Tả mái tóc của trụ trì chùa?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
chỉ trong một bài ca dao mà tác giả dân gian đã xây dựng được biết bao nhiêu hình tượng.Từ những hình tượng đồ vật đến con người , dù cho hình tượng nào đi chăng nữa thì chúng ta vẫn thấy được điều tác giả muốn nói ở đây chính là nỗi thương nhớ của người con gái thời xưa.
Từ nhịp thơ 4 chữ dồn dập, liên tiếp, lời ca chuyển sang nhịp thơ lục bát nhẹ nhàng hơn nhưng cũng xao xuyến hơn, giải bày niềm lo ây của cô gái trc hạnh phúc lứa đôi. Không phải ngẫu nhiên mà chữ "lo" được nhắc đền 2 lần. Nhớ thương người yêu và lo lắng cho duyên phận của mình "không yên một bề", tâm trạng cảu cô gái mang ý nghĩa phổ biến cho người phụ nữ trong cuộc đời xưa: yêu tha thiết . Bài ca khá tiêu biểu cho nghệ thuật ca dao với sự lặp lại trong cách diễn tả tâm trạng, cách dùng những hình ảnh biểu tượng, lối nhân hóa để tăng thêm sức sống cho hình ảnh, cách gieo vần linh hoạt, cách cấu tạo truyền thống kết hợp những câu thơ bốn chữ với hai câu lục bát cuối cùng... Qua nỗi thương nhớ và niềm lo âu được diễn tả trong bài ca, ta nhận ra tiếng hát yêu thương và khao khát yêu thương của người bình dân xưa .
:')
Bài làm
+ Mở bài
-Giới thiệu qua về tác phẩm và tác giả. Lặng lẽ Sa Pa là những tâm huyết của nhà văn Nguyễn Thành Long sau chuyến đi về Lào Cai. Câu chuyện kể về người thanh niên là nghề khí tượng
– Bằng lối viết sắc xảo, miêu tả tinh té, tác giả đã khiến cho câu chuyện trở nên hấp dẫn người đọc , hình ảnh sa pa hiện lên vô cùng quyến rũ, và bí ẩn, vừa mờ sương vừa hiện thực.
-Lặng lẽ sa pa là một câu chuyện nhưng không quá chú ý vào những tình tiết thắt nút gay cấn, gây tò mò háo hức cho người đọc, mà tác giả lại thiên về cách miêu tả cảnh người và vật.
– Nó giống như một lối kể chuyện bình dị đơn giản có gì kể đấy không cần thêm mắm thêm muối cho kịch tính. Nhưng thông qua lối viết văn đầy bị dị, mộc mạc đó người đọc lại thấy được rất nhiều cái hay, cái đẹp được hiện lên.
-Hình ảnh những con người trong tác phẩm “Lặng lẽ Sa pa ” được hiện lên gần gũi không hoành tráng, hay hùng vĩ chỉ là những con người yêu công việc của mình đang làm. Một công việc lặp đi lặp lại mỗi ngày nhưng họ không thấy chán mà luôn làm chúng với những tình cảm sâu sắc.
– Trong tác phẩm có những con người ông họa sỹ già, cô kỹ sư trẻ ai cũng đáng trân trọng, bởi họ đều là người rất có tâm với công việc
-Tác giả đã miêu tả chi tiết những gian khổ vất vả mà anh thanh niên nhân vật trong câu chuyện phải trải qua. Tuy vất vả nhưng anh không hề kêu ca phàn nàn mà vẫn âm thầm lặng lẽ làm việc rất tận tụy.
-Qua đây tác giả đã âm thầm gửi tình yêu, lòng ngưỡng mộ của mình tới những nhân vật của mình. Họ là những con người luôn sống có mục đích, luôn muốn cống hiến sức lực cho quê hương đất nước dù trong thời chiến hay thời bình.
-Hình ảnh anh thanh niên làm nghề khí tượng thủy văn hiện lên thật gần gũi, giản dị anh tuy không là anh hùng đánh Mỹ, không giống như một tượng đài tráng lệ, anh chỉ là một người bình thường nhưng bằng ngòi bút của tác giả hình ảnh của anh thanh niên luôn lấp lánh ánh hào quang.
