các cậu ơi,các cậu làm giúp mình mở bài gián tiếp và kết bài mở rộng nha.(ko chủ đề)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
chủ ngữ là trong ngày Lễ tạ ơn
vị ngữ là đoạn. còn lại ạ
Câu 9. Xác định chủ ngữ, vị ngữ của câu sau:Trong ngày Lễ tạ ơn, một cô giáo dạy lớp Một nọ đã yêu cầu học sinh vẽ một bức tranh.
CN VN
HT
danh từ: vật chất, câu hỏi
động từ: biết ơn, giải lao, hỏi,
tính từ: ngây ngô, nhỏ nhoi, ý nghĩa
danh từ : vật chất , câu hỏi
động từ :biết ơn ,giải lao ,hỏi
tính từ : ngây ngô, nhỏ nhoi ,ý nghĩa
Trên bàn học của em có một chiếc đồng hồ báo thức rất dễ thương. Đó là món quà mẹ tặng em vào sinh nhật năm ngoái.
Đó là chiếc đồng hồ có hình tròn, to như bàn tay của bố. Em không rõ nó được làm từ chất liệu gì nhưng rất nhẹ và chắc chắn. Toàn bộ chiếc đồng hồ được làm mô phỏng như mặt chú mèo máy Doraemon, với tông màu xanh biển làm chủ đạo. Phần mặt số chính là khuôn mặt của chú mèo máy. Ở phần nền, vẽ hình đôi mắt, cái miệng và chùm râu của chú, với tạo hình đang nháy mắt siêu đáng yêu. Ở viền của mặt kính, là các số từ một đến mười hai xếp thành vòng tròn. Lấy chiếc mũi đỏ của chú mèo máy làm trục, ba cái kim của đồng hồ được lắp vào. Kim giờ ngắn và béo mập màu vàng, kim giây nhỏ và màu đen, còn kim phút dài hơn kim giây một chút có màu xanh lá. Phía sau đồng hồ có một cái hộc nhỏ dùng để lắp pin, có nắp đậy rất tiện lợi.
Chiếc đồng hồ này tuy nhỏ nhưng rất tiện dụng. Nó giúp em thấy được thời gian để sắp xếp các hoạt động trong ngày. Nó còn đánh thức em mỗi sáng để kịp đến lớp. Không những thế, chiếc đồng hồ còn là một vật trang trí siêu đáng yêu cho góc học tập của em.
Em yêu thích chiếc đồng hồ của mình lắm. Mỗi ngày, em siêng năng lau chùi cẩn thận và sử dụng nó một cách nhẹ nhàng. Để chiếc đồng hồ có thể đồng hành cùng em thật lâu, thật lâu.
Câu 7. Những từ in đậm trong dòng nào dưới đây là từ nhiều nghĩa ?
Khoanh vào chữ cái đặt trước ý trả lời đúng.
a. Mẹ em đi làm nương./ Chị ấy đến nương nhờ cửa phật.
b. Giờ ra chơi, cô giáo vẫn thường nắm tay Đu-glát./ Tay áo của em rất dài.
c. Cả lớp đều bị thu hút bởi tranh của Đu-glát./ Hai em bé đang tranh nhau đồ chơi.
d. Cô giáo cúi xuống bàn của Đu-glát./ Cả tổ em đang bàn công việc.
Cuộc sống có biết bao cái đẹp. Có cái đẹp ta dễ dàng trông thấy, cũng có cái đẹp khuất lấp, có cái đẹp hiện ngay ra trước mắt nhưng vì một lý do nào đó mà ta vô tình quên lãng. Dòng sông quê hương ngày ngày trở phù sa bồi đắp cho ruộng vườn quê hương thêm xanh tốt chính là một trong những vẻ đẹp của quê hương tôi.
Con sông quê tôi hiền hoà lắm. Màu nào, sông cũng lững lờ trôi như thể ngắm thật sâu, thật kĩ vẻ đẹp của quê hương mình vậy. Nước sông lững lờ trôi.
Mùa xuân, khi vạn vật đâm chồi nảy lộc, đơm hoa kết trái và ở bên kia bờ sông cũng thế. Mùa xuân, nước sông trong lắm, chỉ nổi gợn sóng li ti, thậm chí đứng trên bờ tôi còn có thể nhìn thấy những chú cá tung tăng bơi lội ở phía dưới.
