giúp tôi cần viết một đoạn văn tả sự vật tôi không biết tả. giúp cảm ơn
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đọc thầm và làm bài tập (4 điểm)
Bác rất thương loài vật
Lúc ở chiến khu, Bác Hồ nuôi một con chó, một con mèo và một con khỉ. Thông thường thì ba loài đó vốn chẳng ưa nhau. Không biết Bác dạy thế nào mà chúng lại quấn quýt nhau, không hề trêu chọc hay cắn nhau bao giờ.
Mỗi lần chuyển nhà đến nơi ở mới, bao giờ con khỉ cũng nhảy phóc lên ngồi trên lưng con chó. Hễ chó đi chậm, khỉ cấu hai tai chó giật giật. Chó chạy sải thì khỉ gò lưng như người phi ngựa. Chó chạy thong thả, khỉ buông thõng hai tay, ngồi núc nga ngúc ngoắc. Ai trông thấy cũng phải cười. Con mèo đen có đốm trắng thì ngoao ngoao lững thững chạy theo.
Riêng con khỉ thì rất nghịch nên các anh bảo vệ thường phải cột dây. Khi Bác ăn cơm, Bác mở dây và cho nó ăn. Bữa nọ, Bác vừa quay lưng ngó ra sân, nó bèn bốc trộm cơm của Bác và ngồi yên, giấu nắm cơm trong tay, và như không có chuyện gì xảy ra. Tôi nhìn thấy vội kêu lên: “Sao mày bốc cơm của Bác?”. Con khỉ vội lom khom chạy đi, vừa chạy vừa quay lại nhìn như sợ Bác giận. Bác chỉ mỉm cười, nụ cười rất hiền lành.
(Theo Diệp Minh Châu)
Khoanh tròn chữ cái trước ý trả lời đúng
1. Các con vật được Bác nuôi có quan hệ với nhau như thế nào?
a- Không ưa nhau
b- Rất ghét nhau
c- Quấn quýt nhau
2. Chi tiết nào cho thấy con khỉ rất nghịch?
a- Hễ con chó đi chậm, nó cấu vào hai tai chó giật giật
b- Bác vừa quay lưng, nó bèn bốc cơm của Bác, giấu đi
c- Nó vừa chạy vừa quay lại nhìn Bác như sợ Bác giận
3. Chi tiết nào thể hiện rõ nhất tấm lòng rộng lượng của Bác?
a- Bác dạy cho các con vật biết gắn bó với nhau
b- Bác mở dây cho con khỉ mỗi khi cho nó ăn cơm
c- Khi biết con khỉ bốc trộm cơm, Bác chỉ mỉm cười
4. Dòng nào dưới đây có các từ in nghiêng là từ chỉ đặc điểm của các con vật trong bài?
a- Con chó nhanh nhẹn ; con mèo chậm chạp ; con khỉ nghịch ngợm
b- Con chó chạy trước ; con mèo đi sau ; con khỉ ngồi trên lưng con chó
c- Con chó nhanh nhẹn ; con mèo ngoao ngoao ; con khỉ nghịch ngợm
Ngữ văn lớp 3 mình đang học
Bác rất thương loài vật
Lúc ở chiến khu, Bác Hồ nuôi một con chó, một con mèo và một con khỉ. Thông thường thì ba loài đó vốn chẳng ưa nhau. Không biết Bác dạy thế nào mà chúng lại quấn quýt nhau, không hề trêu chọc hay cắn nhau bao giờ.
Mỗi lần chuyển nhà đến nơi ở mới, bao giờ con khỉ cũng nhảy phóc lên ngồi trên lưng con chó. Hễ chó đi chậm, khỉ cấu hai tai chó giật giật. Chó chạy sải thì khỉ gò lưng như người phi ngựa. Chó chạy thong thả, khỉ buông thõng hai tay, ngồi núc nga ngúc ngoắc. Ai trông thấy cũng phải cười. Con mèo đen có đốm trắng thì ngoao ngoao lững thững chạy theo.
Riêng con khỉ thì rất nghịch nên các anh bảo vệ thường phải cột dây. Khi Bác ăn cơm, Bác mở dây và cho nó ăn. Bữa nọ, Bác vừa quay lưng ngó ra sân, nó bèn bốc trộm cơm của Bác và ngồi yên, giấu nắm cơm trong tay, và như không có chuyện gì xảy ra. Tôi nhìn thấy vội kêu lên: “Sao mày bốc cơm của Bác?”. Con khỉ vội lom khom chạy đi, vừa chạy vừa quay lại nhìn như sợ Bác giận. Bác chỉ mỉm cười, nụ cười rất hiền lành.
