Ngô Minh Phú

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Ngô Minh Phú
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Nhà bà nội em có một con trâu già. Con trâu ấy năm nay cũng đã hơn mười tuổi rồi.

Lần đầu gặp mặt, em đã rất bất ngờ về kích thước của con trâu. Bởi nó thực sự rất to lớn. Nó cao đến 1m3 và chiều dài khoảng 2m5. Bà nội em bảo, chú ta phải nặng đến hơn 300kg. Sự đồ sộ ấy khiến con trâu trông có phần đáng sợ. Nhưng thật ra nó lành lắm. Lúc nào cũng im lặng và di chuyển chậm rãi, chẳng làm phiền ai bao giờ. Toàn bộ thân trâu được bao phủ bởi lớp da dày màu xám. Da trâu siêu dày, nên chẳng cần lớp lông để giữ ấm hay bảo vệ cơ thể. Cơ thể trâu thấp dần từ đầu đến mông, nhưng không chênh lệch quá nhiều. Đầu con trâu to bự nổi bật với cặp sừng cong đen nhánh. Ở giữa là phần trán rộng, hơi gồ và rất cứng. Bà bảo, hai bộ phận này chính là vũ khí để hai con trâu đực đánh nhau. Da mặt của trâu khá khô, thấy rõ từng đường mạch máu. Nhưng đôi mắt của nó thì lại tuyệt đẹp. Đen láy và to tròn như hai viên trân châu. Mũi của con trâu có được bà nội xỏ khuyên để buộc dây vào. Bà bảo, nếu không làm vậy thì khó mà kéo trâu đi theo mình được.

Cổ trâu không quá dài, hơi thoải dần về phần thân trâu. Thân trâu to đùng nên cả em và anh họ ngồi lên vẫn rộng thoải mái. Phần bụng của nó hơi phình ra như cái trống, to hơn những con trâu khác trong làng. Bởi nó được bà em yêu thương, chăm sóc chu đáo lại không phải làm việc nữa chứ. Bốn cái chân trâu không quá to, nhưng rất khỏe nên mới có thể chống đỡ được cả cơ thể nặng trịch. Bốn cái guốc chân trâu đen bóng, khi đi gõ trên nền nghe lộc cộc. Cả cơ thể nó to vậy, mà cái đuôi thì bé xíu. Nhỏ và dài như cái roi tre có gắn thêm nhúm tua rua ở cuối cùng. Thỉnh thoảng, em thấy con trâu cũng vẫy đuôi, nhưng không phải để mừng chủ như chó đâu. Mà là để đuổi ruồi, hay đơn giản là tỏ ra đang thảnh thơi mà thôi. Đặc biệt, bà em đã đeo ở cổ con trâu một cái chuông. Khi nó di chuyển, chuông sẽ kêu lên rất vui tai. Nhờ chiếc chuông ấy, trâu có đi đâu bà cũng tìm thấy được.

Vì nhà bà em không còn làm ruộng nữa, nên trâu được nghỉ hưu sớm so với bạn bè trong làng. Sáng sáng, nó được bà em cho ăn cỏ, rồi dẫn ra sau vườn cây ăn quả cho tự đi chơi. Đến chiều, nó sẽ được anh họ em dẫn ra đê chơi. Anh sẽ cưỡi lên nó đủng đỉnh đi ra đồng, rồi lội cả xuống sông nữa chứ. Vì con trâu nhà bà em to nhất làng, nên cưỡi nó ra đường thì oai phải biết. Chơi mệt, đến tối nó lại về chuồng, nằm nhai cỏ và nghỉ ngơi.

Em yêu quý con trâu lắm. Lần nào về thăm bà, em cũng ra chuồng xem trâu. Em mong nó mãi luôn khỏe mạnh, để có thể cùng em ra sông tắm mát.