Rồi khi hè sang, những tia nắng chiếu xuống mặt sông s nước sông ánh lên một màu vàng nhẹ. Những bác nông dân đi gặt về, giữa cái nắng oi nồng của mọi hè, khi ngày tàn, lại dừng chân nơi dòng sông ngồi nghỉ cho mát. Những đứa trẻ thơ ngày ngày ra dòng sông tắm, nước sông chảy trên người chúng như là quê hương đang nuôi lớn chúng từng ngày, từng năm. Những cây tre bên bờ soi bóng xuống như hình ảnh của những người thiếu nữ đang chải tóc, đang phô diễn vẻ đẹp của mình cho mọi người.
Thu về, nước sông không còn ánh lên màu vàng của nắng nữa. Cây bàng mùa thu thay la, những chiếc lá bàng đỏ in bóng xuống dòng sông khiến một góc dòng sông chuyển sang màu đỏ. Những chiếc lá rơi trên dòng sông quê khiến dòng sông như khoác trên mình một tấm sặc sỡ màu sắc. Khi ấy, dòng sông mới điệu làm sao!
Đông về, những cây cối ven sông đã dần rụng hết lá, chỉ còn lại trơ trụi. Dòng sông khi ấy lạnh hơn, nó mang một sắc thái của mùa đông quê hương. Không rạo rực, sôi nổi như khi hè đến mà dường như có cái gì đó thâm trầm. Và dòng sông như thế có phải là muốn nhắc nhở chúng tôi rằng: mùa đông rồi, hãy giữ ấm, đừng nghịch nước vì có thể bị ốm!
Dòng sông không chỉ là vẻ đẹp của quê hương tôi mà còn trở thành nơi se duyên cho bao người. Nó đã trở thành máu thịt, thành linh hồn của quê hương tôi rồi. Tôi yêu dòng sông như yêu quê hương của mình vậy!
HT nhaaa!
Quê hương em đang vào độ lúa chín, những thửa ruộng được phủ màu vàng bát ngát tận cuối chân trời. Vừa thanh bình lại vừa đẹp làm sao.
Mới ngày nào còn là những bông lúa non đang thời kỳ trổ bông, vậy mà hôm nay đã chín vàng hết cả. Nhìn từ xa, những cánh đồng lúa như một tấm thảm vàng óng khổng lồ trải dài khắp xóm làng. Đến gần, ngắm nghía từng bông lúa mẩy hạt đã chín hẳn, bông nặng trĩu kéo cành lúa cong xuống. Một làn gió thổi qua, những bông lúa nhấp nhô như những đợt sóng mềm mại và dịu dàng. Đây cánh đồng lúa chín vàng, kia những con đường làng phủ đầy hoa đẹp đẽ, một không gian ngày mùa rực rỡ sắc màu. Thỉnh thoảng có tiếng mấy chú chim chiền chiện bay ngang qua cánh đồng. Những bông lúa chụm đầu vào nhau như đang trò chuyện. Bà con í ới gọi nhau đi gặt lúa, những chiếc nón, những tấm lưng nhấp nhô và tiếng cười nói vui vẻ của mọi người và tiếng xe công nông chở lúa về hợp tác xã để tuốt. Không gian thật nhộn nhịp và vui vẻ. Ánh nắng trên cao hắt xuống, hắt xuống cánh đồng lúa vàng ươm lấp lánh như những hạt vàng hạt ngọc. Hắt cả lên khuôn mặt của những người dân quê mình chân lấm tay bùn. Ngắm cánh đồng lúa luôn khiến em có một cảm giác yên bình, giản dị, đây là công sức lao động vất vả cần cù của người dán, màu lúa chín vàng ươm là một mùa màng bội thu đã về. Nhìn cánh đồng lúa bát ngát, bóng mẹ gặt, bóng cha chở lúa về và xa xa những đàn cò trắng thẳng cánh bay, thấy quê hương mình thật đẹp. Những hạt lúa là hạt vàng, hạt ngọc quý giá vô ngần, chứa đựng tinh hoa của trời đấy. Hạt lúa to và mẩy nhìn thật thích. Sao quên được những ngày thả diều cùng lũ bạn, ngồi chơi cỏ gà bên bờ mương và những ngày cùng cha phơi thóc.
Cánh đồng lúa bình dị và quen thuộc, nhưng với em đây là một cảnh đẹp, một không gian yên bình mà em yêu nhất. Nhìn cánh đồng lúa, em càng yêu thêm quê hương, yêu bàn tay lao động cần cù của người dân quê mình.