+Kết
– Lặng lẽ Sa Pa là một tác phẩm hay, nhiều cảm xúc cho người đọc, bằng lối văn phòng bình dân giản dị nhưng trong mỗi câu chữ Nguyễn Thành Long viết ra người ta đều cảm nhận được nét đẹp, mùi thơm toát ra từ trong đó.
tk cho mk nha $_$
I - Mở bài:
- Nguyễn Thành Long là một trong những cây bút văn xuôi thành công ở thể loại truyện ngắn và bút kí. Tác phẩm của ông thường nhẹ nhàng, đậm chất trữ tình, đậm chất thơ.
- Lặng lẽ Sa Pa được viết ra năm 1970, in trong tập Giữa trong xanh. Là kết quả của chuyến đi thực tế tai miền tây Tổ quốc: Lào Cai-Sa Pa.
- Đây là một tác phẩm mang đầy chất thơ của NTL: cái thơ mộng, vẻ huyền ảo lung linh của thiên nhiên Sa Pa quyện chặt với cái đẹp của tâm hồn con người - lớp trí thức trẻ đang ngày đêm lo nghĩ và làm việc hết mình cho đất nước, cho cách mạng. Chất thơ còn nằm trong vẻ đẹp của mối quan hệ giữa con người với nhau trong cách dựng truyện của tác giả, thấm đến từng chi tiết truyện.
II – Thân bài:
Giới thiệu cốt truyện, nhân vật
- “LLSP” có cốt truyện đơn giản, xoay quanh cuộc gặp gỡ bất ngờ giữa ông họa sĩ già, cô kỹ sư trẻ với anh thanh niên làm công tác ở trạm khí tượng trên đỉnh Yên Sơn thuộc Sa Pa. Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi nhưng đã để lại nhiều cảm xúc và ấn tượng tốt đẹp cho cô gái và ông họa sĩ già về những con người làm việc say mê mà thầm lặng cho đất nước mà tiêu biểu là anh thanh niên - nhân vật chính của truyện - trong cái lặng lẽ của Sa Pa, nơi mà người ta tưởng như chỉ có sự nghỉ ngơi.
- Các nhân vật phụ (ông họa sĩ, cô gái, bác lái xe) không chỉ tham gia vào câu chuyện mà còn góp phần làm nổi rõ nhân vật chính và chủ đề của truyện.
- Truyện có một chất thơ bàng bạc toát lên từ các chi tiết, từ khung cảnh thiên nhiên Sa Pa đẹp như những bức tranh và chất thơ ấy còn ở chính trong tâm hồn các nhân vật với những suy nghĩ, cảm xúc thật trong sáng, đẹp đẽ. Chất thơ của truyện lại đi liền với chất họa. Truyện cũng có thể xem là những bức tranh đẹp, những bức tranh về cảnh thiên nhiên Sa Pa, về cuộc gặp gỡ giữa ba nhân vật và bức chân dung kí họa về nhân vật chính – anh thanh niên
Vẻ đẹp thiên nhiên Sa Pa
-Trước hết,”LLSP” là một bức tranh thiên nhiên thơ mộng, huyền ảo, độc đáo làm say đắm lòng người.
- Vẻ đẹp Sa Pa bắt đầu bằng những rặng đào với những đường núi quanh co uốn lượn kề bên con thác trắng xóa.
- Sa Pa còn đẹp và thơ mộng hơn bởi những cánh đồng cỏ trong thung lũng, những đàn bò lang cổ đeo chuông đang thung thăng gặm cỏ
- Trong khung cảnh rộng lớn của thiên nhiên, đất trời, điểm xuyết những tia nắng thật kì lạ: “ Nắng bây giờ bắt đầu len tới đốt cháy rừng cây, những cây thông chỉ cao quá đầu, rung tít trong nắng những ngón tay bằng bạc…”, rồi “nắng mạ bạc cả con đèo”.
