em hãy tưởng tượng em là bé Thu trong câu chuyện "Chuyện một khu vườn nhỏ" với tâm trạng thích thú trước vườn cây xanh.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


viết đoạn văn thể hiện tình cảm,cảm xúc về bài thơ"Thư của bố" Bài thơ "Thư của bố" mang trong mình những tình cảm chân thành và sâu sắc của một người cha dành cho con mình. Qua từng dòng thư, ta có thể cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến và sự quan tâm lo lắng của bố dành cho con. Những lời nhắn nhủ, những kinh nghiệm sống và những lời khuyên trong bài thơ không chỉ là những lời dặn dò mà còn chứa đựng cả tình yêu thương và hy vọng. Đọc bài thơ, người đọc như cảm nhận được sự ấm áp và bao dung của người cha. Đó là những tình cảm không dễ dàng thể hiện qua lời nói hàng ngày, nhưng được thể hiện một cách chân thật và sâu lắng qua từng câu chữ của bài thơ. Bài thơ không chỉ là một lá thư gửi con, mà còn là sự thể hiện của một trái tim yêu thương, của một tâm hồn luôn nghĩ về con, mong muốn con có thể trưởng thành và hạnh phúc. Đó là tình cảm gia đình, là những giá trị vĩnh cửu mà bài thơ "Thư của bố" muốn truyền tải.

“Ầu ơ … Con ơi, con ngủ cho ngoan…” Câu ca dao bà ru mẹ, mẹ ru con từ đời này qua đời khác mà sao nghe vẫn cứ ngậm ngùi và da diết đến thế! Mẹ thương con từ những câu hát ru đến lời thương, câu mắng và trong từng cái ôm dịu dàng…
Như bao người nông dân ở những vùng quê nghèo khác, mẹ tôi là một người phụ nữ nông dân giản dị, chân chất. Mang vẻ đẹp của người phụ nữ Á Đông truyền thống, mẹ mang dáng người cân đối, gương mặt trái xoan ưa nhìn và nước da đã không còn mịn màng bởi dạn dày sương gió. Cái dịu dàng và nhẹ nhàng đã thấm vào mẹ tôi từ lời ăn tiếng nói, dáng đi và cách ứng xử của mẹ với mọi người và với cuộc sống.
Mẹ tôi vẫn luôn mang theo quan niệm của những người nông dân những vùng quê nghèo: mong ước con mình chỉ cần chăm ngoan học giỏi thì chịu bao nhiêu vất vả, đau khổ mẹ cũng chịu được. Những con người vì cuộc sống mưu sinh mà luôn dang dở ước mơ với những con chữ nên đã gửi cả ước mơ và hạnh phúc của mình vào những bước chân đến trường của con. Nhưng ngày ấy tôi không hiểu được điều đó…
Từ khi tôi biết đến những con chữ và việc học, mẹ luôn nhắc nhở tôi phải học, cố gắng học và học cho thật giỏi. Hoàn cảnh nhà không có điều kiện như bạn bè cùng trang lứa, nhưng mẹ không bao giờ để cho tôi làm những việc mưu sinh, nặng nhọc của mẹ. Và tôi chỉ có việc học, học và học. Nhưng nhìn thấy mẹ mình, ngày ngày vất vả ngược xuôi, đi gom nhặt ve chai từ sáng sớm đến tối muộn mới về, tôi không chịu được. Tôi thường giúp mẹ phân loại đống ve chai mà mẹ đã đem về. Mẹ không đồng ý, nhưng vì tôi hứa là mình đã làm xong bài tập cứ xông vào đống ve chai nên mẹ cũng đành hết cách.
Buổi tối hôm đó, tôi thấy mẹ về muộn hơn thường lệ. Chưa làm xong bài kiểm tra hôm đó, nhưng thấy mẹ về là tôi đã vội chạy ra đón. “Hôm nay công việc sẽ rất nhiều đây. Nhiều thế này sao có thể để mẹ làm một mình rồi”- tôi nghĩ thế và chắc chắn sẽ phải giúp mẹ. Tôi chắc chắn với mẹ là mình đã hoàn thành xong các bài tập, và cả học bài nữa. Vì vậy, mẹ có thể yên tâm để tôi giúp mẹ. Vậy mà, công việc đến gần đêm mới xong, không biết mẹ làm một mình thì đến bao giờ?
Thành tích của tôi luôn rất tốt, đứng trong top đầu của lớp. Nhưng tối hôm trước, tôi đã không làm bài. Vì thế, tôi nhận một con 0 đầu tiên trong bao nhiêu năm đi học của mình. “Làm sao bây giờ, mẹ mà biết thì, thì …”, tôi không dám tưởng tượng hậu quả đâu. Tôi không sợ mẹ mắng, mẹ đánh mà chỉ sợ mẹ buồn thôi. Nhưng về nhà, tôi thấy mẹ ở đó, không nói năng gì cả. Mẹ đã biết rồi. Tôi lo lắng, rồi sợ hãi. Mẹ không nói, mẹ chỉ khóc. Giọt nước mắt mẹ lăn dài xen với tiếng nức nở làm lòng tôi đau như cắt. Tôi không thể chịu nổi như thế nên đã quyết định nói gì đó, nhưng tất cả chỉ có ba chữ “Con xin lỗi” được thốt ra.
Mẹ khóc là vì mẹ mà việc học của con mới bị ảnh hưởng. Mẹ đã không làm tốt vai trò người mẹ. Mẹ …
Cuối cùng mẹ cũng chịu nói. Đúng, đó là lỗi của mẹ. Mẹ đã không cho tôi được thể hiện tình yêu của mình với mẹ, nên tôi mới phải nói dối để làm thế. Mẹ đã dành cả tình yêu cho tôi nhưng đã không đúng cách, mẹ đã không hiểu tôi. Vì thế, cả tôi, cả mẹ đều không đúng.
Và mẹ và tôi đã khóc. Những giọt nước mắt khởi đầu cho những niềm vui và tình yêu mới. Ngoài kia, những tia nắng vàng mới rực rỡ đến như vậy.

