mình là Bùi Hoàng Bảo Hân- mình là học sinh lớp 6C- Trường THCS Cầu Giấy-Hà Nội. Hôm nay, mình xin chia sẻ ý kiến của mình về vấn đề BẠO LỰC HỌC ĐƯỜNG...
(Hân dần dần trở nên tự tin hơn và tràn đầy dũng khí).
Cảnh 5: Sau cuộc thi
( Bích và Hân đứng ngoài cổng trường vui vẻ).
Hân ( hạnh phúc): Dù kết quả thế nào thì mình cũng đã vượt qua nỗi sợ của bản thân.
Bích: Đúng rồi! Điều quan trọng là cậu đã dám bước ra khuyết điểm trong thử thách lần này.
( Cả hai cùng tâm sự, cười nói rồi vui vẻ ra về).
Kết thúc!
Đây là bài viết của mình!!
Thục Anh- em ấn tượng với bạn bởi cái tên rất đặc biệt và độc đáo, có lẽ nó không phổ biến. Bạn rất cá tính và thường tích cực tham gia các hoạt động của trường, của lớp và cũng là trưởng nhóm văn nghệ của lớp em. Bạn hòa đồng với mọi người trong lớp và lễ phép, kính trọng thầy cô giáo, bạn còn được nhận xét là bạn nữ khá nổi bật vì thường hay thích chơi với các bạn nam. Bạn là một tấm gương sáng cho chúng em noi theo. Em gửi cô bài viết ạ!
Mùa hè đã qua nhưng đọng lại trong kí ức của em là cả một chuyến đi thật ý nghĩa và đầy kỉ niệm, nó đã lưu lại trong em nhiều hiện thực cuộc sống, nhiều hình ảnh thời ấu thơ và đó là chuyến đi về quê thăm ông nội.
Ông nội em sống ở tận dưới quê còn gia đình em thì sống ở trên phố, khoảng cách xa nhau hàng chục km nên ông nội và gia đình ít khi gặp nhau nên cứ mỗi dịp hè, em lại được ba mẹ đưa về quê chơi.Năm nào hẳn là cũng về nhưng cảm giác lâu ngày không gặp ông vẫn cứ lưu luyến trong tâm trí em mỗi lần được nghe ông kể chuyện hay làm vườn cùng ông. Ông nội em năm nay đã gần 70 tuổi, thời gian thấm thoắt trôi đưa, chắc chỉ khoảng 3,4 năm nữa thôi là ông tròn 70 tuổi rồi. Vẫn nhớ ngày nào em còn bé tí, chưa biết gì, hiểu gì, ông mới có 50, 60 vậy mà giờ đã sắp sửa bước sang tuổi 70. Về quê chơi, em được hòa mình vào không khí thiên nhiên, đậm chất làng quê, dân dã với nhiều hoạt động buôn bán đông đúc,tấp nập ngày qua ngày. Mùa hè này, em được chú Dũng dạy cho cách thả diều vi vu ngoài cánh đồng vào mỗi chiều hôm,cứ ngày nào gió mát, hơi se lạnh là diều bánh cao tít. Trông thật vi diệu làm sao! Năm nay 2 người em của em cũng về chơi. 2 đứa ở tận nước ngoài nên chắc về ít hơn nhà em, cũng phải gần 1 năm mới gặp nhau trực tiếp, đứa thì thư tay, đứa thì con búp bê bằng giấy, đứa thì cái vòng ngọc trai bằng nhựa,...Quà này quà kia mấy đứa cứ tặng nhau suốt. Nhưng nay được tận tay trao cho nhau, cùng niềm vui, tiếng cười rôm rả thì mới vui làm sao. Về quê vui thì vui biết mấy nhưng có một nỗi buồn vẫn e ấp trong lòng em đó là bà nội em đã mất từ lâu khiến cho mỗi lần về quê ngoại, em chỉ thấy có dáng ông lủi thủi, cặm cụi một mình trong vườn vun xới cho từng luống rau, giàn mướp một. Dịp hè mới là lúc em được trổ tài đi chợ phụ mẹ và nấu nướng bao món sở trường đãi chú, đãi ba mẹ, đãi anh chị và đặc biệt là ông nội. Cả nhà ăn uống đơn sơ, giản dị không có gì là cao sang, đặc biệt nhưng được quây quần bên nhau vào mỗi trưa hè là điều đáng quý nhất! Người thì gắp cho miếng thịt, người thì xới cho bát cơm, chỉ là điều giản đơn vậy thôi nhưng chan chứa kỉ niệm tuổi thơ lắm chứ! Mùa hè này về em cũng có cái để ông hãnh diện với làng với xóm, em được giấy khen và mấy chùm 10 lận. Tối đến em vẫn được ông kể chuyện cho nghe, dù ông đã già, mắt đã kém nhưng kho tàng truyện của ông thì bao la, rộng lớn, thảo nào khi nghe bố kể chuyện em thường thấy không hấp dẫn bằng ông. Ông còn nấu ăn rất ngon nữa chứ! Đó là những điều khiến em luôn tự hào về ông và vui mừng, hớn hở nhất với việc về quê. Sau mỗi ngày làm việc vất vả, chúng em đều được ông thưởng cho đứa thì túm kẹo, sổ tay hoặc ô mai mận. Món ăn vặt phổ biến của trẻ em vùng quê ngày trước mà ông tự làm còn khéo hơn cả mẹ. Tưởng chừng ngày nào em còn vi vu với cánh diều bay, say mê với từng câu chuyện của ông. Vậy mà giờ em đã phải tạm biệt ông cùng với chú rồi. Nhưng rồi nhiều mùa hè khác lại đến và em lại được gặp ông gắn liền với nhiều kỉ niệm thân thuộc, gần gũi và đáng quý trọng.