(Theo Diệp Minh Châu)
Khoanh tròn chữ cái trước ý trả lời đúng
1. Các con vật được Bác nuôi có quan hệ với nhau như thế nào?
a- Không ưa nhau
b- Rất ghét nhau
c- Quấn quýt nhau
2. Chi tiết nào cho thấy con khỉ rất nghịch?
a- Hễ con chó đi chậm, nó cấu vào hai tai chó giật giật
b- Bác vừa quay lưng, nó bèn bốc cơm của Bác, giấu đi
c- Nó vừa chạy vừa quay lại nhìn Bác như sợ Bác giận
3. Chi tiết nào thể hiện rõ nhất tấm lòng rộng lượng của Bác?
a- Bác dạy cho các con vật biết gắn bó với nhau
b- Bác mở dây cho con khỉ mỗi khi cho nó ăn cơm
c- Khi biết con khỉ bốc trộm cơm, Bác chỉ mỉm cười
4. Dòng nào dưới đây có các từ in nghiêng là từ chỉ đặc điểm của các con vật trong bài?
a- Con chó nhanh nhẹn ; con mèo chậm chạp ; con khỉ nghịch ngợm
b- Con chó chạy trước ; con mèo đi sau ; con khỉ ngồi trên lưng con chó
c- Con chó nhanh nhẹn ; con mèo ngoao ngoao ; con khỉ nghịch ngợm
Bạn Dương trả lời giống mình mình thấy đúng đó
Thanks
o l m . v n
Chị Hiền người hàng xóm tốt bụng cạnh nhà em.Năm nay chị học lớp 9 chị sắp thi vào cấp 3.Chị có dáng người cao.Mái tóc dài.Đặc biệt tính cách của chị làm em nể phục:Bà Huyên hàng xóm bên cạnh nhà chị bị đau chân phải ngồi xe lăn,không ruột rà máu mủ không phải cháu nội hay cháu ngoại mà chị vẫn sang chăm sóc bà.Nghe đâu 6 năm trước bà cũng ở cùng cụ ông và 1 người con trai nhưng chiến tranh đã cướp mất cụ ông và cậu con trai độc nhất của bà Huyên.Chị Hiền không ngày nào không sang thăm bà,ngày thì đem cho bà mấy cái bánh mấy cái kẹo ngày thì giặt quần áo giúp bà và ngày nào chị cũng phụ bà nấu cơm.Mỗi ngày em sang chơi chị đều dắt em sang chơi cùng bà Huyên cho vui.Và chị luôn căn dặn em:Khi em gặp người lớn tuổi phải chào nghe lời chị nha.Và cứ thế cho đến giờ chị đã là 1 bác sĩ nhân từ.Chị Hiền thật tốt bụng,em mong chị mãi là hàng xóm nhà em.
Tham khảo :
Ông Ba là hàng xóm của gia đình em. Ông sống cùng cô Hoa - người con út của ông. Trước đây, ông Ba là một cán bộ của xã. Ông rất hiền từ, lại tốt bụng. Mọi người trong xóm đều rất quý ông. Thỉnh thoảng, em lại chạy sang chơi với ông. Em ngồi lắng nghe ông kể chuyện. Những câu chuyện về cuộc sống ngày xưa của ông rất hay. Ông Ba quý em lắm. Ông hay cho em quà bánh. Em cũng coi ông như ông của mình vậy.
HT
Ngoài mẹ, bố là người gần gũi với em nhất. Bố rất yêu em. Bố đi làm cả ngày ở nhà máy, tối mới về đến nhà. Cơm nước xong là bố kèm em học. Bố coi sóc bài vở của em rất tỉ mỉ. Bố dạy cho em từng cách viết để trình bày bài làm ở nhà. Bố giảng giải cho em từng bài toán khó, dạy từng câu văn. Nhờ có bố, em học hành tiến bộ và đạt nhiều điểm chín, điểm mười hơn. Nhận thấy em tiến bộ, cả bố và mẹ đều vui. Vào ngày nghỉ, khi em học bài và làm xong việc, bố dạy em cách câu cá hoặc tự làm đồ chơi. Bố lúc nào cũng âu yếm và chăm lo cho em từng li từng tí. Em rất tự hào về bố, người đã dạy dỗ em rất chu đáo, đầy tình yêu thương. Em hứa sẽ cố gắng học tập thật giỏi để bố mẹ vui lòng.