- Mây Sa Pa cũng được tác giả tả rất nhiều và rất lạ: “Mây mù ngang tầm với chiếc cầu vồng kia. Mây hắt từng chiếc quạt trắng lên từ các thung lũng”, rồi “mây bị nắng xua, cuộn tròn lại từng cục, lăn trên các vòm lá ướt sương, rơi xuống đường cái, luồn cả vào gầm xe”
- Không chỉ có vậy, Sa Pa còn được tô điểm thêm những màu sắc tươi sáng của các loại cây lạ, và nhất là các loại hoa. Thật bất ngờ khi nhìn thấy “những cây tử kinh thỉnh thoảng nhô cái đầu màu hoa cà lên trên màu xanh của rừng”. Còn hoa ở Sa Pa thật đẹp, ngay giữa mùa hè đã rực rỡ ngát hương với “ hoa dơn, thược dược, lay ơn, vàng, tím, đỏ, hồng phấn, tổ ong…
=>Phong cảnh Sa Pa đẹp biết nhường nào. Được ngắm nhìn thiên nhiên Sa Pa ta có cảm giác như được chiêm ngưỡng những tác phẩm hội họa lung linh, kì ảo. Con mắt nhìn tinh tế của trái tim nghệ sĩ biết yêu và rung động trước cái đẹp của Nguyễn Thành Long và bút pháp lãng mạn đã chọn lọc được những nét đẹp tiêu biểu của thiên nhiên Sa Pa, khơi gợi trong lòng ta một tình yêu quê hương đất nước.
3Vẻ đẹp của con người Sa Pa
Truyện không chỉ là một bức tranh lãng mạn về cảnh đẹp thiên nhiên Sa Pa, mà còn ngợi ca những con người đang say mê lao động với lòng nhiệt huyết đáng trân trọng.
- Truyện “LLSP” đưa ra bốn nhân vật: bác lái xe, ông họa sĩ, cô kĩ sư mới ra trường và anh thanh niên ở trạm khí tượng trên đỉnh Yên Sơn cao hai nghìn sáu trăm mét. Anh thanh niên là nhân vật chính của truyện
thanks , mình cũng chúc bạn một năm mới bình an , nhiều người tích , ĐHĐ tăng lên thật nhiều , HAPPY NEW YEAR
Cứ mỗi lần về quê ngoại chơi, em rất thích ngồi dưới những gốc dừa ở ngoài vườn để hóng mát. Cơn gió thoảng qua, từng tàu lá xào xạc nghe rất vui tai.
Thoạt nhìn cây dừa như một cái ô khổng lồ vươn thẳng lên trời, phủ bóng mát cả một góc vườn. Gốc dừa lớn, tua tủa chùm rễ ăn sâu, bám chắc xuống đất. Thân dừa cao, xốp màu nâu xám có những khoanh tròn nối nhau. Trên ngọn, lá mọc thành vòng tròn xoe đều. Có tàu dừa lớn, dài đến cuống. Mỗi lá có nhiều khía, tách lá làm nhiều mảnh nhỏ. Từ các nách bẹ, từng chùm quả mập mạp màu trắng sữa chìa ra, dần dần biến thành quả. Lúc đầu màu trắng đục như sữa bò, dần dần lớn lên xanh dần. Khi lớn bằng trái bưởi, mỗi cuống quả dừa có một cái râu dài. Trái dừa tròn, phía dưới đuôi hơi thon lại. Ngoài cùng là lớp xơ bao bọc đến lớp gáo mỏng, cứng. Lúc hái xuống, dừa không có hương vị, nhưng khi bổ ra để lộ lớp cơm trắng tinh, béo ngậy. Trong cùng là nước dừa ngọt mát, trong lành.
Em nghĩ, cây dừa thật có ích cho con người. Mọi thứ từ cây dừa sinh ra đều dùng được. Nước dừa uống, cơm trái dừa dùng để ăn, ép dầu, làm kẹo, cung cấp cho công nghiệp chế biến thực phẩm... Lá dừa vừa che bóng mát, vừa dùng cọng để đan thành những chiếc giỏ đựng hoa thật xinh xắn.
