Tả chiếc đồng hồ báo thức
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Những việc mà người Ê-đê xem là có tội là: tội không hỏi cha mẹ, tội ăn cắp, tội giúp kẻ có tội, tội dẫn đường cho địch đến đánh làng mình.
Những việc mà người Ê-đê xem là có tội là: tội không hỏi cha mẹ, tội ăn cắp, tội giúp kẻ có tội, tội dẫn đường cho địch đến đánh làng mình
Trả lời:
Nhà thơ đã sử dụng biện pháp nhân hóa trong khổ thơ trên .
Biện pháp nhân hóa đó đã góp phần nói được " tấm lòng " của cửa sông là không bao giờ quyên cội nguồn .
Khổ thơ giúp em liên tưởng đến câu tục ngữ Uống nước nhớ nguồn .
Bài làm
Gia đình là một phần tất yếu của cuộc sống, không có gia đình thì xã hội này đã chẳng có gì rồi.Vậy gia đình là gì? Gia đình là sợi dây liên kết giữa chúng ta lại với nhau. Gia đình yêu thương ta, chấp nhận ta, không màng rủi ro để đem cho ta hạnh phúc. Nuôi dạy ta khôn lớn là cha và mẹ, cho ta ăn học là cũng là những người đó chứ không ai khác cả. Người xưa có một câu ca dao đã đi vào lòng của biết bao nhiêu con người:"Công cha như núi Thái Sơn....",bài ca dao và nhiều bài hát nói về cha mẹ, gia đình.Trong xã hội ngày nay nhiều gia đinh thường bỏ bê con cái , không quan tâm đến con cái của họ.Vấn đề này gây xôn xao dư luận, nhưng đừng vì công việc mà bỏ bê con em.Tóm lại, gia đình là mấu chốt, là sợi chỉ không thể tách rời.Là học sinh em sẽ cố gắng phụ giúp ba mẹ, yêu thương hai người nhiều hơn để mãi có đươc tình cảm gia đình.
Bước vào năm học lớp 5, mẹ mua cho em bộ sách giáo khoa và quyển sách luyện Toán và Tiếng Việt. Quyển sách mang nội dung của nhiều phân môn nhất chính là sách Tiếng Việt. Hai tuần trước Tết Nguyên đán, chúng em học đến sách Tiếng Việt tập hai.
Quyển sách hình chữ nhật, chiều dài hai mươi lăm xăng-ti-mét, chiều rộng mười bảy xăng-ti-mét. Bìa sách được láng ni lon bóng, trong suốt.Quyển sách còn thơm mùi giấy mới. Từng hàng chữ của bài học in trên giấy tốt, màu trắng ngà. Mặt trước trang bìa in hàng chữ Bộ Giáo dục và Đào tạo bằng kiểu chữ in hoa. Tên sách: Tiếng Việt 5, tập hai in liền kề bên dưới. Cuối trang sách in logo và tên của Nhà xuất bản Giáo dục Việt Nam.
Hình vẽ ở trang bìa là một bức tranh với khoảng không gian bao la, màu sắc hài hoà, đẹp mắt. Hình in một nhóm học sinh ngồi trên bãi cỏ, bạn trai chỉ tay về đường chân trời. Xa xa, các bà, các chị đang cấy lúa, bác nông dân đang bừa trên ruộng. Bầu trời xanh trong. Phía chân trời, nơi tiếp giáp với mặt biển, thấp thoáng vài con thuyền ở ngoài khơi xa, trông thật bé nhỏ giữa mặt biển mênh mông. Từng đàn hải âu tung cánh trên bầu trời. Cảnh đẹp của đất nước được hoạ sĩ thu gọn trên bìa sách thật tài tình: những ngôi nhà lấp ló trong cây; núi xanh thẫm, sừng sững đón sóng và gió biển.... Cảnh đẹp ấy cũng là một phần nội dung của quyển sách mà chúng em sẽ được học. Mặt sau trang bìa dán tem chống in giả của Nhà xuất bản Giáo dục, góc cuối trang có giá tiền quyển sách.
Sách dày độ một xăng-ti-mét, gồm hơn 170 trang bao gồm cả mục lục sách. Sau trang bìa lót có ghi tên của những người tham gia soạn sách và tên sách là đến trang ghi các kí hiệu dùng trong sách, phần cuối trang in tên Ban Biên tập sách, là phần không thể thiếu của một quyển sách khi ấn hành và xuất bản.
