Chào các bạn ! Cho mình hỏi là nhân vật chính trong câu chuyện cây vú sữa là ai ? Giúp mình với.Mong các bạn phản hồi sớm.Cảm ơn
A.Cậu bé
B.Người mẹ
C.Người mẹ và cậu bé
D.Mọi người
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Vai trò và công việc của phụ nữ đã có sự thay đổi đáng kể từ xưa đến nay. Dưới đây là một so sánh giữa công việc của phụ nữ xưa và ngày nay:
1. Phụ nữ xưa:
- Trong xã hội truyền thống, phụ nữ thường được gán cho vai trò chăm sóc gia đình, nuôi dưỡng con cái và làm công việc nhà.
- Công việc của phụ nữ xưa thường xoay quanh việc nấu nướng, giặt giũ, dệt may, chăm sóc trẻ em và các công việc nhà.
- Phụ nữ xưa thường không được tham gia vào các hoạt động công cộng, quyền lực chính trị và công việc ngoại trừ.
2. Phụ nữ ngày nay:
- Phụ nữ ngày nay thường tham gia vào nhiều lĩnh vực và ngành nghề khác nhau, bao gồm cả lĩnh vực kinh doanh, công nghệ, y tế, giáo dục, nghệ thuật và chính trị.
- Phụ nữ ngày nay có thể làm việc ngoài nhà, đóng góp vào thu nhập gia đình và đảm nhận vai trò kinh tế trong gia đình.
- Nhiều phụ nữ ngày nay cũng đồng thời làm việc và chăm sóc gia đình, đòi hỏi khả năng quản lý thời gian và cân bằng công việc gia đình.
- Phụ nữ ngày nay có quyền tham gia vào các quyết định chính trị, xã hội và có thể đảm nhận các vị trí lãnh đạo trong các tổ chức và doanh nghiệp.
Tổng quan, công việc của phụ nữ đã trải qua sự thay đổi lớn từ xưa đến nay. Phụ nữ ngày nay có nhiều cơ hội hơn để tham gia vào các lĩnh vực khác nhau và đóng góp tích cực vào xã hội và gia đình. đy đc ko bn
bên ngoài trời mưa " rào rào " trông thật êm đềm, những hạt mưa rơi " long lanh ". những tia sáng le lói xuyên qua những hạt mưa trong thật " lung linh ".
viết lăng nhăng cho có đấy
Bức tranh Hồ Chí Minh và ba em bé Bắc Trung Nam của Diệp Minh Châu nổi tiếng với đặc điểm là một bức huyết hoạ ( bức tranh vẽ bằng máu ) thể hiện tình yêu, sự kính trọng với vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc.
Bài thơ là tình cảm của đứa con dành cho người mẹ cả một đời vất vả hi sinh. Hình ảnh gắn với người mẹ của mình mà tác giả giới thiệu chính là "áo nâu". Khi nhắc đến áo nâu ta sẽ nghĩ ngay đến hình ảnh người nông dân chân lấm tay bùn hằng ngày phải bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. Vậy mà người mẹ ấy có bao nhiêu tấm áo cũng chỉ có "một màu đất đai". Điều ấy cho thấy cả cuộc đời người mẹ này gắn với những cánh đồng lúa lao động vất vả. Nhưng cũng chính "màu đất đai" ấy đã làm nổi bật vẻ đẹp giản dị, mộc mạc và giàu đức hi sinh. Những chiếc áo ấy theo thời gian cứ rách dần nhưng lại được mẹ chắp vá lại thành lành. Những điều đó không khỏi khiến nhà thơ Nguyễn Văn Song chua xót mà tự vấn lòng mình "Áo hay đời mẹ sờn phai mỗi ngày?". Câu hỏi tu từ ấy như xoáy sâu vào lòng nhà thơ cũng như lòng người đọc. Người mẹ vất vả bên chúng ta đang ngày một già đi như tấm áo sờn phai theo tháng năm, liệu chúng ta có nhận ra điều đó? Bao tình cảm dành cho mẹ của tác đều kết đọng lại trong câu thơ cuối. Tác giả vừa thương mẹ vừa xót xa trước hiện thực thời gian đang dần lấy đi tuổi xuân của mẹ. Qua đó ta cũng được tri nhận bức thông điệp quý giá của tác giả qua đoạn thơ trên: hãy trân trọng người mẹ của mình khi còn có thể. Tốc độ thành công nhất định phải vượt qua tốc độ già đi của cha mẹ để phụng dưỡng họ lúc về già. Cả cuộc đời mẹ vất vả vì chúng ta, hãy dành tặng cho mẹ những niềm vui chứ đừng mang thêm đau khổ làm mẹ phiền lòng.