Cây dừa là một trong những loài cây phổ biến ở khắp mọi miền trên lãnh thổ Việt Nam, nhưng phổ biến nhất có lẽ là ở khu vực miền Nam Trung Bộ,bởi ở đây đất đai khí hậu nóng ẩm vô cùng thích hợp để trồng loại cây này. Quê em tuy không phải ở Nam Trung Bộ nhưng trồng rất nhiều dừa, đó là một vùng quê nằm ở phía Đông của đồng bằng Sông Hồng, tuy đất đai, điều kiện có phần không thuận lợi như ở Nam Bộ nhưng những cây dừa quê em đều phát triển vô cùng tươi tốt, cho nhiều trái ngon, quả ngọt.
Trong cuộc sống thường ngày của chúng ta, nhắc đến quả dừa, nước dừa… thì hẳn ai cũng đều biết, đều có thể tự hình dung, phác họa trong đầu của mình đó là một trái màu xanh, vỏ cứng, nước ngọt, ruột thơm vô cùng bổ dưỡng. Nhưng nói đến cây dừa thì không phải ai cũng biết. Bởi sinh ra và lớn lên ở khu vực thành thị, không có điều kiện chứng kiến, nhìn nhận được cây dừa là một điều hoàn toàn dễ hiểu. Vì vậy mà đối với một số bạn nhỏ sinh sống ở thành phố ngày nay tuy rất quen thuộc với quả dừa nhưng nói đến cây dừa thì rất có thể các bạn đều không biết, không thể hình dung, tượng tượng ra được.
Để các bạn có thể hiểu rõ hơn về cây dừa, tôi sẽ chỉ ra những đặc điểm, những đặc trưng của cây dừa như sau: Dừa là một loại cây ăn quả họ cau, vì vậy mà thân của cây dừa không phải là loại cây thân gỗ mà cũng không quá mềm mại như loài thực vật thân mềm. Thân dừa không quá cứng nhưng đủ vững chắc để nuôi những chum quả trĩu nặng, tuy không quá cứng cáp nhưng nhờ có mộ rễ lớn, ăn sâu vào lòng đất mà dù cho có gió bão cũng không thể quật ngã được nó. Thân của cây dừa có màu nâu nhạt, sần sùi và thẳng tắp.
Khác với những loài cây khác, cây dừa không có cành mà chỉ có lá, mặt khác lá của cây dừa cũng không mọc ở thân cây mà chỉ mọc ở ngọn cây. Chiều cao của một cây dừa trung bình từ bảy đến chín mét. Tù từng nơi, từng giống dừa mà chiều cao của cây dừa cũng có sự khác nhau. Bộ phận thứ hai của cây dừa có thể nói đến, đó chính là lá dừa, lá dừa rất giống lá của cây cau, nhưng nó lớn hơn và cứng cáp hơn rất nhiều. Lá dừa mọc thành từng tàu nên gọi là tàu dừa, lá dừa dày dặn và rất dài, ở giữa của mỗi chiếc lá đều nổi lên một đường gân lá lớn, cứng.
Mỗi một con người sinh ra đều có một nơi để lớn lên, trưởng thành, là nơi đầu tiên chứng kiến những bước đi chập chững đầu đời, là nơi in dấu nhiều kỉ niệm khó phai mờ. Đó là nhà. Em cũng có một ngôi nhà rất đẹp, em rất yêu quý ngôi nhà của em.
Em đã từng nghe câu thơ: “Nhà em treo ảnh Bác Hồ/ Bên trên là một lá cờ đỏ tươi”. Nhà em không treo ảnh Bác Hồ, ba em có mấy quyển sách tư liệu về Bác mà thôi.
Ba bảo rằng ngôi nhà được xây dựng cách đây 10 năm, lúc em mới chào đời, nhưng được sửa lại cách đây 5 năm nên nhìn khang trang và đầy đủ tiện nghi hơn rất nhiều.
Bên ngoài ngôi nhà em được sơn màu xanh lá cây, đây là màu mà em yêu thích nhích, nó gợi lên cảm giác thanh mát, dịu nhẹ. CÒn bên trong được sơn màu vàng nhạt. Ba bảo màu vàng tượng trưng cho sự ấm áp, vì ba luôn mong gia đình mình hạnh phúc, ấm áp như chính ngôi nhà của mình.
