nếu mk chết ai còn nhớ mk ko ?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tôi luôn thức dậy muộn và ăn sáng trong sổ điện thoại sau giờ học
Dịch:
Tôi luôn dậy muộn và tôi ăn bữa sáng trong số tay sau giờ học
Mình không cần tiền, chỉ cần các bạn nắm chắc kiến thức là được
khi đối xử với con người ta nên làm những điều tốt đẹp nhất đối vs họ , không làm cho họ buồn vì việc làm của mk
Nhà chị Phương chỉ cách nhà em một con hẻm nhỏ. Hàng ngày, em thường sang chơi với chị và được chị cưng chiều lắm. Mồ côi mẹ từ tấm bé, chị thiếu đi tình thương bao la của một người mẹ. Bố chị ở vậy, nuôi chị cho đến bây giờ. Năm nay chị học lớp Mười hai trường chuyên của tỉnh. Cả xóm em, ai cũng khen chị, quý chị. Bởi chị vừa đẹp người vừa đẹp nết. Đặc biệt ở chị có một điểm mà em rất quý mến kính phục. Đó là tình thương của chị đối với người già. Bà cụ Tứ ở cách nhà em một khoảnh vườn. Bà sống đơn độc một thân một mình trong căn nhà nhỏ, không con cái, cháu chắt. Nghe đâu trước đây cụ cũng có gia đình, nhưng chiến tranh đã cướp mất ông lão và anh con trai duy nhất của bà. Từ đó cho đến bây giờ, bà vẫn sống thui thủi một mình. Cảm thông với số phận đơn chiếc của bà cụ, chị Phượng không ngày nào không đến thăm. Mỗi lần đến với bà cụ, chị thường rủ em đi cùng. Chị giúp bà quét dọn nhà cửa, giặt giũ quần áo, cơm cháo cho bà mỗi khi bà bệnh. Không ruột rà máu mủ, không họ hàng thân thích, vậy mà chị Phượng chăm bà, thương yêu bà như bà nội, bà ngoại của mình. Điều đó thật đáng quý. Còn với em, chị coi em như đứa con ruột. Có cái gì ngon, cái gì đẹp, chị cũng chia phần cho em, và còn hướng dẫn thêm cho em học nữa. Bố mẹ em rất quý chị, coi chị như con gái của mình.
bởi vì gói xôi đó 3 năm không chín thì bả ko mua đc!
k mik nha mik nhanh nhất đó
Nhà anh Toàn cách nhà tôi không xa lắm, chỉ độ khoảng một trăm mét. Anh học lớp mười hai với anh trai tôi. Tối nào, hai anh cũng học chung, khi thì ở nhà tôi, khi thì ở nhà anh. Bố mẹ anh chỉ có mỗi mình anh là con trai độc nhất. Nhiều người nghĩ rằng: những đứa con độc nhất thường hay nghịch ngợm, khó bảo. Không biết lời nói đó có đúng hay sai. Riêng tôi thì tôi thấy không đúng. Anh Toàn là một người mà tôi rất quý trọng. Cả mẹ tôi, bố tôi đều khen anh Toàn ngoan hiền dễ thương. Bố tôi thường nói với anh Đông tôi rằng: “Con làm bạn với Toàn, bố mẹ rất yên tâm. Gia đình nó là một gia đình khá giả. Vậy mà nó sống bình thường, giản dị, không đua đòi kiểu cách, không lêu lông chơi bời, ngược lại rất chăm học, lễ phép. Con nên học ở Toàn những đức tính ấy”. Những gì bố tôi nhận xét về anh Toàn, tôi đều thấy đúng cả. Chưa bao giờ tôi thấy anh cầm một điếu thuốc hay uống một li bia, li rượu. Anh đến nhà tôi thường là những quyển tập, quyển sách hay tài liệu tham khảo trên tay phục vụ cho việc học. Thỉnh thoảng anh mới rủ anh Đông tôi đi dạo mát quanh vườn một lát, rồi lại ngồi vào bàn học. Tuần nào, anh cũng mua cho tôi một cuôn “Khăn quàng đỏ” và dặn tôi đọc những mẩu chuyện trong đó để kể cho anh nghe. Tôi quý mến anh Toàn như anh Đông của tôi vậy.
Bài làm.
Bài 1:
Ngay sát nhà em là nhà bác Hoà . Bác Hoà là hàng xóm thân thiết nhất của gia đình em.Năm nay, bác bốn mươi tuổi.Bác là giáo viên trường trung học cơ sở Cát Linh. Có lần đi xa về, bác cho em quyển truyện. Tuy món quà nhỏ nhưng đó là quyển truyện hay nhất mà em từng đọc.Bác có dáng người cân đối, da ngăm đen,khuôn mặt đôn hậu.Bác rất yêu quý trẻ em trong xóm.Thỉnh thoảng, bác kể chuyện cho chúng em nghe.Có lần, sang nhà bác chơi chẳng may em làm vỡ lọ hoa.Em xin lỗi bác nhưng bác không trách em mà căn dặn : “ Lần sau cháu phải cẩn thận hơn nhé ! . Bác quả là người nhân hậu. Em coi bác như người thân trong gia đình.
Nguồn: Hãy kể về người hàng xóm của em
Ngay sát nhà em là nhà bác Hoà . Bác Hoà là hàng xóm thân thiết nhất của gia đình em.Năm nay, bác bốn mươi tuổi.Bác là giáo viên trường trung học cơ sở Cát Linh. Có lần đi xa về, bác cho em quyển truyện. Tuy món quà nhỏ nhưng đó là quyển truyện hay nhất mà em từng đọc.Bác có dáng người cân đối, da ngăm đen,khuôn mặt đôn hậu.Bác rất yêu quý trẻ em trong xóm.Thỉnh thoảng, bác kể chuyện cho chúng em nghe.Có lần, sang nhà bác chơi chẳng may em làm vỡ lọ hoa.Em xin lỗi bác nhưng bác không trách em mà căn dặn : “ Lần sau cháu phải cẩn thận hơn nhé ! . Bác quả là người nhân hậu. Em coi bác như người thân trong gia đình.
còn mik kb mik nha mik học lớp 6
thank you