Bạn tham khảo nhé! :
Nhà chị Phượng chỉ cách nhà em một con hẻm nhỏ. Hàng ngày, em thường sang chơi với chị và được chị cưng chiều lắm. Mồ côi mẹ từ tấm bé, chị thiếu đi tình thương bao la của một người mẹ. Bố chị ở vậy, nuôi chị cho đến bây giờ. Năm nay, chị học lớp 12 trường chuyên của tỉnh. Cả xóm em, ai cũng khen chị, quý chị. Bởi chị vừa đẹp người vừa đẹp cả nết. Đặc biệt ở chị có một điểm mà em rất quý mến, kính phục. Đó là tình thương của chị đối với người già. Bà cụ Tứ ở cách nhà em một khoảnh vườn. Bà sống đơn độc một thân một mình trong căn nhà nhỏ, không con cái, cháu chắt. Nghe đâu trước đây cụ cũng có gia đình, nhưng chiến tranh đã cướp mất ông lão và anh con trai duy nhất của bà. Từ đó cho đến giờ, bà vẫn sống thui thủi một mình. Cảm thông với số phận đơn chiếc của bà cụ, chị Phượng không ngày nào không đến thăm. Mỗi lần đến với bà cụ, chị thường rủ em cùng đi. Chị giúp bà quét dọn nhà cửa, giặt giũ quần áo, cơm cháo cho bà mỗi khi bà bệnh. Không ruột già máu mủ, không họ hàng thân thích, vậy mà chị Phượng chăm bà, thương yêu bà như bà nội, bà ngoại của mình. Điều đó thật đáng quý. Còn với em, chị coi em như đứa em ruột. Có cái gì ngon, cái gì đẹp, chị cũng chia phần cho em, và còn hướng dẫn thêm cho em học nữa. Bố mẹ em rất quý chị, coi chị như con gái của mình.
Chị Hạnh là hàng xóm của em. Năm nay, chị hai mươi tuổi. Hiện tại, chị là một sinh viên. Chị học rất giỏi, lại ngoan ngoãn. Mọi người trong xóm rất quý mến chị. Em thường sang nhà chị chơi. Những lúc đó, em còn được chị dạy đánh đàn. Chị Hạnh cũng rất khéo tay. Những món ăn do chị nấu rất ngon. Chị cũng có rất nhiều sách truyện hay. Em hay sang nhà mượn chị sách về đọc. Em rất quý mến chị Hạnh. okkkkk ^_^
Sáng nào tập thể dục mình và cậu cũng gặp nhau, để mình kể về gia đình mình cho cậu biết nhé. Gia đình mình có sáu người: ông bà, bố mẹ, chị và mình. Ông bà của mình đã lớn tuổi. Bố mẹ mình làm việc ở công ty xuất nhập khẩu nguyên vật liệu. Chị mình học lớp Năm. Hai chị em mình học cùng trường Tiểu học Lương Thế Vinh. Chị mình học giỏi và làm chỉ huy Liên đội nhà trường. Chị ấy hoạt bát và vui tính. Ông mình nghiêm khắc nhất nhà, còn bà mình thì hiền hậu. Ông bà rất quý các cháu. Bà mình thường kể chuyện cổ nghe, bà kể chuyện rất hay. Bố mẹ mình đi làm từ sáng tới tối mịt mới về nhà. Bố mẹ thường xuyên kiểm tra việc học tập của mình. Chị của mình lúc nào cũng hăng say giải toán. Hai chị em mình mỗi sáng thường đi bộ đến trường. Tan học, hai chị em về đến nhà là giúp bà nấu cơm. Ăn xong, chị mình rửa bát còn mình thì rót nước mời ông và và dọn dẹp bàn ghế, bàn ăn. Nhịp sống ở nhà cứ diễn ra như thế. Có hôm sinh nhật mẹ hoặc mừng thọ ông thì nhà mình có đông anh em, bạn bè của bố mẹ đến chúc mừng chia vui. Những lúc ấy, ngôi nhà nhỏ của gia đình mình ồn ào và tưng bừng lắm, mọi người chuyện trò mãi không dứt.
Hôm nay tớ sẽ kể cho cậu nghe về gia đình của mình. Nhà tớ có sáu thành viên. Ông bà nội mình đã về hưu nhiều năm. Mẹ mình làm ở công ty may mặc. Bố mình là bác sĩ nha khoa làm việc tại phòng khám gia đình. Nhà mình chỉ có hai anh em thôi. Năm tới, anh Đức sẽ vào cánh cổng đại học. Cả ông bà và bố mẹ đều yêu thương nhưng cũng nghiêm khắc với hai anh em mình lắm. Có lúc ham chơi, quên học bài, thế nào mình cũng bị vài roi của bố hoặc của mẹ. Khi nào rảnh, tớ sẽ mời Hoài đến thăm nhà tớ.