Ngôi nhà gia đình em có 4 phòng, một phòng khách ngay ở giữa rất rộng, hai phòng ngủ của ba mẹ và của hai chị em em, còn lại là phòng bếp với đầy đủ tiện nghi. Căn phòng khách gia đình em có đặt một bộ bàn ghế xa lon màu đất. Đó là nơi mà hai chị em em vẫn hay vui đùa những lúc ba mẹ vắng nhà.
Nhớ mik nha!!
Mỗi lần tan học, em lại trở về ngôi nhà thân thuộc của mình. Nơi đây có gia đình với bao kỉ niệm thân thương. Bao nhiêu năm nay em luôn được sống trong vòng tay âu yếm của bố mẹ.
Nhà em nằm giữa huyện lị ngoại ô thành phố. Đó là một ngôi nhà cấp bốn, cánh cửa ngõ bằng sắt luôn khép lại. Những cây râm bụt mọc lên rào kín tường kẽm, nhìn xa giống như một vòng hoa đỏ lẫn sắc xanh viền quanh khu vườn. Bước vào cổng nhà là thấy ngay hình ảnh những cây xoan, đến mùa trổ hoa, từng chùm như những đám mây trắng chập chờn trông mới đẹp làm sao! Ngồi trong nhà, nhất là những buổi sáng đẹp trời, hay là những buổi trưa hè êm ả em có thể nghe rõ tiếng chim hót lảnh lót trên cành cây đầu sân nhà thật vui, thật hấp dẫn. Đặc biệt, khi mùa gặt đến bước chân vào sân em có thể ngửi thấy mùi rơm rạ bốc lên từ sân phơi. Màu vàng của rạ khô như nói với em rằng:”Năm nay mùa đã bội thu”.
Ngôi nhà của em không được xây bằng xi măng cốt thép. Nó được làm bằng gỗ tre mộc mạc, đơn sơ, là kỉ niệm thời ông em.
Nhà gồm ba gian: phòng khách phòng ngủ và phòng ăn; phòng nào cũng đc sắp xếp gọn gàng ngăn nắp. Đi đâu đó về, vừa bước chân vào nhà là em đã cảm thấy mát mẻ vô cùng. Các phòng được trang trí trông thật thẩm mĩ. Căn phòng thứ nhất đặt một chiếc tủ thờ và một bộ ghế gỗ hương. Bên trái là chiếc tủ ti vi. Đây cũng chính là phòng tiếp khách và là chỗ gia đình em sum họp vào buổi tối.
Kế bên là phòng ngủ được chia làm 3 ngăn. Phòng dành cho bố mẹ, phòng dành cho hai chi em em vừa làm chỗ ngủ vừa làm nơi học tập ở nhà. Em cảm thấy thật khoan khoái dễ chịu. Đi sâu hơn vào bên trong là phòng bếp. Căn phòng nhỏ bé có ô cửa sổ nhìn được ra cánh đồng đằng sau.
Em rất yêu quý ngôi nhà của em. Vì nơi đó lưu giữ biết bao kỉ niệm đẹp. Ngôi nhà và cuộc sống thân yêu của em là thể đấy em cảm thấy hạnh phúc khi được ở trong ngôi nhà này
Trước nhà em có trồng một cây xoài, năm nào cũng ra quả nặng trĩu các cành. Cây xoài được bố mẹ và em chăm sóc rất cẩn thận nên ngày càng trở nên xanh tốt và quả cũng ngày càng nhiều và ngon hơn.