Một đời áo nâu của Nguyễn Văn Song là một bài thơ xúc động, ý nghĩa về sự hy sinh của mẹ. Người mẹ trong bài thơ vừa có nét chung, rất giống với bao bà mẹ Việt Nam khác, lại có nét riêng, đặc trưng chỉ có trong thơ và cảm nhận của Nguyễn Văn Song.
Người mẹ trong bài thơ này gắn liền với hình ảnh mộc mạc, giản dị, suốt một đời với chiếc áo nâu sòng cũ bạc, nhuốm mùi mồ hôi và mùi sương gió của cuộc đời. Chiếc áo nâu là một hình ảnh rất đỗi quen thuộc trong đời sống của người Việt và nó cũng là biểu tượng của những người nông dân. Trên trang thơ của Nguyễn Văn Song hình ảnh người mẹ hiện lên qua chi tiết: “một đời mẹ mặc áo nâu” thật thân quen và gần gũi. Chiếc áo ấy giống với màu của đất và của sương gió cuộc đời. Áo nâu chẳng những bạc phai mà còn sờn rách, điều đó đã phản ánh một cuộc đời vất vả, lam lũ, đói nghèo của mẹ. Trong những dòng thơ là sự chua xót, đau đớn vô cùng của đứa con thương mẹ. Chiếc áo nâu ấy trở đi trở lại là biểu tượng của mẹ khi thì áo nâu bạc, khi thì áo nâu gầy. Thấp thoáng thấy chiếc áo ở đâu là thấy mẹ ở đó.
Phép so sánh được sử dụng thật đắt trong hình ảnh: “Mẹ như sông phía quê nhà/ Dốc lòng đôi vạt phù sa lặng thầm”. Gợi ra sự hy sinh cao cả của tình mẹ, lặng thầm, bền bỉ giống như dòng sông bồi đắp phù sa cho đất mẹ, cho cây trái. Khổ thơ cuối khép lại bài thơ là tiếng thở dài chua xót của con khi mẹ đã đi về với trăm năm, chiếc áo nâu giờ đây cất gọn gàng để theo mẹ về cõi phật.
Xuyên suốt bài thơ là hình ảnh của một người mẹ lam lũ, vất vả cả một đời. Đằng sau đó thấp thoáng là đứa con với sự xót xa, thương cảm khi hoài niệm về cuộc đời của mẹ. Đó còn là sự biết ơn, trân trọng, là sự xúc động đến nghẹn ngào, sự mất mát đến đau thương khi không còn mẹ trên cõi đời: “Thôi đành nhờ cả khói sương/ áo nâu ơi, hãy theo đường mẹ đi”.
“Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc”, qua bài thơ mỗi chúng ta đều biết ơn, trân quý sự hy sinh cao cả của mẹ. Cố gắng giữ trọn đạo hiếu để báo đáp tình mẹ. Hạnh phúc biết bao nhiêu khi chúng ta vẫn còn có mẹ trên cuộc đời này. Vì thế hãy luôn yêu thương, biết ơn mẹ, hãy làm tất cả những gì có thể để làm mẹ vui lòng.
Chào các bạn ! Cho mình hỏi là nhân vật chính trong câu chuyện cây vú sữa là ai ? Giúp mình với.Mong các bạn phản hồi sớm.Cảm ơn
A.Cậu bé
B.Người mẹ
C.Người mẹ và cậu bé
D.Mọi người