Chương trình Tiếng Việt học kì II gồm mười bảy tuần, bắt đầu từ tuần mười chín và kết thúc ở tuần ba mươi lăm. Nội dung bài học được sắp xếp theo từng chủ điểm, bao gồm các phân môn: Tập đọc, Chính tả, Luyện từ và câu, Kể chuyện, Tập làm văn. Trang đầu mỗi tuần có hình minh hoạ được in màu. Bài học bố trí trên từng trang sách rất khoa học, dễ đọc, dễ tra cứu. Tên phân môn, tựa bài được in to, rõ ràng. Mỗi bài học gồm nội dung bài, ghi nhớ và luyện tập. Tất cả ghi nhớ của bài học đều được đóng khung màu nổi bật trên nền giấy trắng. Các tiết ôn tập giữa học kì và cuối học kì II được soạn công phu, súc tích, rõ ràng giúp chúng em dễ học, dễ nhớ bài. Mỗi bài học gồm nội dung bài, ghi nhớ và luyện tập. Sau mỗi tiết học nghe cô giáo giảng bài, mọi điều ghi trong sách của tiết học đó in sâu vào tâm trí em. Em xem lại sách là thuộc ngay bài, nhất là sau khi làm xong phần luyện tập. Để chuẩn bị bài mới, em đọc kĩ bài học và trả lời các câu hỏi trong sách. Như thế, đến lớp, nghe cô giảng bài, em hiểu bài tường tận hơn.
Sách của em được bao bìa dán nhãn cẩn thận. Em giữ gìn sách, không làm cong bìa, cong góc sách, không viết vẽ, ghi chú vào sách.Khi học, em lật giấy nhẹ nhàng, đóng và mở sách nhè nhẹ. Nhờ thế, sách của em luôn mới và sạch đẹp, nhìn rất thích.
Kiến thức vô tận của loài người đều được lưu giữ trong sách, trước hết là sách giáo khoa. Em rất quý sách, xem sách như người thầy thầm lặng cung cấp kiến thức cho em. Em giữ sách mới để cho em trai của em còn sử dụng và mẹ đỡ tốn tiền phải mua sách cho cả hai anh em.
Sáng hôm chủ nhật, em đều dọn dẹp căn phòng ngủ của mình cho gọn gàng hơn. Và, khi thấy chiếc đồng hồ báo thức của mình đã hết pin, những kim chỉ đã lặng yên từ lúc nào, em liền vội vã đi thay pin mới. Lúc này, em mới có cơ hội được ngắm nhìn thật kĩ chiếc đồng hồ đã gắn bó với mình suốt bao năm qua này.
Chiếc đồng hồ này rất đặc biệt. Nó không có màu sắc rực rỡ hay khoác lên mình bộ đồ màu sáng, cả chiếc đồng hồ được bao phủ bởi một màu đồng cổ như thể đã trải qua biết bao thời gian vậy. Toàn bộ chiếc đồng hồ nhìn từ xa như một ngôi nhà với kiến trúc cổ kính, trang nhã. Hai cái cột nhà lớn chống đỡ cả mái nhà – thứ che nắng che mưa cho người bạn đồng hồ ở bên trong.
Mặt đồng hồ có một màu trắng sáng, những chữ số trên đó là những chữ số La Mã màu đen trông càng thêm cổ điển, sang trọng. Em vẫn còn nhớ hồi bé được tặng đồng hồ này, em chẳng biết xem giờ thế nào vì những chữ số kia khó hiểu quá. Khi ấy, bố đã dạy cho em số đếm trong tiếng La Mã từ một đến số mười hai. Từ đó em đã biết cách xem giờ mà chẳng cần phải hỏi bố nữa.
Phía sau đồng hồ có hai cái nút nho nhỏ: một cái nút để chỉnh kim cho đúng vị trí giờ giấc nếu đồng hồ có chạy nhanh hơn hay chậm hơn vài phút, còn một nút còn lại để hẹn giờ báo thức. Mỗi lần muốn hẹn giờ, em chỉ cần dùng cái nút đó xoay vòng, nhìn theo kim giờ chạy đến giờ mình muốn là xong rồi. Mỗi sáng, tiếng chuông kêu vang như tiếng chuông trong nhà thờ ở những bộ phim em đã từng xem, nghe rất êm tai và dễ chịu, không inh ỏi chói tai như nhiều tiếng báo thức khác.
Chiếc đồng hồ này được mua từ lâu rồi nhưng nó vẫn còn bền lắm bởi em đều luôn giữ gìn nó thật cẩn thận. Cứ cuối tuần rảnh rỗi là em lại dùng khăn lau cho nó, giúp cho chiếc đồng hồ thêm sáng hơn. Em vẫn còn nhớ chiếc đồng hồ này là quà sinh nhật đầu tiên bố dành tặng cho em. Lần ấy bố đi công tác xa, vào ngày sinh nhật em, bố gọi điện về nói không thể về kịp được. Khi ấy, em đã giận dỗi mà chẳng còn tâm trạng đâu để ý đến bữa tiệc sinh nhật mình và mẹ đã dày công chuẩn bị nữa, trong đầu em chỉ còn những câu hỏi trách bố, giận dỗi với bố. Chẳng hiểu sao tối ấy trời đổ cơn mưa, khi em đang chuẩn bị thổi nến thì cửa nhà được mở ra, người bố ướt sũng vì nước mưa, bố mỉm cười và lấy từ trong cặp ra chiếc đồng hồ được bọc gói cẩn thận. Bởi vậy, chiếc đồng hồ không chỉ là người bạn giúp em dậy sớm đúng giờ mà còn là nơi lưu giữ kỉ niệm khó quên ấy của em và bố.
Hoàng Đức chép trên mang