Cây xoài nhà em đã trồng được năm năm rồi, từ chuyến đi chơi về miền Tây của cả gia đình, bố em đã xin bác Tư giống cây để về trồng trước nhà. Cây xoài có tán lá to, rộng, thân cây xù xì, màu nâu xanh, với chi chit những nhánh nhỏ mọc ra. Cây cao khoảng 3m nhưng tán cây rất rộng ạ, mùa hè đến, lại rợp mát cả một vùng nên em thường mắc võng ở đó để hóng mát. Mỗi khi mùa xoài đến, trên mỗi tán cây, nhưng chồi hoa non cứ mọc ra mơn mởn, tỏa sắc trắng cả một góc sân trước nhà. Nhìn thật thích mắt làm sao! Cành cây thì trông rất chắc. Bởi vậy, dù có gió to, thì cây xoài vẫn vươn lên mạnh mẽ, chống chọi lại để bảo vệ các quả lúc lắc trên cành. Quả cây xoài rất ngọt, khi bổ ra có rất nhiều thịt, vàng ươm. Hột quả thì lại nhỏ. Lớp vỏ ngoài căng mịn. Mùi vị thì thơm ngon thanh mát cực kỳ. Mẹ em thường hái những quả xoài thơm ngon vào làm sinh tố, xoài xanh thì mẹ làm xoài lắc, xoài ngâm,…cho cả nhà thưởng thức. Ai cũng tấm tắc khen ngon
Cây xoài nhìn to khỏe nên khi gió mùa đến cũng che chắn phần nào cho nhà em, tránh được gió to và bụi bặm….
Cây xoài cho em nhiều kĩ niệm đẹp, với biết bao nhiêu hình ảnh quen thuộc, thân thiết. Cây xoài cho em bóng mát, cho em những trái thơm quả ngọt. Cho các bạn em tụ tập chơi đùa. Khiến em càng yêu thương cây xoài nhiều hơn.
https://xembaigiai.com/ta-cay-xoai-van-mau-lop-7-2863.html
Trước sân nhà em có một cây xoài do ông nội em trồng từ rất lâu. Cây xoài tỏa bóng mát và vẫn cho trái chín hằng năm. Em rất thích cây xoài đó.
Cây xoài cao quá ngôi nhà em, tán lá xum xuê ở trên mái ngói đỏ tươi. Lá xoài rất xanh và đậm màu, chen chúc nhau ở trên cao.
Mẹ bảo rằng ngày xưa ông nội mang giống xoài này từ Quảng Trị về và nói rằng đó là giống xoài tốt, cho quả nhiều.
Thân cây xoài xù xì, không to lắm, màu nâu trầm, chỉ cần một vòng tay của em là có thể ôm được thân xoài. Thân cây xoài khẳng khiu nhưng rất dẻo dai.
Mỗi khi mùa hè đến cây xoài lan tỏa bóng mát, che kín một khoảng sân nhà em. Đó vẫn là nơi gia đìnhem hóng gió và nơi mà lũ trẻ con xóm em chơi đánh chuyền, chơi bi với nhau.
Rễ xoài lan dài dưới mặt đất, nhô lên như những con trăn bé nhỏ nằm im lìm, rất ngoan ngoãn.
Khi mùa thu đến, lá xoài chuyển sang màu vàng và bắt đầu rụng xuống. Mẹ thường gom lá xoài lại, phơi khô và mang vào đun bếp lửa.
Đến mùa xoài, hoa xoài màu vàng nhẹ, từng chùm chen chúc nhau đậu ở trên cành cây cao. Mỗi khi có gió nhẹ thổi qua, hoa xoài rụng lả tả quanh gốc cây. Những chú ong chăm chỉ vẫn cần mẫn đến hút nhụy hoa, thơm lừng.
Hoa xoài có hương thơm dịu nhẹ nhưng lại lan tỏa rất lâu, em thích được ngồi dưới gốc cây và hít mùi hương đặc trưng đó.
Đến độ đậu quả thì hoa xoài bắt đầu cho những quả non chúm chím. Nhưng phải không có sâu bệnh và thời tiết thuận lợi thì quả xoài mới có thể đậu được. Cây xoài nhà em năm nào cũng sai trĩu quả, quả to bằng nắm tay của ba, vỏ vàng ăn rất ngọt, thanh thanh.
Nhiều năm gia đình em ăn không hết, mẹ thường mang ra chợ bán và được nhiều người thích mua.
Cây xoài gắn với tuổi thơ em bên nội, vì năm nào nội cũng vun gốc xoài để xoài có thể ra quả và đậu quả nhiều hơn. Nội thường dành quả nào to nhất phần em, vì nội thương em nhất.