Chuyến đi này không đơn giản là về thăm quê, làng xóm mà còn giúp gắn kết với nhiều người thân, thuở thơ ấu và kỉ niệm, quá khứ tràn đầy sắc màu và ý nghĩa nữa. Vậy nên dù coi đó là điều đương nhiên hoặc bình thường thì cũng rất đáng quý và nuôi dưỡng tuổi thơ, sự trưởng thành của mỗi con người.
Dưới ánh trăng sáng, khung cảnh núi rừng trở nên mộng mơ và nên thơ.
Bức tranh phong cảnh hoàng hôn trên biển thật mộng mơ.
Bài viết vừa nãy mình quên mất chưa "in đậm" từ "và để đạt được kết quả tốt" ( trạng ngữ chỉ mục đích).
Bạn viết thêm giùm mình ạ!
Sorry!!
Học tập là một quá trình dài và thú vị, giúp chúng ta mở rộng kiến thức và phát triển bản thân. Khi học, ta thường chú ý lắng nghe vì điều này sẽ giúp chúng ta tích lũy thêm kiến thức , từ đó chúng ta sẽ dễ dàng giải quyết vấn đề và thực hiện. Học tập còn giúp chúng ta trao đổi, kết nối bạn bè, mở mang thông tin qua những bài giảng, bài tập hay câu hỏi. Học tập chúng ta luôn mong muốn thành công, đạt được kết quả vì thế học tập luôn gắn liền với cả một quá trình rèn luyện, cố gắng và nỗ lực. Quá trình đó sẽ khá gian nan nhưng không phải là không làm được rồi cho qua. Và để đạt được kết quả tốt và cả sự mong muốn, tích cực của bản thân, ta cần có những cách học khoa học, phù hợp, hiệu quả nhưng vẫn không thể lãng quên ý chí và sự nỗ lực của mỗi người.
*Lưu ý:
Từ láy là những chữ in đậm nhé!
Còn trạng ngữ mình chỉ kiếm được duy nhất 1 thôi!
Hy vọng sẽ giúp ích cho bạn!
Mình sẽ không thể đúng hoàn toàn đâu ạ nên bạn cần xem xét trước.
Trong cuộc đời của chúng ta, tình bạn có lẽ cùng là thứ đóng một vai trò quan trọng đối với mỗi con người. Những kí ức đẹp, những kỉ niệm nhớ nhung một phần lớn lao đều xuất phát từ tình bạn, tuổi học trò. Vì thế, khi tìm được một người bạn đích thực, chân thành thì ta luôn phải trân trọng và giữ gìn nó bởi sau này dù mọi thứ có thay đổi thế nào thì một phần thời thơ ấu hay thời niên thiếu cũng chan chứa những nụ cười hồn nhiên của tình bạn. Và từ đó em lại có một câu chuyện đáng kể, đáng suy ngẫm giữa mối quan hệ tình bạn và để ta thêm yêu, thêm trân trọng tình bạn quý giá này.
Hồi lớp 3, lớp em chuyển đến một bạn nữ tên là Vân Anh, bạn nổi bật với mái tóc dài cũng chiếc răng khểnh, lúc bạn cười trông rất có duyên. Cô giáo sắp xếp cho bạn ngồi cạnh em, em hiểu cảm giác của học sinh mới khi lần đầu tiên vào lớp sẽ thế nào, không gian mới, thầy cô mới và cả bạn bè mới thế nhưng bạn ấy lại tỏ ra rất tự tin và phần cá tính. Em cũng dần có thiện cảm với bạn và ngay trong giờ ra chơi, không ngận ngại tâm sự, kể lể với bạn.
Cùng hỗ trợ nhau nhé!! Mình là Phương V.
Tính đến thời điểm hiện nay, Việt Nam có: 54 dân tộc.
Việt Nam có hình chữ S.
Việt Nam có hơn 4000 hòn đảo lớn nhỏ khác nhau từ Bắc-Trung-Nam.
Việt Nam có 63 tỉnh thành.
Hiện nay, trên thế giới có tổng cộng 204 quốc gia.
Cá tươi = Cá Khô a! Hy vọng kết quả chính xác ạ!!