BẠN THAM KHẢO NHÉ:
- BÀI VĂN TẢ CHIẾC ĐÈN HỌC -
Trong góc học tập của em chiếc bàn dường như cũng đã được hai cái bàn bằng gỗ ép và chiếc ghế nhựa xinh xinh và trên đó là một chiếc bàn học xinh xắn để cho em có ánh sáng để học bài mà không bị hại mắt.
Trên bàn học nhỏ nhắn này em lại đã như đặt hai chồng sách, con lợn đất, cái bình hoa nhỏ. Có thể thấy được cái đèn đặt sát tường, chiếm vị trí trung tâm trên mặt bàn và cũng là một trong những điều quan trọng nhất để giúp cho em có đủ lượng ánh sáng để học bài.
Khi quan sát kỹ thì em thấy được rằng chao đèn bằng nhựa xanh dường như cũng đã gắn liền vói đế đèn bằng cái cần nhựa tím uốn cong như một cành hoa. Thật thú vị hơn nữa đó chính là cái đế đèn bằng nhựa đen, trên cái đế này lại có công tắc và nút vặn điều chỉnh độ sáng của đèn khi sử dụng. Bố em cũng đã tận tình chỉ cho thắp bóng đèn 25 oắt. Bố bảo đèn sáng quá hại mắt không tốt cho mắt ở lứa tưởi học sinh chúng em
Tối nào, bố mẹ em cũng luôn luôn ra những quy định cho em học từ 7 giờ rưỡi đến 9 giờ là đi ngủ chứ bố mẹ cũng không cho em thức khuya đọc sách và xem ti-vi triền miên vì như thế nó sẽ hại mắt và bố nói với em “ngay từ khi còn nhỏ phải biết lo cho đôi mắt của mình”. Có lẽ rằng chính nếp đó nay đã thành một thói quen tốt đẹp.
Tuổi thơ của em thật không sai khi nói rằng nó đã gắn liền vói những cuốn sách và ánh đèn. Đó chính là ái đèn bàn nhỏ bé xinh xinh là người bạn thân của em. Ánh sáng thật dịu mắt của ngọn đèn bàn sẽ dẫn em đi tới ngày mai tươi đẹp.
@ ._NTBT_.
Bạn tham khảo thôi nhé
- TẢ CÂY BÚT CHÌ -
Vào đầu năm học, mẹ mua cho mình đầy đủ các đồ dùng học tập, trong đó có một cái bút chì đen mà mình rất quý nó.
Chiếc bút chì của mình dài độ một gang tay người lớn, to hơn chiếc đũa ăn cơm một tí. Bên ngoài, nó được bọc một lớp sơn màu vàng tươi như hoa mướp. Hàng chữ màu xám bạc nổi bật trên nền vàng, trông lóa cả mắt. Mình không biết người ta viết chữ gì lên đó. Nghe mẹ mình bảo: "Cái bút chì này là hàng ngoại nhập đây, con ạ!". Có lẽ vậy nên mình không đọc được hết hàng chữ. Chỉ biết được một số chữ cái, trong đó có hai chữ mà mẹ mình giải thích là kí hiệu về độ mềm, độ cứng của từng loại bút chì. Chiếc bút chì của mình thuộc loại mềm. Mình thích nhất là một đầu có núm tròn tròn màu hồng nhạt dùng để tẩy xóa mỗi khi vẽ, viết sai.
Cái bút chì đã trở thành người bạn thân yêu của mình từ bao giờ, mình không biết nữa. Nó luôn ở cạnh mình mỗi khi học và làm bài. Cái bút nhỏ nhỏ xinh xinh như chiếc bút chì kì diệu trong truyện cổ tích mà mình đã được học, sẽ cùng mình vẽ nên những bức họa chân dung của bố mình, mẹ mình, chị gái mình và các chú bộ đội ngày đêm canh gác biển trời đất nước thân yêu, cùng với những cảnh vật quen thuộc mà mình gặp hằng ngày như: con đường, dòng sông, làng mạc... Bút chì cũng sẽ giúp mình tìm ra những bài toán tìm x tìm y hay cùng mình sáng tạo nên những vần thơ bay bổng ca ngợi cuộc sống thanh bình và tuổi thơ êm dịu của chúng ta hôm nay. Nhiều và nhiều lắm!
HỌC TỐT~