Em mong cây xoài năm nào cũng ra quả thật nhiều, thật to để em có thể đặt lên bàn thờ ông nội những trái chín mà mà ngày ông đã vun trồng.
Có lẽ với chúng ta cây xoài thân thương và ích lợi đã rất quen thuộc phải không ạ. Cây xoài không chỉ là một cây ăn quả mà còn là loại cây gắn bó với tôi thời ấu thơ, nó gợi về trong tôi những tình cảm hồn nhiên trong sáng một thời.
Cây xoài là loại cây ăn quả thân gỗ. Cây xoài khá cao và to lớn, tuy nhiên có nhiều loại xoài khác nhau. Xoài thái, xoài đường, xoài keo, xoài mít, xoài hồng...Cây xoài thường cao khoảng từ 2 mét trở lên, cũng có những cây thân thấp. Lá xoài nhỏ và dài. Quả xoài khi chưa chín màu xanh, vị chua chua giòn giòn khi ăn xoài xanh chấm bột canh cũng rất thú vị. Nhưng khi chín, xoài thường mềm có màu vàng và những đốm đen ở vỏ, mùi xoài thơm rất ngậy, rất dậy mùi và khi ăn cảm giác mềm ngọt ở đầu lưỡi rất tuyệt. Cây xoài thích hợp với khí hậu nóng ẩm gió màu ở Việt Nam, vì thế chúng ta có lợi thế và đưa xoài trở thành mặt hàng xuất khẩu rất có giá trị.
Cây xoài có rất nhiều công dụng và giá trị sử dụng khác nhau. Xoài khi chín có thể đem xay sinh tố, ép hoa quả, làm kem hay mứt xoài rất thích. Ngoài ra, xoài còn được sản xuất để xuất khẩu sang các nước khác như món xoài sấy khô, xoài ép, xoài dầm tương ớt, xoài nấu với các món ăn thêm vị ngọt và màu sắc rất bắt mắt. Các nghiên cứu cho thấy, xoài cung cấp một nguồn dinh dưỡng vitamin làm đẹp da và rất tốt cho sức khỏe chúng ta. Đặc biết, xoài không giấm được bằng các loại thuốc bảo quản hay thuốc hóa học độc hại vì khi làm vậy xoài sẽ bị thối, chính vì thế người nông dân thường giấm bằng đất đèn, nhờ đó độ an toàn khi ăn xoài cũng khá cao hơn so với các loại hoa quả khác.
Cây xoài trong đời sống bình thường là thế, với riêng tôi cây xoài còn gắn với những kỉ niệm về người ông quá cố. Trong vườn nhà tôi cũng có trồng một cây xoài do chính tay ông vun xới, những năm được mùa xoài sai lủng lẳng, nặng trĩu cành, đi qua những quả xoài va vào đầu rất thích. Đó là những buổi chiều tôi hay bê rổ và ông hái trái chín cho tôi ăn. Hương vị đồng quê, cây nhà lá vườn mộc mạc thật thích thú. Nó cũng gắn liền hình ảnh người ông luôn chăm lo, vun xới và đưa tôi những trái ngọt. Giờ ông đã đi xa, nhưng mỗi lần nếm hương vị của xoài tôi lại gợi nhớ về người ông đáng kính năm nào.
Cây xoài thật ích lợi và gần gũi, nó là bạn của người nông dân, là một trong những mặt hàng đang lên mà nước ta xuất khẩu sang thế giới. Hi vọng rằng cây xoài sẽ là loại cây ăn quả được mọi người ưa thích.
:D
ở gần nhà em có 1 ngôi chùa nhỏ.Ngôi chùa có nhiều hòa thượng và có 1 trụ trì.
trụ trì có mái tóc màu da và có 6 chấm trắng trên đầu.các hòa thượng rất muốn có mái tóc như của trụ trì vì họ chỉ có 3 chấm trắng tên đâù.
phải vượt qua khó khăn trụ trì mới có tocmái tóc ấy nên nó rất quý
tru tri thi lam j co toc