-Câu đơn: a; c; d
-Câu ghép: b; e
(Viết sai chính tả kìa, câu b là Nam học giỏi và làm bài chăm chỉ nên cô giáo rất yêu quý có phải không?)
-Câu đơn: a; c; d
-Câu ghép: b; e
(Viết sai chính tả kìa, câu b là Nam học giỏi và làm bài chăm chỉ nên cô giáo rất yêu quý có phải không?)

Gia đình em đang chuẩn bị đón Tết Nguyên Đán. Đầu tiên, em và bố mẹ cùng vệ sinh nhà cửa. Dù có rất nhiều công việc vệ sinh nhưng em và bố mẹ cùng làm nên nhanh hơn hẳn. Tiếp theo, cả nhà em cùng đi sắm quần áo mới.....
Còn gì tự viết tiếp nha😅

Em chăm chỉ học tập để mẹ vui.
Cô Mai mua bánh để cô tổ chức tiệc sinh nhật cho bé Minh.
🤗😊

1.Sáng 30 Tết, em cùng mẹ dọn dẹp nhà cửa thật sạch sẽ để chuẩn bị đón năm mới. 2.Buổi trưa, em giúp bố gói bánh chưng và canh nồi bánh thật vui vẻ bên bếp lửa. 3.Tối đến, cả gia đình quây quần bên nhau để cúng giao thừa và cầu mong một năm mới bình an.

Chồi non trên cành cây là biểu tượng của sự sống mới và hi vọng. Mỗi khi nhìn thấy những mầm non xanh tươi đang vươn lên, tôi cảm nhận được sức mạnh tiềm tàng trong từng chiếc lá non. Những hạt giống bé nhỏ ấy không chỉ vượt qua mọi khó khăn trên con đường dài, mà còn góp phần tô điểm cho cuộc sống thêm phần tươi đẹp. Chính sự dẻo dai và lòng kiên nhẫn của mầm non khiến tôi cảm thấy khâm phục và trân trọng những điều nhỏ bé quanh mình. Câu ghép trong đoạn văn: "Những hạt giống bé nhỏ ấy không chỉ vượt qua mọi khó khăn trên con đường dài, mà còn góp phần tô điểm cho cuộc sống thêm phần tươi đẹp." "Chính sự dẻo dai và lòng kiên nhẫn của mầm non khiến tôi cảm thấy khâm phục và trân trọng những điều nhỏ bé quanh mình." Hai câu ghép này chỉ ra ý nghĩa và giá trị của mầm non trong cuộc sống. Thế nào?
yêu cầu đề bài của bạn bị thiếu phần hỏi rồi ạ, bạn hãy đăng lại câu hỏi để thầy cô và các bạn học viên khác có thể giúp đỡ bạn nhaa!
Mình xin lỗi bạn nhiều ạ, mình nhầm ạ, đề bài của bạn không phải thiếu đâu ạ mình hiểu nhầm, bạn cho mình xin lỗi nhé. Bạn hãy tham khảo bài của mình nhaa!!
"Ôi chao! Hôm nay, vườn nhà mình đẹp quá đi! Ánh nắng vàng tươi chiếu xuống những chiếc lá xanh mơn mởn, lấp lánh như những viên ngọc bích. Hương thơm của hoa hồng thoang thoảng bay trong gió, thật dễ chịu. Mình thích nhất là chạy nhảy tung tăng trên bãi cỏ mềm mại. Cái cảm giác mát lạnh dưới chân thật thích. Mình còn hay ngồi dưới gốc cây bàng già, nghe tiếng chim hót líu lo. Có hôm, mình còn phát hiện ra một tổ kiến đỏ nhỏ xíu nữa đấy! Mình thích trồng rau cùng bà. Mình gieo hạt rồi chăm sóc chúng từng ngày. Khi thấy những mầm non xanh mướt nhú lên, mình vui lắm! Mình còn được hái những quả cà chua chín đỏ, những quả dưa chuột xanh mướt nữa. Thật là thích thú! Mình yêu khu vườn nhà mình biết bao! Ở đây, mình được khám phá những điều mới lạ, được vui chơi thỏa thích và được gần gũi với thiên nhiên. Mình sẽ chăm sóc khu vườn thật tốt để nó mãi xanh tươi và đẹp đẽ."